Derek nỗ lực để chặn đứng trước bài diễn văn chỉ trích:
- Cha không thể nói gì làm thay đổi quyết định của con được đâu. Nếu Kelsey đồng ý với con, con sẽ cưới cô ấy ngay.
Điều đó làm thay đổi biểu hiện của Jason một chút:
- Nếu ư? – Ông hỏi một cách đầy hi vọng.
Vẻ mặt của chính Derek trở nên chán nản khi anh thừa nhận:
- Cô ấy đã từ chối con.
- Ôi, ơn Chúa vì ân huệ nhỏ này. Ít ra một trong hai đứa vẫn còn lại chút lý chí.
- Cha đang nói là con đánh mất lý trí bởi vì yêu cô ấy hay sao? – Derek nói một cách cứng nhắc.
Jason lắc đầu:
- Yêu tình nhân của con thì không sao. Chúa biết là ta cũng thế. Thậm chí việc chia sẻ cuộc đời con với cô ấy cũng tốt thôi, nếu con có thể xoay sở việc đó kín đáo-
- Như cha đã làm ư?
- Đúng thế - Jason nói, rồi nhấn mạnh – Nhưng việc kết hôn với cô ta không phải không sao khi mà con có trách nhiệm phải cưới một người trong cùng tầng lớp với con – và con thực sự có trách nhiệm đó đấy, Derek, với tư cách là Hầu tước tương lai của Haverston.
- Con biết những trách nhiệm của mình. Con cũng biết rằng nó sẽ không dễ dàng gì, con đường con đang chọn lựa. Nhưng một vụ bê bối chẳng phải là tận cùng thế giới, Cha à. Con cũng chính là một vụ bê bối, đã là kể từ ngày con được sinh ra. Con đã sống sót cùng nó, con cũng sẽ sống sót qua chuyện này.
Jason thở dài:
- Tại sao lần trước chúng ta nói chuyện con không nói với ta cái chuyện ngu ngốc này?
- Bởi con biết phản ứng của cha sẽ là thế này. Nhưng con sẽ đi theo trái tim mình. Con phải làm thế. Con quá yêu cô ấy để mà không làm vậy. Con sẽ cầu hôn cô ấy, lần nữa, rồi lại lần nữa, cho tới khi nào cô ấy đồng ý. ( Hic, đoạn này phục anh Derek quá, tuy còn trẻ nhưng rất quyết đoán, làm mình nhớ tới anh Valdemar trong “Con hủi” của Helena Minizsek, cũng rất mạnh mẽ khi bảo vệ tình yêu của mình)
Jason lắc đầu:
- Con đang không suy nghĩ kỹ càng về chuyện này, Derek, nhưng ít ra cô bé ấy thì có. Và ta có thể hi vọng rằng cô bé sẽ tiếp tục-
- Jason! – Molly ào vào căn phòng một cách tràn đầy lo lắng và kích động – Em vừa nghe được rằng Derek muốn cưới …tình…- Bà yên lặng, đỏ mặt đầy bối rối khi nhận thấy Derek cũng ở đó – Ôi, làm ơn tha lỗi, em nghĩ anh chỉ có một mình.
Chính những vẻ mặt đỏ lựng làm họ bị lộ, bởi Jason cũng đang mang một cái.
- Chúa tôi, bà ấy là tình nhân của cha? – Derek đoán.
Họ đồng thanh cùng nói “Không”, và với quá nhiều sự nhấn mạnh. Derek chỉ cười, ít ra là không bị gạt:
- Chết tiệt – Anh nói – Chẳng bao giờ nghĩ tới chuyện đó là bà, Molly.
Rồi anh liếc về phía cha mình, cười nhăn nhở:
- Cha đáng ra nên cưới bà ấy. Con sẽ không phiền việc gọi bà ấy là Mẹ đâu, thực sự thế. Thực ra, bà ấy đối với con còn giống một người mẹ hơn là Frances.
Ngay lúc đó Molly òa khóc và chạy ra khỏi phòng, sập cửa lại sau lưng bà. Derek hấp háy mắt. Anh đã nói cái gì nhỉ?
- Quỷ tha ma bắt – anh lầm bầm với chính mình – Có định làm bà ấy khóc đâu.
Và anh nhìn Jason chờ nghe lời giải thích:
- Bà ấy trở - trở nên…khá là nhạy cảm trong những kỳ nghỉ. Năm nào cũng vậy.
- Vậy thì quá tệ. Nhưng cứ nói với bà ấy rằng con không bị shock hay gì đó - ừm, con thực ra rất shock đấy. Chẳng bao giờ ngờ đó lại là Molly. Nhưng con thích bà ấy. Chỉ là cần chút làm quen, con cho là thế.
- Tại sao con không quen với cái ý nghĩ đó? – Jason gợi ý, ông suy nghĩ một cách hợp lý – Ta sẽ làm vậy miễn là con quên nó đi hoàn toàn.
Derek cười toe toét, lắc đầu:
- Không thể làm thế được. Đặt cha vào cùng hội cùng thuyền với tất cả bọn con, nhưng người đàn ông không hoàn hảo chỉ là không thể nào kháng cự lại phái đẹp. Con khá là thích điều đó, cứ giết con đi nếu không phải vậy.
- Quỷ tha ma bắt.
Cuộc thảo luận trong phòng khách không hề kết thúc khi Derek và Jason rời đi. Nếu có gì đó đáng nói thì nó còn sôi nổi hơn sau khi Jeremy để lộ ra rằng Derek đã mua Kelsey ở một cuộc đấu giá và mô tả nơi cuộc đấu giá đã được tổ chức.
Reggie đã có một thời gian khó khăn như quỷ để giữ lời hứa của mình với Kelsey, nhưng cô đã giữ được. Tuy nhiên, biết được sự thực, cô hoàn toàn ủng hộ quyết định của Derek và không tranh cãi gì về nó. Chú cô Edward là người to tiếng nhất chống lại nó, nhưng điều đó chẳng đáng ngạc nhiên mấy, bảo thủ như ông ấy.
Dù thế, chuyện hai ông chú trẻ của cô cũng phản đối nó thì thực là đáng giận. Cô biết rõ như quỷ là nếu họ đối mặt với tình huống tương tự như Derek, họ sẽ làm chính xác như thế, mà còn kệ xác búa rìu dư luận nói gì nữa.
- Cô ta có thể là người xinh xắn ngọt ngào nhất, và cũng chẳng có ích gì – Edward nói – Nó có khác nếu chỉ những người trong gia đình biết được sự thực, nhưng tình huống này thì không vậy.
- Cô ấy cũng khá là ngây thơ trong sáng trước khi Derek đặt tay lên cô ấy – Reggie chỉ ra, có thể hơi bị thẳng thừng một chút.
- Ta cho là điều đó cũng chẳng khác gì – Mặt của Edward trở nên đỏ hơn. James thì cười khùng khục. Jeremy đứng dậy, nháy mắt.
- Quỷ thật, chị họ - Thằng nhóc nói – Người lớn cũng có mặt cơ mà.
Lúc đó Reggie cũng đang xấu hổ rồ, nhưng Anthony còn khiển trách cô thêm:
- Con quá lãng mạn rồi, mèo con. Con biết cậu Eddie nói đúng mà. Căn phòng đầy những quý ông chứng kiến Derek mua cô bé sẽ không đi loanh quanh sau này nghe ngóng xem con bé còn ngây thơ hay không, mà cũng chẳng phải là họ quan tâm nữa. Nhưng chắc như quỷ là bọn họ sẽ không tha thứ cho cô ấy đâu. Và nếu cuối cùng Derek lại cưới cô bé, con nghĩ câu chuyện về việc làm thế nào cậu ấy có cô ấy lại không lan xa hơn nữa ư?
- Chắc chắn là ai cũng bàn tới cho xem, ông già – James nói – Có thể kết luận được rằng con bé đó sẽ chẳng bao giờ được giới thượng lưu chấp nhận.
Reggie khịt mũi:
- Gia đình này đã đối đầu với hơn một vụ bê bối rồi, hầu hết trong đó có thể đổ lỗi cho chỉ hai trong số những thành viên của nó được - Cô nhìn thẳng nào Anthony và James khi nói câu này, trước khi thêm vào – Con khó mà nghĩ rằng thêm một vụ nữa lại sẽ làm gia đình ta tan vỡ.
- Sẽ chẳng hại gì tới chúng ta đâu, Regan – James đồng tình, và một lần duy nhất anh em cũng ông không nhảy vào chặn họng ông ngay lập tức vì cách gọi thân mật ông đặt cho Regina – Kelsey mới là người sẽ không thể vượt qua loại scandal đó, và Derek cũng sẽ không. Xã hội sẽ xa lánh cả hai đứa nó. Trong trường hợp của ta và Tony, trong chuyện đó – chúng ta mới là người lảng tránh xã hội, cho nên nó chẳng có vấn đề quỷ quái gì với bọn ta cho dù bọn ta có được chấp nhận hay không. Nhưng Derek không cảm thấy theo cách đó. Nó luôn là một người của xã hội, luôn là vậy. Và nếu Kelsey có chút gì quan tâm tới thằng bé, nó sẽ không tách rời Derek ra khỏi xã hội đâu.
- Anh nói khá nhiều đấy, anh trai – Anthony cười khùng khục, còn James chỉ đơn thuần nhún vai.
Nhưng Reggie thở dài. Derek đã không đề cập tới chuyện Kelsey đã từ chối anh, cho nên cô không thể nói ra sự thực đó được. Và toàn bộ cuộc tranh cãi này dù sao cũng là vô ích, vì Kelsey sẽ không lấy anh cô.
Cho nên cô chặn đứng chủ đề lại bằng cách chỉ ra rằng:
- Con tin rằng Derek đã nói anh ấy muốn cưới Kelsey, chứ không phải cô ấy đã đồng ý lấy anh ấy. Cô ấy có thể đã từ chối, và điều đó sẽ chấm dứt mọi chuyện.
- Từ chối Derek, một mối quan trọng như thế ư? – Edward khịt mũi – Ta chẳng thấy chuyện đó có thể xảy ra, thực sự là không.
- Nó là có thể, Chú Edward – Reggie trả lời – Chú chưa gặp cô ấy, nhưng cô ấy làm con có ấn tượng là một người vô cùng nhạy cảm, và không hề tham lam chút nào. Con cá rằng cô ấy thà là rời bỏ Derek còn hơn là khiến anh ấy bị tổn hại. Và cô ấy biết việc anh ấy bị xã hội chối bỏ là tổn hại.