Kỳ Nhiên lần này quả thật có chút quá đáng. Thế nhưng tính cách của gã vốn là như vậy, gã yêu Hạ Diễm, không chừa thủ đoạn muốn chiếm được hắn, cho nên mới quang minh chính đại làm ra chuyện như vậy. Mục đích của gã đã sáng tỏ, bất luận Hạ gia nghĩ như thế nào, cũng bất luận Hạ Diễm nghĩ như thế nào. Hai tay gã gác vào nhau, tư thái nhàn nhã, âm nhu trên mặt mang theo một vệt cười, giống như người ngoài cuộc chờ Hạ Diễm đối phó với cái bẫy.
Những bức ảnh kia khiến cho Hạ Diễm đội một cái nón xanh cực lớn, không ít người cũng bắt đầu suy diễn đứa nhỏ trong bụng Y Lai không phải của Hạ Diễm. Những đoạn phim kia rất nhanh bị tắt đi, chỉ là đã tạo ra chấn động lớn như thế không dễ gì dập tắt được, ánh mắt của mọi người vẫn tập trung ở một chỗ, rất nhiều người cho dù ở bề ngoài không có biểu hiện gì, kỳ thực trong lòng đều là thái độ đang xem trò vui, nhìn xem Hạ gia sẽ giải quyết vụ bê bối này như thế nào. Mà lúc này, Hạ Diễm là một người đàn ông, cách làm tốt nhất chính là điều tra rõ ràng những việc này, cùng Y Lý rũ sạch quan hệ, nên trừng phạt không chút lưu tình.
Sống lưng Y Lai thẳng tắp, trên mặt không có chút hoảng loạn.
Hạ Diễm vẫn nắm tay y không buông, mà nắm càng thêm chặt.
"Tôi sẽ luôn bên cạnh em." Hạ Diễm nhẹ giọng ghé vào lỗ tai y nói.
Trên mặt Y Lai lộ ra vẻ kinh ngạc. Những ánh mắt xem thường, miệt thị, Y Lai sớm đã quen, thế nhưng như vậy không có nghĩa là y thích ánh mắt đó. Nhưng cho dù không thích cũng vô dụng, cũng chỉ có mình y chịu đựng. Mà hiện tại, Hạ Diễm cư nhiên lại nguyện ý cùng y gánh chịu những ánh mắt như vậy.
Không thể không thừa nhận, vào thời khắc ấy, Y Lai xác thực đã thay đổi sắc mặt.
Hạ Diễm nắm tay Y Lai đi đến trên bục cao, hai vị nhân vật chính của sự kiện liền hoàn toàn hiện lên trước mặt mọi người. Hạ Diễm bắt đầu phát biểu, tiếng nói của hắn trầm ổn, không có phẫn nộ, cũng không thấy hoang mang, thiết bị phóng đại âm thanh khiến cho cả phòng tiệc đều nghe thấy tiếng của hắn.
"Tôi không biết những tấm ảnh là đã xảy ra chuyện gì, đến tột cùng là người nào ác tâm muốn nhắm vào Hạ gia, còn nhắm vào Hạ Diễm tôi." Ánh mắt Hạ Diễm thản nhiên, đảo qua khán phòng, quét đến đôi mắt hơi nheo lại của người đang đứng ôm hai tay trong góc kia, "Nhưng tôi tin tưởng Y Lý. Tôi yêu em ấy, em ấy cũng yêu tôi, tôi không tin em ấy sẽ làm ra loại chuyện như vậy. Y Lý là vợ tôi, nếu như có người hoài nghi Y Lý, thì chính là hoài nghi nhân cách của tôi. Xin lỗi, vừa rồi có chút kích động." Hạ Diễm lộ ra ánh mắt áy náy mang chút ý cười, trong lời nói đối với Y Lai ý tứ bao bọc rất rõ ràng, "Tôi chỉ là không thể chịu đựng có người nói xấu vợ mình, đây cũng là lời giải thích của tôi. Ngày hôm nay, cảm tạ các vị đã đến chung vui tiệc mừng thọ của ông tôi. Tôi rất xin lỗi về chuyện vừa xảy ra, xin mời các vị tiếp tục thưởng thức rượu ngon và mỹ thực."
Hạ Diễm sau khi nói xong, liền hôn lên trán Y Lai một cái, Y Lai ngẩng đầu lên nhìn hắn, mắt xanh hiện ra quang lam lóng lánh, Hạ Diễm hơi đăm chiêu, lại ở trên mặt Y Lai hôn thêm cái nữa.
Tình cảnh này lọt vào tầm mắt mọi người, thể hiện rõ cặp phu phu này xác thực ân ái, bọn họ không khỏi nghĩ, những bức ảnh kia hóa ra là giả, hay là người trong ảnh kia cùng Y Lai giống nhau như đúc? Hạ Diễm là người thừa kế Hạ gia, cho dù là thật sự đội nón xanh, Hạ Diễm vẫn bảo vệ Y Lý như vậy, người ngoài bọn họ đương nhiên sẽ không quá tò mò, tò mò có khi lại đắc tội với Hạ gia.
Lời này nói ra, cuộc nháo kịch liền kết thúc.
Hạ Diễm đỡ Y Lai đi vào phòng nghỉ ngơi, trong phòng tiệc lần nữa khôi phục náo nhiệt.
"Xem ra địa vị của Y Lý ở trong lòng Hạ Diễm còn hơn rất nhiều so với chúng ta tưởng tượng, có khi còn nặng tình hơn Anna." Hạ Long cầm ly rượu đi tới trước mặt Kỳ Nhiên, nhẹ giọng nói.
"Xoảng" một tiếng, ly rượu đỏ trong tay Kỳ Nhiên vỡ vụn, tay gã lại không buông, trái lại còn nắm thêm chặt, rượu đỏ pha tạp vào máu tươi một giọt lại một giọt rơi trên mặt đất. Gã tựa hồ không có chút cảm giác đau đớn nào, chỉ là ánh mắt kia vốn hiện ra đào hoa lại lóe thêm một tia tàn nhẫn.
Y Lai nằm ở trên giường, Hạ Diễm mặc xác đám khách khứa, ở lại chăm sóc y. Y Lai quay đầu lại, chống cằm nhìn Hạ Diễm, đem Hạ Diễm nhìn đến mất tự nhiên.
"Em ngủ đi, chờ tiệc rượu kết thúc, tôi ôm em về nhà." Hạ Diễm động viên nói.
"Hạ Diễm, anh thật là đẹp trai, rất là ga-lăng nha!" Y Lai giơ ngón tay cái nói.
Mắt xanh của y tỏa ra thủy quang, trên mặt tinh xảo tràn ngập ý cười, xem ra thật giống như một đứa bé. Hạ Diễm không nhịn được đưa tay sờ sờ mái tóc đỏ của y, nhẹ nhàng vuốt ve, cảm xúc mềm mại kia khiến cho hắn sản sinh một chút không đành lòng.
"Sao lại là ga-lăng?" Hạ Diễm hỏi.
Y Lai suy nghĩ một chút, tiếp đó thấp giọng nói: "Từ xưa tới nay chưa từng có ai ở bên cạnh tôi, vẫn chỉ có một mình tôi, tôi cũng quen rồi. Thế nhưng hiện tại tôi mới biết, hóa ra cảm giác không chỉ có một mình mình lại là như vậy."
"Tiểu Y Lý của chúng ta, trước đây đến cùng là đã chịu khổ thế nào đây?" Hạ Diễm vuốt nhẹ mái tóc đỏ kia, ngữ khí thân mật nói.
"Không khổ, chỉ là không có cảm giác ấm áp." Y Lai nói.
"Em vì giúp tôi nên mới bị như vậy." Hạ Diễm nói.
Tất cả góc độ đẹp đều bị biên tập lưu thành ảnh chụp, sau đó còn có mặt cùng thân hình mơ hồ của Lâm Sắt, thế nhưng hắn liếc mắt liền nhận ra, đó là Y Lý cùng Lâm Sắt, bởi vì đoạn phim của hai người ở biển kia hắn đã xem vô số lần.
"Thế nhưng anh vẫn có thể chọn cách khác mà?" Y Lai nói.
Không tin người khác sẽ giúp mình, đem mọi người phỏng đoán tiêu cực, Hạ Diễm nhìn thanh niên nằm trên giường, y đến tột cùng là trải qua quá khứ như thế nào mới có thể biến thành như thế này?
"Tôi sẽ không để cho em phải đối mặt một mình nữa." Hạ Diễm nói.
"Hạ Diễm, chúng ta chơi một trò được không?" Y Lai nói.
"Trò gì?"
"Trò thật tâm thân mật." Y Lai nói.
Hạ Diễm vẫn không trả lời, cửa lớn của phòng nghỉ đột nhiên bị một lực lớn đẩy ra từ bên ngoài, Y Lai quay đầu lại nhìn, liền thấy kẻ cầm đầu Kỳ Nhiên đang đứng tại cửa. Trên người Kỳ Nhiên dính đầy chất lỏng màu đỏ, trên mặt cũng dính một chút, xem ra đặc biệt khó coi.
"Hạ Diễm, em muốn nói chuyện với anh." Kỳ Nhiên nói.
Ôn nhu trên người Hạ Diễm biến mất, cả người trở nên lạnh lẽo cứng rắn: "Đúng lúc tôi cũng muốn cùng cậu nói chuyện."
Hai người đàn ông rời khỏi phòng nghỉ. Trong nháy mắt cửa phòng đóng lại, Y Lai từ trên giường ngồi dậy, lặng lẽ đi tới cửa, đem tai mình kề sát vào cửa phòng nghỉ.
Phòng nghỉ có hai gian nối với nhau, Y Lai hiện tại ở bên trong phòng, mà Hạ Diễm cùng Kỳ Nhiên cũng không có đi xa, ở bên ngoài phòng nghỉ. Cửa có hiệu quả cách âm rất tốt, đầu tiên là một trận cãi vả, sau cùng, Y Lai rốt cuộc nghe rõ tiếng rống giận của Kỳ Nhiên.
Kỳ Nhiên nói: "Hạ Diễm, em không chiếm được, người khác cũng đừng mơ có được." Bên trong lời nói kia mang theo sát ý cùng tức giận ngập trời.
Y Lai vội vã nằm trở về giường. Một giây sau, cửa liền bị đẩy ra, Hạ Diễm nhanh chân bước vào, hô hấp dồn dập, đùng đùng tức giận. Y Lai quay đầu nhìn lại, đứng dựa vào cửa. Trên mặt hắn có chút đen, bên trong cặp mắt kia mang theo kiêu ngạo cùng tàn nhẫn, hai tay nắm chặt thành quyền, tựa hồ như đang cực lực nhẫn nại.
"Tôi nhất định phải giết hắn!" Khuôn mặt Hạ Diễm dữ tợn nói.
Qua rất lâu, Hạ Diễm mới bình tâm được tức giận cùng cáu kỉnh. Hắn đi tới bên giường, ôm lấy Y Lai từ phía sau.
Khí lạnh từ trên người Hạ Diễm truyền tới người Y Lai, Y Lai không khỏi run rẩy một hồi, Hạ Diễm ôm càng thêm chặt.
"Y Lý, tôi sẽ bảo vệ em, sẽ không để cho hắn tổn thương em." Hạ Diễm nói, tựa như một lời hứa hẹn.
Trên phi cơ lái từ Hải Thần tinh về Đế Quốc, nam nhân mặc âu phục ngồi đó, sắc mặt tỉnh táo xử lý công vụ.
Chỉ có Cách Lỗ Tư luôn đi theo bên cạnh hắn mới phát hiện Lâm Sắt mất tập trung.
"Tiên sinh, chỗ Hải Thần tinh có một chút tin tức, tôi phát quang não đến ngài nhé?" Cách Lỗ Tư hỏi.
Nghe đến ba chữ "Hải Thần tinh", tinh thần Lâm Sắt đột nhiên tỉnh táo: "Được."
Hắn lập tức kiểm tra tư liệu Cách Lỗ Tư phát tới. Đó là một đoạn video. Hắn biết kia là tiệc sinh nhật, biết ảnh chụp của bọn họ bị phát tán, biết Y Lai đã đối mặt với hoàn cảnh nào. Lúc Hạ Diễm đứng bên cạnh y, Lâm Sắt nhìn thấy ánh mắt Y Lai, hắn chưa từng nhìn thấy Y Lai như vậy. Trong trí nhớ của hắn, Y Lai cho dù là đang cười, trên người vẫn mang theo vẻ u tối. Thế nhưng lần này, trong mắt y lóe sáng, thực sự là đang cười, toàn thân đều mang theo vui vẻ. Tình cảnh này đặc biệt chói mắt, trong lòng Lâm Sắt nổi lên một luồng cảm xúc chua xót, loại cảm giác lạc lõng kia trong lòng càng thêm rõ ràng. Hắn như tự ngược đãi bản thân, đem đoạn phim kia nhìn thêm một lần, nhìn Y Lai cười, trong lòng có thứ gì đó như ẩn như hiện...
Hắn tưởng đã bắt được, thế nhưng vật kia lại biến mất trong nháy mắt, không thấy hình bóng.
Lâm Sắt buồn bực xoa xoa thái dương, mãi đến khi đem đoạn phim kia nhìn đi nhìn lại vô số lần, hắn rốt cuộc tắt đi, bắt đầu xem tư liệu ở phía dưới.
Kỳ Nhiên, cái tên này nhảy vào tầm mắt của hắn. Nhiều năm trước hắn có gặp Kỳ Nhiên, vào lúc ấy, Kỳ Nhiên vẫn còn là một thiếu niên. Trong ấn tượng của hắn, Kỳ Nhiên là công tử nhà giàu, một đứa trẻ được chiều hư, có điều, hiện tại xem những tài liệu này, vị tiểu thiếu gia họ Kỳ này xem ra không có đơn giản như vậy.
Kỳ Nhiên rất yêu mến Hạ Diễm, yêu đến cuồng dại.
Những bức hình kia là do Kỳ Nhiên thu thập và phát tán, gã ta cuồng ngạo như vậy, không có chút nào che giấu. kỳ Nhiên yêu Hạ Diễm đến độ này, muốn đem người bầu bạn cùng Hạ Diễm bức đến chết. Lâm Sắt không khỏi nghĩ đến Anna, Kỳ Nhiên có thể làm vậy với Y Lai, vậy có phải cũng từng đối phó với Anna như vậy?
Trong mắt Lâm Sắt kết nên một tầng hàn băng, Anna là nữ nhi đơn thuần như vậy thì làm sao đối phó với Kỳ Nhiên lòng dạ độc ác? Qua nhiều năm như vậy, hắn đối với cái chết của Anna vẫn mang nghi hoặc trong lòng, hắn cho rằng tên điên Hạ Diễm làm, thế nhưng hiện tại, trong lòng hắn lại thêm một đối tượng khả nghi. Vứt bỏ phiến diện đối với Hạ Diễm, mấy ngày nay hạ mình tiếp xúc, Lâm Sắt biết Hạ Diễm là người rất coi trọng quyền thế, người như vậy bình tĩnh, nhẫn nại, lợi thu hại tránh, nên mới để cho vợ mình đi bồi tiếp nam nhân có ý ám muội. Người như vậy, hiển nhiên sẽ không hại chết Anna, khiến cho mình lâm vào thế bất lợi. Nghĩ đến đó, khả năng là Kỳ Nhiên lại tăng thêm một chút.
Có điều năm đó đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, lại có thể làm cho toàn bộ Hạ gia miệng kín như bưng, hắn tra xét nhiều năm như vậy, cũng không tra ra nguyên nhân cái chết của Anna?
"Cách Lỗ Tư, đi thăm dò Kỳ Nhiên, nhất định phải đem nguyên nhân cái chết của Anna làm rõ." Ánh mắt Lâm Sắt tỏa ra một đạo ý lạnh.
"Vâng, tiên sinh." Cách Lỗ Tư rời đi.
Lâm Sắt luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, hắn bị vây ở trong đó, cho nên đã quên một số việc trọng yếu. Lâm Sắt nhắm mắt lại, tỉnh táo suy nghĩ.
Lâm Sắt đột nhiên mở mắt ra, ngữ khí lạnh lùng nói: "Cho phi cơ đi ngược lại, quay về Hải Thần tinh."
Hạ Diễm nếu đã sớm biết tính cách Kỳ Nhiên, lại đối tốt với Y Lai như vậy, rõ ràng là đem Y Lai đẩy tới đầu sóng, trở thành đối tượng Kỳ Nhiên căm hận.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
P/s: tự nhiên mị muốn ship cặp Diễm - Lai quá đi >..< Sắp ngược thụ nữa rồi:"<