Đỗ Cửu thấy được một cô gái tóc ngắn xinh đẹp giống như trong ký ức, cô trang điểm cẩn thận, mặc váy dài màu trắng ngồi trên bệ cửa sổ cao cao, gió đêm phất qua thổi bay tà váy toát ra vẻ đẹp thê lương không tả được bằng lời.
Nhìn thấy mấy người Đỗ Cửu, cô vuốt vuốt mái tóc bị gió thổi tung rồi bỗng bật cười: "Bây giờ lại tới nhanh quá nhỉ."
Đỗ Cửu buông súng xuống, thử nhích lên từng bước: "Cô Thịnh Thư Lan." Trên đường tới đây y đã cho Lâm Thiên gọi điện tìm được người lúc ấy phụ trách vụ án này, tra ra đầu đuôi năm đó cũng biết được tên hung thủ.
Thịnh Thư Lan, Thịnh Như Khiết, hai chị em gái hơn kém nhau 10 tuổi, từ hình chụp trước kia có thể nhìn ra được quan hệ giữa hai người thân thiết tới mức nào.
"Chuyện của em gái cô chúng tôi rất tiếc, nhưng..."
Lời còn chưa dứt đã bị Thịnh Thư Lan cắt ngang, cô nhìn Đỗ Cửu nhàn nhạc hỏi: "Có thuốc lá không?"
Đỗ Cửu đưa súng trên tay cho Lâm Thiên, dùng ánh mắt ra hiệu bảo bọn họ yên tâm rồi móc thuốc và bật lửa ra, châm cho bản thân một điếu trước mới mồi một điếu khác cho cô.
Y vốn định lợi dụng lúc đưa thuốc kéo Thịnh Thư Lan từ trên bệ cửa sổ xuống, nhưng hiển nhiên Thịnh Thư Lan đoán được hành động của y nên không đưa tay nhận lấy.
"Không cần, tôi chỉ muốn ngửi mùi thôi." Cô hít sâu một hơi khói tỏa ra, "Nếu mấy người đã tìm được tới đây ắt cũng biết vì sao tôi lại làm vậy, tôi không có gì hối tiếc cả..."
Đỗ Cửu nghe vậy lập tức thấy không ổn, cũng không màng tới chuyện khác ném vội điếu thuốc trong tay đi nhào lên phía trước, nhưng vẫn chậm một bước, Thịnh Thư Lan hơi nhoài ra ngoài, thoáng cái đã rơi xuống dưới.
Đỗ Cửu chỉ kịp chạm tới ngọn tóc cô, cảm giác được một sợi tóc ngắn lướt qua lòng bàn tay.
Y sững người tại chỗ, đợi Lâm Thiên tới vỗ vỗ vai mình mới hoàn hồn lại.
Đỗ Cửu cũng coi như đã đi qua được mấy thế giới nhưng đây là lần đầu trong lòng y xuất hiện cảm giác chấn động và đồng cảm mãnh liệt tới vậy.
Y có hơi ngơ ngác, xém chút nữa không kịp phản ứng lại mà OOC.
"Có hơi lạ." Y vừa rành mạch cho mấy người Lâm Thiên thu dọn hiện trường vừa nói thầm với hệ thống.
Hệ thống không hiểu rõ: "Lạ chỗ nào?"
Đỗ Cửu hé miệng rồi lại không biết phải nói gì, ngẫm nghĩ một lát cuối cùng chỉ có thể đưa ra kết luận có lẽ là do thật sự bị cảm động thôi.
Vụ án giết người này xảy ra nhanh mà kết thúc cũng nhanh, thậm chí bởi vì hung thủ tự sát cùng với ba nhà cố tình che giấu nên không ai hay biết, không gợn lên được chút sóng gió nào.
Cũng đỡ cho Đỗ Cửu phải bịa ra lý do làm thế nào tìm được hung thủ.
Y mang tro cốt Thịnh Thư Lan về quê cô hợp táng cùng người nhà, khi xong việc bọn họ điều tra thêm mới biết được hóa ra sau đó tinh thần bà Thịnh bắt đầu có vấn đề, nửa đêm chạy ra đường bị xe tải chở cát đá tông chết tại chỗ.
Một gia đình vốn êm ấm vì một lần ngoài ý muốn như vậy mà sụp đổ, cửa nát nhà tan.
Em gái cùng cha mẹ từng người đều chết trước mặt mình, cũng khó trách Thịnh Thư Lan sẽ lựa chọn đi lên con đường báo thù, hơn nữa cô vẫn luôn cho rằng là do bản thân mình nên Thịnh Như Khiết mới mất tích.
Ngày Thịnh Như Khiết mất tích là sinh nhật Thịnh Thư Lan, cô cố ý dậy sớm hơn bình thường 1 tiếng đồng hồ, vòng tới vườn hoa bên cạnh lấy hoa dạ lan mà chị gái mình thích nhất, muốn cho chị gái một niềm vui bất ngờ, chuyện này vào một tháng trước cô đã bàn với ông chủ xong.
Cuối cùng không ngờ trên đường bị Thượng Thừa Vọng cùng Hoàng Huy lái xe cả đêm đụng trúng, hai tên hoảng hốt chạy xuống kéo cô lên xe.
Có lẽ ngay từ đầu hai gã chỉ muốn che giấu chuyện tông trúng người, đợi tới lúc mang về mới phát hiện không gây ra thương tích nghiêm trọng mới nổi lên tâm tư khác, đổi lại thành giam cầm.
Nhưng bọn gã không ngờ được người nhà họ Thịnh vẫn không ngừng tìm kiếm, thậm chí còn tìm tới thành phố này, vì sợ bị phát hiện cũng có lẽ đã chán rồi, bọn chúng mang Thịnh Như Khiết lên mái nhà dàn cảnh nhảy lầu, hơn nữa còn mau chóng gọi người tới hỏa táng thi thể.
Thịnh Thư Lan đổ hết cái chết của em gái lên đầu mình, thậm chí tính luôn cả cái chết của cha mẹ, mới có thể từ bỏ tất cả không tiếc trả giá muốn tìm ra kẻ hại chết em gái mình.
Cô thành công, sau đó không hối tiếc rời đi, để lại một tiếng thổn thức tiếc thương cho người ở lại.
Đồng thời còn tra ra được một chuyện nhỏ, nguyên do trước đó Thượng Thừa Vọng thông đồng cùng Bạch Huyên Huyên, sai cô ta hãm hại Bàng Tuấn Bác là vì gã cho rằng Bàng Tuấn Bác nghe được lời bọn gã nói, biết sở thích cùng chuyện của Thịnh Như Khiết nên muốn mượn đao giết người. Nhưng trên thực tế hoàn toàn là hiểu lầm, sau khi Bàng Tuấn Bác tỉnh lại bọn họ có đi hỏi thử, kết quả cậu ta không biết chuyện này, chỉ bị liên lụy thôi.
Khi mọi chuyện hoàn toàn xong xuôi, cuối cùng Đỗ Cửu cũng có thời gian hẹn hò với Kiều Niên Niên lần nữa, lần trước là Kiều Niên Niên mời y xem phim nên lần này đổi lại là y mời.
Rạp phim cũ, quán cũ, cùng với hai người một quỷ như trước.
Đỗ Cửu và Kiều Niên Niên có chút nhìn nhau không biết nói gì, cũng khó trách, cho dù là ai khi hẹn hò mà có thêm cái bóng đèn ngồi cạnh cũng sẽ không thấy vui sướng được tí nào.
Hơn nữa dường như Kiều Niên Niên đang có tâm sự, Đỗ Cửu có thể thấy rõ cô không còn vui vẻ thẹn thùng như mấy lần hẹn hò trước nữa, ánh mắt nhìn y cũng bớt đi mấy phần nóng bỏng.
Trong lòng Đỗ Cửu hiểu rõ Kiều Niên Niên hiện giờ đã qua đi giai đoạn ủ mầm, lý trí bắt đầu tìm về.
Cô với Nghiêm Cửu dựa vào mai mối mà quen nhau, sau khi ở cạnh hơn phân nửa mục đích là đi đến hôn nhân, hai người có một khởi đầu không tồi, ấn tượng cho nhau đều rất tốt, nhưng khi thật sự yêu đương thậm chí nghĩ tới chuyện kết hôn thì lại lập tức xảy ra đủ thứ vấn đề.
Kiều Niên Niên là một người cực kỳ trông đợi vào tình yêu cũng như mong muốn có một gia đình êm ấm, nhưng Nghiêm Cửu hiển nhiên không thể cho cô được tương lai như vậy.
Hai người quen nhau đến bây giờ đã mấy tháng, hẹn hò còn chưa tới 10 lần, rất nhiều lần đều là nửa chừng Nghiêm Cửu bỏ lại Kiều Niên Niên rời đi trước, đối với con gái mà nói thì lần một lần hai còn có thể nhịn, nhưng quá nhiều lần e là không thể chấp nhận nổi.
Trên thực tế Đỗ Cửu đã đoán đúng, Kiều Niên Niên đúng thật đang bắt đầu chần chừ, lúc đầu chấp nhận đi xem mắt là vì tìm đối tượng kết hôn, vẻ ngoài Nghiêm Cửu bảnh trai, con người lại ngay thẳng khiến cô có ấn tượng rất tốt, bằng không sẽ không đồng ý làm bạn gái y, nhưng qua thời gian mập mờ đẹp đẽ thì cũng không có nghĩa là sau này cả hai vẫn sẽ luôn như vậy.
Thật sự bắt đầu yêu đương mới nhận ra vấn đề tồn tại giữa hai người quá lớn, cho nên hiện giờ cô đã có hơi chần chừ.
Tuy rằng Quỷ Vương EQ thấp nhưng ánh mắt lại không kém, đặc biệt là giữa hắn và Kiều Niên Niên còn có huyết khế nên ít nhiều có thể biết được một phần suy nghĩ của cô, lòng hắn bỗng dưng vui sướng, lập tức mở miệng nói toạc ra: "Cô ấy muốn chia xa với ngươi, không đúng, là chia tay, ừm, cô ấy không thích ngươi."
Đỗ Cửu: "..." Quả EQ này thì hết đường cứu chữa.
Kiều Niên Niên: "..." Thật muốn đánh chết hắn, à không, quên mất hắn chết rồi.
Quỷ Vương thấy hai người nhìn nhau không có phản ứng gì, nhíu mày: "Ta nói thật đấy, Kiều Vịt thật sự không thích ngươi." Kiều Vịt là tên gọi hắn đặt cho Kiều Niên Niên, lần đầu gặp nhau vì cảm thấy cô rất ồn ào nên mới gọi cô là vịt.
Hắn nhìn Đỗ Cửu, nét mặt nghiêm túc trịnh trọng: "Nếu các ngươi gãy thì ta đây cũng không cần chờ tới lúc ngươi chết nữa, hiện giờ ngươi chính là của ta."
Đỗ Cửu và Kiều Niên Niên kịp hoàn hồn lại, Kiều Niên Niên mở miệng trước, cô vừa đứng dậy vừa đưa túi xách cho Đỗ Cửu, hất cằm lên: "Ai bảo chúng tôi muốn chia tay chứ, tôi chưa nói gì hết nhé."
Đỗ Cửu trầm mặc hai giây sau đó nhìn lại cô bằng ánh mắt hiểu rõ, đứng dậy nhận túi rồi ôm lấy vai cô: "Đi thôi, phim cũng sắp chiếu rồi, còn phải tới lấy vé."
Hai người thân mật rời đi, bỏ lại Quỷ Vương ngơ ngác nhìn bóng lưng bọn họ thêm lần nữa, ngón tay run rẩy vươn ra, cả buổi mới chịu bỏ xuống.
Cuối cùng hôm nay Đỗ Cửu cũng xem được tới kết phim, nhưng kết cục của y và Kiều Niên Niên cũng dừng tại đây.
Ra khỏi rạp phim, hai người hiểu ý không nói thêm câu nào nhưng đã cùng nhau ngầm chấp nhận chuyện chia tay này, càng thêm ăn ý không nói ra trước mặt Quỷ Vương, cho hắn gấp tới chết đi.
Trước khi tạm biệt Kiều Niên Niên đưa lưng về phía Quỷ Vương nhìn y với ánh mắt xin lỗi: "Em sẽ nói chuyện với mẹ mình." Dù sao cũng là được cha mẹ đôi bên mai mối cho nhau, còn mất gì cũng phải báo với họ một tiếng.
Cho dù là Đỗ Cửu hay Nghiêm Cửu thì đều không phải người bỏ mặc con gái gánh vác trách nhiệm, lắc đầu: "Để anh nói."
Quỷ Vương mở to mắt, cho rằng hai người đang định gặp gỡ phụ huynh, nét mặt chớp mắt trầm xuống.
Kiều Niên Niên cười, chắc là do dứt khoát chia tay nên ngược lại thoải mái hơn nhiều, không cần mỗi phút mỗi giây đều canh cánh bản thân phạm sai lầm gì đó hay không.
"Anh biết em thích nhất điểm nào ở anh không? Chính là như vừa rồi đấy!" Nói rồi còn khẽ nháy mắt, khóe miệng thoáng qua một nụ cười tinh nghịch.
Đỗ Cửu nhận được ám hiệu, tiến tới một bước đưa tay ôm lấy cô: "Cảm ơn em thích anh." Từng thích "anh".
"Ngủ ngon." Kiều Niên Niên ôm lại y, vỗ vỗ lưng y, "Hẹn mai gặp." Ngừng một lát lại nói, "Có cần hôn chúc ngủ ngon không?"
Đỗ Cửu ngẩn ra.
Kiều Niên Niên lùi ra sau một bước, ôm mặt cười tới đặc biệt rực rỡ, nghiêng đầu nháy mắt mấy cái với y: "Muốn không?"
Trong mắt Đỗ Cửu tràn ra một tia không biết phải làm sao rồi lại xen lẫn một chút nhẹ nhõm, thở phào mỉm cười: "Được chứ."
Kiều Niên Niên nhón chân lên từng chút sáp lại gần y.
Áp suất quanh Quỷ Vương vì bị nhét cơm chó càng ngày càng thấp, cả người âm khí nặng nề, sương đen gần như có thể thấy được bằng mắt thường quay cuồng bốn phía, nhìn thấy Kiều Niên Niên sắp hôn tới lập tức vụt một phát biến mất không thấy.
"Ha ha ha..." Kiều Niên Niên nhác thấy hắn chạy mất, cười to thành tiếng.
Đỗ Cửu: "Aaa, cô ấy đáng yêu quá, thật là nữ chính đáng yêu nhất ta từng gặp."
Hệ thống tạt một gáo nước lạnh: "Thì sao nào, dùng sao cũng có liên quan chút nào với ngươi đâu, nam! Hai! À!"
Đỗ Cửu: "Một ngày nào đó ta sẽ gom đủ điểm để vọt sang bảng nam chính!"
Hệ thống: "Ngươi nói nam chính thế giới BL à?"
Đỗ Cửu: "... Nhân sinh gian nan có một số việc đừng nên vạch trần." Đều tại Tần Cửu Chiêu, nếu không phải do hắn thì làm sao y sẽ cong cơ chứ!!
Hệ thống ở cùng y nhiều năm như vậy làm sao không đoán được y nghĩ gì, nhân cơ hội này nói ra lời mà nó đã muốn nói từ lâu: "Trai thẳng chắc chắn sẽ không cong, ngươi cong thì đã chứng tỏ ngươi vốn không hề thẳng! Hơn nữa tại sao ngươi lại cho rằng mình thích nữ chứ?"
Đỗ Cửu: "Hở?" Vì sao y lại cho rằng bản thân thích nữ giới à? Theo tư duy theo quán tính? Hoặc là do thế giới đầu tiên y tới là thế giới ngôn tình?
Hệ thống nói tiếp: "Ngươi có từng thật lòng yêu cô gái nào chưa?"
Đỗ Cửu ngẫm nghĩ: "Không có." Cái này thì đúng thật là không có, nhiều nhất chỉ là cảm giác thưởng thức cái đẹp mà thôi.
Hệ thống: "Đấy còn không đúng à, cho nên thật ra từ đầu ngươi đã cong rồi, chỉ là ngươi không tự nhận ra thôi, nói không chừng người bị bẻ cong thật ra là Tần Cửu Chiêu đấy, bị ngươi bẻ."
Đỗ Cửu: "..." Nói có sách mách có chứng kiểu này thì ta còn biết đáp gì nữa đây.
Khoan nào, y nheo mắt: "Cuối cùng là mi đứng về phía nào? Mi là hệ thống của ta hay của Tần Cửu Chiêu đây?"
Hệ thống: "..." Không, ta là một hệ thống fan CP.