"Nghe các cung nữ cung khác nói nàng đã cố tình đứng trước khuôn viên cấm,để nô tì làm băng trái cây rồi giả bộ múa một vài điệu gần hai canh giờ.Hoàng thượng và Tam vương gia lâm triều xong vô cùng mệt mỏi,ra được thưởng thức mỹ vị,lại được ngắm mỹ nhân...Ai mà không thích chứ?Tam vương gia còn cao hứng làm một bài thơ tặng nàng,giờ thì người trong cung đều thuộc lòng.Hoàng thượng thì tiếp tục đến Hạ hoa các của nàng ta qua đêm!"
"Thật là mưu mô mà!không thể chịu được a..."-Quế Chi la lên,quăng luôn cây quạt xuống.
"Trời ơi,em có cần phải thế không?Ta chỉ muốn chút không khí yên tĩnh thôi mà!"-An Nguyệt ngồi giữa hai luồn gió nãy giờ cuối cùng không thể nhịn được nữa mà hét lên.
"Nương nương tha tội,nô tì không có cố ý làm người tức giận.Nô tì chỉ bất bình thay nương nương thôi,người nhất định phải làm gì để giành lại hoàng thượng !"-Quế Chi biết lỗi quỳ xuống nhưng phản bác lại ngay lập tức
"Ta không cần em làm vậy...dạo này ta mệt mỏi lắm rồi,với lại chuyện độc sủng trong hậu cung là điều không thể nên cũng đừng nhắc đến nó làm gì nữa.Hôm nay ta còn được chú ý nhưng rồi sau cũng sẽ giống như nàng ta mà thôi,điều đó là quy luật tự nhiên,em hiểu chứ?"_An Nguyệt đứng dậy,bất đắc dĩ phải giảng giải cho nha đầu này hiểu.Huống gì tên kia đã động tâm với nữ chính,đâu còn chỗ cho người khác chứ,bây giờ sống sót mới là điều quan trọng nhất...Thời gian sinh tử của thân thể này sắp đến rồi,cô cũng chẳng còn hứng thú gì nữa...
"Nô tì ngu muội,đa tạ nương nương chỉ bảo"
"Được rồi,mau đứng lên đi,em tìm một bộ đồ cung nữ mang đến đây cho ta đi"-An Nguyệt xua tay,cô có trò mới để chơi rồi nha!
"Nương nương,sao người có thể mặc thứ đó lên người chứ?,người muốn làm gì?vải thứ phẩm sẽ làm trầy xát làn da ngọc ngà của người mất"-Minh Xuân bước vào,nghe thấy thế thì phản đối kịch liệt.
"Được rồi ta chỉ là chán nên muốn đi chơi một chút đó mà,sẽ không có chuyện gì đâu...nha"-An Nguyệt cười xòa,bộ dáng làm nũng kì cục của cô nhìn vậy mà cực hiệu quả .Minh Xuân cuối cùn cũng xuống nước:
"Em thật chịu thua với người"