• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Editor: Hàn Tử Quân
Tức giận trong lòng Đoạn Thích không biết từ đâu mà đến, nhưng nhìn Đường Thi, anh lại cảm thấy, mình không nên tức giận như vậy, anh tức cái gì chứ?
Mình không tức giận, không tức giận, không tức giận, không tức giận.

Trên đường về nhà, Đoạn Thích không nói một lời, ngay cả vẻ kiêu ngạo phách lối ngày thường cũng biến mất làm Đường Thi có chút lo lắng, đứa trẻ to xác hôm nay lại không ngang ngược làm cô có chút không quen.

Trong suy nghĩ của Đường Thi, Đoạn Thích hẳn là nên "Hừ hừ" với cô vài tiếng, sau đó lại kiêu ngạo phun ra một câu thúi hoắc: "Thi không đậu tuyệt đối đừng khóc nhè", nhưng nhìn qua có vẻ như tâm trạng của đứa trẻ to xác này đang sa sút.

"Đoạn Thích, chẳng lẽ anh bởi vì em trở thành đàn chị của anh, cho nên anh không vui?" Đường Thi do dự hỏi ra lời.

Đoạn Thích trừng cô, càng tức giận hơn làm sao bây giờ?
Đường Thi: "! "
"Bà Đoạn ông Đoạn, cháu có việc muốn nói với hai người.

" Đường Thi vừa vào cửa, cũng không có thời gian suy đoán nguyên nhân tâm trạng Đoạn Thích không tốt.

Lập tức nói cho hai vị trưởng bối, mới là chuyện hiện tại cô nên làm.

"Chuyện gì thế?" Bà Đoạn hỏi.

"Là thế này, bà Đoạn ông Đoạn, cháu muốn nhảy đến lớp mười hai.

"
Hai người cũng không có vội vã cắt ngang Đường Thi, yên lặng nghe Đường Thi nói xong, bà Đoạn chăm chú nhìn Đường Thi: "Đường Đường có phải chịu uất ức hay không?"
Đường Thi biết sẽ đối mặt với sự quan tâm của hai vị trưởng bối, cũng đã sớm nghĩ kỹ nên trả lời làm sao, nhưng khi cô thực sự lâm trận, mới biết được, những lời nói đã sớm suy nghĩ tốt giờ không dùng được một chút nào.

"Không phải, cháu không cảm thấy uất ức, chỉ là, cháu muốn làm như vậy.

"
Sao lại có thể uất ức.

Đường Thi cũng không muốn tùy tiện tìm một cái cớ, ở Đoạn gia, tất cả mọi chuyện của cô đều được quan tâm, chỉ là, nơi này cuối cùng cũng không phải nhà của cô, cho dù ông Đoạn bà Đoạn tốt với cô cỡ nào, thì chung quy cô cũng khuyết thiếu một loại tình cảm, mà loại tình cảm này không phải cái mà hai ông bà Đoạn có thể cho cô.


Chỉ có chính cô, mới có thể cho mình phần yên ổn này.

Ông Đoạn trầm mặc thật lâu mới hỏi: "Thành tích thế nào?"
Đường Thi cười trả lời: "Không kém thành tích lớp mười của cháu bao nhiêu, sau khi cô Vưu nói với hiệu trưởng xong, cháu có thể vào cấp ba.

"
"Cháu lên lớp mười hai, vẫn về trong nhà ở chứ?" Ông Đoạn lại hỏi.

Lần này, trên mặt Đường Thi có chút do dự, bà Đoạn vội nói: "Đường Đường có phải muốn vào ký túc xá ở hay không?"
"Đúng vậy, bà Đoạn, ở trường học, cháu cũng có thể càng chuyên tâm học tập hơn.

" Đường Thi hơi cúi đầu xuống.

"Đường Đường này, bà, ai, lão già, sao ông không nói gì, nhanh khuyên nhủ Đường Đường đi.

" Bà Đoạn cuống lên.

Ông Đoạn nghĩ nghĩ rồi hỏi: "Đường Đường bắt đầu suy nghĩ đến chuyện này từ lúc nào?"
Đường Thi dừng lại, nhìn thấy hai mắt tinh tường của ông Đoạn, thành thật trả lời: "Sau khi đến thủ đô Bắc Kinh ạ.

"
Bà Đoạn nhìn Đường Thi, cuối cùng cũng không nói nên lời cái gì mà bảo người ở lại.

Vô duyên vô cớ, ai muốn ở nhà người khác, coi như là vô cùng thân thiết cũng không thể hoàn toàn thản nhiên.

"Vậy cứ tới trường học đi, nghỉ thì về nhà.

" Ông Đoạn giải quyết dứt khoát.

Đường Thi nhẹ nhàng thở ra, cô sợ làm tổn thương tấm lòng của hai vị trưởng bối, mặc dù cuối cùng cô vẫn làm cho hai người đau lòng, chỉ là, đây chính là con đường cô muốn đi, không thể nhượng bộ, ai cũng không ngăn cản.

Bà Đoạn là người lòng dạ khoáng đạt, rất nhanh đã nghĩ thông suốt, lôi kéo Đường Thi căn dặn đủ loại chuyện, Đường Thi đều nhớ rõ từng cái ở trong lòng.

"Hôm nay cháu đánh cờ quá chán.

" Ông Đoạn ghét bỏ nhìn bàn cờ với Đoạn Thích: "Tâm cũng rất loạn, còn muốn thắng ta hừ, chiếu tướng.

"
Đoạn Thích: "! "
"Tiểu tử thúi, có chuyện gì không thể thẳng thắn nói ra, nhất định phải che che dấu dấu.

" Ông Đoạn càng nói càng ghét bỏ, người già thành tinh, sao ông Đoạn lại không nhìn ra cháu mình có suy nghĩ gì.

"Ông, cháu có gì mà cần phải che giấu, ông chớ nói lung tung.

"
"Hừ" ông Đoạn nặng nề hừ một tiếng, không nói thêm, chỉ là trong lòng không nhịn được thầm than, tính tình kỳ quặc như thế, rốt cuộc là di truyền từ ai vậy?
Đoạn Thích cũng rất không được tự nhiên, biết Đường Thi muốn nhảy đến lớp mười hai, hơn nữa đã chắc đến tám chín phần mười, đột nhiên trong lòng dâng lên bực bội, làm cho anh có chút bất an.

Bắt đầu từ khi nào, ánh mắt của anh luôn dừng trên người Đường Thi từng giây từng phút.

Cô ấy lấy một phương thức mạnh mẽ xâm nhập vào cuộc sống của anh, sao anh có thể không thèm để ý đến.

Rõ ràng trước đó anh chỉ ngẫu nhiên chú ý Tô Tiếu một chút, Đoạn Thích biết, anh chú ý tới Tô Tiếu, càng nhiều hơn là do hờn dỗi với Cố Lệ, bởi vì anh phát hiện, Cố Lệ lạnh lùng kia, vậy mà lại có hứng thú với một cô gái.

Mặc dù lý do rất ngây thơ, nhưng Đoạn Thích vẫn rất hiếu kì, rốt cuộc là ai có thể để cho Cố Lệ kia để ý.

Không thể không nói, người Cố Lệ chú ý, vẫn có mấy phần xuất sắc, sau đó Đoạn Thích cũng dần dần chú ý tới Tô Tiếu nhiều hơn, nhưng lúc này Đường Thi xuất hiện.

Một cô gái mang theo khí chất nhu hòa không phù hợp với gương mặt một chút nào.

Vô cùng mâu thuẫn, thân thế Đường Thi, người Đoàn gia đã sớm thông báo, đón Đường Thi tới Đoạn gia ở là quyết định cuối cùng sau khi trải qua sự bàn bạc của cả nhà.

Đường Thi với Đoạn gia không hợp nhau, Đoạn Thích luôn luôn thuận buồm xuôi gió, ngay từ đầu đã chú ý tới Đường Thi, chưa từng gặp được người nào giống như Đường Thi, một người mà bất cứ lúc nào cũng có thể mỉm cười lại không lộ ra chút miễn cưỡng nào.


Anh không quen nhìn Đường Thi cẩn thận từng li từng tí, mang theo chút ác ý thuận miệng đặt biệt hiệu cho người ta, đến lúc muốn đổi giọng thì đã không kịp, mà niềm kiêu ngạo của anh làm cho anh khinh thường đi giải thích.

Điều này làm anh ít nhiều có chút khó xử, loại khó xử này, khiến anh vô thức bồi thường lại từ phương diện khác, chỉ là thái độ của cái người này thực sự quá khinh người.

Đoạn Thích tức giận nghĩ, hừ anh mới không thèm để ý đến cái đồ nịnh hót luôn luôn xem anh như đứa trẻ chưa trưởng thành.

Không biết nói lời dễ nghe, cũng không biết dỗ dành anh sao?
Nói nhảy lớp liền nhảy lớp, thật sự là một chút trách nhiệm cũng không có, nhớ ngày đó, anh còn dẫn đồ nịnh hót đến trường học.

Càng nghĩ càng tức giận, Đoạn Thích dứt khoát trừng mắt nhìn Đường Thi, trừng xong thì cảm giác tốt hơn nhiều, đi đến bên người Đường Thi, hừ hừ nói: "Cô thi được bao nhiêu điểm?"
Đường Thi vô cùng chân thành: "Bảy trăm.

"
Đoạn Thích: "! "
Nhìn khí thế Đoạn Thích hạ xuống trong nháy mắt, Đường Thi có chút muốn cười, trẻ con khó chịu thì vẫn có thể dễ dàng dỗ dành, nhưng mà lần này hình như cô lại chọc không đúng chỗ rồi.

"Cô lại tròn bảy trăm điểm? Tại sao lại là cái điểm này?"
Đường Thi khoanh tay: "Không biết, giáo viên cho điểm, em còn muốn mình được điểm tối đa nữa cơ.

"
Đoạn Thích: "Cô cứ khoác loác tiếp đi.

" Thật là lớn lối, quả nhiên là phong cách của đồ nịnh hót.

Đường Thi cười tủm tỉm.

Cùng một thời gian, ở thành phố Thượng Hải.

"Tồn Hải, ăn cơm thôi, anh đi tới đi lui trong phòng làm cái gì?" Vương Mân để con trai ngồi vào trên bàn cơm, gọi chồng Lý Tồn Hải tới dùng cơm.

Lý Tồn Hải đứng ngồi không yên, nghe được tiếng vợ Vương Mân gọi thì đi tới.

"Không phải nói chuyện làm ăn thì làm xong ở ở tạp chí xã sao? Sao anh lại mang cảm xúc trong công việc về nhà?" Vương Mân là giáo viên, rất có bộ dáng biết giáo dục, ước pháp tam chương trong nhà cũng là do cô quy định.

Vẻ mặt Lý Tồn Hải có chút chua xót, sờ sờ đầu con trai, để nó ăn trước, nhịn không được nói: "Không có cách nào, gần đây vị tác giả Đường Thi Tam Bách Thủ này đều không gửi bản thảo, anh đang nóng lòng như lửa đốt đây.

"
Quy của Vương Mân định ra cũng không phải cứng ngắc, nghe Lý Tồn Hải nói như vậy, thuận tiện hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Lý Tồn Hải lắc đầu nói: "Tam Bách Thủ gửi ba bản thảo đều là truyện ngắn, nhưng lần nào cũng tạo thành tiếng vang trong lòng độc giả, trong đó truyện ngắn" phương thuốc do ai kế thừa "của người này trong tạp chí mới ra trở thành truyện được hoan nghênh nhất, lượng tiêu thụ tạp chí cũng được kéo lên một chút.

"
"Người này có cách hành văn lão luyện ngắn gọn, nhưng lại có thể thiết lập tầng tầng lớp lớp cái bẫy ảo diệu trong tiểu thuyết, làm cho người ta thấy muốn ngừng mà không ngừng được, anh rất xem trọng người này, vốn đang suy nghĩ xem có nên ký kết với người này không, kết quả, đã lâu như vậy, người này cũng không tiếp tục gửi bản thảo tới, anh có chút lo lắng, bảo ban biên tập gửi tin, hiện tại đang đợi hồi âm, chỉ sợ người này đã bị đối thủ ký kết rồi.

"
Bởi vì Lý Tồn Hải nên Vương Mân đã đọc rất nhiều loại tiểu thuyết trinh thám, cô thừa nhận, Tam Bách Thủ rất có tiềm lực, nhưng gần đây bản phương thuốc này mới thật sự là đả động đến Vương Mân.

"Gấp cái gì nếu người này thật sự đã được ký kết rồi, thì anh cứ bỏ qua đi, ngoan ngoãn tiếp tục làm chủ biên của anh, đương nhiên, chỉ cần Tam Bách Thủ tiếp tục viết thì em vẫn có thể đọc được tiểu thuyết của người này.

"
Vương Mân tuyệt không nể tình, làm cho Lý Tồn Hải dở khóc dở cười: "Tốt xấu gì em cũng là vợ của anh, làm sao lại hướng cùi chỏ ra bên ngoài thế?"
"Ai bảo anh không kí kết với người ta nhanh một chút, cơ hội bị mất đi sẽ không trở lại, coi trọng thì nắm chắc lấy, còn đắn đo cái gì?" Vương Mân nói.

Lý Tồn Hải vội vàng cầu xin tha thứ: "Bà xã, xin thương xót, anh đã rất đau lòng, hiện tại có rất nhiều độc giả gửi thư cho tạp chí xã, đều là gửi cho Tam Bách Thủ, anh còn muốn tranh thủ thời gian xử lý tốt những bức thư này.

"
Vương Mân cười nói: "Cái này hay đó, đợi lát nữa em cũng đi viết một phong thư, ngày khác anh mang đến tạp chí xã cho em, đến lúc đó cùng nhau gửi ra ngoài.

"
Lý Tồn Hải: "Bà xã, em đây là đang bảo anh lạm dụng chức quyền à?"
Vương Mân trừng mắt: "Cái gì mà lạm dụng chức quyền, cái này gọi là tiện đường.

"
Đương nhiên Đường Thi không biết ở thành phố Thượng Hải xa xôi Lý Tồn Hải đang vì cô mà hao tổn tinh thần, cô lên giường từ sớm, ngày mai còn phải đối phó với việc nhảy lớp, đi ngủ sớm một chút, tinh thần cũng tốt hơn, về phần gửi bản thảo.


.

Ừm, có vẻ như đã rất lâu cô chưa viết, chờ qua khoảng thời gian này rồi nói sau.

"Đường Thi, ra đây một chút.

"
Đường Thi còn chưa ngồi vững, Vưu Lỵ đã đến phòng học gọi cô, hôm qua Đường Thi tạo ra tin tức ở cổng trường, đã truyền ra, biết được Đường Thi muốn nhảy lớp, học sinh ban hai đều rất kinh ngạc, còn chưa kịp tìm chính chủ chứng thực thì người đã bị Vưu Lỵ gọi đi.

Người vừa đi, đám người ban hai lại bắt đầu bàn luận.

Lúc Đường Thi đi theo Vưu Lỵ đi vào văn phòng, còn thấy thầy chủ nhiệm của bọn họ cũng ở đấy.

"Đường Thi, đây là thầy Thôi thầy chủ nhiệm của chúng ta, chuyện em nhảy lớp, thầy chủ nhiệm cũng rất đồng ý.

" Vưu Lỵ nói.

"Cảm ơn thầy Thôi.

" Đường Thi thường xuyên thấy vị thầy chủ nhiệm có chút nghiêm túc này lúc ở nghi thức kéo cờ.

Thầy chủ nhiệm khẽ gật đầu, theo thông lệ hỏi vài câu, lại nói: "Bạn học Đường, hy vọng em tiếp tục duy trì thành tích này, em là hạt giống tốt, chúng ta rất có lòng tin với em.

"
"Bên phía hiệu trưởng cũng đã đồng ý, hi vọng em có thể tiếp tục duy trì thành tích này.

" Vưu Lỵ nhìn Đường Thi làm những bài thi kia, biết đây chính là thực lực thực sự của Đường Thi, nhưng cũng không tránh được có chút lo lắng.

"Cô Vưu, em hiểu ạ.

"
Vưu Lỵ vì cô mà đảm bảo vững chắc, Đường Thi rất cảm kích cô ấy, cũng biết chắc chắn Vưu Lỵ làm như vậy là rất mạo hiểm, có lẽ chỉ có thành tích tốt, mới là hồi báo tốt nhất.

"Không nên có áp lực quá lớn, cứ giữ vững được trạng thái bây giờ của em là tốt rồi, em dự định lúc nào chuyển đến lớp mười hai, cô xin cho em vào lớp mười hai ban một, nhưng mà thầy Từ nói muốn tự thân giám sát em thi thử một lần, mới có thể yên tâm.

"
"Thầy Từ có rảnh không ạ.

" Đường Thi hỏi.

"Có, hiện tại lớp 12 vừa mới thi xong, đang trong giai đoạn ôn tập, mỗi ngày em đến văn phòng của thầy ấy làm hai bài thi là được rồi, không có gì đáng ngại.

"
"Được ạ, cảm ơn cô Vưu.

"
Vưu Lỵ suy nghĩ thật lâu, vẫn hỏi: "Người trong nhà đều đồng ý sao?"
"Dạ, mấy người bà Đoạn đều đồng ý.

"
Mấy ngày trôi qua, việc Đường Thi nhảy lớp còn chưa có động tĩnh gì, đám người lại dần dần quên chuyện này, lại thêm chuyện của Tô Tiếu vừa ra nên đám người lại có chuyện chú ý mới.

.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK