• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Nam nhân kia nhếch mép cười đểu, thái độ của cậu ta như đang chờ xem kịch hay.

Được hắn để mắt quan tâm tới thì rất đắt ý, dự là hắn sẽ đem người này ra đánh hay đem gϊếŧ cũng nên.

Nhưng sự việc lại không như vậy, khi hắn nói:
"Lên thay đồ".
"Làm gì?"
"Cậu không có quyền hỏi?"
Cậu làm theo lời hắn lên lầu thay đồ.

Nam nhân chưa hiểu tại sao hắn làm vậy:
"Anh, anh tính đưa anh ta đi đâu?"

"Đình Huy, tôi không thích người khác xen vào chuyện của mình.

Em cứ ở yên bên cạnh tôi là được, đừng nhiều lời".
Lời hắn nói như một lời cảnh cáo dành cho cậu ta.
Cậu không biết hắn sẽ đưa mình đi đâu, cũng không hỏi vì biết luôn câu trả lời.

Hắn lái xe, nam nhân ngồi ở ghế phó lái vết thương kia đã được xử lí, cậu thì ngồi phía sau dựa sát vào cửa sổ ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài.

Dù lái xe nhưng thỉnh thoảng hay liếc nhìn kính xe quan sát cử chỉ của cậu.
Nam nhân cũng nhìn ra được điều đó, hắn dừng xe tại quán bar X, cũng là địa bàn của hắn.

Cậu ta nghĩ chắc là hắn sẽ đem người này (Tuấn Lâm) vào đây làm MB cũng nên.

Nghĩ xong liền liếc cậu một cái cười khẩy.
Bước vào, bên trong rất náo nhiệt sôi nổi, cậu thấy rất ngột ngạc.

Nam nhân khoát tay hắn đi vào, hai người ngồi gần như dán chặt vào nhau chỉ có cách làm quần áo.

Cậu cũng chỉ ngó sang một chút rồi bày ra bộ dạng tiếp tục không quan tâm.

Nam nhân thì cứ làm nũng, bô lô bô la nói tào lao gì đó với hắn.

Nhìn thấy cậu ngó lơ, hắn đặt nam nhân ngồi lên đùi mình, liên tục nói lời công kích chà đạp cậu mà nam nhân cũng hùa theo.
"Thật không ngờ con người này lại xấu xa như vậy, nhân cách chắc bị chó tha rồi, có phước không biết hưởng lại còn đê tiện như vậy.

Hẳn là cha mẹ anh ta không biết cách dạy con.


Đúng là cái đồ...".
Cậu tức giận đứng dậy tát thẳng vào mặt nam nhân liên tục 2 cái.
"Tôi cấm cậu xúc phạm họ.

Cậu không có tư cách!"
"Vậy cậu có tư cách đánh người của tôi sao?".
Hắn dứt lời, nam nhân cũng đứng dậy khỏi đùi hắn định đánh cậu thì bị cậu hất tay ra ngã nhoài xuống đất rồi quay lại đối mặt hắn.
"Nói người khác hãy nghĩ lại mình.

Anh có quyền gì, lấy tư cách chó gì đối xử với tôi như vậy.

Hôm đó, chỉ là tôi đi họp lớp với đám bạn thời học sinh, vốn là muốn hỏi ý kiến anh rồi mới đi nhưng sợ anh không cho mới đi mà không báo.

Người gây ra dấu hôn trên cổ là bạn thân của tôi, ngoài tình bạn ra tôi không muốn có bất kì quan hệ gì với cậu ấy.

Vừa bỏ ra ngoài thì gặp anh, anh thậm chí một lời cũng không cho tôi giải thích, chỉ một cái dấu đã tùy tiện cho tôi án tử.Anh chỉ biết nghĩ cho mình, anh từng nghĩ cho cảm giác của tôi chưa?"
Hắn im bặt không nói, đúng là hắn nên nghe cậu nói rõ chứ không phải suốt ngày muốn biết người kia là ai.

Tất nhiên hắn hiểu rõ tính khí của cậu cùng với kiến thức tâm lý hắn đã từng học thì hắn liền nhận ra được điều gì đó, trước giờ khí thế nói chuyện của cậu chưa bao giờ mạnh như hôm nay, chỉ khi bị oan ức lắm mới như vậy.

Và lời cậu nói hắn đương nhiên tin.

Hắn thật sự đã sai?
Nam nhân như nhận ra hắn siêu lòng liền đổ dầu vào lửa:
"Chuyện đó chỉ có anh mới biết.


Biết đâu anh đang bịa ra một câu chuyện để anh ấy tin thì sao?
"Hừ...tin hay không thì tùy".
Cậu đột nhiên ngẩn người khi thấy người phía trước , chính là người phụ nữ đã khiến gia đình cậu tan nát, bên cạnh còn có một người đàn ông nhìn rất quen thuộc.

Hai người đang ngồi nói chuyện trông rất thân mật.

Cậu tiến lại gần sửng sốt một lúc dự cảm chẳng lành nhìn người đàn ông.
"Chú!
"Chú về khi nào? Chẳng phải chú đang công tác ở Nhật sao? Chú và chị ta là quan hệ gì?"
Người mà cậu gọi là chú tên Hạ Kiến Hoàn, gần 40 tuổi, ngoại hình tuấn tú lãng tử, hay làm những chuyện bất ngờ không báo trước, tính cách trầm lặng không đoán được chính xác được đang nghĩ gì.
Y thấy cậu ở đây cũng rất bất ngờ: "Chú về cũng được một thời gian rồi.

Còn người này sẽ thím tương lai của con".
"Cái gì? Thím? Chú, chú có biết người này là hồ ly tinh chuyên quyến rũ đàn ông không? Ông ấy đã vậy, chú cũng vậy".
"Con nói chuyện cho cẩn thận.

Chú đã nghe kể về chuyện của cô ấy và ba con, cô ấy là bị ba con cưỡng ép nên mới làm ra những chuyện như vậy.

Nếu muốn trách con tự mà đi trách ba con đừng đổ hết tội lỗi lên đầu cô ấy"..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK