Nhìn thấy thị vệ mà mình mang đến vậy mà lại bị đứa ngốc Phượng Cửu Nhi kia đe doạ, Phượng Thanh Âm quả nhiên bị chọc giận muốn hỏng rồi!“Ta kêu các ngươi động thủ! Ai dám không động thủ, quay đầu lại, ta nhất định sẽ giết chết kẻ đó!”Đừng nói cái gì mà ưu nhã đoan trang, Phượng Thanh Âm bây giờ chỉ muốn diệt trừ Phượng Cửu Nhi mà thôi.
Nàng biết yêu thuật! Vậy mà đến động cũng không cần động một cái liền làm thị vệ của nàng ta bị thương còn làm mặt nàng ta bị thương nữa!Cũng không biết tại sao, Phượng Thanh Âm vẫn luôn cảm thấy nếu bây giờ không giết chết Phượng Cửu Nhi sau này nàng ta nhất định sẽ hối hận!“Lên cho ta! Giết chết bọn chúng cho ta!”“Là ai muốn giết người ở Phượng phủ của ta?” Đột nhiên, một giọng nói già nua xen vào.
Trong lòng tất cả mọi người chấn động, đồng thời quay đầu nhìn ra bên ngoài, vừa nhìn thấy toàn bộ đều bị doạ sợ rồi!Lão thái gia! Lão thái gia vậy mà đến rồi!Gia chủ chân chính của Phượng gia Phượng Chấn Hải, hiện tại đã ngoài sáu mươi nhưng thoạt nhìn thì thân thể vẫn rất cường tráng.
Ngoại trừ vài sợi tóc bạc ở thái dương thì cả người thoạt nhìn vẫn rất khoẻ mạnh.
“Gia gia!” Phượng Cửu Nhi thu hồi hàn ý ở đáy mắt, chạy nhanh tới chỗ ông ấy: “Gia gia, Thanh Âm tỷ tỷ muốn đánh chết ta, gia gia, ta sợ quá!”“Cửu Nhi, không được vô lễ!” Phượng Quân Trác đi theo sau lưng Phượng Chấn Hải lập tức quát bảo dừng lại.
Lão thái gia không phải chỉ có một mình ông ta là con trai, tuy là con vợ cả nhưng mấy năm nay hai người đệ đệ Đông chinh Tây thảo lập công lớn, chỉ có ông ta là yên tĩnh không nghe thấy tiếng tăm gì.
Phượng Quân Trác cũng rất lo lắng, hai người đệ đệ công lao quá lớn, sau này lão thái gia sẽ xem thường mình.
Lỡ như đem quyền chấp chưởng Phượng gia cho một trong hai người đệ đệ, vậy thì trong tương lai, ông ta đến một chút địa vị cũng không có.
Quyền chấp chưởng xưa nay truyền cho con vợ cả nhưng công lao mà ông ta đóng góp cho triều đình thì kém xa so với hai đệ đệ của mình!Phượng Chấn Hải đã nhiều năm chinh chiến ở bên ngoài, cho nên không thể nào thân thiết với bọn tiểu bối của Phượng gia được.
Cửu Nhi gọi tiếng “Gia gia” này, xác thực làm ông ấy có chút bất ngờ.
Suy cho cùng thì toàn bộ tiểu bối của Phượng gia đều gọi ông ấy là “Tổ phụ” hoặc “Tổ phụ đại nhân”.
“Gia gia, ta sợ lắm.
” Phượng Cửu Nhi chạy nhanh tới trước mặt Phượng Chấn Hải kéo tay áo của ông lắc lắc.
“Cửu Nhi không có làm chuyện xấu, chỉ là nhìn thấy ách nô bị thương cho nên mới cho hắn dược để chữa trị vết thương, nhưng Thanh Âm tỷ tỷ nói cái gì mà cẩu nam nữ, muốn giết chết bọn ta.
”“Gia gia, ách nô chảy rất nhiều máu, ta sợ lắm….
”“Không cần sợ, gia gia ở đây, ai dám động tới ngươi?”Phượng Chấn Hải vừa nghe, ánh mắt lạnh lẽo lập tức quét về phía Phượng Thanh Âm.
Ông ấy vẫn luôn không thích đứa cháu gái nuôi này, nói là cháu gái nuôi nhưng toàn bộ Phượng phủ này không ai là không biết nàng ta là con riêng.
Phượng lão thái gia lúc trước là đại tướng quân đi theo tiên hoàng mở rộng lãnh thổ, hành động quang minh lỗi lạc, ghét nhất là loại lăng nhăng này.
Ông ấy trừng mắt nhìn Phượng Thanh Âm, tức giận nói: “Ngươi vậy mà dám cho thị vệ giết cháu gái ta? Ngươi thật ác độc!”Phượng Thanh Âm vừa nghe, cả người sợ hãi, hai chân mềm nhũn, liền bụp một tiếng quỳ xuống.
“Tổ phụ đại nhân, ta không có! Ta……ta chỉ là sợ Cửu Nhi làm ra chuyện đồi phong bại tục, ta….
.
”“Gia gia, chuyện đồi phong bại tục là cái gì?” Phượng Cửu Nhi vẻ mặt khó hiểu, đơn thuần đến nỗi làm người khác đau lòng!Phượng Chấn Hải nhìn vào đôi mắt vô tội của nàng, trong lòng lập tức mềm ra.
Ông nắm lấy tay Cửu Nhi, nhưng lại trừng mắt tức giận nhìn Phượng Quân Trác: “Mẹ của Cửu Nhi chính là công thần chi nữ! Bây giờ nàng không còn nữa, ngươi lại tuỳ ý để con gái của nàng bị người khác khi dễ như vậy sao?”Phượng Quân Trác vừa nghe, thiếu chút nữa cũng quỳ xuống: “Phụ thân đại nhân, là ta không biết cách dạy dỗ, bây giờ ta sẽ lập tức mang Thanh Âm về trừng trị cho tốt!”.
Danh Sách Chương: