• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

ZAAAAP

“HAHAHAHAHA.”

Từ màu vảy cho tới dạng hơi thở, không nghi ngờ gì đây là Blue Dragon (rồng xanh), con quái vật tia chớp sống! Nó phát ra dòng điện nướng chín thịt của gã Orc xấu số bị giữ ngay họng. Giây tiếp theo, con rồng đó nhai ngấu nghiến khiến nước sốt máu vung vãi xuống mặt đất, điều đó khiến tôi càng khiếp hãi hơn! Tại sao thứ quái vật dành cho game Monster Hunter hay mấy loại khủng trong game fantasy (giả tưởng) lại ở cái chỗ này!?

“Liệu nó có liên quan trái trứng rồng chúng ta loot (cướp) mấy bữa trước không?” Sabata thì thầm hỏi.

“…Tui không muốn nghĩ nhưng dám lắm.”

Nghe điều đó, tôi nhớ tới quả trứng rồng tôi chôm từ tổ Kobold, thứ khiến Iro nổi trận lôi đình, và giờ MỘT CON RỒNG tự dưng đến. 7/10 thì có khả năng cuộc đụng độ này là do tôi đã phạm một sai lầm tai hại lần nữa! Rốt cuộc may mắn của sao thấp kinh khủng thế chứ!? Mới khó khăn lắm mới giải quyết gần ổn thỏa vụ lũ Orc thì đụng thêm cái của nợ này!

“Rồng à? Ngươi đã phạm sai lầm khi dám thách thức bộ tộc Olzug bọn ta rồi đấy!” Ownka kêu lên một cách đanh thép lời tuyên chiến.

“PHẢI!”

“GIẾT NÓ!”

“LỘT DA CÁI THỨ ĐẦY VẢY ĐÓ!”

Thay vì lũ Orc nghĩ một cách thông minh thì cả lũ thi nhau chọn đường chắc kèo là chết. Có mỗi mình tôi là đang thét trong tim ‘nigerou dayo”! Tại sao nữ thần may mắn thích quăng tôi vào đáy bánh xe hoài vậy…

“Well, nhắn tin cho Miss Eve và gã phù thủy trước đã rồi tính.”

Sabata điềm tĩnh lấy điện thoại nhắn tin trong khi tôi đang sắp khóc tới nơi! Thú thật thì tôi chẳng muốn nghĩ tới cảnh phải bán mạng với cái xe tank biết bay gọi là rồng kia một tẹo nào! Thế nhưng, nếu tôi bỏ chạy lúc này, đám Orc này sẽ bị thảm sát hết và mọi nỗ lực hôm qua tới giờ sẽ công cốc! Tôi không thích công sức của mình bị lạng phí chút nào! Hơn thế nữa, tôi cũng thấy có lỗi nếu để một đám đã coi mình là thần bị đưa vào chỗ chết vì chỉ dẫn và nghiệp chướng của tôi!

“Hãy thử đặt niềm tin vào Alex thôi!” tôi thì thầm.

“Oh,” Sabata cất tiếng ngạc nhiên.”tự nhiên chịu chơi thế?”

“Alex nói có thể hồi sinh tui dù chết,” tôi hít một hơi thật sâu rồi chuẩn bị con dao bếp.”dù sao chúng ta có tiền mà, cùng lắm anh ta xài thẳng số tiền chúng ta có là được. Chưa kể chú đã cầu cứu anh ta và Eve rồi nhỉ?”

“Heheh, cũng phải.” gã hiệp sĩ nhập vào tôi rồi chuẩn bị thanh kiếm dài.”hãy cùng thử một ván cược để đời nào ~.”

Bọn tôi nhấc chân chạy hết tốc lực tránh xa khỏi khu vực hiện đang đứng. Blue Dragon bay lướt qua chỗ bọn tôi mà khà ra dòng điện chết chóc!

“CÓ CHẾT THÌ HÃY TRÁCH TÊN TRỘM NÀO ĐÓ ĐÃ CHỌC GIẬN TA NHÉ, LŨ ORC!”

ZAAAAP

“AAAARGH!”

Dòng điện nó giáng xuống khủng khiếp không khác gì sét đánh, thậm chí là một vũ nổ! Vài Orc trúng ngay giữa dòng điện mà chết cháy ngay lập tức, 5-6 Orc xung quanh khu vực đó dù tránh được nhưng đã nằm đo dất co giật trong đau đớn! Không nghi ngờ gì nữa, đây là sức mạnh và sự đáng sợ của thứ sinh vật hùng mạnh trong những sử thi!

“HAHAHAHAH, XEM RA HƠI QUÁ TAY RỒI NHỈ. ĐỪNG LO, LẦN NÀY TA SẼ CHƠI ĐÙA CÁC NGƯƠI TỪ TỪ HƠN!”

Con quái vật đó cười rống lên hả hê khi thấy cái chết của những con mồi cuả nó. Nhưng chiến binh Orc tản ra để không tụ tập lại một chỗ mà chết chùm, cả tôi lúc này cũng đang liên tục vừa quan sát con rồng đó vừa đi xa khỏi tầm nó nhất!

“Thật tệ nhưng cái thứ này là khắc tinh bộ giáp của ta.” Sabata vừa nói vừa trong lúc liên tục nhấc chân tôi chạy, giây tiếp theo gã bung bộ giáp khỏi cơ thể đi. ”HYPER CAST OFF!”

“Tui éo nhớ là cái hình dạng này chú có cơ bắp gì nổi khi sức lực (strength) chỉ ngang tui!” ngay lập tức nổi cáu trước sự thay đổi dở hơi đó.

“Bởi vì cơ thể ta đã sẵn sàng.” Sabata tự tin nói.

“Hy vọng là chú không tính đi nude vì môi trường!” tôi nhíu mày cằn nhằn.

”Tất nhiên là để chạy rồi ~.”

“Chỉ biết đùa nhây là giỏi!”

Ngay khi tôi chạy, Blue Dragon lại liên tục đáp xuống đè hai gã Orc rồi bắt đầu dùng nanh vuốt cào lẫn xé xác! Những tên Orc khác giữ khoảng cách mà đồng loạt ném lao vào kẻ thù to lớn! Vài cây lao làm trầy xước, còn lại hầu hết đều bị văng ra khi va chạm vảy của kẻ địch!

VÚUUUUT

“AGH!”

Vài tên Orc bị ngã ra bởi sức gió đập mạnh liên tục từ đôi cánh của Blue Dragon. Không lạ gì khi sức gió của đôi cánh to lớn đó, bởi nó đang được dùng để nâng được cái cơ thể nặng đến vài tấn!

“ĐỪNG HOANG MANG, HÃY GIỮ VỮNG KHOẢNG CÁCH VÀ CHIẾN ĐẤU THỨ ĐÓ! CHÚNG TA CÓ CHÚA TỂ GRUUMSH DÕI THEO!”

“GRAAAAAAAH!”

Ownka hô to khiến toàn bộ lũ Orc rống lên thể hiện sĩ khí ngùn ngụt dù tình thế thật sự quá tệ đang diễn ra. Nữ Warchief đó cầm một cây lao phóng một phát thật mạnh nhắm trúng vào phần cánh của Blue Dragon!

“HAH, XEM RA CÁC NGƯƠI CŨNG CÓ CHÚT KHẢ NĂNG ĐẤY, CHỨ YẾU QUÁ THÌ CHƠI ĐÙA CHÁN LẮM!”

Trái với sự lo sợ hay khó chịu vì vết thương, con rồng điện đó chỉ hả hê cười như thể kiếm được món đồ chơi! Tuy nó không để ý đến tôi mà là Ownka, điều đó khiến tôi tạm yên tâm mạng sống của mình. Thế nhưng nếu nữ Warchief đó mà tạch lúc này thì khả năng tôi sống sót trước Blue Dragon tuột không phanh!

“Kiếm chỗ ẩn nấp, vừa đủ khoảng cách nào.” Sabata lợi dùng hỗn loạn và địa hình liền nhanh chóng giúp tôi núp dưới bụi cây đầy rẫy quanh khu vực River Gum Creek Reserve. Bên cạnh đó, bọn tôi cũng ráng giữ khoảng cách không quá xa kẻ địch!

” Và giờ thì… ZETTA BEAM!”

Sabata hô lên ra hiệu, ngay lập tức tôi bắn Dissolve Ray từ mắt nhắm vào cánh Blue Dragon!

“AAAGH!”

Tiếng kêu lên có vẻ đau của con rồng đó phát ra, trên cánh nó để lại một lỗ thủng. Xem chừng việc ráng tấn công để làm hạn chế khả năng di chuyển của nó hiệu quả hơn là vô vọng ráng giết nó trong một đòn! Bởi lẽ cách biệt sức mạnh quá lớn nên cả tia sáng từ mắt Beholder của tôi cũng không đủ! Và rồi khi nó mất khả năng bay, tôi sẽ thử dùng Charm Ray để thu phục con rồng này! Bởi lẽ rồng có thể chất mạnh nên khả năng phòng ngự tinh thần kém hơn chút đỉnh (theo hiểu biết của tôi), thành ra đây là cơ hội để có thể giành chiến thắng!

“KẺ NÀO DÁM ĐẢ THƯƠNG TA!”

Blue Dragon liền trừng mắt về hướng tôi, song vì tôi đang ở trong bụi rậm và cũng không ít Orc đứng ở vị trí này nên nó chưa phát hiện ra chỗ tôi ẩn nấp. Dẫu chưa rõ nó có thật sự thấy tôi hay chưa thì cái liếc mắt đó khiến tôi không khỏi rùng mình!

“Nghe đây con rồng liều lĩnh kia, vị thần vĩ đại của chúng ta, Gruumsh One-Eye sẽ cho người thành đống xương khô!” Ownka chĩa cây thương vào con rồng mà tuyên bố hùng hồn vô cùng.

“HMPH, VẬY XEM RA CHỈ CÓ NGƯƠI VÀ KẺ LÉN LÚT DÙNG MA THUẬT VỪA RỒI LÀ CÓ CHÚT KHẢ NĂNG.”

Blue Dragon thở ra cùng với dòng điện liện tục chớp tắc quanh miệng. Tôi ôm mặt mà chỉ biết đau lòng than khóc, tại sao nhỏ Ownka đó khai làm chi!? Giờ thật sự kết hoạch đánh lén này càng khó khăn hơn rồi! Tôi ráng dùng thần giao cách cảm đến nữ Warchief đó bàn bạc kế hoạch, thế nhưng không thấy cô ta trả lời gì.

“Coi bộ tầm dùng thần giao cách cảm của chúng ta chỉ tới được 30m…” Sabata nhận xét theo hoàng cảnh.

“…Túng quá thì có khi xài thần giao cách cảm để đánh lạc hướng con rồng khi cần vậy.”

Tôi thở dài nghĩ tới cách chữa cháy tạm thời lúc này. Thế nhưng trước khi tôi có thể làm gì thêm thì Spirit hiệp sĩ đã phải nhấc chân giúp tôi chạy khỏi chỗ núp, bởi Blue Dragon đang bay đến chỗ tôi!

GRAAAAAH

Cái bóng từ trên trời, cơn gió lớn ập tới cùng tiếng rống đầy sát ý, báo hiệu cho cái xe tăng biết bay đó đang đến gần tôi!

“Gotta go fast (phải chạy nhanh thôi)!” Sabata nói trong khi tiếp tục ba chân bốn cẳng chạy bán sống bán chết!

“Chú éo phải Sanic đâu mà đòi thoát thứ đó bằng hai chân!”

Tôi phản bác rồi ngay lập tức rút tấm ván ra chạy để tháo chạy hết công suất!

PHẬP PHẬP PHẬP

“ORA!”

Blue Dragon cứ nhè tôi mà cáp ngay khi vào tầm, song gã hiệp sĩ liên tục khéo léo cúi xuống, nghiêng người các kiểu để né tránh con rồng đó. Thậm chí khi bị quá gần không cách nào né được, Sabata vung nắm đấm liên tiếp vào miệng nó để tạo lực đẩy đổi hướng ván trượt mà thoát nạn. Không nhưng thế, Spirit hiệp sĩ này còn đủ chuẩn xác và nhanh nhẹn để né tránh được mấy gốc cây lắc léo thay vì đâm vào gốc cây như Geogre of the jungle. Có lẽ vì tình thế bắt buộc hoặc vì giây phút thập tử nhất sinh mà phải trờ thành Tony Hawk dù éo muốn rồi!

“Wow, xem kìa, còn rồng đó cắn éo trúng phát nào ngài Gruumsh luôn!”

“Chúa tể Gruumsh vĩ đại có khác, còn rồng đó làm gì chạm nổi ngài ấy!”

“Ngài ấy đang cưỡi thứ gì lạ hoắc thế?”

Lũ Orc nhìn mà thi nhau trầm trồ, nhận xét phá rượt bắt vô vọng của tôi!

[LO MÀ LẬP ĐỘI HÌNH PHÓNG LAO CHIA RA BÊN TẤN CÔNG BÊN ẨN NẤP PHỤC KÍCH BLUE DRAGON ĐI LŨ ĐẦN!] tôi hoảng loạn mà quát bọn nó bằng thần giao cách cảm.

“R-rõ!” đám Orc giật mình định hình lại.

[TRẺ EM VÀ PHỤ NỮ THÌ TÌM CHỖ NÚP, CÒN OWNKA CHIẾN CÙNG TA GẤP!] Tôi lướt ván trượt gần Ownka hơn lúc nãy rồi nói.

“Luôn luôn sẵn sàng.”

Ownka tuân lệnh liền tiến đền gần mà phóng cây thương vào Blue Dragon đang dí theo phía sau tôi! Khác với lúc nãy, con rồng đó lần này buộc phải né tránh để cây thương chỉ sượt qua lớp vảy thay vì cắm vào đầu. Phản ứng này là minh chứng cho thấy nó đã dè chừng đòn tấn công nữ Warchief. Chớp ngay thời cơ đó, tôi hướng mắt về phía Blue Dragon và và bắn Dissolve Ray vào cánh còn lại!

“AAAAAARGH!”

RẦM

Một phát tia sáng tím ma thuật từ mắt tôi khiến phân rã lớp màng của cánh Blue Dragon. Khi cả hai cánh bị lủng lỗ lớn khiến mất khả năng vãy cánh để bay, và khi đang mất khả năng bay giữa chừng trên không thì chỉ có một cái kết là rơi tự do và đo đất!

“TUYỆT VỜI!”

“Chúa tể Gruumsh vĩ đại đã đánh rụng được con rồng!”

“Vinh quang cho Gruumsh One-Eye!”

Khác hoàn toàn lúc nãy, lũ Orc vừa reo lên ca tụng kỳ công tôi mới đạt được và vừa thì nhau phóng lao đồng loạt vào Blue Dragon đã ngã đo đất! Các cây lao cấm trúng hoặc gay sướt được con rồng do tạm thời nó không dùng cánh để hất mớ vũ khí phóng đến. Lũ Orc thì lại cứ thi nhau nhào tới với tay lâm lầm cầm rìu, còn tôi thì đứng đủ xa để giữ khoảng cách đề phòng bất trắc và dùng Charm Ray!

ZAAAAAP

“AAAAH!”

Những chiến binh Orc xông lên đều đồng loạt gục ngã bởi luồng điện phóng ra từ hơi thở của Blue Dragon! Chỉ trong một cú mà hơn 10 Orc đã chết cháy thành than, độ 6 Orc còn lại trong tầm né được thì đều đang trong tình trạng nguy kịch!

“GRAAAAAAAH, LŨ SINH VẬT KHỐN KIẾP, DÁM LÀM HỎNG ĐÔI CÁNH TỰ HÀO CỦA TA!”

Con rồng điện đó điên tiết lên kêu rống khiên những chiến binh Orc e dè không thể tiếp cận. Cái phản ứng này của nó, tại sao Charm Ray lại không tác dụng!?

“Hãy gào thét khi còn có thể đi, bởi đây sẽ là lần cuối ngươi hoặc chúng ta tử chiến với nhau đấy!”

Ownka buông lời khiêu chiến với cây rìu lớn nm chặt trong tay lao tới. Điệu bộ này xem ra cô ả Warchief muốn sớm kết thúc trận chiến không mấy khả thi này trước khi toàn bộ dân làng bị diệt sạch!

[BÂY ĐÂU, ĐEM LƯỚI RA ĐÂY TRẤN ÁP CON RỒNG XẤC XƯỢC ĐÓ ĐI!] tôi lập tức quay sang những tên Orc vẫn còn khỏe mà ra lệnh.

“…Lưới là gì thế, chúa tể Gruumsh?”

Đám Orc đó ngáo ngơ nhìn tôi, có đứa còn gãi đầu gãi tai nhìn nhau như lũ đần! Thế beep nào mà đến cả mấy thứ như thổ dân mà lũ này éo có chứ!?

[CHẾT TIỆT LŨ VÔ DỤNG!] tôi sôi máu mà quát bọn chúng.

“Xin ngài bớt giận!” vài tên Orc quýnh tít lên khi thấy sự phẫn nộ từ vị thần của chúng.

[TỐT THÔI, DÂY THỪNG ĐEM HẾT ĐÂY ĐÂY, CỘT VÀO CÂY LAO DÙNG ĐỂ TRÓI CÁI THỨ ĐẦY VẨY KIA CHO TA!]

“RÕ!”

Cùng lúc tôi đang ra lệnh cho đám Orc để thay đổi chiến thuật khống chế được đối phương thì Ownka đang gặp nguy. Nữ Warchief đó đang chiến đấu chống trả Blue Dragon song thương tích đầy mình. Cô ta một mình chống trả được cái thứ quái vật đó trong một lúc mà còn sống đã là kỳ tích rồi!

[TA SẼ BỊT CÁI MIỆNG CON RỒNG ĐÓ LẠI, YỂM TRỢ TA VÀ WARCHIEF ĐI!] Sabata hô hào điều động.

“OOOOOOOH!”Lũ Orc giơ lên những cây lao cùng tiếng thét xung trận đầy tinh thần chiến đấu.

Tôi dùng ván trượt lao hết tốc lực đến Blue Dragon đang vờn nữ Warchief đầy thương tích. Sabata chơi liều trượt lên đuôi rồi hướng lên trên lưng nó, kế đến lao đến ôm chặt miệng con rồng!

“Chou henshin!”

“GRUH!?”

Spirit hiệp sĩ hô lên và rồi bao bọc cả cơ thể trong lớp giáp to lớn. Con rồng kinh ngạc nhưng không kịp phản ứng gì vì lo hành hạ nữa Warchief, giây tiếp theo nó đã bị bọn tôi bịt miệng!

“GRUUUUH!”

[VÔ ÍCH THÔI, RỒNG!]

Blue Dragon bắt đầu vùng vẫy, lắc đầu liên tục thì hai cánh tay của gã hiệp sĩ cao to xanh (hôi) giữ chặt hai hàm của con rồng nên nó không thể làm gì được! Bởi theo tôi biết thì con rồng này chưa phải loại lớn nhất, chỉ lý do đó không thôi đủ để tôi dám đặt cược vào sức mạnh của Sabata!

“Tiến lên!”

“Vì vinh quang của chúa Gruumsh!”

“Hãy cho chúng thấy sức mạnh bầy tôi Greater Deity (đại thần) loài Orc!”

Những tên Orc chiến binh hiểu ra ý định tôi mà bao quanh Blue Dragon một khoảng cách. Chúng lần lượt phóng cây lao buộc dây luồn qua khắp sau phần lưng và chân con rồng rồi từ một bên rồi để kẻ bên đầu còn lại giữ chặt đầu dây. Chỉ trong vài chục giây, tất cả chiến binh Orc ít ỏi còn lại đã cùng tôi vô hiệu hóa được con quái vật đầy vảy hùng mạnh này! Cả tứ chi và lưng của Blue Dragon đều bị khóa chặt bởi dây buộc lại bởi hơn 10 chiến binh Orc dây thì được cột chặt vào những cái cây lớn nhất quanh khu vực này!

[QUĂNG DÂY CHO TA LUÔN NÀO!] Sabata ra lệnh trong khi ráng vừa dùng sức, vừa dùng Charm Ray liên tục bắn vào phần đầu Blue Dragon.

“Của ngài đây!”

Ownka cầm một đầu dây thừng quăng sang. Khi cả con rồng bị dây trói đè chặt xuống đất, tôi nhanh chóng dùng chính hái tay mình trong khi gã hiệp sĩ vẫn bận khóa hàm Blue Dragon để trói lại! Khi nanh của nó lẫn hơi thở điện của con rồng đều bị vô hiệu hóa, việc xử lý nó không còn là vấn đề nữa.

“CHÚNG TA ĐÃ CHINH PHỤC ĐƯỢC RỒNG!” Ownka giơ cây rìu lên mà hô lớn.

“OOOOOOOH!”

“VINH QUANG CỦA LOÀI ORC!”

“NGỢI KHEN PHƯỚC LÀNH CỦA CHÚ TỂ GRUUMSH VĨ ĐẠI!”

Toàn bộ lũ Orc đều reo lên mừng rỡ trước thắng lợi đầy cam go này. Tôi nhìn Blue Dragon không còn động đậy mà yên tâm rằng Charm Ray đã làm tốt công việc. Tôi rời khỏi miệng con rồng rồi thở như bò với tim còn đập liên hồi như trống. Tôi ráng giữ cho miếng không thở nặng nề để không trông như đang kiệt sức. Sabata cùng lúc đó thì liền tay liên tục lấy nhầy trong mũi tôi để thở được thay vì bị sặc vì không thể thở bằng mũi!

“Cố lên, ráng đứng thẳng đi nào LHan.” Sabata giữ hai vai tôi lại để không bị ngã.

“Thật sự… tui sắp rụng tim tới nơi rồi…”

Tôi giơ cánh tay đang run rẩy mệt mỏi và khiếp sợ của mình. để đáp lại đám Orc. Thật sự trong suốt trận chiến, cái mũi chết tiệt của tôi làm tôi sặc và khó thở liên tục. Không những thế, bị con rồng nguy hiểm đó vờn liên tục trong tình trạng đó khiến tôi sợ tới mức đau tim!

HMPH

Tiếng khịt mũi thật lớn đâu đó vang lên, kèm theo đó tiếng tí tách và mùi cháy đâu đó. Tôi nhìn quanh và thấy khói với cây bị cháy mị mù do những dòng điện Blue Dragon thổi lúc trước.

“…Có lẽ nên kêu đám này dập lửa trước khi nó nó thành cháy rừng.” tôi nhìn rồi lẩm bẩm tự vấn.

“LHan…” Sabata bỗng dưng nói thì thầm.

“Huh?” tôi thắc mắc khi bỗng dưng gã hiệp sĩ đổi tông lẫn tâm trạng.

“ORA!”

POW

“OUCH!”

Sabata đột ngột tát một phát vào bụng tôi! Cú tát đó đẩy tôi bay xa vài mét rồi khiến tôi ngã lăn lộn mấy vòng!

“Chú… làm cái-“

“CẨN THẬN!”

“CON RỒNG ĐANG THOÁT!”

“… Huh!?”

Tôi ngớ người trước tiếng la của đám Orc. Ngước mắt lên, tôi thấy những sợi dây trói đang bị cháy, cùng lúc đó là Blue Dragon nhìn tôi tức tối cùng hai lỗ mũi liên tục phát điện từ mỗi lần thở! Nhìn kiểu này thì e là Charm Ray đã không thành công!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK