Nhưng mà, mười thủ hạ của Nhậm Thương Khung, lại bị Nhậm Thương Khung triệu tập đến động phủ số một.
Chín tầng phúc địa, động phủ số một. Đối với những đệ tử này mà nói, tuyệt đối là Thánh địa cao cao tại thượng. Thời gian chung đụng càng lâu, bọn hắn càng cảm giác Nhậm Thương Khung thần bí. Nhậm Thương Khung mặc dù không giống Hạ Vũ Trùng hoành hành ngang ngược, nhưng trong lúc giơ tay nhấc chân, lại có một khí độ quân lâm thiên hạ.
- Cửa ải cuối cùng này, chư vị có dự tính gì không, đều nói hết đi.
Ánh mắt Nhậm Thương Khung quét một vòng.
Mười người này, hiện tại cũng coi là thủ hạ tâm phúc của Nhậm Thương Khung.
Ngạo Tà Vân, Lý Chí Thiên, Lăng Vân, Thứ Cốt, Phương Lưu Tuyền năm người này, toàn bộ là thập tinh thiên phú, năm người này tụ cùng một chỗ, phong làm Ngũ Thiên Vương.
Mà Chu Vân, Lý Tranh, Lý Khuê, Thôi Hàng, Viên Sơn năm người này, sớm đầu nhập Nhậm Thương Khung nhất, nên càng thêm gần, thiên phú phần lớn là ở thất tinh đến cửu tinh. Bọn hắn vì khác Ngũ Thiên Vương, cũng tự phong mình là Ngũ Hổ Tướng.
Ngũ Thiên Vương cùng Ngũ Hổ Tướng này, cũng là đoàn thể trước mắt mà Nhậm Thương Khung nể trọng nhất, cũng là thành viên để hắn tranh phách trong tương lai ở Thiên Các.
Nhậm Thương Khung cùng Hạ Vũ Trùng bất đồng, sách lược hắn áp dụng là ân uy cùng lúc. Trong khoảng thời gian này, uy nghiêm vậy là đủ rồi, nhất là lần trước hiệu lệnh Đại Vương Ốc Sơn, đem khí diễm Nguyên Tông Sư đè xuống, thủ đoạn của hắn đã được Ngũ Thiên Vương công nhận.
Bất quá, ân uy song hành, thời điểm thích hợp, cũng phải ban xuống ân điển.
- Ngạo Tà Vân, ngươi bài danh cao nhất, mặc dù là bộ hạ cũ của Hạ Vũ Trùng, nhưng từ xưa đến nay, hàng tướng thành trụ cột rất nhiều. Ta dùng người thì không nghi, nghi người thì không dùng. Ngươi tỏ thái độ trước đi.
Ngạo Tà Vân cũng không nghĩ Nhậm Thương Khung sẽ điểm tên của hắn, trầm ngâm một lát, cũng không chối từ:
- Mục tiêu của ta là trùng kích đệ cửu lầu, cầm lục cấp Nguyệt Hoa Huân Chương.
Lăng Vân khó hiểu:
- Tại sao là đệ cửu lầu? Chúng ta thập tinh tiềm lực, cần phải đối ứng thập lầu, mới không phụ danh tự của chúng ta ah.
Ngạo Tà Vân cười lạnh một tiếng:
- Cái này thì ngươi không hiểu rồi. Ta là dòng chính Thiên Các, từ nhỏ đối với Đại Vương Ốc Sơn không xa lạ gì. Mặc dù chưa từng tới, nhưng nghe thì rất nhiều. Nguyệt Hoa Lâu này, cùng những khâu khảo hạch khác bất đồng. Độ khó mỗi một lầu, không phải bình thường. Không phải thập tinh tiềm lực, liền nhất định có thể xông qua thập lầu. Căn cứ kinh nghiệm lịch sử, thập tinh tiềm lực, trùng kích cửu trọng lầu là cao nhất.
- Ta quyết tiến thập lầu.
Thứ Cốt nói không nhiều lắm, đơn giản tỏ thái độ.
Lý Chí Thiên cười ha ha:
- Ta cùng với Tà Vân thiên phú cùng bài danh không sai biệt lắm, vậy lấy Tà Vân làm mục tiêu.
Phương Lưu Tuyền ở bên trong Ngũ Thiên Vương, bài danh thấp nhất, có chút buồn rầu gãi gãi đầu:
- Ta sẽ cố gắng xông qua đệ cửu lầu a…
Nhậm Thương Khung gật đầu, ánh mắt lại hướng Ngũ Hổ Tướng.
Chu Vân là người thứ nhất tỏ thái độ:
- Lão đại, mục tiêu của chúng ta đều là thất trọng lầu, tứ cấp Nguyệt Hoa Huân Chương.
Thành viên Ngũ Hổ Tướng khác đều nhao nhao gật đầu, tỏ vẻ công nhận ý kiến của Chu Vân.
- Tốt, chư vị có thể nhìn đúng thực lực của mình, ta rất vui mừng. Hai tháng này, thời gian rất dài. Tháng thứ nhất, tất cả mọi người an tâm tu luyện. Động phủ số bốn của tầng chín phúc địa, các ngươi tùy thời có thể ở đó tu luyện.
- Cái gì?
Tin tức này vừa nói ra, Ngũ Thiên Vương cùng Ngũ Hổ Tướng đều khiếp sợ cực kỳ, cảm giác rất ngoài ý muốn.
- Bắc Cung cùng ta là đạo lữ, ở lại động phủ số một tu luyện. Động phủ số bốn lại bỏ không, không lợi dụng thật đáng tiếc.
Nhậm Thương Khung mỉm cười.
Ngạo Tà Vân cười ha hả:
- Tốt, tầng chín phúc địa, ha ha, coi như là bọn người Nguyên Tông Sư cũng không hưởng thụ được!
Những người khác cùng lộ vẻ vui mừng.
Nhậm Thương Khung lại khoát tay chặn lại, nghiêm mặt nói:
- Lời thừa ta không muốn nhiều lời, có một tin tức hiện tại cần phải nói cho các ngươi.
- Cái gì? Lão đại mời nói!
Mọi người thấy khẩu khí của Nhậm Thương Khung nghiêm túc, đều rất hiếu kỳ.
- Ta ở Linh dược khảo hạch về sau, đã tiếp nhận lời mời của Bách Thảo Đường. Bởi vậy, khảo hạch ở Đại Vương Ốc Sơn hoàn tất, sau khi cướp lấy Nguyệt Hoa Huân, ta sẽ tới Bách Thảo Đường!
Tin tức này, không thể nghi ngờ rất chấn động. Thoáng cái cả mười người đều há to mồm, nói không ra lời. Khâu thứ hai vừa qua, đã được Thiên Các Thập điện nhìn trúng?
Phải biết rằng, Thiên Các Thập điện, từng điện đều là tồn tại cao cấp. Căn bản không có khả năng thọc gậy bánh xe.
Dù sao, nhân vật mới khảo hạch, mười sáu năm một lần, cho tới bây giờ đều không thiếu hạt giống tốt.
Căn cứ quy củ đời trước, chỉ có thời điểm ở khâu khảo hạch thứ sáu, Thập điện mới ra tay chọn người.
Đại đa số thiên tài đệ tử, sau khi tiến vào Thập điện, cũng phải từ tầng chót đi lên. Trừ khi là kinh thái tuyệt diễm, một trong Thập đại vương bài đệ tử, cấp bậc mới có thể cao hơn một chút.
Nhân vật mới, ở Thiên Các cơ bản không có vốn liếng ưu việt gì. Dù sao, mười sáu năm một lần tuyển bạt, một lần rồi lại một lần, nhân tài mà Thiên Các tích lũy thật sự nhiều lắm.
Huống chi, ngoại trừ mười sáu năm một lần khảo hạch ra, Thiên Các còn có cách khác tuyển chọn đệ tử. Dù sao Thiên Các tổng bộ cũng có hơn mười vạn người.
Mà vị trí của Thập điện cũng rất hiển hách. Cạnh tranh là rất lớn. Cho nên đối với việc chọn nhân vật mới, Thập điện sẽ không quá vội vàng.
Căn cứ vào nguyên nhân này, sau khi Nhậm Thương Khung kết thúc khâu khảo hạch thứ hai, đã được Bách Thảo Đường nhìn trúng, cái này càng nói rõ vấn đề.
Thiên phú, tiềm lực!
Đệ tử có thiên phú cùng tiềm lực rất nhiều. Nhưng rất rõ ràng, thiên phú cùng tiềm lực của Nhậm Thương Khung, đã đạt tới cảnh giới mà Thập điện không thể ngồi yên!
Nhớ tới biểu hiện của Nhậm Thương Khung ở cửa thứ hai, toàn bộ là thập nhị tinh, biểu lộ của Ngũ Thiên Vương cùng Ngũ Hổ Tướng đều rất tin phục.
Bách Thảo Đường!
Bài danh thứ tư trong Thiên Các Thập điện.
Thập điện bài danh thứ tư, cũng không tính là quá hiển hách. Nhưng ai cũng biết, Bách Thảo Đường là cánh cửa cao nhất của Thiên Các Thập điện, cũng là một cửa khó vào nhất.
Những điện khác, có thực lực, có thiên phú, biểu hiện tốt, đều có cơ hội.
Nhưng Bách Thảo Đường, yêu cầu đối với thiên phú cực độ hà khắc. Không có thiên phú Linh dược, ngươi có thực lực thông thiên cũng không dùng được.
Bách Thảo Đường tuyệt đối không có cửa sau, không tiếp thụ đệ tử không có năng lực. Có thiên phú Linh dược, thì ngươi đi vào. Không có thiên phú Linh dược, vậy mời ngươi đi cho.
Hơn nữa, ai cũng biết, Bách Thảo Đường sở dĩ bài danh thứ tư, là vì ba điện đầu tiên, địa vị cùng danh tự quá hiển hách.
Đệ nhất danh, Thiên Hình Đường, có nhiệm vụ chấp pháp, hình luật, có quyền uy đại diện giới luật của Thiên Các. Xếp hàng thứ nhất là đương nhiên.
Đệ nhị danh, Liệt Dương Điện hay Trưởng Lão Điện, là một tổ chức quyền cao chức trọng, định hướng phát triển, đối nội đối ngoại của Thiên Các. Liệt Dương Điện, đại biểu ý chí của Thiên Khung Tạo Hóa, là ống loa của Thiên Các bốn đạo.
Đệ tam danh, Thần Chiến Điện, phụ trách chinh phạt, chiến đấu. Nhân tộc cùng Yêu tộc, chinh phạt là không thể tránh né, mà Thần Chiến Điện, là thế lực hạch tâm để Thiên Các đối ngoại chinh chiến!
Ba điện này, mỗi một cái đều không thể thay thế, nó tượng trưng cho quyền uy, ý chí cùng sức mạnh của Thiên Các!
Mà Bách Thảo Đường, thì chưởng quản Linh dược, đan dược cùng với rất nhiều linh điền, linh viên, phường thị... của Thiên Các, chẳng khác gì nắm giữ mạch máu của Thiên Các.
Bởi vậy, Bách Thảo Đường ở một mức độ nào đó, thậm chí vượt qua ba nhà kia.
Thiên Hình Đường chấp pháp, Liệt Dương Điện chế định quy tắc, Thần Chiến Điện đối ngoại chinh phạt, mặc dù là bộ phận không thể thiếu, nhưng không phải ngày nào cũng chấp pháp, định quy tắc hay chinh chiến.
Bách Thảo Đường thì không giống.
Thiên Các mỗi ngày vận chuyển, đều không ly khai Linh dược của Bách Thảo Đường. Linh dược dừng lại, Thiên Các sẽ xuất hiện vấn đề lớn.
Ngươi có thể không chấp pháp, có thể không định quy tắc, có thể không chinh phạt, nhưng không có khả năng không tu luyện!
Bởi vậy, Bách Thảo Đường ở trong Thiên Các Thập điện, địa vị cao cả, là một tồn tại đặc thù. Các điện khác có lẽ sẽ có ma sát mâu thuẫn, nhưng liên hệ cùng Bách Thảo Đường, ai cũng phải khách khí. Nói cách khác, nhà nào cũng không chê đan dược quá nhiều.
Chu Vân đến từ Thiên Xảo phân đà, ở phương diện Linh dược thiên phú cũng không tồi. Mục tiêu của hắn, chính là Bách Thảo Đường.
Bởi vậy, khi nghe Nhậm Thương Khung nói xong, là người hâm mộ nhất.
- Lão đại không hổ là lão đại, sớm được Bách Thảo Đường nhìn trúng. Là vàng thì ở đâu cũng có thể phát sáng. Mọi người thấy có đúng hay không?
Khẩu khí của Chu Vân hâm mộ, những người khác cũng bất trụ gật đầu.
Viên Sơn cười ha ha nói:
- Lão đại, vậy sau này ở phương diện đan dược, nên chiếu cố các huynh đệ nhiều hơn ah!
Thôi Hàng cười nói:
- Cái này còn phải nói nữa sao? Lão đại đáp ứng gia nhập Bách Thảo Đường, khẳng định cũng có suy tính phương diện này!
Ngũ Thiên Vương thì tương đối trấn định. Ngạo Tà Vân là đệ tử dòng chính, kiến thức nhiều hơn một chút, biết rõ Bách Thảo Đường, nhịn không được hỏi:
- Lão đại, Bách Thảo Đường đại công vô tư, đệ tử mới gia nhập như chúng ta, hình như đều phải từ đồng tử đi lên. Bất quá lão đại thiên phú siêu quần, không đến mức đó a? Không biết Bách Thảo Đường cho lão đại địa vị gì?
Bọn người Lý Chí Thiên cũng rất hiếu kỳ, Lăng Vân cười hắc hắc nói:
- Lão đại chắc chắn sẽ không từ đồng tử đi lên, có phải từ đệ tử chính thức không?
Nhậm Thương Khung mỉm cười lắc đầu, làm cho mọi người càng thêm tò mò.
- Chẳng lẽ là chấp sự?
Vẻ mặt Ngạo Tà Vân khiếp sợ, hắn đối với Bách Thảo Đường rất quen thuộc, địa vị chấp sự là ở tầng giữa, quyền lực trong tay không nhỏ!
Nhậm Thương Khung cười nhạt nói:
- Minh Hoa Đà tiên sinh ở Bách Thảo Đường đến mời ta, hứa cho ta danh hiệu chấp sự, bất quá sau khi cò kè mặc cả, ta kiên trì muốn danh hiệu cung phụng. Nếu không không bàn nữa.
- Cung phụng?
Ngạo Tà Vân choáng váng, tim đập trong nháy mắt gia tốc. Cung phụng!? Cái này cũng quá khoa trương đi? Một đệ tử mới tốt nghiệp từ Đại Vương Ốc Sơn, trực tiếp đạt được danh hiệu cung phụng của Bách Thảo Đường?
Đây thật là kỳ tích xưa nay chưa từng có ở Thiên Các a?
Ngũ Thiên Vương, Ngũ Hổ Tướng, toàn bộ choáng váng. Đối với Nhậm Thương Khung, bọn họ đã triệt để bái phục. Bách Thảo Đường cung phụng! Mười bảy tuổi đã là cung phụng của Bách Thảo Đường!