• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hà Tư rốt cục buông lỏng môi Tiết Lâm ra.

Tiết Lâm mềm nhũn dựa vào trước ngực Hà Tư, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, sức lực còn chưa có hòa hoãn cả người liền bị ôm ngang bế lên.

“Anh, anh làm gì?”

Hà Tư không nói một lời ôm Tiết Lâm nhanh chân đi ra khỏi biệt thự, kéo mở cửa xe khom lưng đem Tiết Lâm nhét vào ghế sau, chính mình cũng nhanh chóng ngồi theo vào.

“Hà Tư! Con mẹ nó anh có phải là lại muốn làm lão tử? Anh nghĩ hay lắm!” Tiết Lâm giận đùng đùng liền muốn đi mở cửa xe, giữa đường bị Hà Tư kéo trở lại, cường thế đặt ở dưới thân.

“Hà Tư tôi làm đại gia anh!” Tiết Lâm tức giận chửi ầm lên, quơ hai tay giãy dụa đá động.

Ba ——!

Tiếng bạt tai thanh thúy ở không gian nhỏ hẹp gió thổi cũng không lọt trong buồng xe nghe tới càng rõ ràng.

Hà Tư dừng lại động tác khống chế Tiết Lâm, Tiết Lâm cũng ngây ngẩn cả người.

“Dám đánh mặt tôi, em là người đầu tiên.” Hà Tư sờ sờ gò má trái nóng bỏng ửng hồng, mặt không hề cảm xúc.

“Tôi, tôi đánh anh thì sao, tên lừa gạt nhà anh, nên đánh!” Tiết Lâm càng tức giận, giơ tay lại muốn đánh, Hà Tư dễ dàng nắm chặt quả đấm của cậu nhóc bao tại trong lòng bàn tay, “Tôi không lừa em.”

Tiết Lâm nhìn hắn chằm chằm.

“Tôi thật sự yêu em, sẽ không lừa em.”

Tiết Lâm trợn to mắt, “Anh, anh nói anh yêu tôi?”

Tiết Lâm theo đuổi Hà Tư hai năm, chính thức kết giao một năm, Hà Tư chưa bao giờ từng nói qua lời yêu với cậu.

“Nếu không yêu em, cái tay này đã bị tôi chặt xuống.” Hà Tư nắm tay phải Tiết Lâm, cúi đầu hôn trên mu bàn tay cậu một chút.

Thời điểm hai người cùng nhau cơ bản đều là Tiết Lâm đùa giỡn lưu manh, luôn luôn tự nhận chính mình mặt dày có thể so với tường thành là Tiết Lâm hiếm thấy đỏ mặt, “Kia… vậy là em hiểu lầm anh, em cho là…”

“Cho là cái gì?” Hà Tư nhẹ nhàng cởi quần bò Tiết Lâm ra.

“Anh gần đây cũng không thích chạm em, em nghĩ anh không thích em.” Tiết Lâm phối hợp nhấc chân khiến Hà Tư dễ dàng cởi quần lót của mình.

Hà Tư mở hai chân trần của Tiết Lâm ra, đặt mình giữa hai chân cậu, cúi người ôm cậu khe khẽ thở dài, “Tiểu Lâm, tôi sợ làm em bị thương.”

“Em cũng không sợ anh sợ cái gì, em yêu anh a.” Tiết Lâm mặt không đỏ khí không suyễn, “Tuy rằng anh nơi đó quá lớn, mỗi lần làm xong đều phải đau chừng mấy ngày, nhưng em chính là yêu anh, đau cũng thích.”

Hà Tư trong lòng mềm mại, hắn cúi đầu ở trên môi Tiết Lâm hôn hôn, “Như thế này cũng thích, hả? Yêu tôi ở điểm nào?”

Tiết Lâm nhếch miệng nở nụ cười, “Đồ chơi lớn vóc người tốt.”

Hà Tư vỗ một cái trên mông cậu.

Tiết Lâm liền cười ha ha hai tiếng, “Chính là ở trong đám người nhìn thấy anh thì liếc mắt nhiều hơn một cái, rốt cuộc không thể quên khuôn mặt anh. A! Đừng đánh em, em nói là sự thật, không đùa giỡn, em chính là yêu anh, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh liền yêu, nhất kiến chung tình a, anh hiểu không?”

Hà Tư nhìn Tiết Lâm một cái gật gật đầu, tiếp theo  kéo thắt lưng và quần tây xuống, thả ra côn th*t màu đỏ tím “nhỏ bé” doạ người.

Tiết Lâm nuốt một ngụm nước bọt đẩy vai Hà Tư ra, ngồi thẳng người rồi khom lưng xuống, Hà Tư đẩy cậu ra, “Đừng hồ đồ.” Nói xong lấy ra một áo mưa an toàn liền muốn xé giấy bọc, Tiết Lâm đột nhiên đoạt mất ném đi, “Trước tiên không cần cái này.”

Hà Tư nhìn Tiết Lâm, không lên tiếng.

“Nào, trước hết để cho em liếm liếm.” Tiết Lâm vừa nói vừa cúi đầu xuống, chưa liếm được cái nào lại bị Hà Tư ngăn cản.

“Đừng như vậy.” Sắc mặt Hà Tư có chút quái dị.

Tiết Lâm nhìn chằm chằm mặt Hà Tư có tới một phút, làm ra một cái suy đoán lớn mật, “Hà Tư, anh không phải là thẹn thùng đi?”

Hà Tư hơi nhíu mày, hai má nhiễm một mảnh hồng nhạt quỷ dị.

“Không thể nào.” Tiết Lâm bắt đầu cười ha hả, cả người đều đang run rẩy, “Ha ha ha ha ha, Hà Tư anh… Thật là đáng yêu ha ha ha ha ha…”

“Đừng cười.” Hà Tư vỗ vỗ lưng Tiết Lâm.

Tiết Lâm cuồng tiếu một hồi lâu mới dừng lại, vỗ vỗ ngực, hơi thở còn chưa đều đặn liền đột nhiên đẩy Hà Tư về phía sau một cái, ngay sau đó cúi người xuống, há mồm ngậm đỉnh côn th*t thô to kia.

“Ừm…” Hà Tư đột nhiên đưa tay đặt trên đầu Tiết Lâm, cũng không có đẩy cậu ra, mà là đưa ngón tay xen vào bên trong mái tóc đen thui dày đặc, chậm rãi nắm chặt.

Món đồ kia của Hà Tư thực sự quá lớn, vừa to vừa dài, quy đầu đã chọc tới yết hầu mà vẫn còn có một nửa còn ở bên ngoài, Tiết Lâm đang do dự lại muốn hướng bên trong nuốt sâu thêm hay vẫn là trực tiếp phun ra thì Hà Tư ngay vào lúc này đột nhiên ưỡn eo, côn th*t thô to sưng lớn đột nhiên đâm vào sâu bên trong yết hầu, Tiết Lâm theo phản xạ nôn một chút, nước mắt sinh lý đều bị ép ra.

“Xin lỗi.” Hà Tư vội vã nhấc đầu Tiết Lâm lên, vỗ nhẹ lưng cậu.

“Khụ khụ khụ, khụ…” Tiết Lâm vừa ho gấp vài tiếng vừa giơ tay lau mắt, thở hổn hển nhìn về phía Hà Tư, “Anh đừng động, em đến là được, anh tự mình đến như vậy em rất khó chịu.”

“Xin lỗi.” Hà Tư lấy ngón tay xoa xoa khóe miệng Tiết Lâm.

Tiết Lâm nắm chặt ngón của hắn, há mồm đem ngón tay trỏ của hắn ngậm trong miệng, hơi híp mắt, tình sắc mà liếm hôn. Hà Tư mâu sắc từ từ âm sâu thêm, hô hấp cũng trở nên gấp gáp, “Tiểu Lâm…”

“Hả?” Tiết Lâm duỗi đầu lưỡi đỏ tươi ra khẽ liếm ngón tay trỏ của hắn.

“Tôi không nhịn được, lần tới để cho em liếm đi, có được hay không?”

Tiết Lâm: “…”

Vì sao lại muốn bày một tấm mặt than để hỏi vấn đề thế này?

Hà Tư tự mình cho rằng Tiết Lâm không nói chính là chấp nhận, cấp tốc đỡ cậu nằm xuống chỗ ngồi, lấy ra một ống thuốc bôi trơn bóp một ít trong tay, mò xuống hậu huyệt Tiết Lâm.

Xúc cảm lạnh lẽo khiến Tiết Lâm run rẩy một cái.

Hà Tư đem một ngón tay đâm vào, có chút nôn nóng mà qua lại cọ sát hai lần, sau đó cấp tốc gia nhập ngón tay thứ hai, lại ngón thứ ba.

Tiết Lâm trầm thấp hừ một tiếng, khẽ nhíu mày lại.

Hà Tư cúi đầu hôn giữa chân mày cậu một chút, động tác trên tay liên tục không ngừng, tiếp tục ở bên trong địa phương căng chặt khô khốc kia làm khai thác chuẩn bị, mãi đến tận khi nơi đó dần dần trở nên ẩm ướt mềm mại, ra vào ẩn ẩn có tiếng nước khe khẽ. Lúc này Hà Tư mới hôn một cái lên khóe mắt hơi ửng hồng của Tiết Lâm, rút ngón tay ra, nhặt áo mưa an toàn vừa mới bị Tiết Lâm ném lên, mở ra đeo vào.

Tiết Lâm phối hợp mở hai chân, hạ thân Hà Tư chìm xuống, đỉnh côn th*t chặn lại miệng hậu huyệt ướt át, khống chế lực đạo nhẹ nhàng đâm vào.

“A…” Tiết Lâm ngửa đầu lên, hai tay nắm chặt lấy cánh tay Hà Tư, chân mày cau lại, biểu tình trên khuôn mặt có chút thống khổ.

“Rất đau?”

“Đau, quá đau, cảm giác muốn nứt ra rồi.” Tiết Lâm thở hổn hển, trên trán chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, “Vào đi, dùng sức đâm vào, dùng thịt heo bổng của anh mạnh mẽ cắm vào trong thân thể em, Hà Tư, lão tử yêu anh.”

Hà Tư đã quen Tiết Lâm lúc ân ái nói rất nhiều, đau đớn kêu to sảng khoái cũng gọi lớn, thế nào cũng sẽ nói một ít lời nói dâm đãng lung tung mà Hà Tư không thể nào hiểu được cậu đến cùng là học được từ đâu. Hà Tư làm tình rất chăm chú, không có nửa lời thừa thãi, chỉ có vùi đầu miệt mài làm. Tiết Lâm cũng từng oán giận nói hắn không hiểu tình thú, như một đầu gỗ. Hà Tư xác thực không hiểu, không hiểu ve vãn không hiểu luyến ái, cho nên Tiết Lâm mới có thể là mối tình đầu của hắn.

Chỉ là Tiết Lâm cũng không biết những điều này.

Hà Tư cúi người ôm lấy Tiết Lâm, sống lưng dùng sức ưỡn một cái, côn th*t thô to cứng rắn đi vào cả cây, xuyên thẳng đến cùng.

“A ——” Tiết Lâm đột nhiên cúi nhìn xuống phía dưới, nước mắt ấm áp từ khóe mắt chảy xuống.

Trời ạ, nóng như vậy chặt như vậy, quả thực muốn đòi mạng. Hà Tư thở hổn hển, cúi đầu hôn nước mắt ở khóe mắt Tiết Lâm, sống lưng chậm rãi động.

“A a… Đau quá, thế nhưng… Ách a… Đừng có ngừng, nhanh lên một chút, dùng sức đâm, lại dùng lực, a a a —— Hà Tư, a, mạnh thật, lại đâm vào trong sâu hơn, a a… Đúng, chính là chỗ đó, dùng sức chen vào, a a, a a a a a… Trời ạ, thật là thoải mái, Hà Tư anh thật giỏi, lão tử yêu anh, yêu anh chết mất… A a, mau hơn chút nữa… A a ách a a a…”

Hà Tư chống đẩy tiêu chuẩn một phút có thể đạt đến chín mươi ba cái, có thể tưởng tượng ra Tiết Lâm chính là khoái hoạt đến cỡ nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK