Ngày hắn đi, sơn yêu hải yêu đi theo tiễn đưa đều nước mắt ngắn dài, Tiều hồng lại càng khóc đến độ cong cong vẹo vẹo.
Hòa thượng: “Những ngày ta không có ở đây các ngươi cũng không được chậm trễ lười biếng.”
Mọi người đều “vâng vâng vâng” gật đầu đáp ứng.
Chờ đến khi bọn họ đi rồi, bầy yêu vốn còn đang khóc tang chớp mắt đổi sắc mặt vui vẻ quơ chân múa tay.
“Cuối cùng cũng đi rồi! mau đốt vía cho hết đen đủi đi.”