Phản ứng đầu tiên chính là cả ba người, Kim Ngân Lam Ngân Thảo quấn lấy toàn tay trái của cậu. Mà Băng Dao cũng phóng khích Võ Hồn của mình ra
Tiếp theo đó là một tầng quang mang nhu hòa màu trắng khẽ khuếch tán, lúc này, dường như toàn thân nàng đã trở nên trong suốt, nhiệt độ chung quanh chợt hạ xuống, trên khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng kia mang một nét kiêu ngạo khó ai có thể sánh nổi, hai tay duỗi thẳng sang hai phía, chỉ trong chốc lát nàng đã tạo mên một cảnh tượng tuyết bay đầy trời!
Bàn tay thon dài trắng nõn của nàng khẽ vuốt ra, một huyền cầm xuất hiện 1 điệu nhạc vang lên, khúc nhạc này nghe chẳng êm tai chút nào. Nhưng chỉ cần điệu nhạc nhỏ đã làm cho bầy dung nham khuyển chậm đi rất nhiều
Võ Hồn của nàng là cầm gọi là Lưu Tuyết Phục Hy cầm một loại Khí Võ Hồn cao cấp chỉ xuất hiện ở Thất Huyền Tông. Nếu ở các Hành Tinh Lưu Tuyết Phục Hy Cầm sẽ bị hiểu lầm là 1 Võ Hồn bình thường chỉ khống chế mà thôi. Chủ khống toàn trường do Băng Dao nhảm nhận không chỉ chủ khống mà còn kiêm luôn Phụ Trợ
Lưu Tuyết Phục Hy Cầm Khống Chế - Phự Trợ song hệ!
Đường Việt nở một nụ cười nhàn nhạt sau lưng xuất hiện một đôi sáng, song đồng vàng kim sẽ sáng lên. Vĩnh Hằng Phượng Hoàng xuất chiến. Bay trên không Đường Việt ngạo nghễ cao cao tại thượng nhìn đám dung nham khuyển. Hay tay khẽ để ngang miệng của mình thổi ra một hơi. 1 hơi thổi duy nhất đã tạo ra một ngọn lửa đỏ thẳm 1 đường thẳng hướng đến dung nham khuyển khiêu cháy vài đứa
Hoắc Thiên Hàn nở một nụ cười Kim Ngân Lam Ngân Thảo từ lòng bàn tay trái điều khiển lấy băng tuyết mà Băng Dao tạo ra lướt qua dung nham khuyển, tất cả các nguyên tố dù là cực hạn nguyên tố đứng trước mặt của cậu điều vô dụng, sử dụng sẽ bị phản hệ đó. Hoắc Thiên Hàn thấy kha khá dung nham khuyển bị đông cứng mà nở một nụ cười. Tạm biệt! Thiên Hàn nói xong câu đó những dung nham khuyển bị đóng băng liền thi nhau liên tiếp nổ tung tứ chi quăng khắp nơi
Băng Bạo!
Tuy Băng Bạo này y chang Hoắc Vũ Hạo Hồn Kỹ nhưng lại yếu hơn so với Băng Bạo phiên bản gốc rất nhiều nhưng đối với Hồn Thú Băng Bạo của cậu đã đủ trở thành 1 đòn sát thủ rồi.
" Thiên Hàn em thử triệu hồi Hồn Thú từ Triệu Hoán Chi Môn 1 lát coi " Đường Việt bay trên không trung mà nói, bay kiểu này không đánh cũng thắng hơn nữa dung nham khuyển bị bọn họ đánh sắp không thấy mặt trời rồi.
" Hả? "
Thiên Hàn không nghe thấy Đường Việt nói cái gì liền tập trung qua nhìn Đường Việt cùng lúc bị dư chấn của Băng Bạo đẩy cho bay đi. Cậu theo bản năng Kim Ngân Lam Ngân Thảo quấn lấy Triệu Hoán Chi Môn
Lúc này, trong Triệu Hoán Chi Môn, một vòng ngân quang tuôn ra, một màn kỳ dị xuất hiện.
Một chân bước ra từ bên trong, sau đó là một bóng người nhỏ nhắn đi ra từ trong đó.
Vậy mà không phải hồn thú, mà là một thiếu nữ cực đẹp.
Nàng mặc bộ váy màu xanh, tuổi nhìn qua ngang tầm với Thiên Hàn và các bạn, mái tóc dài màu đen buộc thành đuôi ngựa sau đầu, 1 đôi mắt đẹp như hồng ngọc câu hồn đoạt phách người khác
Vừa mới bước ra khỏi Triệu Hoán Chi Môn, nàng rõ ràng có chút mờ mịt, sau đó nàng liền thấy những đầu dung nham khuyển đang như hung thần ác sát mà nhào tới.
" A! " Nàng theo bản năng mà thét lên một tiếng một tường băng xuất hiện ngăn cản lại
Băng Dao và Đường Việt đều nhìn tới ngây người. Cái Triệu Hoán Chi Môn này không chỉ gọi được hồn thú, thậm chí ngay cả người cũng có thể triệu hoán được sao?
Đây là tình huống như thế nào vậy?
Thiên Hàn ngẩn ngơ cô gái này có đôi mắt thật đẹp, đẹp không thua kém cậu chút nào.
Cô gái kia thấy dung nham khuyển bị đánh lui, lúc này nàng mới thở dài một hơi, sau đó nghi ngờ mà nhìn chung quanh, thứ đầu tiên nàng chú ý tới chính là ba người bên cạnh.
"Đây là nơi nào? Các ngươi là ai?"
Băng Dao thu hồi Võ Hồn mỉm cười nói " Đây là thế giới Đấu La đoán chừng ngươi là người đến từ thế giới khác a, có nói ngươi cũng không biết."
"Đấu La thế giới? Ngươi nói là cái thế giới trong mô phỏng khoang thuyền sao?" Thiếu nữ nói một câu làm ba người Thiên Hàn trợn mắt há mồm.
Thiên Hàn kinh ngạc mà nói: "Ngươi biết?"
Thiếu nữ nhìn về phía Hoắc Thiên Hàn hai người bốn mắt nhìn nhau, nàng hơi sững sờ mà nói: "Là ngươi, là khí tức của ngươi dẫn ta đến đây. "
" Đầu tiên xử lý dung nham khuyển cái đã " Đường Việt thở dài một hơi tình huống này hắn cần nghiên cứu rồi
Quả nhiên, không chỉ có dung nham khuyển mười năm, mà cả ba đầu trăm năm cường tráng kia cũng đã chậm rãi mà đi tới bên này. Trong miệng chúng là sương mù lượn lờ, hiển nhiên hỏa cầu của chúng cũng đã chuẩn bị bắn ra.
Thiếu nữ cau mày, nàng nghét nhất là ai xen vào cảnh nàng nói chuyện, khi không vô cớ lại bị kéo đến 1 nơi xa lạ thế này, nay được xả giận 1 hơi không thỏa mãn sau được đây.
Ba cái Hồn Hoàn sẽ xuất hiện Thiên Hàn như trợn mắt há hốc mồm mà nhìn bằng tuổi với cậu vậy mà thiên phú đã bằng anh Đường Việt và Băng Dao rồi. Sao tự nhiên cảm thấy mình nên tăng cường thực lực.
"Bạo!" Thiếu nữ chỉ một cái, tầng băng ngăn cản đám dung nham khuyển lúc trước lúc trước lập tức bùng nổ. Không chỉ có thế, bức tường băng bị bạo tạc kia hóa thành từng đạo băng nhận bay tán loạn, tựa như một trận băng tuyết phong bạo, tàn sát bừa bãi trong phạm vi trước người bọn hắn chừng năm mét.
Quá một nửa số dung nham khuyển bị bao phủ ở bên trong, lập tức nhao nhao hóa thành hào quang, biến mất không thấy gì nữa.
Đệ nhất Hồn Hoàn lóe sáng chỉ thấy 1 thanh trường thương xuất hiện, thanh trường thương này đầu thương được làm từ băng. 1 loại băng không tan cứng vô cùng hơn nữa băng nguyên tố đối với trường thương này không có tác dụng gì cả
Nàng làm sao có được trường thương này?
Băng đó rõ ràng là mang khí tức của papa?
Động tác của nàng rất tự nhiên, trên người phảng phất như có một tầng hào quang màu xanh đậm nhộn nhạo theo thân thể nàng vọt tới trước. Mỗi một thương đâm ra, đều mang theo một mảnh thương mang màu xanh đậm, những nơi nó đi qua, những đầu dung nham khuyển mười năm kia lại không có chút lực ngăn cản nào, nhao nhao bị nàng đâm trúng chỗ hiểm. Thương pháp này của nàng không chỉ nhanh chóng mà còn tinh chuẩn vô cùng, những đầu dung nham khuyển tới gần nàng đều vô thức mà giảm tốc độ.
Thiên Hàn phóng lên trước không biết Đường Việt và Băng Dao khi nào đã lui ra sau, bọn họ cảm thấy huyết mạch của chính mình đang bị trường thương kia áp chế lại. Lòng hoảng sợ vô cùng, nàng rốt cuộc là có thân phận gì sau lại có khả năng áp chế huyết mạch của bọn họ chứ?. Nàng thân phận ra sao đây?
Lần này Kim Ngân Lam Ngân Thảo không quấn lấy thiếu nữ kia mà là huyết sắc Lam Ngân Thảo quấn lấy thiếu nữ đó
"Thả ta ra."
Ba chữ vừa nói ra miệng thì nàng cùng Thiên Hàn đều sửng sốt một lát, bởi vì hai người đều rõ ràng cảm thấy sự biến hóa.
Cậu muốn cảm nhận rốt cuộc là mình cùng nàng có quan hệ gì mà Huyết sắc Lam Ngân Thảo lại phản ứng đến như vậy, khi chạm vào nàng huyết sắc Lam Ngân Thảo của hắn lại sáng lên thêm vào đó là 1 tầng ánh sáng hồng ngọc, huyết hồng ngọc pha trộn vào nhau khiến nó càng trở nên rực rỡ và sáng ngời
Tầng hào quang này hết sức đẹp mắt, tựa như một cầu nối liên tiếp lấy hai người.
Thiên Hàn nâng cao ba cây băng chùy mà tím xuất hiện hướng đến dung nham khuyển trăm năm 1 đòn duy nhất kết liễu. Vốn đây là màu sắc băng nguyên tố thật của cậu nhưng cậu lại không thể hiện ra chỉ điều chỉnh lại thành màu xanh mà thôi
Hai người ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau. Không thể nghi ngờ, cả Thiên Hàn cùng thiếu nữ kia đều có một đôi mắt vô cùng động lòng người, lúc này bọn họ lại ở khoảng cách gần mà nhìn đối phương một cách chăm chú, cùng với tò mò là một loại cảm giác kinh diễm.
Đối với Thiên Hàn mà nói nàng rất đẹp, làn da trắng nõn rất mịn màng, đôi mắt động lòng người so với cậu không thua đâu.
Mà nàng thiếu nữ nhìn thấy tên trước mặt này thì cũng ngây dại. một mái tóc ngắn đen tuyền, một đôi mắt đen, lông mi của hắn thật dài a, có vẻ không kém mình là mấy, lông mi của một tên con trai cũng có thể dài như vậy sao?
Chính là khí tức của hắn đã dẫn ta đến đây, không sai. Thế nhưng vì cái gì mà khi khí tức của hắn liên kết với khí tức của ta, hồn lực của ta lại trở nên mạnh mẽ đây? Hơn nữa, có vẻ như còn có biến hóa của hắn.
"Khảo hạch sơ cấp, thông qua, khảo hạch chấm dứt, ban thưởng một đồng Đấu La tệ." Thanh âm nhắc nhở vang lên. Nháy mắt sau đó, bóng dáng tất cả mọi người đều trở nên mờ đi, chỉ thấy thiếu nữ kia "Vèo" một tiếng, hóa thành một đạo hào quang rồi trở về Triệu Hoán Chi Môn, biến mất không thấy gì nữa. Mà Thiên Hàn và tất cả mọi người đã trở ra thế giới kia
" Này tình huống ban nãy là sao vậy? " Đường Việt ngơ ngác hỏi lại
Băng Dao nhún vai " Ai mà biết "
" Nếu có chú Trạm Dực ở đây thì tốt quá " Đường Việt thở dài một hơi quả nhiên mấy chuyện này nên cần chú Trạm Dực giải thích mà
" Hay chúng ta triệu hồi thêm lần nữa đi " Thiên Hàn vui vẻ nói sao cậu đột nhiên cảm thấy hình ảnh của người đó lưu lại ấn tượng rất sâu
" Tốt "
Hào quang lóe lên, vẫn là Đấu Thú Tràng. Tình cảnh giống lúc trước như đúc, ngay cả đối tượng chiến đấu cũng vậy.
Bốn phiến cửa sắt của đấu thú tràng mở ra, Dung Nham Khuyển chen chúc mà vào.
Bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn kia cũng đúng lúc này bước ra từ Triệu Hoán Chi Môn, còn không phải thiếu nữ có mái tóc màu đen khi nãy sao?
Bốn người lại hai mặt nhìn nhau, thiếu nữ tức giận mà nói: "Lại là các ngươi? Các ngươi có bị bệnh không đấy, làm gì mà lại kéo ta tới đây?"
" Lát nữa nói chuyện chúng ta xử lý dung nham khuyển một lát " Thiên Hàn mỉm cười nói
Thiếu nữ kia nhìn cậu một lát sau đó lãnh đạm nói " Quấn Lam Ngân Thảo của ngươi lên ta "
Thiên Hàn làm theo hắn chỉ quấn có 1 cái không dám quấn hai cái sợ nàng xảy ra chuyện. Khí tức của nàng sao lại quen thuộc đến như vậy? Hơn nữa lại còn nồng đậm mùi Sinh Mệnh Lực ở Vĩnh Hằng Đại Thụ.
Nàng thiếu nữ lập tức cảm nhận được một cỗ cảm giác trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền khắp toàn thân, hồn lực trong cơ thể rõ ràng trở nên mạnh mẽ, tay phải nàng khẽ vẫy, thanh trường thương màu xanh đậm lại xuất hiện trong tay nàng, một thương quét ngang, lại một vòng băng hoàn lập tức hướng chung quanh mà tản ra, mảng lớn Dung Nham Khuyển đã hóa thành tượng băng mà ngã xuống.
Khi ba đầu dung nham khuyển trăm năm xuất hiện thì đám mười năm đã bị nàng giải quyết toàn bộ.
Băng Dao cảm thán một tiếng" Cô gái này thật biết tận dụng Lam Ngân Thảo cho mình mà "
Bọn họ biết Lam Ngân Thảo của Thiên Hàn có thể tăng sức mạnh cho đồng đội nhưng cớ sao bọn họ lại không được mà cô gái kia lại là người được chứ. Ông trời thật bất công.
Thiếu nữ nói: "Nói mau, đây là có chuyện gì a?"
Thiên Hàn gượng cười nói " Ta cũng không biết lý do tại sao ta lại triệu hồi được ngươi nhưng ta chỉ biết sau khi sơ ý chạm vào Triệu Hoán Chi Môn ngươi liền xuất hiện ta muốn thử lại nên đã triệu hồi ngươi lại kết quả như nguoie thấy. Ngươi cũng ở Thiên La Tinh sao? "
Thiếu nữ kinh ngạc mà nhìn hắn: "Thiên La tinh? Nơi này là Thiên La tinh? Thế nhưng, ta là người Thiên Đấu Tinh đó a!"
"Cái này..."
Thiên Hàn khó xử không biết trả lời ra làm sao, Nguyệt lão sư giờ mẹ đang ở đâu con cần lời giải thích vấn đề này từ mẹ a!
" Các ngươi tự xử lý ta về trước " Nàng không muốn tốn thời gian với tất cả bọn họ nữa mà quay về Triệu Hoán Chi Môn
Trăm năm Hồn Thú dung nham khuyển tiến lên, Hoắc Thiên Hàn thở dài một hơi quả nhiên không thu được kết quả gì cả. Kim Ngân Lam Ngân Thảo phóng xuất ra 1 cự long bay lượn, cự long bay lượn hướng đến ba đầu hồn thú tấn công
Long Thần Kinh Thiên!
"Hả?"
Hoắc Trạm Dực ngẩng đầu, nhìn về phía không trung mà cau mày, hắn lặng yên nhắm lại hai mắt. Một vòng xanh dương đậm Tử Kim cửu thải sắc quang mang nhàn nhạt phóng ra từ cơ thể hắn. Ngay sau đó, trên mặt hắn lộ ra một tia thống khổ, xanh dương đậm Tử Kim cửu thải quang cũng theo đó mà thu liễm.
Danh Sách Chương: