Editor: Hàn Tử Quân
Đường Thi nghẹn lời, cô thật đúng không tìm ra lý do gì.
"Nói không nên lời?" Đoạn Thích hai tay ôm ngực, đứng thẳng tắp.
Đường Thi nói uốn lưỡi vài lần mới nói: "Anh dự thi cuộc thi Anh ngữ sao?" Giọng điệu có chút khó có thể tin.
Đoạn Thích khẽ gật đầu.
"Anh nghĩ sao mà muốn tham gia vậy, chẳng lẽ Cố Lệ cũng tới tham gia cuộc thi?" Tô Tiếu cũng không đến tham gia, Đường Thi cảm thấy chỉ có một khả năng như thế.
Đoạn Thích cắn răng: "Không phải ngày nào tôi cũng muốn tranh cao thấp với Cố Lệ.
"
Đường Thi vô thức lắc đầu: "Không, anh.
.
" mỗi ngày đều tràn đầy ý chí chiến đấu, luôn là dáng vẻ muốn đánh nhau mà.
Nhưng ở dưới ánh mắt uy hiếp của Đoạn Thích, Đường Thi đành phải nuốt lời nói vào.
"Thi cho tốt, nếu thứ tự của cô thấp hơn tôi thì hai cái đùi gà đều là của tôi.
"
Đường Thi đầu đầy hắc tuyến: "! "
Hóa ra còn băn khoăn việc tôi ăn con gà kia của cậu.
Mỗi sân thi đấu của lớp mười, lớp mười một, lớp mười hai đều không giống nhau, lúc cầm bài thi, đầu tiên Đường Thi nhanh chóng nhìn từ trên xuống dưới một lần, rất nhiều đề đều siêu khó, đối với học sinh vừa mới vừa lên lớp mười mà nói là khó, nhưng đối với người có thể ngồi ở chỗ này làm bài, thì phần lớn hẳn là có thể.
Cuộc thi thành phố lần này cũng là vì chuẩn bị cho cuộc thi Anh ngữ cả nước phía sau, thi đại học có thể được cộng điểm, ai mà không muốn cố gắng hết sức.
Đường Thi nhìn thời gian, rất nhanh hạ bút, lượng đề có chút lớn, không nắm chặt thời gian, thì không thể làm xong bài thi.
Lúc kiểm tra xong lần một, tiếng chuông vang lên đúng giờ, tâm trạng Đường Thi thả lỏng, đi theo dòng người lên bục giảng nộp bài thi, buổi chiều còn có bài thuyết tại chỗ, căn cứ vào đề giám khảo đưa ra, viết xong bản thảo diễn thuyết ở hiện trường, sau đó tự thuật lại.
Buổi sáng chính là muốn kiểm tra thí sinh ở phương diện tích lũy kiến thức Anh ngữ, buổi chiều là kiểm tra năng lực ứng biến Anh ngữ, muốn vươn lên đứng đầu thật sự không phải là một chuyện đơn giản.
Từ đầu đến cuối, Đường Thi đều rất bình tĩnh, cô có kinh nghiệm diễn thuyết trước mặt mọi người, so với những thiếu niên thiếu nữ này, chiếm ưu thế rất lớn, mặc dù có chút lấy lớn hiếp nhỏ, nhưng đây chính là thực lực của cô.
Vẻ trầm ổn của Đường Thi làm cho cô vô cùng dễ nhận biết trong một đám thí sinh, nhất là lúc Đường Thi mở miệng nói Anh ngữ, nói tiếng Anh kiểu Mỹ một cách trôi chảy, càng làm cho tất cả mọi người yên tĩnh trở lại, chăm chú nghe cô diễn thuyết.
Lúc nói xong từ cuối cùng, Đường Thi hơi xoay người cúi mình chào, trên mặt vẫn duy trì nụ cười vừa phải, trong tiếng vỗ tay như sấm vang ở bên tai, Đường Thi đi xuống sân khấu.
Vưu Lỵ vui vẻ vỗ vỗ bả vai Đường Thi: "Đường Thi, biểu hiện của em thật sự là quá tuyệt vời.
"
"Cảm ơn cô, mong rằng em không khiến cô thất vọng.
" Tâm trạng Đường Thi rất tốt, khó có khi nói đùa.
"Cực kỳ hài lòng, nếu cô là giám khảo thì sẽ cho em điểm tối đa cũng không sợ em kiêu ngạo.
" Vưu Lỵ giơ ngón tay cái lên.
Đường Thi ra ngoài bên ngoài hít thở không khí, chờ trong phòng bầu không khí quá căng thẳng.
"Thưởng cho cô.
" Đột nhiên trên mặt Đường Thi chạm phải vật gì đó lành lạnh, còn chưa quay đầu, giọng nói như muốn ăn đòn của Đoạn Thích đã vang bên tai.
Thấy Đoạn Thích cầm trong tay một chai nước khác đã uống hơn nửa, Đường Thi nhận lấy, đúng lúc vừa rồi cô đi ra gấp, quên cầm nước, lại không muốn trở về lấy.
"Cảm ơn, nói như vậy, anh đã sớm thi xong còn tới xem em diễn thuyết.
" Đường Thi uống một hớp cho nhuận giọng.
"Ừm.
"
"Cảm giác thế nào, có nắm chắc tốt hơn em không?" Nhớ tới trước khi thi Đoạn Thích nói với cô, Đường Thi cười tủm tỉm hỏi.
Đoạn Thích dừng lại, mặt có chút đỏ, nhưng vẫn cứng cổ, ra vẻ khí thế: "Đương nhiên rất tốt, cô không cần lo lắng thứ tự, chỉ là.
.
"
Khó có khi nhìn thấy bộ dáng ấp úng của Đoạn Thích, Đường Thi có chút hăng hái nhìn anh: "Chỉ là cái gì?"
Đoạn Thích quay đầu: "Sau này khẩu ngữ của tôi nhất định sẽ lợi hại hơn cô.
"
Đường Thi: "! "
Ha ha, đứa trẻ to xác này lại đang giận dỗi.
"Được, em chờ, buổi sáng anh có thể dậy sớm một chút luyện phát âm, hoặc là tìm thời gian rảnh rỗi luyện khẩu ngữ một chút, cũng có thể báo danh luyện thi ở trường.
"
"Làm sao cảm giác cô giống như bác gái dài dòng vậy?" Đoạn Thích hừ hừ, anh thừa nhận khẩu ngữ của anh kém hơn cô, nhưng không muốn nghe cô lề mề chậm chạp dạy anh nên làm thế nào, có chút khó chịu.
Nhịn một chút, Đường Thi hít sâu, ở trong lòng mặc niệm, đứa trẻ to xác cần được bảo vệ, cần được bảo vệ, bảo vệ cái quỷ.
"Mỗi ngày anh ngoại trừ chơi bóng, còn lười nhác vận động, tựa như một lão già vậy.
" Tức giận đó, hãy xem bác gái đắc tội với anh như thế nào.
Truyện được đăng tại dembuon.
vn và truyện hd
Đoạn Thích nghẹn: "! "
"Hừ hừ.
"
Hừ xong, Đường Thi nhìn Đoạn Thích ngẩn người, rất vui vẻ tiếp tục uống nước.
Đoạn Thích: "! "
Quả nhiên, đối phó với đứa trẻ to xác, có đôi khi phải cứng rắn hơn một chút, không thể quá mềm mỏng.
Không lâu sau kết quả cuộc thi đã có, không bất ngờ chút nào, Đường Thi đạt được hạng nhất toàn thành phố khối mười, mà Đoạn Thích, cũng bảo vệ được đùi gà của mình.
Có cái này làm nền, Vưu Lỵ càng ngày càng yên tâm với Đường Thi, tất cả đều phát triển một cách thuận lợi, Đường Thi tự giác nước chảy thành sông, tìm thời gian vào văn phòng Vưu Lỵ.
Vưu Lỵ có hơi bất ngờ, bởi vì bình thường Đường Thi không hay đến tìm cô, ngoại trừ lúc giao việc thông báo tin tức, tính Đường Thi tự giác, nên Vưu Lỵ sẽ không chủ động tìm Đường Thi nói chuyện.
"Cô Vưu, em có chuyện muốn thương lượng với cô.
" Đường Thi đi thẳng vào vấn đề.
Bộ dạng Đường Thi đứng đắn nghiêm túc, làm Vưu Lỵ bỏ giáo án trong tay xuống, chỉ chỉ cái ghế trống bên cạnh nói: "Ngồi đi, có chuyện gì cứ nói.
"
"Là như vậy, em muốn tìm một bộ sách giáo khoa lớp mười một với sách giáo khoa lớp mười hai, không biết cô Vưu có thể giúp đỡ một chút hay không?"
"Em muốn chuẩn bị bài sớm.
" Vưu Lỵ giật mình, cô hiểu rõ tình huống của Đường Thi, kiến thức lớp mười hình như Đường Thi đều đã có, cho nên bình thường một vài hành động nhỏ của Đường Thi ở trên lớp cô sẽ không ngăn cản, mặc cho Đường Thi làm chuyện của chính mình, với lại Đường Thi sẽ không ảnh hưởng đến người khác, hơn nữa thành tích của Đường Thi cũng luôn lóa mắt như trước đây, cũng làm cho Vưu Lỵ hoàn toàn yên tâm.
Đường Thi có chút do dự, lại biết hiện tại không thể nói ra được, chẳng lẽ cô lại nói, cô xem sách giáo khoa vì sau đó muốn nhảy lớp đến lớp mười hai sao, sao người ta có thể tin được?
Vưu Lỵ chắc chắn cũng sẽ không đồng ý với quyết định qua loa của cô.
Thế là đành phải hàm hồ nói: "Chỉ muốn xem một chút, bởi vì không tìm thấy tài nguyên.
"
Vưu Lỵ hiểu rõ, nghĩ nghĩ rồi nói: "Đây không phải việc khó, trước em có rất nhiều anh chị khóa trên để lại sách vở, đang chồng chất ở một gian nhà kho, cũng không ai dùng, thi thoảng có bạn học thiếu sách vở, mới lấy từ đó để bù vào, cô cho em chìa khóa, chính em tự qua lấy đi.
"
Đường Thi kinh hỉ: "Cảm ơn cô Vưu.
"
"Quá tốt rồi.
" Đường Thi kinh hô ở trong lòng, hận không thể lập tức chạy tới phòng kho lấy sách ra.
Gần đây Đường Thi đang xem sách giáo khoa lớp mười một, làm cho các bạn học lớp mười có cảm giác áp bách vô hình, đồng thời cũng khiến cho không khí học tập của ban hai càng nhiệt tình hơn, lại liên tiếp thắng đối thủ cũ ban một trong những cuộc thi, chuyện phát triển thế này làm cả Đường Thi và Vưu Lỵ đều không thể tưởng tượng nổi.
Thành tích Đường Thi ở trong cuộc thi mỗi tháng vẫn dẫn trước rất xa, mỗi lần Phó Cách nhìn thấy Đường Thi, ý chí chiến đấu đều tăng cao mười phần, khiến cho Đường Thi vô cùng mất tự nhiên.
Đường Thi nhiều lần vững vàng đứng thứ nhất, làm cho lời nói chua ngoa trong lớp học ít đi rất nhiều, mặc dù còn có vài người không chịu hết hi vọng, nhưng Đường Thi hoàn toàn không thèm để ý, nhảy cấp thế nào trở thành chuyện cô buồn rầu nhất gần đây.
Ngay tại lúc Đường Thi đang khổ não, thì tin tức nóng Tô Tiếu được đạo diễn lớn nhìn trúng, muốn diễn nữ chính đã lan ra khắp cả trường.
"Nghe nói lúc Tô Tiếu đang theo bà Văn mua quần áo, được đạo diễn Vương Chính Trung coi trọng, nói là hình tượng Tô Tiếu rất phù hợp với hình tượng nữ chính trong lòng ông ta, bên trong thanh lãnh lại mang theo có chút quật cường.
" Trịnh Tiểu Hi bát quái nói.
Mặc dù đối tượng bát quái là Tô Tiếu, Trịnh Tiểu Hi có chút ít ghét bỏ, nhưng cái này không trở ngại, trái tim hóng bát quái của cô ấy vẫn luôn cháy rừng rực.
Đường Thi: "Nói như vậy, Tô Tiếu muốn đi đóng phim.
"
Trịnh Tiểu Hi thức thời đổi giọng trở thành bạn tốt trước mặt cô, vô cùng hài lòng gật đầu một cái: "Đi, Tô Tiếu vừa xác nhận thật sự là đạo diễn Vương Chính Trung, lập tức trở về điện thoại cho người ta.
"
"Chẳng qua, Tô Tiếu có thể đi hay không, chuyện này còn phải dây dưa rất nhiều, Văn gia là thư hương thế gia, không phải tớ đang nói xấu trưởng bối, mà người trong đại viện đều biết, ông Văn có chút cổ hủ, chắc chắn không muốn để Tô Tiếu đi đóng phim, bà Văn yêu thương Tô Tiếu, nhưng bà Văn cũng không nhất định sẽ ủng hộ Tô Tiếu đến cùng.
"
Trịnh Tiểu Hi hạ giọng, nói quan điểm của mình.
Hình như đã rất lâu cô không nhìn thấy Tô Tiếu.
Từ khi lần du ngoạn tan rã trong không vui kia, Tô Tiếu rất ít khi xuất hiện ở trước mặt cô, lúc chạy bộ buổi sáng cũng không gặp, ban đêm tản bộ lại càng không đụng.
"Ừm, chúng ta không nói đến cô ta nữa, gần đây cậu vẽ thế nào rồi?" Đường Thi rất hiếu kì, rốt cuộc Trịnh Tiểu Hi đang vẽ cô cái gì, lúc Trịnh Tiểu Hi vẽ tranh, Đường Thi không được phép nhìn.
Trịnh Tiểu Hi vội vươn tay che bức vẽ của mình lại, xoay người qua hướng khác, không cho Đường Thi nhìn, ấp úng nói: "Không được, chờ tớ vẽ xong bản thảo thì tớ sẽ cho cậu nhìn một chút, tóm lại, bây giờ còn chưa được.
"
Trịnh Tiểu Hi vừa che vừa đậy như thế này, Đường Thi càng hiếu kỳ, truy hỏi: "Thật sự không được?"
Trịnh Tiểu Hi kiên định lắc đầu: "Không được, chờ tớ cảm thấy có thể, thì cậu hãy xem, chắc chắn cậu sẽ hài lòng.
"
"Được thôi, vậy tớ đây đầy lòng chờ mong.
" Đường Thi nhún nhún vai.
"Ừm, sau này Đường Đường xem, nhất định sẽ không thất vọng đâu, tớ cam đoan đấy, cậu cứ yên tâm 120% đi.
"
Đường Thi cười cười, nhìn thấy Trịnh Tiểu Hi cười rực rỡ như vậy, có chút không nỡ, nhưng các cô không ở chung một lớp thì vẫn sẽ là bạn tốt.
Ánh mắt Vưu Lỵ có chút phức tạp nhìn thành tích Đường Thi, bảy trăm điểm không phải kết quả bài thi lớp mười, cũng không phải bài thi lớp mười một mà là thi thử lớp mười hai.
Bảy trăm điểm đấy, phóng mắt nhìn lại, trong toàn bộ cấp ba, có học sinh nào đã thi được thành tích như vậy? Không có.
"Cao Sơn, em trở về đi, nhân tiện gọi Đường Thi đến phòng làm việc của cô một chuyến.
" Vưu Lỵ thấy Cao Sơn đang muốn đi ra ngoài, vội vàng gọi người lại.
Cao Sơn sững sờ: "Cô Vưu, tiết sau sắp bắt đầu rồi.
"
"Bắt đầu thì bắt đầu, em tranh thủ thời gian gọi Đường Thi đến cho cô.
" Vưu Lỵ phất phất tay.
Cao Sơn: "Dạ, được.
"
Cao Sơn vào phòng học liền hô: "Đường Thi, cô Vưu bảo cậu đến văn phòng cô một chuyến.
"
Trương Quân đã vào phòng học, nghe thấy Cao Sơn nói, cười ha hả hỏi: "Sắp vào học, cô Vưu tìm Đường Thi làm cái gì vậy?"
"Không biết ạ, nhưng mà cô Vưu nói, coi như vào học rồi thì Đường Thi cũng phải lập tức đi một chuyến đến đó.
" Cao Sơn lắp bắp nói.
Đường Thi đứng lên, cô biết xảy ra chuyện gì, nhìn Trương Quân nói: "Thầy Trương.
"
Trương Quân phất phất tay: "Đi đi, nói xong thì nhanh chóng về lớp, đừng chậm trễ.
"
"Cảm ơn thầy Trương.
" Đường Thi nhanh như chớp đi ra ngoài.
.
Danh Sách Chương: