• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Sức mạnh siêu nhiên, những điều mà con người không có được. Sức mạnh đấy con người không có không đồng nghĩa nó không tồn tại. Những điều con người tưởng chừng chỉ có trong tiểu thuyết, trong phim thì thực ra nó đang hiện hữu ngay cạnh, và có thể lấy đi mạng sống của bạn bất cứ lúc nào.

Như hoàn cảnh hiện tại Thiên Ân đang gặp phải cũng vậy.

Một màn đánh nhau mang tính lịch sử đang diễn ra trước mặt cậu. Đúng là lúc cậu gần như bị bắt đi thì Erik luôn xuất hiện và cứu cậu.

Tốc độ đánh nhau của những nhân vật siêu nhiên như vậy con người bình thường đúng là không theo dõi kịp. Thiên Ân chỉ có thể cảm nhận được từng làn gió mạnh đập vào cây cối và với tốc độ thần thánh một loạt cây xung quanh cậu đã đổ rạp hết từ bao giờ. Hiện tại bên cạnh cậu đang có vài U linh đứng giám sát và có thể mang cậu đi bất cứ lúc nào.

Vài phút trước khi Timmy gần chạm tới Thiên Ân và muốn mang cậu đi thì một sức mạnh cường đại khác đánh bật hắn ta ra. Erik như một vị thần xuất hiện và bảo vệ cậu. Thiên Ân lo lắng nhìn theo một bóng trắng và một bóng đen đang tấn công nhau.

Sau một hồi tấn công ngang tài ngang sức, cả hai đều dừng lại nhìn nhau với ánh mắt nảy lửa.

"Chúc mừng cậu đã trở thành tộc trưởng tộc U linh"

Câu nói đầu tiên Erik cất lên, câu nói chúc mừng nhưng trong giọng nói đó không có chút gì là chúc mừng cả. Ánh mắt sắc lạnh của anh có thể làm đông cứng tất cả những ai bắt được ánh mắt ấy.

Thiên Ân vô cùng ngạc nhiên trước thông tin vừa nhận được. Timmy đã trở thành tộc trưởng tộc U linh rồi sao, đúng là một bước thăng tiến trong sự nghiệp không hề nhỏ. Vậy là giờ hai người họ đều là người đứng đầu cả một gia tộc, chỉ còn có mình cậu vẫn ở trong giai đoạn dự bị, sao tự mình cảm thấy nhỏ bé quá vậy.

Thiên Ân biết để có thể leo được lên vị trí này Timmy đúng là đã tốn không ít tâm tư.

"Tất cả cũng nhờ có sự tác động không hề nhỏ của ngươi Erik"

Đúng vậy, nhờ công sức không nhỏ của Erik, cũng nhờ sự tác động gây hiềm khích không nhỏ của anh đến với hai người anh của hắn, và một vài nhánh tộc U linh không thuận theo kia mới dẫn một cuộc thanh tẩy gia tộc mang tính lịch sử khi Timmy bước lên vị trí trưởng tộc.

Cũng phải cảm ơn anh, vì để hắn nằm dưỡng thương một thời gian không nhỏ, thù trước hận sau không biết bao giờ mới tính hết.

"Hiện tại mới lên chức trưởng tộc mà ngươi đã muốn dẫn người đi, không phải quá tự tin vào sức lực của mình đó chứ"

Erik nói xong một loạt Vampire từ trong rừng cây phía sau bước ra. Đúng là sức mạnh bây giờ có thể nói là nghiêng hẳn về phía Erik, trong lòng Thiên Ân không khỏi vui mừng khi thấy người khác gặp họa.

Bỗng Timmy quay ra dùng ánh mắt âm u nhìn Thiên Ân đầy cảnh báo làm nụ cười trên mặt cậu cứng đờ, hắn ta ném lại cho cậu một câu.

"Dù hôm nay bằng giá nào ta cũng phải mang ngươi đi, đừng đắc ý quá sớm"

Đúng là một gáo nước lạnh dội thẳng vào đầu Thiên Ân, sao Timmy hắn lại muốn bắt cậu như vậy, Cmn, đúng là cẩu huyết mà. Trên đời có Thiên Ân được rồi, sao lại xuất hiện thêm một Timmy cơ chứ.

Nhưng lần này có lẽ Timmy quyết tâm muốn mang Thiên Ân đi, Hắn ta ra hiệu cho những U Linh đang canh giữ Thiên Ân, lập tức cậu cảm nhận thấy một sức mạnh kéo cậu đi. Này chứ, mang người đi cũng phải lịch sự một chút, đừng có vác như vác lợn như vậy được không.

Khi U linh bắt đầu hành động Vampire cũng không thể đứng yên. Tất cả Vampire đều ngăn cản bước tiến của U linh, nhưng do sợ làm Thiên Ân bị thương nên không ai dám dùng quá nhiều sức. Nhìn lại phía sau, Erik và Timmy vẫn đang so chiêu.

Thiên Ân có thể cảm nhận được ánh mắt lo lắng của Erik dành cho cậu. U linh không giống với Vampire, họ sẵn sàng dùng mọi cách để đại được mục đích, Thiên Ân biết Erik không muốn cậu bị thương, nhưng hơn ai hết cậu cũng không muốn anh bị thương.

Đi đến gia tộc U linh thì có gì đáng sợ chứ, nhìn những Vampire bị thương do cậu, trong lòng Thiên Ân cũng chẳng dễ chịu gì.

"Dừng lại đi"

Thiên Ân cất tiếng quát to., rồi lấy tay chỉ về phía Timmy.

"Tôi sẽ đi theo anh về gia tộc U linh "làm khách", nhưng anh phải chắc chắn tôi sẽ đi lúc nào tôi muốn"

Câu nói của cậu cũng đủ trọng lượng, làm hai con người đang mải mê đánh nhau phải nhíu mày suy nghĩ, so với thái độ hớn hở của Timmy, mặt của Erik đã đen đến không nhận ra rồi.

"Tôi sẽ đi cùng"

Câu nói của Erik cất lên, ánh mắt cảnh cáo nhìn Thiên Ân, rồi quay qua nhìn Timmy với ý nếu hắn không đồng ý thì đừng mơ dẫn người đi.



Vậy là đi mời một người mang về được tận hai.

Timmy cũng không phải người không biết thời thế, hắn ta biết được hiện tại cứ mãi đánh nhau cũng không phải là cách, mà lực lượng U linh hiện tại cũng không mấy khả quan.

Dù đã chuẩn bị mọi thứ kỹ lưỡng nhưng vẫn bị Erik làm cho tan nát, đúng là hắn ta đã đánh giá quá thấp Erik rồi.

"Vậy thì, mời"

Nụ cười không mấy thân thiện Timmy dành cho Erik, đến địa bàn của tôi, xem anh còn hống hách như thế nào.

-----------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK