Mà lúc này, toàn bộ mặt đất phía dưới hắn cũng đã biến thành mặt băng, từng đám cây băng nhọn nhô lên, Băng gai cũng không dài, cũng không quá sắc bén, nhưng tình cảnh này đã khiến hắn hoàn toàn không có chỗ đặt chân. Vào lúc này, hắn cũng không thể ứng biến nổi nữa rồi.Ý định của hắn là tìm khe hở của rừng băng gai này, rồi tận khả năng mà dùng mũi chân chĩa xuống đất, đồng thời dùng hai cánh bảo trì cân bằng.
Thiên Hàn nhảy lên đầu gối khẽ quỵ xuống muốn dem lòng ngực của hắn đè xuống
Trong tích tắc này, Kim Tường đã rất khó làm ra lựa chọn, dưới thân có băng đâm, trên không có Thiên Hàn. Hơn nữa, hiện tại hắn đã hoàn toàn mất thăng bằng, căn bản là không có đầy đủ thời gian để mà ứng đối loại nguy cơ này. Sau khi suy nghĩ nặng nhẹ, Lựa chọn của Kim Tường tại thời khắc cuối cùng là, dùng một đôi cánh ngăn trở rừng băng nhọn phía dưới dưới, hai chân quỳ gối, thử dùng đầu gối để ngăn một cước này của cậu
"Oanh!"
Theo tiếng rơi xuống đất! Toàn thân Kim Tường đã đập xuống mặt đất, đôi cánh của hắn thiếu chút nữa đã bị đánh tan. Chân phải Thiên Hàn dẫm nát đầu gối Kim Tường, đầu gối lại đụng ngực hắn, lực lượng của một kích này rất lớn, trực tiếp đánh bay Kim Tường xuống đất.Trong nháy mắt Kim Tường bị Thiên Hàn đạp trúng, hắn chỉ cảm thấy sao gia hỏa này lại nặng nề tới vậy a!
Vụn băng vẩy ra, Kim Tường đau đến méo miệng. Diệp Linh Đồng nhìn một trận chiến này, trong nội tâm thầm giật mình. Nàng không khỏi nghĩ đến, nếu như đổi là mình, liệu mình có thể làm tốt hơn Kim Tường không?.
"Kim Tường, ngươi thua." Lữ Thiên Tầm bước tới kéo Kim Tường đứng lên từ mặt đất, sau đó nói với hắn: "Nói xin lỗi đi."
Kim Tường làm vẻ nhếch miệng mà đứng người lên, vẻ mặt không tình nguyện, nhưng vẫn hướng Lam Hiên Vũ gật đầu: "Việc lúc trước, thực xin lỗi."
Thiên Hàn phủ đầu gối của mình, A! Nhớ Nguyệt lão sư quá đi! Cả papa đi học chả vui chút nào.
Lữ Thiên Tầm cười nói: "Hoan nnghên ngươi gia nhập lớp thiếu niên năng động, ta là Lữ Thiên Tầm, lớp trưởng." Hắn vừa nói vừa đưa tay ra với Thiên Hàn
Thiên Hàn vương tay nắm lại đột nhiên, một lực lớn truyền tới từ bàn tay Lữ Thiên Tầm, như một chiếc kìm kẹp lấy tay cậu. Thiên Hàn dửng dưng như không có chuyện dùng sức 1 chút
Lữ Thiên Tầm không khỏi lộ vẻ vẻ kinh ngạc, mặc cho hắn có phát lực như thế nào, có vẻ như tất cả sức lực hắn dồn vào tay đều bị bàn tay của Thiên Hàn thôn phệ.
"Ngươi là song sinh Võ Hồn?" Lữ Thiên Tầm thốt ra.
Ngươi là song sinh Võ Hồn? sức phán đoán thật sự là lợi hại a!
Trong lúc nói chuyện, Lữ Thiên Tầm đã buông lỏng tay, dưới một đám ánh mất hiếu kì nhìn chăm chú, cuối cùng Thiên Hàn cũng vẫn gật đầu.
"Tốt rồi, mọi người lại đứng một lát a. Kim Tường, ngươi đi về trước thay quần áo đi, lát nữa đi học nếu lão sư hỏi ta sẽ giúp ngươi giải thích." Lữ Thiên Tầm quay sang nói với Kim Tường.
"A, cám ơn."
" Hắn ta thế nào? " Đường Việt nhướng mày nhìn Lữ Thiên Tầm mà cất giọng hỏi những người bạn của mình
Tịnh Y nhún vai " Tinh Thần Lực quá yếu "
Bọn họ cùng tuổi vậy mà Tịnh Y Tinh Thần Lực đã gần 300 rồi trong khi bọn họ quá yếu, đây là thể loại không thể chấp nhận được. Ngôn Hy không ưa nói " lực lượng quá yếu "
Ngôn Hy thật sự rất muốn cười có thật Võ Hồn của hắn thuộc loại Sư Tử hay không vậy? Nhìn qua thật không dũng mãnh
" Trong lớp này chú ý ai nhất? " Đường Việt lại hỏi ánh mắt chán chường nhìn xunh quanh, nhất định phải dẫn Thiên Hàn đến thế giới Đấu La mới được.
" Hắn ta " Lưu Triệt chỉ về phía 1 hài tử có mái tóc màu ngắn mà đen cùng đôi mắt xanh. Nhìn sơ qua cậu ta rất dễ nhìn, có phần tuấn tú nhưng không bằng Thiên Hàn.
Băng Dao mỉm cười nói " Cảm nhận Hồn Lực cho thấy cậu ta là song sinh Lam Ngân Thảo. Long Thần huyết mạch "
Long Thần huyết mạch đối với bọn họ không phải là trân quý, cha mẹ của bọn họ huyết mạch và sức mạnh đã sáng ngang với Long Thần bọn họ lại được tạo ra từ hai huyết mạch cao quý nhất hỏi liệu có ngang hay hơn Long Thần huyết mạch hay không? Câu trả lời đương nhiên là hơn rồi. Bởi vì huyết mạch áp chế hay Võ Hồn áp chế đối với bọn họ không tác dụng. Nếu có thì chỉ có mấy đại nhân vật mà thôi.
Đường Việt thấy Thiên Hàn đi về liền ra hiệu cho mọi người đừng nói chuyện mỉm cười nói " Thiên Hàn trưa chúng ta đi đến thế giới Đấu La "
" Ừ "
Bất quá, sau khi vào trong sân huấn luyện thì Thiên Hàn liền trợn tròn mắt. Nơi này rất khác với tưởng tượng của cậu, cậu phải là sân huấn luyện rộng rãi hoặc là nguyên một đám truyền bá hình thức. Nhưng đây lại lài một không gian không lớn chút nào, chỉ hơn phòng học của bọn cậu một chút. Mô phỏng khoang thuyền chỉnh tề mà để ở chỗ này, không nhiều không ít, vừa vặn ba mươi đài.
Mô phỏng khoang thuyền....
Mô phongt khoang thuyền à chúng ta thật có duyên đúng không. Ở nhà riêng thì có hơn 10 cái ở biệt thự thì có hơn trăm cái. Đây là cỡ nào có duyên a! Hư cái này dùng cái khác
"Tập luyện trong mô phỏng khoang thuyền sao?" Thiên Hàn nhìn các bạn hỏi thể hiện rõ 1 chút cổ quái
Ngôn Hy nói "Cũng không phải sao? Những học viện sơ cấp khác cũng không cái đãi ngộ này đâu, thường thì phải tới học viện trung cấp mới có mô phỏng khoang thuyền, lúc sử dụng còn phải trả phí đó. Nhưng lớp thiếu niên năng động chính là không giống vậy. Mô phỏng khoang thuyền đã an toàn lại còn thuận tiện, thật tốt a!"
" chúng ta tới lần đầu tiên thì phải đi đăng ký một lát, sau đó mô phỏng khoang thuyền này sẽ luôn giữ lại cho chúng ta. Đi thôi." Lưu Triệt mỉm cười nói
Đăng ký rất đơn giản, sau khi được xác nhận thân phận lớp thiếu niên năng động. Tiến vào mô phỏng khoang thuyền, trước mắt là một mảnh đen kịt.
Tất cả đều như thật, nơi đây cũng không phải rừng rậm lần trước mà là một cái thành trấn.
Trên đường phố hối hả, nhìn qua cũng không có gì khác thế giới thực. Điểm khác duy nhất chính là, quần áo của những người nơi này đều thập phần phong cách cổ xưa, mà kiến trúc cũng hoàn toàn khác với “rừng sắt thép” Thiên La Thành ", vì nó rất cổ kính
" Bộp! " Bên vai truyền đến bàn tay khác Thiên Hàn quay lại nhìn là các bạn
Đường Việt và tất cả mọi người sắc mặt đều cổ quái nhìn hắn sau đó bật cười khúc khích
" Các cậu cười cái gì? "
Đường Việt giơ ngón tay chỉ chỉ lên người Thiên Hàn. Cậu vừa cúi đầu nhìn, lập tức vô thức mà kẹp chặt hai chân. Trên người cậu vậy mà chỉ mặc một cái quần lót màu trắng, những chỗ khác hoàn toàn không có quần áo.
"Cái này..."
Tịnh Y nhịn không được mà quăng cho cậu 1 bộ trường bào " Nhanh mặc vào đi, người mới tiến vào thì cái gì cũng không có."
Thiên Hàn mặc lên bộ trường bào hết sức cổ xưa, hắn tức giận nói: "Sao các cậu không nói sớm? Mà sao thế giới mô phỏng khoang thuyền lại là cái loại này?"
Băng Dao "Xem ra ngươi thật sự là lần đầu tiên đến a! Nơi này gọi là thế giới Đấu La, là thế giới mô phỏng cực lớn của liên bang, do đầu não cao nhất của liên bang khống chế. Bình thường thì các tinh cầu của thế giới Đấu La đều tự vận hành, hàng năm sẽ có mấy lần thời gian đặc biệt như vậy, tất cả tinh cầu sẽ liên thông với nhau. Cái này chính là thế giới giả tưởng chân thật nhất, thậm chí có thể nói là sinh mạng thứ hai của người hiện đại. Đương nhiên không phải ai cũng có thể vào, đơn giản mà nói, đây chỉ thuộc về giới hồn sư, không phải hồn sư là không có cách nào tiến vào. Bởi vì nơi này yêu cầu rất cao về tinh thần lực cùng thể chất, người bình thường mà vào thì ít nhiều gì cũng sẽ gặp nguy hiểm."
Thế giới của hồn sư? Thế giới Đấu La?
Lưu Triệt tiếp lời "Đấu La thế giới mô phỏng chính là thời kỳ Thượng cổ tại đấu la đại lục của hành tinh mẹ, trong đó có rất nhiều thành thị, còn có khu vực mạo hiểm, khu vực chiến tranh. Ngươi có thể tưởng tượng đây là một thế giới trò chơi, cũng có thể đem nơi đây thành một sân huấn luyện. Trình độ mô phỏng thực ở đây rất cao, cấp bậc cảm giác đau thấp nhất cũng đã là ba mươi phần trăm, cho nên ở chỗ này ngươi nhất định phải cẩn thận. Mà năng lực cùng số liệu thân thể thực của chúng ta cũng đều trực tiếp dẫn vào đây. Nói cách khác, trong thế giới thực càng mạnh thì ở chỗ này cũng càng mạnh. Giống như vậy, đạt được kinh nghiệm chiến đấu ở đây cũng giống như ở ngoài.”
"Dưới tình huống bình thường thì chỉ hồn sư có mười hai tuổi trở nên mới có tư cách chuẩn nhập, lớp thiếu niên năng động chúng ta là được đặc chuẩn. Nhưng trước mắt cũng chỉ có thể hoạt động tại thành trấn này, trừ phi là nhận nhiệm vụ gì nếu không là không thể ra khỏi thành trấn này dễ dàng."
Thiên Hàn thắc mắc " Sao các cậu lại biết chứ? "
" Đệ nghĩ Thất Huyền Tông là nơi nào nó còn Quái Vật hơn cả Sử Lai Khắc học viện nữa " Đường Việt cười nói
Thiên Hàn giật đầu chứ không nói gì cả. Thế là Thiên Hàn dẫn cả bọn đi huấn luyện, đáng tiếc sáu người lại tách nhau ra
"Tình cảnh khảo hạch sơ cấp, tiến vào." Theo thanh âm nhắc nhở vang lên, sau đó cả nhóm được truyền đi 1 nơi trống trãi
Đây là một sân bãi hình tròn, chung quanh là đài cao, có vẻ như trên đài còn có người đang hoan hô, chẳng qua là nghe không rõ lắm.
"Cái này là khảo hạch sơ cấp Đấu Thú Tràng, tiếp tới chúng ta sẽ phải đối kháng với năm mươi đầu hồn thú mười năm cùng ba đầu trăm năm. Nếu như thua là sẽ mất tiền không. Nếu thắng sẽ có thể cầm tiền về, còn có thưởng một quả Đấu La tệ. Nhất định phải thắng a!" Băng Dao mỉm cười nói
Đường Việt suýt xoa " Nếu chú Trạm Dực không cho mang theo tiền Đấu La thì bọn tớ đã có 1 núi rồi, lần này phải tự thân vận động kiếm lại chút tiền rồi "
" Được rồi, chuẩn bị chiến đấu " Thiên Hàn trở nên nghiêm túc hơn
Đúng lúc này, bốn phiến của sắt chung quanh đã đồng thời mở ra, nương theo từng tiếng gào trầm thấp, từng đạo thân ảnh đã như gió bay điện chớp mà vọt ra.
Đó là từng con hồn thú loại khuyển có chiều cao trên dưới một mét
Đây là Dung Nham Khuyển, một loại hồn thú có thực lực không kém, có thiên phú kỹ năng là Hỏa. Trong quá trình chạy ra thì trên người chúng cũng đã có hỏa diễm bốc lên.
Bản thân Dung Nham Khuyển chính là hồn thú sống bầy đàn, nên chỉ một lát đã có tới hơn năm mươi đầu dung nham khuyển mười năm lao tới, nhiệt độ đấu thú tràng cũng theo đó mà nhanh chóng tăng cao.
Dung Nham Khuyển có tốc độ nhanh, lực lượng lớn, mặc dù không có thủ đoạn công kích từ xa nhưng lại hung hãn không sợ chết, hơn nữa, trên người chúng còn có nhiệt độ cực cao. Một lát đã xuất hiện nhiều như vậy, khó đối phó a!
Danh Sách Chương: