Vương gia đã sắp xếp nhân thủ ổn thoả, chỉ chờ ra lệnh một tiếng là động thủ.
Nhưng tới ngày đó, khi Hoàng đế không hề phòng bị quay lưng về phía hắn, hắn lại chậm chạp không thể xuống tay.
“Bệ hạ, đêm đó ta mạo phạm thiên uy làm việc không thể tha tội, vì sao người không ban tử tội cho ta?”
Hoàng đế nghe vậy ghìm ngựa quay đầu, nhíu mày: “Trẫm là kẻ bội tình bạc nghĩa không chịu trách nhiệm như vậy sao? Nếu như ngươi đã là là người của trẫm, trẫm tất nhiên sẽ không phụ ngươi!”
Cuối cùng nhâ mã của vương gia ngày đó không chờ được mệnh lệnh.