Mục lục
Phiêu Miễu Chi Lữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cung điện trong biển vốn trống không không có một vật, một trận mây khói hiện lên, lộ ra diện mục vốn có của cung điện. Lý Cường hiểu được, đây là chủ nhân đang ngoại trừ cấm chế trước đó.

Trong đại điện đã không thể dùng từ hoa lệ để hình dung nữa, mỗi một kiện vật phẩm đều cũng mỹ luân mỹ hoán, hình dáng cũng là ngạc nhiên cổ quái, ở trung ương đại điện có một khối vật phẩm như bình phong thật lớn, bên trên khắc họa cảnh trí sông núi thật chân thật. Kiền Thiện Dong lộ ra thần sắc kinh ngạc, Lý Cường ở bên người hắn nhỏ giọng hỏi: " Kiền đại ca, đó là gì vậy?"

Kiền Thiện Dong nhỏ giọng nói: " Đó là một kiện thần khí, tên là Phong Thần Bài, nghe nói bên trong tự hình thành thế giới, ở bên trong tu luyện có rất nhiều chỗ tốt, còn có thể làm vũ khí để dùng, rất lợi hại."

Một chút kim quang từ trong Phong Thần Bài hiện lên, một thanh niên tướng mạo kiện tráng tuấn mỹ xuất hiện trước mắt mọi người, hắn mặc bào phục màu lam biển, cánh tay trái đeo năm chiếc vòng màu đen, nhìn qua như là pháp bảo, nơi eo đeo một sợi tơ màu bạc, bên trên đính đầy minh châu cỡ quả trứng chim, mái tóc dài đen nhánh tán lạc trên vai. Trán hắn rộng, hai chân mày rậm giống như vẽ, kỳ lạ nhất chính là đôi mắt, không ngờ lại lóe ra quang hoa màu lam. Hắn không nói gì chỉ nhìn mọi người, mày có chút nhướng lên, nói: " Thiên Chân, ngươi đến nơi đây làm gì?"

Thiên Chân thương cảm ba ba nói: " Ngươi vẫn cứ bộ dáng cũ, ai, ta không thể đến thăm ngươi sao? Huynh đệ như ngươi thật sự không hay, ai, ta thật thương cảm a!"

Thiên Thú Thượng Nhân lui ra phía sau vài bước, không thể tránh được nói: " Được rồi, đừng có thương cảm gì nữa, mỗi lần nhìn thấy ngươi...bỏ đi, nói mau, ngươi đến đây làm gì?"

Vụ Tinh Hàn Nữ ở một bên nói: " Thiên Thú, chúng ta lại đây chơi không được sao?"

Thiên Thú Thượng Nhân nhìn nàng, đột nhiên lộ ra tươi cười: " Nguyên lai là Hàn Nữ a, sao lại che một khối Tinh Vụ Sa, không muốn gặp người sao? Kỳ quái, hôm nay cuộc sống gì, như thế nào đều chạy tới chỗ ta? Mấy vị này là ai?" Vụ Tinh Hàn Nữ hừ một tiếng, không nói nữa. Text được lấy tại Truyện FULL

Thiên Chân Thượng Nhân đẩy Lý Cường ra phía trước, nói: " Hắn là Lý Cường, đến, gặp lão ca vô thú này của ta."

Thiên Thú Thượng Nhân liếc mắt đánh giá Lý Cường, nhàn nhạt nói: " Nga, không ngờ là tu thần giả, rất hiếm thấy."

Thiên Chân Thượng Nhân vội giải thích cho Lý Cường: " Tiểu tử kia, đừng kỳ quái, hắn luôn luôn như thế, dùng cằm mà nhìn người."

Lý Cường bị Thiên Chân Thượng Nhân làm nở nụ cười, Thiên Thú thật sự đang ngửa đầu, dùng cằm hướng tới mọi người. Lý Cường nói: " Ra mắt Thiên Thú tiền bối."

Thiên Chân Thượng Nhân giới thiệu mọi người, Thiên Thú có chút gật đầu chào, sau đó nói với Thiên Chân: " Nếu đã tới, mà ta còn không chào đón, ngươi lại làm loạn với ta. Xin lỗi, đã bế quan lâu lắm, người cũng đã chết lặng rồi, có gì không lễ phép...các ngươi cứ trách hắn đi." Hắn dùng tay tiêu sái chỉ Thiên Chân.

Kiền Thiện Dong mấy người đều cũng rất cung cẩn, Lý Cường và Xích Minh cũng không nhiều lời, bọn họ đối với Thiên Thú Thượng Nhân này quá xa lạ.

Vụ Tinh Hàn Nữ nói: " Thiên Thú, ta nghe nói ngươi một mực ở trong Phong Thần Bài tu luyện, có thể để cho ta kiến thức nơi tiềm tu của ngươi không?"

Thiên Thú Thượng Nhân không sao cả, nói: " Cũng tốt, chúng ta đến bên trong nói chuyện." Hắn chỉ nhìn Phong Thần Bài liếc mắt một cái, một đạo hồng quang đã đem mọi người quyển vào.

Trong Phong Thần Bài giống như là một thế giới khác, có núi có nước, cây cối cỏ dại động vật quái dị cái gì cần có đều có, Lý Cường nhìn không ra có một dấu hiệu của huyễn cảnh, nơi này và thế giới chân thật cơ hồ giống nhau như đúc.

Thiên Thú Thượng Nhân mang theo mọi người rơi vào một quần kiến trúc, mọi người kinh ngạc phát hiện, nơi này có rất nhiều người. Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát càng cảm thấy khiếp sợ, bởi vì những người này có không ít Tán tiên.

Thiên Thú Thượng Nhân tựa hồ biết bọn họ đang kinh ngạc chuyện gì, hắn nhàn nhạt nói: " Trong Phong Thần Bài, Tán tiên không bị thiên kiếp vây khốn."

Lý Cường ngạc nhiên nói: " Thiên Thú Thượng Nhân cho tới bây giờ đều bế quan tu luyện, vậy những Tán tiên này làm sao tiến vào Phong Thần Bài?"

Thiên Chân Thượng Nhân nói: " Phong Thần Bài có rất nhiều cửa vào."

Lúc này Lý Cường mới hiểu được, Phong Thần Bài và địa phương Thiên Cô ẩn cư có chút giống nhau, bên trong hình thành thế giới riêng tư của mình.

Những Tán tiên sau khi nhìn thấy Thiên Thú Thượng Nhân, từng người một đều cũng tiến lên hành lễ. Lý Cường đưa mắt nhìn, không ngờ Thiên Thú Thượng Nhân không có chút vẻ cao cao tại thượng, hắn vẫn cười cùng mọi người hòa nhã trò chuyện. Không lâu sau, từ phía xa bay tới một nam một nữ, nhìn thấy Thiên Thú liền đáp xuống, Lý Cường kinh hãi phát hiện, hai người này không ngờ là hai Yêu tiên.

Hai Yêu tiên nhìn thấy Thiên Thú tựa hồ rất hưng phấn, nữ Yêu tiên càng đeo chặt vào cánh tay của Thiên Thú, vui vẻ nói: " Đại ca ca, đại ca ca, ngươi đã từ Bác Nhật Sơn xuất quan rồi sao? Sao không lại thăm chúng ta, di, họ là ai vậy? Có người mới đến hay sao? Đại ca ca không phải đã ra ngoài chứ?" Nàng huyên thuyên nói chuyện, hoạt bát y như một con chim nhỏ.

Gương mặt Thiên Thú lộ ra nét cười, nói: " Họ là bằng hữu của ta, chỉ đến chơi thôi, ta giới thiệu cho ngươi nhận thức."

Nam Yêu tiên gọi là Bộ Nữu, nữ Yêu tiên gọi là Di Trân, hai người đều có vẻ rất vui tính. Di Trân vỗ tay nói: " Hay a, hay a, người nơi này ta đều đã nhận thức, lại có bằng hữu mới...quá được rồi."

Trong lúc nhất thời Lý Cường không rõ ràng quan hệ giữa bọn họ và Thiên Thú, hắn vẫn còn nhớ kỹ lời Lệ Cấm Thiên Quân nói, Yêu tiên là trân phẩm do Cổ tiên nhân bắt được, nhưng hai người kia nhìn không ra là bị Thiên Thú bắt được, quan hệ giữa bọn họ hình như rất tốt.

Thiên Thú còn dùng không ít Tán tiên quản lý thế giới trong Phong Thần Bài, trong đó người nổi danh nhất tên là Nhung Thần Nha, bởi vì nơi này không cần độ kiếp, cho nên công lực hắn cực cao, không dưới Đại Nam Phong Ngự, Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát căn bản không so sánh được. Để cho mọi người cảm thấy giật mình chính là nơi này có rất nhiều người tu tiên, bất quá công lực cũng không cao, ước chừng cùng người tu chân Nguyên Anh Kỳ của tu chân giới không khác lắm, trong đó cũng có cực số ít người có Hợp Thể Kỳ hoặc là thực lực Tán tiên.

