\-Tên nhóc kia, đứng lại!
Bước chân của Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên đều dừng lại, quay lại nhìn người đằng sau đang dùng ánh mắt đáng khinh nhìn đồ đệ của mình, Quân Tịch Ly có chút muốn bỏ qua chán ghét mà móc đôi mắt đáng khinh kia ra.
Nhưng mà , tên trì độn nào đó vẫn chưa phát hiện, gã tham lam mà nhìn gương mặt xinh đẹp của Phong Vô Nhiên, gã vốn dĩ có hứng thú với những hài đồng nhỏ tuổi, nhất là những hài đồng xinh đẹp, mà hiển nhiên, Phong Vô Nhiên được liệt vào một trong những hài đồng xinh đẹp trong mắt gã ta rồi.
\-Ha, tiểu tử ngươi muốn mạng thì giao nhóc con đó cho ta!
Gã hống hách nói,vì chưa từng gặp Quân Tịch Ly nên gã nghĩ người này là một ma tu không có chỗ dựa, hơn nữa vì không nhìn ra tu vi của Quân Tịch Ly nên gã nghĩ Quân Tịch Ly chỉ là người thường ,trong mắt một ma tu cấp 2 như gã , giết Quân Tịch Ly chẳng khác nào giết chết con kiến trên đường.
Phong Vô Nhiên không hiểu sao trong lòng lại hiện lên một tia sát ý, không phải bởi vì hắn bị khinh bỉ mà nổi sát ý, mà là khi sư tôn y ở đây, gã dám dơ bẩn như vậy ở trước mặt sư tôn.
Ngay lập tức Phong Vô Nhiên bị ý nghĩ này của mình chấn kinh, nhưng trong mắt Quân Tịch Ly lại là bị dọa sợ đến không dám động, Quân Tịch Ly càng tức hơn, đồ đệ của y mà cũng muốn động tâm tư dơ bẩn như vậy, quả là đáng chết!
Quân Tịch Ly không nhiều lời mà nhấc tay, Vấn Tình lấy tốc độ nhanh không tưởng sinh trưởng ra, phân thành nhiều nhánh nhỏ, sau đó lại lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà cuốn chặt lấy gã nam tử kia, đồng thời tay còn lại điều khiển lượng nước trong máu gã ngừng chuyển, thế là một cao thủ cấp 2 cứ như vậy tươi sống bị dây leo xiết chặt, nổ tung.
Quân Tịch Ly bình tĩnh lấy từ trong nhẫn không gian một chiếc ô lưu ly, máu và thịt của gã nam nhân không dính một chút nào tới y và tiểu đồ đệ .
\(Ai còn nhớ Tịch Ly sợ mưa không, y phải vay tiền của sư tôn để nhờ người tạo ra chiếc ô lưu ly này và một cây cung đấy, bây giờ còn chưa trả nợ xong, may mà Thiên Cơ trưởng lão cũng là một chủ nợ tốt, đến giờ vẫn chưa đòi nợ.\)
Quân Tịch Ly lấy khí thế áp đảo của sát thủ ra, liếc mắt nhìn những người xung quanh đang định xem kịch vui, mọi người bị y liếc mắt một cái không tự chủ được cúi đầu, lui về sau, nhường cho Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên một con đường.
Quân Tịch Ly một tay dắt Phong Vô Nhiên, một tay cầm dù lưu ly bước qua.
\(Linh Lan Hoa : Nhớ cảnh Hoa Thành cầm ô che cho Tạ Liên ghê\)
Phong Vô Nhiên từ khi Quân Tịch Ly lấy ô ra đã hồi thần, nhìn Quân Tịch Ly giết người mà Phong Vô Nhiên chỉ cảm thấy Quân Tịch Ly thật soái khí.
\( Linh Lan Hoa : Cứ cảm giác cả hai đứa con của ta có bệnh.... \)
Loan thành không nên ở lâu, sau khi ra khỏi thành Quân Tịch Ly liền triệu ra thanh kiếm Tử Phong , phóng to, đạp lên thanh kiếm rồi hỏi Phong Vô Nhiên.
\-Lên được không?
\-Được ạ.
Phong Vô Nhiên nhẹ nhàng đạp lên thanh kiếm, nhưng mà không biết có phải do sợ độ cao hay không mà thấp thỏm nắm lấy tay áo Quân Tịch Ly.
Quân Tịch Ly không mắc bệnh sạch sẽ, nhưng là người tu tiên thì phải ngự được kiếm, chưa ngự được cũng phải đứng vững trên kiếm, nên gỡ tay Phong Vô Nhiên ra , lạnh nhạt nói.
\- Đứng vững đi, xung quanh ta có tạo kết giới, không ngã chết được.
Phong Vô Nhiên ủy khuất mà thu tay, gương mặt không có biểu tình gì nhưng mà đôi mắt dường như dâng lên một tầng sương mù. Tiếc là lần này Quân Tịch Ly không mềm lòng rồi.
Cứ như vậy , đôi thầy trò một vẫn lạnh nhạt, một vẫn ủy khuất ngự kiếm bay thẳng đến Lâm Lan thành.
Lâm Lan thành, thành trì này là thành trì của Kiếm Thiên môn, khác với những môn phái khác, Kiếm Thiên môn xây dựng ngay giữa Lâm Lan thành, một nửa thành trì là môn phủ của môn phái này, nửa còn lại là dân chúng bình thường ở.
Quân Tịch Ly đến đây cũng không phải để du ngoạn, mà y đến đây để bán đấu giá số bùa chú y luyện trong mấy năm nay, biết làm sao được, bây giờ y thật sự rất nghèo, còn nợ tiền sư tôn chưa trả nữa.
Quân Tịch Ly dẫn theo Phong Vô Nhiên bước vào một cửa hàng bán phù chú, một tiểu nhị có chút tu vi niềm nở bước ra đón.
\-Tiên Quân, ngài muốn mua phù chú.
Nhìn ra Quân Tịch Ly là một linh tu, tuy không nhìn ra cấp bậc nhưng tiểu nhị vẫn cung kính bội phần.
\-Ở đây có mua phù chú?
\-Dạ, có. Nhưng chúng ta chỉ thu phù chú từ cấp 2.
\-Vừa hay, ta có.
\-Tiên Quân theo tiểu nhân gặp quản sự ạ.
Tiểu nhị làm động tác mời, rồi bước lên phía trước.
Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên được tiểu nhị dẫn tới một căn phòng, cửa hàng này rất chu đáo, giao dịch cũng không giao dịch trước mặt người ngoài.
\-Chu quản sự, có vị Tiên Quân muốn bán phù chú ạ.
Cánh cửa tự động mở ra, Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên bước vào trong, bên trong không những rất lớn mà bài trí cũng rất tinh xảo.
Người được gọi là Chu quản sự đứng dậy, mời Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên ngồi vào đối diện.
\-Không biết vị Tiên Quân này có loại phù chú gì?
Quân Tịch Ly không nói mà lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một chiếc nhẫn, đưa cho Chu quản sự.
Nháy mắt khi Chu quản sự quét thần thức kiểm tra đồ vật trong nhẫn liền chấn kinh.
Nhiều.
Bùa chú thật sự quá nhiều.
Danh Sách Chương: