Tuyết Như Song nhìn thấy cũng làm bộ như không có chuyện gì. Ánh mắt mang theo ý cười nhìn qua đám người Thượng Quan gia một lượt, tầm mắt dừng lại trên người Thượng Quan Nhu hai mắt đã đỏ hoe. Tuyết Như Song khóe môi ẩn hiện nụ cười như có như không, tao nhã ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.
-" Sao hôm nay mọi người lại tụ tập đông vui vậy nhỉ." Tuyết Như Song hai chân bắt chéo, nhàn nhã thưởng thức ly trà mà Điệp nhi vừa đem lên, rất lấy làm ngạc nhiên.
-" Hỗn xược, dám vô lễ như vậy, ngươi còn không biết mình đã làm ra chuyện tốt gì sao." Thượng Quan Kỳ đập tay xuống bàn vô cùng tức giận, tại sao hắn lại sinh ra một cái nghịch tử như vậy, nó muốn cả Thượng Quan gia này một nhà sao trảm hay sao chứ.
-" Ồ ý của Thừa tướng đại nhân đây là chuyện ta hưu Tĩnh vương sao?" Tuyết Như Song giọng nói nồng đậm sự giễu cợt. Thượng Quan Kỳ a Thượng Quan Kỳ, ngươi nghĩ mình có tư cách nói chuyện với ta sao. Những gì ngươi đã đối xử với Thượng Quan Song, ta nhất định sẽ thay nàng đòi lại.
-" Ngươi vừa nói cái gì, ta chính là phụ thân của ngươi, ngươi đối xử với Tĩnh vương như vậy là muốn Thượng Quan gia đều chôn theo ngươi sao, mau đến Tĩnh vương phủ lấy lại hưu thư, quỳ gối trước cửa tạ tội, bằng không đừng trách ta vô tình." Thượng Quan Kỳ giận đến đỏ mặt, nếu sớm biết Tuyết Như Song vô pháp vô thiên như vậy, hắn nhất định không cho nàng bước chân vào Thừa tướng phủ.
-" Vậy từ trước đến nay ngươi đối với ta là hữu tình hay sao?" Đặt ly trà trong tay xuống, ánh mắt Tuyết Như song đột nhiên biến đổi, lạnh đến thấu xương.
-" Ngươi.. " Thượng Quan Kỳ cứng họng, phải hắn từ trước đến nay chưa từng nhìn đến nữ nhi này, nếu không phải Hoàng hậu tứ hôn, hắn cũng sẽ quên mất mình còn có một nữ nhi Thượng Quan Song, nàng nói đúng, hắn có gì để phản bác đây.
-" Thượng Quan Kỳ, ngươi quên rồi sao, mẫu thân ta thương yêu ngươi như thế nào, nếu như hai mươi năm trước mẫu thân ta không dùng viên đan dược đó cứu mạng Thái hậu, ngươi sẽ được Hoàng thượng coi trọng, sẽ có ngày hôm nay sao?" Tuyết Như Song chất vấn Thượng Quan Kỳ, nếu hắn đã vô tình, nàng cũng sẽ cho hắn về sau phải ân hận .
-" Ta.." Thượng Quan Kỳ lảng tránh ánh mắt kia của Tuyết Như Song, không hiểu sao trong lòng lại có một cảm giác tội lỗi.
-" Ngươi mười mấy năm qua chưa từng nhìn nhận Thượng Quan Song là nhi nữ của ngươi, nếu ngươi là một người phụ thân, ngươi sẽ không để nữ nhi mình bị tiểu thiếp hành hạ, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, càng không để mặc nữ nhi mình ở am ni cô suốt mười năm không ngó ngàng đến." Âm điệu Tuyết Như Song càng ngày càng cao, sát khí bẩm sinh của một sát thủ tỏa ra bốn phía.
-" Thượng Quan Kỳ, ngươi xứng làm phụ thân ta sao?" Câu hỏi cuối cùng, giọng điệu nàng chứa đầy sự trào phúng, muốn giáo huấn nàng, ông ta có tư cách đó sao.
Thượng Quan Kỳ không nói gì, bàn tay đang nắm chặt từ từ dãn ra, sắc giận đã sớm tiêu tan. Ngay cả tư cách làm phụ thân nàng hắn cũng không có, hắn lấy tư cách gì để giáo huấn nàng đây. Cả đời hắn không có một đứa con trai, chỉ mong có thể vì nữ nhi của mình mà nở mày nở mặt. Trong lòng hắn, Nhu nhi là bảo bối được nâng niu trên tay, là niềm tự hào lớn nhất của hắn, hắn chưa từng để nàng chịu đựng một chút ủy khuất nào, hai nữ nhi còn lại mặc dù không có được đãi ngộ tốt như vậy nhưng cũng được sống nhàn nhã, phú quý. Khi hắn nghe Nhu nhi khóc lóc ủy khuất nói đại tỷ bêu xấu nàng, hắn thật rất đau lòng, liền hỏi tội Thượng Quan Song. Hắn chưa từng nghĩ rằng nàng cũng là nhi nữ thân sinh của mình. Vào thời khắc nàng nói hắn không có tư cách làm phụ thân của nàng, hắn cảm thấy bản thân hoàn toàn thất vọng. Bây giờ hối hận, còn kịp sao?
-" Song nhi, cho dù là vậy con cũng không thể ăn nói thiếu gia giáo như vậy, mau xin lỗi phụ thân con." Nhị phu nhân thấy được Thượng Quan Kỳ thay đổi, trong lòng bất an, muốn thể hiện bản thân là thê tử hiền lương.
-" Nhị phu nhân, xin hỏi Thượng Quan gia có dạy ta gia giáo không?" Tuyết Như Song lại trở về bộ dạng lười biếng, đối phó với loại nữ nhân này không cần phí sức.
-" Lão gia..." Nhị phu nhân ủy khuất nhìn Thượng Quan Kỳ.
-" Song nhi, cho dù là phụ thân không đúng nhưng ngươi cũng không nên đối với Tĩnh vương như vậy, đó là tử tội." Thượng Quan Kỳ không để ý đến Nhị phu nhân đang ủy khuất, giọng nói của hắn đã hòa hãn đi rất nhiều.
Tuyết Như Song cười khẩy, xem ra Thượng Quan Kỳ còn có chút lương tâm. Đáng tiếc rằng bây giờ đã trễ, Thượng Quan Song đã chết, nàng sẽ không để cho hắn sống thoải mái nửa đời sau.
-" Thừa tướng đại nhân, ta dù chết cũng sẽ không kéo theo các người, Thượng Quan gia đối với ta mà nói cũng giống như người xa lạ, ta cũng không hề muốn dính dáng gì đến các người. Ta trở về, chẳng qua là bởi vì Hoàng hậu là tỷ muội tốt của mẫu thân ta. Ta sẽ nói bà ấy tứ hôn Thượng Quan Nhu và Tĩnh vương." Nếu đã đạt được mục đích, Tuyết Như Song nàng không cần vòng vo, dù sao nàng trở về Hiên Viên quốc không chỉ có chuyện này.
Thượng Quan Kỳ sững sờ, hắn thật không ngờ nhi nữ lại nói ra những lời như vậy. Vốn định khuyên nàng vài câu, bây giờ lời chuẩn bị nói đều bị nuốt lại.
-" Song nhi, phụ thân sẽ không để con chịu khổ nữa, con cứ yên tâm ở lại đây." Thượng Quan Kỳ thở dài, hắn chỉ có thể làm được như vậy.
Nhị phu nhân và Thượng Quan Nhu nghe Tuyết Như Song nói không khỏi vui mừng, nhưng lại lo lắng vì thái độ của Thượng Quan Kỳ thay đổi.
-" Khỏi cần, phần thịnh tình này của thừa tướng đại nhân ta gánh không nổi, Điệp nhi, thu dọn đồ đạt, chúng ta đi thôi." Tuyết Như Song đứng dậy định rời đi, nàng còn có chuyện khác phải làm, không rảnh ở đây chơi đùa. Lúc này đột nhiên có tiếng hô.
-Tĩnh vương gia đến.
Mặt Thượng Quan Kỳ khẽ biến vội mang theo gia quyến tiếp kiến.