Mục lục
Thần Bí Lão Công Không Thấy Mặt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Chương 91:

Tiểu hòa thượng Nguyện quét nhà xí đến bơ phờ, hắn có cảm giác mỗi lần hít vào toàn là mùi nhà xí, nghĩ lại chỉ trách sao mình nhát gan thế, Cố tỷ tỷ nói làm việc gì cũng không dám từ chối. Hắn là người xuất gia vậy mà đi nướng một con gà rừng sống sờ sờ, Phật tổ biết liệu có trách phạt hắn không?

Dĩ nhiên lúc hắn quét nhà xí, thỉnh thoảng sẽ trông thấy trên trần nhà vệ sinh treo một cái đầu tóc đen dài, mái tóc rủ xuống như thác nước, ẩn giấu sau mái tóc là khuôn mặt trắng bệnh, kinh khủng, hù hắn suýt chút nữa là ngã vào hầm cầu, còn cái đầu kia thì lắc lắc, âm lãnh nhìn hắn chằm chằm rồi nói: “ Ta muốn ăn gà nướng, con trước đó ăn không quen, không ăn được.”

Hắn cạn lời, nhỏ giọng nói: “ Tôi là người xuất gia, không thể sát sinh. Với lại Cố thị chủ à, cô không thể tùy tiện xông vào nhà xí, nếu tôi đang “đi ngoài” thì phải làm sao?”

"Con người thật là phiền phức, ăn còn muốn ị" Cô khoát khoát tay, nói như kiểu mình gánh hết trách nhiệm: “Gà do ta giết, không có liên quan đến ngươi, nên ngươi không được tính là sát sinh, việc của ngươi chỉ có nướng, lắm chuyện.”

"... Nhưng sư phụ biết sẽ lại phạt tôi."

Cô suy nghĩ: "Xem ra lần sau chúng ta phải chạy xa hơn một chút, để cho hắn không biết."

"..."


Tiểu hòa thượng Nguyện rất muốn từ chối chị Cố, nhưng nhìn chị ấy bị khuyết mất nửa người—— từ vai trái đến eo mất hơn một nửa, ngay cả trán cũng mất một nửa, khi thả tóc xuống, cái đầu nhìn thành hình tam giác, vừa quái dị vừa kinh khủng. Lời từ chối hắn không thể thốt ra khỏi miệng.

Vào ban đêm hắn lén lút ra ngoài bờ sông để nướng gà, lúc ra cửa hắn còn đến bếp trộm lấy một chút muối. Muối ăn là thứ rất quý hiếm, hắn không dám lấy quá nhiều, sợ bị phát hiện coi như xong đời, nên hắn gói vào giấy dầu giấu kĩ trong vạt áo…Hắn đang chịu ơn cứu mạng, có ơn tất báo, Phật tổ sẽ không trách tội hắn đâu nhỉ?

Lại nói, đừng nhìn chị Cố chỉ là một con quỷ u ám, đáng sợ mà nghĩ chị không biết thưởng thức. Khi ăn là phải có muối, một ít muối thì không đủ đâu, nên có thêm tí ớt vào, còn phải nướng gà vàng rụm thơm ngon, nếu khét chị ấy sẽ nhìn hắn chằm chằm, dọa hắn không dám cẩu thả. Dĩ nhiên lúc chị Cố vui cũng không tốt, đôi mắt đen như mực hưng phấn nhìn cực kỳ quỷ dị, nhìn càng đáng sợ hơn…

Nướng gà rừng mấy lần, hắn cũng rút ra được kinh nghiệm, nêm gia vị là điều đơn giản với hắn. Chỉ khó cái điều chỉnh sức lửa, không cẩn thẩn là bị khét ngay, cho nê phải luôn luôn chú ý. Hơn nữa bọn họ lúc đấy rất nghèo, trước khi xuất gia hắn được ăn thịt mấy lần à, mỗi lần ngửi thịt mướng mùi thơm ngào ngạt hắn nhịn không được chảy cả nước miếng, muốn ăn lắm luôn.

Đã thế chị Cố còn rất quá đáng chia cho hắn một ít, dụ dỗ hắn phạm tội, cũng may hắn định lực đầy đủ, từ chối vô cùng nghiêm túc.

Hắn cũng không thể ăn, nếu mà ăn thì không đơn giản chỉ quét nhà xí..

Chờ chị Cố ăn xong gà nướng, hắn mới lén lút trở về, vừa đi vào từ cửa sau đã bị sư phụ chờ sẵn ở đó bắt quả tang, dọa hắn muốn bay mất vía, quả nhiên hắn không thoát khỏi vận mệnh phải quét nhà xí.

Sau đó chị Cố còn bảo hắn: "Ngươi đần thế, ta đã nói ngươi phải cẩn thận, tại sao còn bị phát hiện vậy?"

Hắn cũng rất ủy khuất: "Cố thí chủ, sư phụ tôi rất lợi hại, chuyện trên trời hay dưới đất, chẳng có chuyện nào mà ngài ấy không biết”

Thế thì đúng thật, vị hòa thượng xinh đẹp kia rất lợi hại, chỉ mỗi đạo hạnh niệm kinh thôi đã mạnh hơn nhiều so với người khác. Chà, nếu tìm được người bạn nhỏ khác nướng thịt gà cho cô, thì cô sẽ không tìm tên nhóc trước mắt đâu, đã ngốc còn nhát gan, ôi.

Tiểu hòa thượng Nguyện: ... :(

...

Tất nhiên sư phụ của hắn là một người thông tình đạt lí, nếu không lúc chị Cố và con ác quỷ nọ đánh nhau dữ dội đã chẳng ra tay giúp đỡ. Khi ấy hai con lệ quỷ đánh nhau đỏ cả mắt, oán khí cuồn cuộn. Hắn ở dưới chân núi vẫn nghe được tiếng gầm gừ chói tai của chị Cố nên rất lo lắng, còn chưa nói đã thấy sư phụ hắn ra ngoài.

Bọn họ lên thẳng núi, trông thấy chị Cố gặm nhau với một nam quỷ, mắt cả hai đỏ au, oán khí ngút trời, chỉ còn lại sát khí âm lãnh, khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi.

"Sư phụ, làm sao bây giờ? Chị Cố có phải sắp bị ăn tái rồi không?”

Sư phụ hắn không nói hai lời, gõ thiền trượng xuống đất một cái, miệng lẩm bẩm đọc một đoạn Phạn Văn, con quỷ cắn rơi bả vai của chị Cố tru lên rất đáng sợ, cặp mắt đỏ au trừng lớn. Sư phụ hắn không hề e sợ chút nào, đọc « Kim Cương Kinh » càng nhanh, con quỷ kia dần yếu, chị Cố nắm bắt cơ hội, nuốt chửng gã vào bụng!

Hắn thấy con lệ quỷ tru lên từ từ biến mất trong miệng chị Cố, toàn bộ oán khí dày đặc dường như bao vây lấy cô. Cô bay lên trời, say xẩm mặt mày, có vẻ ăn nhiều quá nên không tiêu hóa nổi, no tức bụng.

Sư phụ hắn đi lên phía trước, dùng một tay bắt cái chân chị Cố kéo xuống núi, hắn nhìn thấy mặt chị ấy cà xuống mặt đất, quệt qua những bụi cây, bộ dáng đó rất giống cái bao cát. Hắn nhìn thấy cũng đau đầu.


Chị Cố bị sư phụ hắn kéo vào trong hầm ngầm sau miếu Thổ Địa trước thôn, ngài nói hắn trông chừng chị ấy, ít nhất trước khi chị tỉnh lại , đừng để bị con quỷ khác ăn thịt.

Hắn ngơ ngác vâng một tiếng, nói: "Sư phụ từ bi."

Sư phụ hắn lắc đầu, phất ống tay áo, quay người rời đi.

Hắn trông chị Cố ba ngày ba đêm mới thấy chị ấy yếu ớt tỉnh dậy sau cơn mộng mị, dĩ nhiên chị ấy thiếu mất một cánh tay, bả vai và nửa người cũng chẳng còn. Sau đó chị đau lòng sờ người mình, nói: “Ta muốn bồi bổ thân thể, muốn ăn thịt.”

"..."

Từ đó về sau, hình như chị Cố nhận định hắn là một hoà thượng thiện tâm, thỉnh thoảng hắn sẽ bị kéo ra ngoài nướng gà rừng, vì thế việc quét nhà xí thành độc quyền của hắn, chuyện này có vẻ không tốt lắm. :)

...

Cũng từ đợt hắn ở chung với chị Cố mới phát hiện chị ấy rất tham sống sợ chết, bình thường chị Cố đều trốn ở trong hầm dưỡng sinh thể, chỉ khi đói gần chết mới ra ngoài dạo một vòng. Lúc thấy sư phụ hắn thì như chim sợ cành cong, nhảy nhót cực nhanh, tám con ngựa kéo cũng không trở lại.

Hắn muốn nói thật ra sư phụ hắn không có đáng sợ như vậy, lúc trước cứu chị chính là sư phụ và hắn không làm gì cả. Nhưng sau khi giải thích cho chị ấy một hồi, chị Cố nghe xong hơi kinh ngạc, sau đó càng sợ sư phụ hắn hơn, bởi vì chị ấy nói đại quỷ đánh chị thừa sống chết mà sư phụ hắn chỉ niệm chú ngữ vài câu đã đánh bại, vậy nếu đối mặt với ngài thì chị hoàn toàn không có sức phản kháng ư? Đúng là hòa thượng đáng sợ…

... Hắn trợn tròn mắt, nhưng cái logic này có vẻ cũng đúng?

Có điều từ đó về sau hắn phát hiện chị Cố khi gặp sư phụ cũng không còn nhảy nhót rồi biến mất, đôi khi còn đứng ngắm từ xa, hắn thấy rất hiếu kì, hỏi vì sao? Chị Cố nói: “lẫn mất xa xa nhìn hai mắt, hắn vẫn rất hiếu kì, hỏi vì cái gì? Chị Cố nói: " Thấy người đẹp trai nên ta muốn ngắm, đây chẳng phải quỷ thường tình à”

Trước kia cô vội vàng chạy trốn nên không được ngắm nhiều, giờ phát hiện xinh đẹp hòa thượng gặp quỷ sẽ chẳng niệm kinh ngay, nên cô có thể lén ngắm từ xa.

Nguyện: ...

...

Hòa thượng Nguyện cảm thấy lúc trước thật tốt, giá như sư phụ ông còn sống thì càng tốt hơn, ba người bọn họ coi như được đoàn tụ.

Nghĩ đi nghĩ lại, ông lại đi đón Cố thí chủ tan việc, mọi người khi vừa tới cửa nhà thì gặpTrương đạo trưởng, ông ấy thấy hòa thượng Nguyện thì hơi kinh ngạc, hòa thượng này Phật pháp cao thâm, ngay cả bộ trưởng Đặc Bộ còn muốn kính nể, không nghĩ tới ông ta có quan hệ với Cố đại sư?

Cả hai chào nhau, lúc này Trương đạo trưởng mới nói rõ ý đồ đến, ông tới đây cũng vì một chuyện, chính là chuyện chuyển xe trước đó. Vụ ồn ào khi đấy vẫn còn lớn, bọn họ rất vất vả mới áp xuống được, mọi video đều bị xóa.

Mặc dù làm người tốt là chuyện tốt, nhưng quá khoa trương cũng không được.


Cố Phi Âm nói: "Khoa trương gì chứ, tôi còn nghĩ để nhóm quỷ nhỏ khiêng xe cứu thương đến bệnh viện, cũng may bé Hồng thông minh, nghĩ ra chuyện chuyển xe.”

Trương đạo trưởng tưởng tượng kết quả giữa một cái xe bay và việc chuyển xe, cảm thấy hai điều này cũng giống nhau, không thể so sánh. Được rồi! Có điều về sau cần phải chú ý, sự tồn tại của quỷ quái là cơ mật tối cao, không thể để người dân biết.

Cố Phi Âm nghiêm túc gật gật đầu, đã nói xong, bọn họ nhất định sẽ chú ý.

Cô hiện tại là người, phải làm một công dân hợp pháp, phạm tội là bị nhốt vô tù, cô chẳng muốn vô cục cảnh sát tí nào.

Tất nhiên Trương đạo trưởng lần này tới, còn có một chuyện khác muốn thương lượng với Cố đại sư, tổng bộ chuẩn bị thành lập một cơ quan Ma Quỷ, ví dụ như phối hợp cùng cảnh sát hình sự phá án, tìm hiểu trước tình huống cho họ. Chuyện lớn còn có thể bắt được một đội tội phạm, cơ mà nếu tự họ đi sẽ bị thương, nhưng ma quỷ thì không như thế, dù gì họ không có thực thể, đi xuyên tường độn thổ cũng được. Nơi đối với bọn họ là tường đồng vách sắt, còn với ma quỷ thì như trở bàn tay.

Nói cách khác, nhóm quỷ Quỷ Trạch cầu vượt sắp có công tác chính thức!

Đây chính là một tin tức tốt đấy, Cố Phi Âm chẳng phải sợ bọn họ không trả đủ tiền thuê nhà nữa. Lần này có công việc, sẽ có tiền lương, vậy tiền thuê nhà coi như giải quyết xong xuôi nhỉ?

"Tốt tốt, không ngờ Đặc Bộ mấy người lợi hại đến thế, còn nghĩ ra được biện pháp này”

Bởi vậy mọi chuyện đều đơn giản, Trương đạo trưởng ở cầu vượt Quỷ Trạch dán cái thông báo tuyển dụng, quỷ có chứng nhận là quỷ tốt đều được nhận lời mời công việc, ba tháng thử việc. Sau khi thử việc sẽ kí hợp đồng chính thức, coi như nhập biên chế, ngoại trừ tiền lương mỗi tháng thì ngày nghỉ, lễ, tết còn có các loại phúc lợi.

Nhóm quỷ ở Quỷ Trạch Cầu vượt đều kinh hãi, hóa ra bọn họ ngoài việc phiêu đãng khắp nơi ở ngoài, còn có thể làm việc như người thường ư? Quan trọng nhất chính là có tiền, đi công tác còn bao ăn, bao ở, chuyện tốt như này ai chả muốn?

Dĩ nhiên là nhóm quỷ nô nức xếp hàng đi ghi danh, rất là náo nhiệt, còn rốt rít thể hiện sở trường của mình, cố gắng phát huy lĩnh vực am hiểu đến cực hạn, ngay cả nha hoàn của phu nhân cũng rung rinh, cô chưa bao giờ ra ngoài làm việc, cực kỳ muốn thử một lần mùi vị công tác hiện đại. Dù sao giờ là thời đại phụ nữ phải mạnh mẽ, không giống thời trước của họ, gò bò rất nhiều, chỉ được ở nhà dạy con.

Phu nhân hiểu rõ, cho cô ấy muốn đi thì đi thôi, bà thích xem phim thần tượng, chán lại nằm sấp ở cửa sổ, tiểu nha hoàn thấy chán cũng bình thường.

Quỷ nước rất chua xót, gã nào ngờ nhóm quỷ có giấy chứng nhận quỷ tốt còn có thể có công việc chứ, mà gã khi nào mới thoát khỏi kiếp nô dịch ả tóc đen dài đây???

Thế nhưng nói thật, trong lòng của gã vẫn cực kỳ hâm mộ, có ăn có ở có công việc, chuyện tốt lành như này ai chẳng muốn thử hả?



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK