• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trịnh Bân là một trong số ít những người không vì hiện tượng xảy ra mà mất ngủ, hơn nữa còn ngủ rất ngon. Ngủ đủ giấc liền tỉnh, Trịnh Bân từ trên giường ngồi dậy vươn vai, tập vài động tác thể dục cơ bản sau đó đi làm vệ sinh cá nhân. Thời điểm chọn trang phục Trịnh Bân quyết định mặc lại bộ quân phục hệ hỗ trợ mình từng mặc lần trước. Cậu cảm thấy mình mặc quân phục thực sự rất ngầu, mà bên ngoài rất ít cửa hàng quân phục may sẵn, cộng thêm kiểu dáng hay kích thước đều khiến Trịnh Bân không thích lắm, và điều quan trọng nhất là đồng phục của Viện Quân Giáo Liên Bang không nơi nào có thể sánh bằng.

Trịnh lão đêm qua ngủ rất muộn, không chỉ vì hiện tượng phát sinh trên bầu trời nhà mình mà còn vì lão bằng hữu muốn tá túc ở nhà ông một thời gian, lí do là muốn tìm vị cao nhân đã tạo ra hiện tượng kia. Trịnh lão sao còn không rõ tính tình của bạn mình, nhưng khiến ông đau đầu hơn là một Mãnh lão không thì thôi, còn kéo theo cháu lão Mạnh Dật Hiên đến nữa, tên nhóc này còn chính nghĩa ngôn từ bảo để trả ơn hắn sẽ đích thân lái phi hành khí đưa Trịnh Thành Hi đến trường thi. Hừ, có quỷ mới tin Mạnh Dật Hiên có ý tốt như vậy. Tên này chẳng qua muốn thuận tiện đi xem náo nhiệt thôi.

Trịnh Bân vừa thay đồ xong thì bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa, do hôm qua đi ngủ sớm nên cậu không biết chuyện Mạnh gia đến làm khách, bởi thế đinh ninh cho rằng người gọi mình là quản gia Hình Sinh, nghĩ lần này không thể trốn trong phòng nữa nên quyết định sử dụng kỹ năng phối hợp. Nói đến kỹ năng cao lãnh này Trịnh Bân liền cảm thấy vận khí mình tốt một cách không tưởng. Trong phần thưởng nhận được từ nhiệm vụ phụ hôm qua có một phiếu tăng cấp kỹ năng phụ bất kì. Trịnh Bân không cần suy nghĩ nhiều mà lập tực chọn thăng cấp kỹ năng phối hợp. Ha ha, tiết kiệm được 1000 tích phân cảm giác sung sướng gì đâu, đến khi thế số liệu thay đổi ở thanh kỹ năng khiến Trịnh Bân càng vui vẻ hơn:

“ *Kỹ năng phối hợp:

+ Kỹ năng 1: “Ta là một đoá hoa cao lãnh": Khi sử dụng kĩ năng kí chủ có thể lập tức biến thành nam thần cao lãnh trong mắt nhân loại, không cần băng hệ nguyên tố cũng có thể khiến người trong phạm vi 200 mét xung quanh cảm thấy rét lạnh, thể năng tạm thời tăng lên cấp S (Phạm vi toả khí lạnh có thể tăng nếu kĩ năng thăng cấp, thể năng sẽ biến về số liệu cũ khi kĩ năng kết thúc).

- Cấp bậc: 2/10 (Cần 3000 tích phân để lên cấp 3).

- Thời gian sử dụng: 6 tiếng ( Có thể tăng khi thăng cấp).

- Thời gian làm lạnh: 18 tiếng ( Có thể giảm khi thăng cấp).”

Oa, thời gian sử dụng kỹ năng và khoảng cách toả khí lạnh lần này tăng lên gấp đôi và Thời gian làm lạnh giảm xuống một nửa so với cấp một. Hai loại thời gian cộng lại vừa đúng bằng một ngày. Trịnh Bân cảm thấy sau này mình có thể dùng kĩ năng khi đi học, thời gian làm lạnh thì ở kí túc không đi đâu hết.

Viện quân giáo có cái lợi là mỗi người đều có phòng kí túc riêng, nhưng cái hại là lại xếp bốn người trong một căn chung, ăn uống sinh hoạt tự túc, bởi mọi thứ trong căn kí túc có thể đáp ứng những vấn đề này.

Trịnh Bân trước đấy còn lo lắng không biết sau này đi học thì phải làm sao, may mà cấp kĩ năng của cậu tăng lên rồi. Còn về vấn đề bản thân sắp phải sinh hoạt chung với ba người khác tuy cũng rất đáng lo nhưng Trịnh Bân không quan trọng lắm. Thứ nhất đa phần quân giáo sinh trong Viện quân giáo càng quan tâm vấn đề tăng cường năng lực lên trên hết, hơn nữa toàn nam sinh ở với nhau, có mấy ai biết nấu ăn chứ, chủ yếu toàn phải nhờ robot sinh hoạt trợ giúp hoặc giải quyết bằng dịch dinh dưỡng cho nhanh. Dịch dinh dưỡng Trịnh Bân đã từng nếm thử qua, tuy cậu không sành ăn không có nghĩa cậu chấp nhận được vị của nó. Cái thứ chất lỏng sền sệt kia lúc nuốt xuống vòm họng cảm giác rất kinh khủng, Trịnh Bân thầm nghĩ mình vẫn nên vác Thập Tứ theo là tốt nhất.

Trịnh Bân cũng không ngại những người kia không thân cận mình, dù sao cậu một mình đã quen, nếu có người quan tâm Trịnh Bân còn sợ ấy chứ.

Sau khi xác nhận mình đã thay đổi khí chất hoàn toàn rồi Trịnh Bân mới chậm rãi đi ra mở cửa, ai ngờ lại thấy được cái bản mặt cợt nhả của người nào đó:

“Ô dậy rồi này, nghe nói tính cậu lúc rời giường rất xấu, tôi còn nghĩ sẽ mất thời gian gọi cậu chứ.”

Mạnh Dật Hiên thấy Trịnh Thành Hi trưng ra cái vẻ cao lãnh không nhiễm bụi trần thì hai mắt sáng lên. A, lại là cái hình tượng mình từng thấy vào mấy ngày trước, xem ra cậu ta cũng biết diễn đấy nhỉ, còn chân thật đến như vậy. Như thế cũng tốt, phải vậy mới thú vị. Mạnh Dật Hiên rất muốn xem cậu ta tính diễn đến khi nào, tốt nhất đừng làm hắn thất vọng.

“Dậy rồi thì đi xuống thôi, hai tiếng nữa là kì thi bắt đầu. Hôm nay bổn thiếu đích thân đến hộ tống cậu, cậu nên cảm thấy mình may mắn thế nào.”

Mạnh Dật Hiên vừa nói vừa không ngại đối phương toả khí lạnh mà túm cậu ra khỏi phòng. Gì chứ hắn quá quen với kiểu này rồi, nếu không sao có thể làm bạn được với Tần Liệt, tên kia lúc gây áp lực còn kinh khủng hơn nhiều. Chỉ là lúc bắt lấy tay Trịnh Thành Hi Mạnh Dật Hiên mới biết mình đã xem thường cậu ta rồi, khí thế của cậu ta vậy mà có thể tác động đến nguyên tố hoả trong người mình, hơn nữa thể năng còn ngang tài ngang sức với hắn. Nếu lúc này Mạnh Dật Hiên còn không nhìn ra Trịnh Thành Hi có vấn đề thì hắn là thằng ngu rồi. A, sự việc càng thú vị quá làm sao bây giờ. Có lẽ trong kì thi hôm nay thiếu niên sẽ mang đến kinh hỉ không ngờ chưa biết chừng.

~~~~~~~~~~

Y: Tiết mục vả mặt toàn dân sắp bắt đầu rồi, mọi người có hóng không nào ~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK