Mục lục
Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc Lâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 22

Đương nhiên Giản Nghệ Hân không muốn ở lại đây, vì ngoài ông cụ Lâm ra, những người khác đều khiến cô không được tự nhiên.

Nhưng ông cụ Lâm đã nói rồi, cô cũng không muốn làm mất mặt ông bèn cười bảo uống trà em gái pha xong sẽ đi.

Lâm Hàn Tình nghe cô gọi mình là em gái thì cực kỳ khó chịu, cô ta giật giật khoé miệng rồi xoay người đi vào bếp chuẩn bị trà hoa quả.

Cô ta vừa chuẩn bị nước trà vừa nhìn về phía cửa, không biết bao giờ tên Lâm Thích Phi kia mới về, vở kịch tối nay không có anh ta thì không diễn được.

Chuông cửa vang lên, Giản Nghệ Hân bất giác nhìn qua.

Cô thấy một chàng thanh niên loạng choạng bước vào, có vẻ anh ta đã say.

Ông cụ nhíu mày: “Đã nói bao lần rồi mà không thay đổi. Hàn Tình, pha trà giải rượu cho thằng ngỗ nghịch này đi.”

Lâm Hàn Tình ở trong bếp đáp lại một tiếng.

Ân Khiết vội nói: “Ôi ba đừng nóng! Hay là con đưa ba ra ngoài đi dạo, đỡ phải nhìn thấy Thích Phi, ba lại giận!”

Sau khi Ân Khiết và ông cụ đi, Lâm Thế Kiệt nói nhỏ bên tai Giản Nghệ Hân: “Nói với em rồi đó, tên kia là em họ tôi, Lâm Thích Phi.”

Giản Nghệ Hân gật đầu hiểu ra, nhưng vừa rồi Lâm Thế Kiệt dựa vào cô gần quá, cánh tay lại để ở lưng ghế sau, nhìn như đang ôm cô, nói lời ngọt ngào tình cảm.

Lâm Hàn Tình đứng trong bếp, đúng lúc nhìn thấy dáng vẻ thân mật này của hai người thì tức đỏ mắt, nhưng thấy Lâm Thích Phi say mèm bước vào thì khoé môi cô ta lại cong lên, đến đúng lúc lắm.

Cô ta đã biết em họ mình háo sắc từ lâu, vừa nãy mẹ cũng đã nói với cô ta rằng tối nay Lâm Thích Phi sẽ đến, hơn nữa còn uống rất nhiều rượu, chỉ cần để Lâm Thích Phi và Giản Nghệ Hân ở riêng một mình thì kiểu gì cũng có kịch hay để xem.

Đến lúc đó Lâm Thế Kiệt nhìn thấy Giản Nghệ Hân quyến rũ em họ mình, chắc chắn sẽ đuổi cô ra khỏi nhà họ Lâm!

Lâm Hàn Tình nghĩ đến đây, lòng càng ngày càng kích động.

Khi cô ta pha trà thì Lâm Thích Phi đã đi vào phòng khách.

Anh ta nhìn thấy Giản Nghệ Hân thì sững người.

Anh ta thuộc kiểu con nhà giàu chơi bời lêu lổng, không có công ăn việc làm đàng hoàng điển hình. Tuy đã 26 tuổi nhưng lại chẳng hề có chí tiến thủ, ngày nào cũng tới câu lạc bộ để chơi, ngay cả một người bạn gái Lâm định còn chẳng có chứ nói gì là thành gia lập nghiệp.

Hai ngày nay anh ta bị tin tức báo chí về Lâm Thế Kiệt làm cho rất tức tối.

Nhìn cô vợ nhỏ khí chất thoát tục, miệng mồm lanh lợi của Lâm Thế Kiệt, còn anh ta vẫn chỉ cô đơn một mình thì có hơi ghen tỵ.

Quan trọng nhất là ngày trước còn có video mập mờ về Giản Nghệ Hân và Lâm Thế Kiệt truyền ra, nhìn ánh mắt biết ghẹo người của cô, Lâm Thích Phi chỉ thấy lòng ngứa ngáy, muốn được gặp người chị dâu nhỏ này.

Anh ta ngồi lên ghế sofa đơn, vừa nói câu được câu chăng với Lâm Thế Kiệt, vừa thi thoảng liếc Giản Nghệ Hân.

Giản Nghệ Hân trời sinh thông minh, sao cô lại không nhìn ra tên này có ý đồ gì, nhưng cô cũng không tức giận, ngược lại khi người khác không chú ý, cô còn nở nụ cười nhẹ với anh ta.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK