- Em đang nói tới Em họ của Percy à? – là tất cả những gì Nicholas đáp lại, và đi cùng với một cái cau mày.
Reggie thở dài:
- Liệu anh thậm chí có nghe một lời nào em đã nói với anh sau khi đề cập tới em họ anh ấy không nhỉ?
Nicholas chớp mắt. Anh đã trở nên lơ đãng với chuyện đó, cân nhắc tới chuyện Percy đã từng nói với anh là cậu ta không còn bất kỳ người họ hàng nào khác nữa, dù xa hay gần, ấy vậy mà đột nhiên cậu ta có một cô em họ xa. Nhưng anh đã ngờ ngợ nghe thấy cô ấy nói gì khác nữa. Nó chỉ là vấn đề nhớ ra hay không mà thôi. Vậy nên anh trấn an cô:
- Dĩ nhiên anh nghe em nói mà, em yêu. Nhưng điều gì khiến em nghĩ rằng họ đang lẩn tránh chứ? Có thể họ đã có kế hoạch của mình rồi.
Cô phát ra một tiếng khịt mũi không hề có vẻ quý cô chút nào:
- Nếu chúng là những kế hoạch quan trọng, vậy họ đáng ra phải nói chúng ra rồi, đúng không? Nhưng họ không làm. Và dường như họ có vẻ không thoải mái với ý nghĩ tới đây một cách khác thường.
- Percy và Derek thực tế là sống ngay tại đây, họ tới đây quá thường xuyên rồi, cho nên em biết đó không phải sự thực mà. Có thể em bắt gặp đúng lúc họ đang nghĩ tới những chuyện khác trong đầu và tưởng tượng ra là họ đang thoái thác.
- Em đúng là đã thế, phải không? – Cô nói một cách hoài nghi – Được rồi, chúng ta sẽ biết tối nay, phải không, xem hành vi của họ có bình thường hay không. Và nếu không, em muốn anh tìm hiểu lý do. Rõ ràng, họ sẽ không tin tưởng tâm sự với em, nhưng với anh thì khác.
- Reggie, em dường như đang làm quá mọi chuyện lên mà chẳng vì gì đó, em biết chứ, bỏ qua chuyện đó lúc này đi. Nếu có điều gì thực sự có vấn đề, anh chắc chắn nó sẽ được làm rõ sớm thôi. Và dù sao đi nữa, cảm ơn em đã mời Derek và Percy. Lúc này anh không cảm thấy lực lượng quá chênh lệch nữa.
Dĩ nhiên, anh đang nhắc tới hai chú James và Tony của cô. Anh không mong đợi buổi tối hôm đó cho lắm kể từ khi cô thông báo rằng hai ông chú của cô sẽ tới. Cô chọc vào ngực anh và cảnh báo:
- Không chiến tranh tối nay đâu nhé. Anh đã hứa là anh cư xử phải phép rồi đấy.
Anh dành cho cô một cái ôm và một nụ cười nhăn nhở vô tội:
- Anh sẽ không nếu họ cũng không.
Reggie thở dài, liệu trước được thảm họa. Sau rốt, khi nào thì các chú của cô mới cư xử đàng hoàng được đây?
Anthony huých vào Derek trước khi họ vào ăn tối. Họ đã tụ tập trong phòng giải trí, nơi Anthony và anh trai James của anh đã thực sự cư xử theo cách tốt nhất, một điều hiếm thấy khi họ ở cùng một căn phòng với Nicholas Eden. Nhưng thực tế chứng minh rằng khi những đứa trẻ cũng ở đó, James thì giữ Jack bé bỏng của anh, và Roslynn thì ôm Judith mới sinh trong tay, dường như chả có cách nào khác. Đó là một điều kinh ngạc, sự thay đổi diễn ra với những ông chú trẻ tuổi của Derek khi những đứa con gái của họ ở bên.
Nhưng rồi trông Anthony khá là nghiêm túc khi anh chờ cho những người khác vào phòng ăn tối trước rồi mới nói với Derek:
- Cháu có nghĩ việc lên giường với em họ của Alden là ý tưởng hay không?
Derek cảm thấy như anh vừa bị đấm một cú vào bụng:
- Điều gì làm chú nghĩ-
Tiếng cười lục khục của Anthony cắt ngang anh:
- Thôi nào, cậu bé yêu quý, chú đã ở đó. Nó rõ như quỷ với cái cách cháu nhìn cô ấy.
Derek đỏ mặt. Lúc đó anh đã nghĩ buổi tối đang diễn ra một cách tuyệt vời, cân nhắc tới mọi thứ. Không may, anh đã không thể nghĩ ra được một lời cáo lỗi hợp lý nào để không tới mà không khiến cho Reggie quấy rầy anh trong cả năm trời và làm cho anh cảm thấy mình như một kẻ vô lại thấp kém nhất.
Anh thậm chí còn cân nhắc tới các tai nạn và cái chết thảm khốc, nhưng anh biết cô em họ mình rõ đủ để biết con bé sẽ nghi ngờ và khăng khăng gửi tới một ông bác sĩ. Cho nên sau khi bàn bạc với Jeremy và Percy, và được Percy đảm bảo rằng cậu ta sẽ tiếp tục nói dối rằng Kelsey là em họ cậu ta, anh quyết định liều. Sau cùng, đó là gia đình anh mà, với lại chỉ một buổi tối thôi. Và thậm chí nếu có chuyện gì không ổn và họ bị phát hiện, không có vụ bê bối nào thực sự xảy ra – chỉ có một Jason Malory cực kỳ tức giận thôi.
Nicholas biết ngay lập tức biết Kelsey là ai khi Derek giới thiệu cô với anh, và trừng trừng nhìn Derek. Nhưng Nick đã thả lỏng ngay khi anh nhìn thấy cách cư xử của Kelsey. Cô dường như không khác gì so với những gì Reggie đã nghĩ về cô. Cô trông giống một quý cô. Cô cư xử hệt như một quý cô. Và việc thông báo cho Reggie về chuyện Kelsey sẽ sớm trở lại vùng quê sẽ đặt dấu chấm hết cho những kế hoạch của cô em họ anh về Tình Bạn Vĩ Đại.
Nhưng rồi Derek đã thực sự để lộ mối quan hệ của bọn họ, bởi anh không thể nào kiềm chế trong cái cách anh nhìn nàng. Nhưng anh không muốn chú Anthony lo về chuyện đó, điều mà ông chú dường như đang bận tâm.
Cho nên anh bắt buộc phải thừa nhận:
- Kelsey không phải là em họ của Percy.
- Cô ấy không phải ư?
- Không, cô ấy không có quan hệ gì với cậu ta cả. Chú thấy đấy, Reggie đã gặp cô ấy trước đây, và nhầm cô ấy là một thành viên trong quý tộc, và rồi cô ấy thấy Kelsey ngồi với cháu ngày hôn nay, ừm, chúng cháu đã không thể giải thích được, vì cô ấy không có người đi kèm đúng đắn, ít nhất theo như Reggie cho là thế. Chính Jeremy là người đưa ra ý nghĩ biến cô ấy thành em họ của Percy, điều khiến cho mọi việc trở nên đúng đắn, vì cậu ta cũng ở đó.
- Vậy, cô ấy là ai?
- Là tình nhân của cháu – Derek lầm bầm.
Anthony nhướn một bên mày đen :
- Ta tin là ta đã nghe nhầm. Cháu thực sự đã nói rằng- ?
Derek gật đầu, và Anthony bất chợt phá ra vì cười :
- Chúa nhân từ, Reggie sẽ chặt đầu cháu nếu con bé biết chuyện cháu để nó làm thân với tình nhân của cháu.
Derek nhăn mặt :
- Không có lý gì để cô ấy nên biết cả. Cô ấy sẽ về nhà ở Silverley trong ít ngày nữa. Cho nên hai người họ sẽ không gặp lại nhau nữa.
- Cháu hi vọng thế thôi. Nhưng nó đã không đơn giản chỉ là cháu nên nói sự thực với em họ của mình sao? Con bé là một người phụ nữ đã kết hôn, cháu biết đấy, cho dù chúng ta có thể mong rằng nó có sự lựa chọn người chồng đặc biệt hơn một chút. Nhưng sự thực là, con bé sẽ không hề choáng đến thế đâu.
- Thực thế, cho dù cháu tin không ai trong bọn cháu suy nghĩ được rõ ràng lúc đó. Cháu biết là cháu không. Và Jeremy chỉ cố để tránh cho bọn cháu tất cả mọi sự lúng túng mà sự thực có thể đem lại, khi nó liên hệ cô ấy với Percy.
Anthony cười:
- Trời, thật là một lựa chọn hay, em họ của Percy hay là con bồ câu nhỏ bị mất thanh danh. Không thể nói là ta sẽ chọn bên nào.
- Percy là một người bạn tốt mà, Chú Tony – Derek cảm thấy nhu cầu cần phải chỉ ra- Trung thành, đáng tin-
- Ta không nghi ngờ nó, cậu bé – Anthony cắt ngang – Nhưng cậu ta vẫn là một tên ngốc nghếch.
Đó khó có thể là một lời sỉ nhục, cho nên Derek từ bỏ cùng một cái nhún vai. Anthony vòng một cánh tay quanh vai đứa cháu trai của anh dẫn vào phòng ăn tối. Nhưng rồi anh nhận xét câu cuối về vấn đề:
- Thật khó để tin rằng cô ấy không phải quý tộc. Cháu chắc là cô ấy không phải đang trêu chọc mình và thực sự là thế chứ?
Derek dừng phắt lại. Có thể nào nàng là thế không? Không, nó không thể nào. Không quý cô nào tự mang mình ra đấu giá như Kelsey đã làm. Anthony liếc về sau nhìn Derek với bên mày nhướn lên dò hỏi, nhưng Derek lắc đầu với một nụ cười yếu ớt:
- Vâng, cháu chắc.
- Thật vui nghe điều đó, bởi nó khá là thường thấy, cháu biết đấy, những anh chàng quý tộc trẻ bị bẫy, cái kiểu bẫy hôn nhân ấy, bởi sự cố ý từ phần những người đàn bà, thường là có cả sự trợ giúp từ họ hàng cô ta nữa. Nhưng rồi dường như cháu biết chuyện đó, sau khi lảng tránh những chiếc cùm lâu tới vậy. Chỉ cần cẩn thận, chó con. James và ta sẽ là người cuối cùng khiển trách những gì cháu làm, nhưng cháu biết cha cháu thế nào rồi đấy. Thực ra, cháu nên hi vọng ràng ông ấy không nghe loáng thoáng được chút nào từ vở hài kịch nho nhỏ tối nay. Chết tiệt thật, ta chẳng muốn ở trong trường hợp của cháu nếu ông ấy phát hiện ra đâu.
Derek cũng không muốn chút nào.