• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiên Viên Hy trả lời xong chợt cảm thấy có cái gì đó không đúng, di, giọng nói đó không phải của Tiểu Lục sao? Mọi người làm gì mà trợn mắt lên thế. Hiên Viên Hy từ từ xoay người. Phía sau nàng, Tuyết Vô Hiên sừng sững đứng đó, nụ cười ôn hòa. Lục y tung bay trong gió, gương mặt càng thêm vạn phần anh tuấn. Hiên Viên Hy tim đập loạn lên, đột nhiên nàng nhào đến ôm cổ Tuyết Vô Hiên nhảy nhót.

-"Tiểu Lục, ngươi xem ta làm được rồi. Ta luyện được tứ phẩm đan dược rồi." Hiên Viên Hy mừng như điên, nàng cũng không biết nàng là vui mừng vì luyện ra tứ phẩm đan dược hay là vì hắn đã đến đây.

Bị ôm bất ngờ, Tuyết Vô Hiên thân thể cứng ngắc, hắn chưa bao giờ tiếp xúc thân mật vois bất kỳ nữ tử nào. Tư thế hai người có chút ái muội. Một nữ tử chưa gả đi lại ngang nhiên ôm một nam tử bảo sao người ta không sốc cho được. Mà nam nhân kia không phải nhân vật tầm thường a.

Đại Trưởng Lão càng xem càng hồ đồ, Vô Hiên khi nào thì thân thiết với nha đầu này rồi. Tên đầu gỗ suốt ngày chỉ biết ôn lò luyện đan không phải xuân tâm nhộn nhạo rồi chứ. Nhưng mà như vậy càng tốt, lôi kéo đồ đệ càng nhanh a. Vô Hiên tiểu tử, Đại gia gia cảm thấy đây là lần đầu tiên ngươi có tiền đồ.

-"Khụ khụ..." Đại Trưởng Lão ho khan hai tiếng nhắc nhở hai kẻ đang ôm nhau kia, dù sao cũng là giữ ban ngày ban mặt a, cần chú ý một chút.

Tiếng ho khan đồng thời đánh thức cả Tuyết Vô Hiên và Hiên Viên Hy. Phát hiện ra hành động không hợp thuần phong mĩ tục của mình, Hiên Viên Hy xấu hổ buông tay ra, hai má nàng đỏ bừng. Người xung quanh cũng bị làm tỉnh táo lại. Trong lòng bọn họ dù có dị nghị cũng không dám nói ra. Đương nhiên có một số kẻ không sợ chết, bọn họ căn bản không biết Tuyết Vô Hiên là ai. Trong đó có bao gồm thành phần tranh tài của tứ quốc.

-"Đúng là thân thiết với phế vật kia. Nàng ta quyến rũ được Bắc Thần gia chủ, ngươi ở đây quyến rũ nam nhân." Vẫn là Nam Cung Vi sợ mạng quá dài khinh thường Hiên Viên Hy.

-"Đây chính là công chúa Hiên Viên quốc sao? Thật mở rộng tầm mắt." Diệp Mi Nhi cũng không nhịn được nói xen vào. Lời nói rõ ràng mang đầy sự châm chọc.

Hiên Viên Hy chỉ cúi đầu không nói gì, là do nàng bêu xấu trước, các nàng nói cũng không có gì sai cả. Hiên Viên Thần lúc này đã nhịn không được liền nhảy lên đài.

-"Vị công tử này, hoàng muội của bổn vương đã mạo phạm rồi. Công tử vẫn là nên cùng hoàng muội giữ khoảng cách." Hiên Viên Thần mặc dù lời nói rất khách sáo nhưng lại mang theo sự uy hiếp.

Đại Trưởng Lão vuốt chòm râu bạc, dạo này người muốn chết quả thật rất nhiều a, lão chỉ cần đứng bên xem náo nhiệt là được. Một mặt đánh giá Hiên Viên Hy từ đầu tới chân, không tệ, làm nương tử Vô Hiên thật thích hợp.

-"Nếu ta nói không thì sao?" Tuyết Vô Hiên khoanh tay đứng nhìn Hiên Viên Thần, hoàn toàn không cho hắn vào mắt. Tuyết gia bọn hắn ghét nhất là có người dám uy hiếp bọn họ.

-"Vậy ta đành thất lễ, mời công tử theo ta xuống đài." Hiên Viên Quốc hiếm khi có được danh dự lớn như vậy, không thể nào vì nam tử trước mắt này mà trờ thành trò cười cho Linh Huyền đại lục được.

-"Vì sao bản công tử phải xuống đài ? Tại sao ngươi không tự xuống đi ?" Tuyết Vô Hiên không hề để ý đến sự uy hiếp của Hiên Viên Thần, giễu cợt nhìn hắn. Nếu không phải vì Hiên Viên Hy , hắn đã sớm đá hắn ta xuống đài.

Hiên Viên Hy lo lắng kéo kéo tay áo Tuyết Vô Hiên, hoàng huynh tức giận sẽ rất đáng sợ a. Tuyết Vô Hiên cảm nhận được sự lo lắng của Hiên Viên Hy, liền cho nàng một ánh mắt an tâm. Sau đó hắn vẫn nhướn mày khiêu khích Hiên Viên Thần. Hiên Viên Thần chuẩn bị tức giận rút kiếm thì ngay lập tức bị Đại Trưởng Lão làm cho kinh ngạc.

-"Vô Hiên, ngươi thật không có lương tâm a. Đại gia gia ta đã không gặp ngươi mấy tháng rồi. Ngươi thật nhẫn tâm." Đại Trưởng Lão tỏ vẻ đáng thương nhìn Tuyết Vô Hiên. Hai mắt còn bày ra bộ dáng tiểu hài tử bị người bắt nạt.

Sự chuyển biến của Đại Trưởng Lão quả nhiên làm cho không ít người hóa đá, đây là Dược Đan Minh Đại Trưởng Lão tiếng tăm lừng lẫy đó sao. Mọi người không khỏi hít một ngụm khí. Chỉ có mấy vị Trưởng lão của Dược Đan Minh vẫn như cũ khônv có phản ứng. Dù sao nhìn cũng quen rồi, cảnh này tương đối quen thuộc.

-"Đại gia gia, ta cũng hết cách rồi, ta phải luyện đan a."Tuyết Vô Hiên mặc dù biết lão đang giả vờ, hắn cũng không vạch trần, Đại gia gia quả thật đối với hắn rất tốt.

Hiên Viên Thần gần như hóa đá lần hai. Nam tử này từ khi nào lại có quan hệ cùng Đại Trưởng Lão rồi. Cuối cùng hắn cũng là kẻ tự biết tiến lùi, đứng sang một bên. Hiên Viên Hy cũng rất kinh ngạc, thì ra thân lhaann Tiểu Lục không nhỏ a. Vì sao nàng không biết vậy.

Tuyết Vô Hiên bên này đã chặn được Đại Trưởng Lão tiếp tục ' quan tâm ', liền quay sang lạnh lẽo nhìn Nam Cung Vi và Diệp Mi Nhi, hai người này dám nhục mạ Hiên Viên Hy, được lắm, vậy thì đừng mơ tưởng bước chân vào Dược Đan Minh.

-"Hai người các ngươi từ nay về sau, vĩnh viễn cũng không thể bước chân vào Dược Đan Minh." Giọng nói lạnh thấu xương của Tuyết Vô Hiên làm cho Nam Cung Vi và Diệp Mi Nhi phút chốc run rẩy.

-"Dựa vào cái gì chứ." Nam Cung Vi bất mãn lên tiếng, dù hắn có thân thiết với Đại Trưởng Lão thế nào đi nữa cũng không thể ngăn cản nhân tài như nàng ta được, Nam Cung Vi đắc ý không thôi.

-"Dựa vào hắn là Tuyết Vô Hiên ." Tiếng nói quen thuộc vang lên, bạch y nữ tử bước lên đài, ánh mắt vạn phần cuồng ngạo.

Tiếng hút khí lại bắt đầu, nàng ta cư nhiên lại tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK