Vốn dĩ nàng muốn biết tại sao Nhị phu nhân nghe được chuyện xảy ra của Tam phu nhân, thần sắc quái dị, rất căng thẳng, hiện tại hình như chính bà ta cũng phát hiện một vài đồ vật, cho nên mới có nét mặt như bây giờ.
Nhã Phù chậm rãi đi tới bên cạnh giường, khóe miệng từ từ nâng lên nụ cười thản nhiên, có thâm ý nhìn mấy người, sau đó đưa tay lấy khăn tay của mình ra, cách khăn tay lấy một cây trâm cắm trên đầu Tam phu nhân xuống.
Trâm cài được làm bằng vàng, tinh xảo khéo léo, hình vẽ hoa mai đang lúc nở, mấy chiếc lá rủ xuống, mà trên mặt gắn đá quý màu hồng xung quanh cũng nạm những viên đá quý nhỏ màu vàng óng ánh, vừa nhìn đã biết đây là vật thượng thừa.
Nhìn động tác của Nhã Phù, chân mày Nhị phu nhân nhíu lại thật chặt, hai tay buông xuống cũng không tự giác nắm chặt, cái trâm vàng này bà ta từng thấy, chỉ là không ngờ lại được Tam phu nhân cài ở trên đầu, hơn nữa còn xảy ra chuyện như vậy.
"Đây chính là nguyên nhân vì sao Tam phu nhân và Hồng Liên cùng bị trúng độc!" Cầm tram vàng lên, liếc mắt nhìn mọi người xung quanh một cái, gỡ xuống một cái vòng bạc hôm nay mình cao hứng đeo, nhẹ nhàng vẽ một cái trên trâm cài, trên vòng bạc lập tức xuất hiện một màu đen.diⓔn♧đànⓛê♧quý♧đⓞn
Vừa nói như thế, những người khác cũng hiểu rõ, trên trâm vàng này có độc, mà Tam phu nhân và Hồng Liên không có phát giác, khi trang điểm đem trâm vàng này cài ở trên đầu, hai người chắc là đều dùng tay đụng vào cái trâm, cho nên mới đồng thời trúng độc, mà Tam phu nhân đem trâm cài ở trên đầu, moi người đều sẽ nghĩ trúng độc là do đồ ăn lúc trước, có mấy ai nghĩ tới chuyện trúng độc do cây tram này chứ.
Từng người nhìn vòng bạc hiện ra màu đen, không cầm được âm thầm hít vào một hơi.
"Trâm cài thật tinh xảo, chắc chắn không phải người bình thường có thể có." Tứ phu nhân vẫn luôn trầm lại mở miệng, nhìn trâm cài này nhỏ giọng khen một câu.
Nghe được lời Tứ phu nhân nói, ánh mắt Nhã Phù dừng lại ở trên người của nàng ta, nhìn nàng ta chỉ nói một câu như vậy, lại im lặng giống như trước, bộ dạng lạnh lùng không nói.
"Cái trâm cài này hình như nhìn khá quen !" Thư Vũ Trạch ở bên cạnh Nhã Phù, lẩm bẩm nho nhỏ.
Thư Vũ Trạch nghiêng đầu nhìn trâm vàng mẹ mình cầm trên tay, không biết vì sao lại cảm thấy khá quen, nhưng một lúc không nghĩ ra đã nhìn thấy đồ trang sức này ở đâu, theo thường lệ thì mẹ cậu rất ít mang những thứ này, mẹ vẫn luôn cảm thấy đeo vàng đội bạc quá phiền toái, bình thường nhiều lắm là đeo lên một hai đồ trang sức đơn giản, hơn nữa là lấy ngọc làm chất liệu.
Một nhóm người lần nữa trở lại tiền sảnh, Nhị phu nhân nhíu mày, ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chú Nhã Phù, lạnh lùng nói: "Nhã Phù, làm sao ngươi biết trâm vàng này có độc? Hơn nữa còn có nha hoàn của ngươi, sau khi Lục Liễu tới viện Tam phu nhân, Tam phu nhân đã bị hạ độc rồi sao?"
Bà ta hiện tại đã hiểu được mình liên lụy rồi, biết Lục Liễu đã tới, ngược lại đem ánh mắt hoài nghi đặt ở trên người của nàng.
"Nhị phu nhân phỏng đoán đơn giản như vậy, cũng không cần ta nói ra chắc hẳn các ngươi cũng có thể biết, mới vừa rồi ta cũng đã nói rất rõ ràng, Nhị phu nhân còn không rõ ràng, muốn ta nói lại một lần! Về phần Lục Liễu, lúc trước đã nói rồi, là theo lời của ta tới thông báo cho Tam phu nhân biết, thời điểm đến Tam phu nhân đã ngất xỉu, lại xét từ trên phương diện khác, bản tiểu thư hình như không có lý do gì đi đối phó với Tam phu nhân, huống chi là hạ độc hại nàng ta!"diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn
Đối với chuyện mình bị hoài nghi, một chút lo lắng bị liên quan cũng không có, lúc trước nàng đã nói là làm việc và nghỉ ngơi, chỉ là cười lạnh nhìn Nhị phu nhân, thản nhiên ngồi ở trên ghế chậm rãi nói.
"Tỷ tỷ, tỷ cũng không thể trách mẹ đa nghi, dù sao hiện tại việc nhà là do mẹ xử lý, mẹ có trách nhiệm phải tìm ra người hạ độc lần này, nếu không thì khi Tam phu nhân có chuyện gì xảy ra, mẹ khó thoát khỏi bị trách cứ." Thư Hương Di ngồi cách Nhã Phù không xa, ôn nhu mở miệng, đáy lòng cũng hận không thể thật sự có liên lụy đến trên người Thư Nhã Phù đi.
"Mẹ, cái trâm vàng này chất liệu rất nhẵn mịn, kiểu dáng rất tinh tế! Hẳn không phải là người nào cũng có thể có được! Nếu như truy ra xuất xứ cái trâm vàng này, có thể tìm được người hạ độc lần này."
Nhã Phù lấy khăn tay gói trâm vàng cầm lên, giơ cao về phía ánh mặt trời ở cửa sổ nhìn, màu sắc Thủy Tinh óng ánh sáng long lanh, màu vàng bao quanh hoa mai, phương thức kiểu dáng đặc biệt, thợ làm cũng là độc đáo.
"Chỉ là một cái trâm vàng bình thường, làm sao có thể dựa vào người nào làm trâm vàng thì cho rằng người đó có tội, người nào cũng có thể bôi độc lên trên." Nhị phu nhân nghe Nhã Phù có ý tưởng muốn điều tra xuất xứ của cái trâm, đáy mắt lóe lên, bộ mặt không đồng ý mà mở miệng.
"Đúng vậy, tỷ tỷ, chuyện này hay là để cho mẹ đi thăm dò chứng cứ, tỷ tỷ, hiện tại chuyện quan trọng nhất là chuẩn bị đám cưới gì đó, chắc chắn coi như cha biết, cũng sẽ không để cho tỷ tỷ hao tâm vào những việc vặt này ."
Thư Hương Di ôn nhu mở miệng, chuyện kiểm chứng này để cho mẹ mình tới xử lý, như vậy mặc dù không tìm ra hung thủ cuối cùng, cũng sẽ đi tìm người thế thân tới chịu cái tội này, Nhị phu nhân cũng sẽ không vì vậy mà bị dính líu, bị trách tội cai quản không tốt, nhưng nếu như Thư Nhã Phù dựa vào thân phận đại tiểu thư tới chen vào một tay, ngược lại sẽ khiến Nhị phu nhân phiền toái hơn, hơn nữa Thư Hương Di cảm giác mẹ mình rất coi trọng chuyện lần này, cho nên cũng mở miệng giúp đỡ Nhị phu nhân.
"Bốp —diễnđàn✪lê✪quýđôn—!" Nhã Phù đột nhiên vỗ tay xuống cái ghế vịn, một bộ dáng tỉnh ngộ chợt hiểu, trên mặt càng tăng thêm một phần vui mừng: "Đúng vậy, được muội nhắc nhở như vậy, tỷ đột nhiên nhớ ra một chuyện!"
Mà Thư Vũ Trạch, bộ dạng cũng bừng tỉnh hiểu ra, khuôn mặt nho nhỏ đột nhiên vui ra, đáy mắt màu hổ phách tràn đầy vẻ giảo hoạt, một tư thế chuẩn bị xem kịch vui.
"Tỷ tỷ cũng cảm thấy lời của ta nói đúng, chuyện này vẫn là để cho mẹ xử lý, mẹ nhất định sẽ giúp Tam phu nhân tìm ra người hạ độc lần này." Thư Hương Di chỉ coi là Nhã Phù đồng ý lời nàng ta nói, lập tức mặt mày hớn hở mở miệng.
"Ta lấy chồng hay không, chuyện này không tới phiên ngươi tới hao tâm, chỉ là ngươi đột nhiên nói chuyện đám cưới này, ngược lại nhắc nhở ta." Nhã Phù chậm rãi đứng dậy, khóe miệng hiện lên nụ cười nhàn nhạt, nhìn về phía Đại Tổng Quản đứng một bên phân phó: "Đại Tổng Quản, làm phiền ngươi đến nhà kho đem lấy một đôi hoa tai và vòng tay trong sính lễ của ta ra đây!"
"Đại tiểu thư, không biết là muốn lấy đôi hoa tai và vòng tay nào?" Đại Tổng Quản có chút không rõ, lúc này đột nhiên sai ông đi lấy đồ trang sức sính lễ làm cái gì?
"Ông đi xem rồi tự nhiên sẽ biết lấy cái nào." Nhã Phù tùy ý khoát khoát trâm vàng trên tay, ý bảo Đại Tổng Quản nhìn, trong miệng nói có thâm ý.
Mà nghe Nhã Phù nói, Nhị phu nhân vốn đang trấn định tự nhiên, thần sắc đột nhiên biến đổi rất nhanh, vẻ mặt trở nên kỳ quái, khuôn mặt có chút khó coi, nhìn chăm chú vào trên người Nhã Phù, muốn nhìn xem nàng để cho Đại Tổng Quản đi lấy đồ, có phải đã biết cái gì hay không!
Mà sắc mặt của Thư Hương Di cũng không được tốt lắm, dù sao nhìn Nhã Phù cầm trâm vàng, ý bảo cho Đại Tổng Quản nhìn, bộ dạng hình như có ý đồ khác, hơn nữa đoán chừng trong này có liên quan đến sính lễ vương phủ đưa tới, điều này làm cho đáy lòng bà ta nhất thời lo lắng, chẳng lẽ Tam phu nhân trúng độc có liên quan gì đến sính lễ này sao?diễn✿đàn-lê-quý✿đôn
Nhìn thần sắc Nhị phu nhân quái dị, lo lắng ở đáy lòng Thư Hương Di từ từ lan rộng ra, có chút không rõ, nhưng cũng phỏng đoán chuyện này thật sự có liên quan với sính lễ, nếu là như vậy, người phụ trách nhận lấy danh mục quà tặng và sính lễ là Nhị phu nhân, nhất định là trốn không thoát tội, mà chuyện sính lễ có vấn đề, sợ là cũng sẽ bị người tra được.