- Em giỏi cái gì nào?_Đan Đan ngây thơ hỏi
- Lúc chiều em xin nghỉ, vậy mà tối nay lại gọi điện cho anh bảo anh đến nơi này chơi.Thật là không biết nên nói em thế nào nữa
- Hj hj, hôm qua em quên mất một việc nên bây giờ gọi anh đến đây thực hiện việc đó.À, anh gọi cho bạn anh đến đây luôn đi,lúc nãy gọi anh mà quên mất_Đan Đan hí hửng nói
- Ừ, nhưng việc gì vậy?_Thiên Lâm nhíu mày
- Bí mật không thể bật mí_Đan Đan nhí nhảnh trả lời.
- Được rồi, nếu là bí mật không thể bật mí thì lát nữa anh biết cũng được
- Ừ, lát nữa anh sẽ biết_Đan Đan khẽ cười
- Anh ra ngoài gọi điện đây
- Ừm, anh đi đi, nhanh lên nhé!_Đan Đan giục.Thiên Lâm gật đầu rồi nhanh chóng bước ra ngoài
- Vâng, tỉ có gì dặn dò_Tú Anh lễ phép bắt máy
- Em mang cho chị vài chai rượu ngoại nha, loại nào ngon ấy.À lát nữa mang rượu vào cứ xem chị là khách quen nha, vù có bạn chị đến nữa mà bọn chị đang giấu thân phận nên…
- Vâng, em rõ rồi ạ!
- Ừ, vậy chị tắt máy đây!
- Vâng_Tú Anh lễ phép rồi chờ cho Đan Đan tắt máy rồi cũng tắt máy
- Anh gọi rồi, lát nữa bạn anh sẽ đến ngay_Thiên Lâm vừa bước vào phòng vừa thông báo
- Lát nữa bạn em cũng sẽ đến!
- Vậy à
Cốc!Cốc!Cốc
- Vào đi_Đan Đan nói
- Chị Đan Đan, rượu của chị đây
- Ừ, cảm ơn em, em cứ để đó đi
- Vâng, vậy em xin phép ra ngoài.Có gì dặn dò thì chị cứ gọi cho em
- Chị biết rồi_Đan Đan mĩm cười
- Em xin phép_tú Anh cúi chào rồi bước nhanh ra ngoài
- Ủa, mà nhỏ Tiểu Tuyết này sao không trả lời lại.Kiểu này chắc đang làm việc nên không biết mình nhắn tin cho rồi_Đan Đan thở dài nói
- Có vấn đề gì sao Đan Đan?_Thiên Lâm ngồi cạnh hỏi
- Em đã nhắn tin cho các bạn em rồi, em bảo nếu nhận được tin nhắn thì nhớ nhắn lại cho em để em biết.Mọi người đều đã nhắn lại hết rồi, riêng Tiểu Tuyết là nãy giờ vẫn chưa thấy nhắn lại cho em thôi, em đoán là nó đang bận nên không biết.Chắc bây giờ em phải Alô cho nó thôi, đợi em chút_Đan Đan trình bày rồi bấm số gọi điện cho Tiểu Tuyết
- ”Tại hạ” xin nghe!_Tiểu Tuyết bông đùa
- Đang làm gì đó, tớ nhắn tin mà không thèm nhắn lại cho người ta luôn, chảnh dữ z má!_Đan Đan vờ giận dỗi
- ”Các hạ” có nhắn tin cho “tại hạ” à?
- Ừ, không them nhắn lại cho người ta nữa, dỗi luôn
- Hjf, sorry nha!Tại tớ đang làm viecj nên không biết.Nào, gọi tớ có việc gì nói tớ nghe xem
- Đến “Angel or Devil” đi, nhanh nhá! Cho cậu 20′_Đan Đan nói thật nhanh rồi tắt máy
- Có vấn đề gì vậy, sao em nói nhanh thế_Thiên Lâm hỏi
- Không nói nhanh thì Tiểu Tuyết sẽ cắt ngang lời em nói rồi từ chối cho xem.Vì nó rất xem trọng công việc nên phải làm vậy thôi_Đan Đan giải thích rồi cầm cốc nước lên uống một ngụm
- Nhưng em là bạn cô ấy mà_Thiên Lâm thắc mắc
- Ừ, em là bạn của cô ấy, bốn chúng em còn chơi rất thân với nhau nữa cơ.Với Tiểu Tuyết cô ấy rất xem trọng công việc nhưng đối với bạn bè cô ấy còn xem trọng hơn gấp nhiều lần.Tuy nhiên, hiện tại nó phải tuân thủ quy định của công ti nên mới vậy.Em biết điều đó nhưng em vẫn phải bắc nó xin về sớm vì nó là bạn em nên….lát nữa anh sẽ biết_Đan Đan ra chiều bí ẩn
- Hi, Đan Đan_Vy Vy hớn hở
- Nhờ cậu mà tớ có dịp ra ngoài đấy.Không là tớ chết ỉu trong công ty lun rồi.Ủa, mà sao cậu ta lại ở đây_Vy Vy ngơ ngác
- Là tớ bảo anh ấy đến đấy_Đan Đan vừa nói vừa kéo đến chỗ ngồi
- ”Anh ấy”, lạ à nha!_Tiểu Phong bước vào trêu chọc
- Hj hì, làm gì mà để ý ngôn ngữ của người ta ghê thế_Đan Đan ngoáy lại
- Thiên Lâm, mày gọi bọn tao đến nơi này làm cái gì?_Anh Khang từ đâu chui ra oang oang
- Mày bé bé cái mồm giùm tao cái, cái gì mà la lên ghê thế.Mày xem Vy Vy:bạn Đan Đan kìa, bị mày dọa cho khiếp quá đến nỗi chưa uống xong ngụm nước đã phun hết ra ngoài rồi kìa.