Nơi này là một thế giới tu luyện tự hình thành, dựa vào uy lực của Phong Thần Bài, không có thiên kiếp hay ma đầu có thể đi vào, nhưng cũng có khuyết hãm rất lớn, người ở chỗ này tu luyện không thể đi ra khỏi thế giới Phong Thần Bài, tỷ như Tán tiên, chỉ cần đi tới thế giới bên ngoài, qua không được bao lâu, thiên kiếp sẽ phủ xuống, cho nên người của nơi này chỉ có thể sinh sống ở trong Phong Thần Bài.

Thiên Thú từ khi tiến vào Phong Thần Bài, trên mặt vẫn tràn đầy vẻ mỉm cười thỏa mãn. Thiên Chân Thượng Nhân cảm khái nói: " Ngươi có được Phong Thần Bài rồi cũng rất ít đi ra, ngươi xem những hậu bối tiểu tử này, không có ai biết ngươi cả, ai, lão ca, thương cảm ta bị giam cầm trong Bối Dã Đan Đỉnh lâu như vậy, ngươi cũng không nghe không hỏi, ta thật thương cảm a."

Thiên Thú mỉm cười nói: " Ngươi vĩnh viễn không hiểu chỗ tốt của Phong Thần Bài, ngươi bị giam cầm trong Bối Dã Đan Đỉnh..ngươi tự mình ngẫm lại đã có bao nhiêu chỗ tốt, chỉ bằng vào tính cách xao động bất an của ngươi, không bị giam cầm trong Bối Dã Đan Đỉnh, làm sao có thể tu đến cảnh giới bây giờ? Nếu ta đi cứu ngươi mới là kỳ quái! Hơn nữa, Bối Dã Đan Đỉnh là Thủy Ẩn Giả Nguyên Cổ Thượng Nhân bảo bối, ta dù muốn cứu ngươi cũng không có khả năng, bằng tu vi của ta đấu với lão nhân gia, đó là sống chán quá rồi."

Thiên Chân Thượng Nhân bị hắn làm cho á khẩu, hắn tức khí hừ hừ nói: " Mọi người các ngươi nghe một chút! Ta không ngờ lại có huynh đệ như vậy! Ai, ta..." Người chung quanh không hẹn mà cùng lui về phía sau một bước, cũng quả nhiên hắn lại nói một câu: Ta thật thương cảm a.

Xích Minh thật sự nhịn không được nữa, nhỏ giọng nói: " Đại ca, ngươi biết cái gì là cảm giác trong tim bị phát ngứa hay chưa? Hận không được phải móc ra nạo nạo, nhưng lại nạo không được..."

Lý Cường kỳ lạ hỏi: " Ý tứ gì?"

Kỳ Quân Sát cũng nhỏ giọng nói: " Ta cũng có cảm giác như vậy..." Hắn dùng ánh mắt ý bảo là ám chỉ Thiên Chân Thượng Nhân.

Lý Cường cười nói: " Đây chỉ là câu nói đầu môi của hắn thôi."

Kiền Thiện Dong nói: " Ngươi đương nhiên sẽ không cảm thấy gì, nhưng tu vi của bọn hắn đều cũng không bằng ngươi."

Lý Cường giật mình, xem ra công pháp tu luyện của Thiên Chân Thượng Nhân và cách làm người của hắn có quan liên thật lớn, bởi vì công lực của hắn cũng đủ cao, cho nên lời Thiên Chân nói không ảnh hưởng lớn với mình, nhưng những người khác thì khác hẳn.

Di Trân có vẻ rất vui vẻ, nàng đứng bên người Thiên Thú Thượng Nhân, từng bước từng bước nhìn qua, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Xích Minh và Kỳ Quân Sát, hai người đều có tướng mạo tuấn mỹ dị thường. Nàng bay tới trước người Kỳ Quân Sát, cười duyên nói: " Tiểu đệ đệ, ngươi là Tán tiên hay sao? Ngươi thật xinh đẹp a."

Kỳ Quân Sát tức giận nói: " Đúng vậy, ta là Tán tiên! Tiểu nha đầu, lão nhân gia ta từ lúc nào biến thành tiểu đệ đệ vậy? Ta...xinh đẹp? Oa nha nha...đây là lời nói gì đây!" Trong lòng hắn thập phần hết sức khó chịu, tự mình một lần thiên kiếp cũng không có kinh nghiệm qua, ngoại hình bây giờ vẫn còn bộ dáng thiếu niên, chỉ có lúc trải qua thiên kiếp thì hắn mới có thể thoáng thay đổi một chút diện mạo, hắn đã sớm không hài lòng hình tượng của một thiếu niên lâu lắm rồi.

Di Trân cảm thấy hắn rất thú vị, cười khanh khách không ngừng. Kỳ Quân Sát có chút nổi giận, mặt đã hồng lên. Da mặt hắn luôn rất dày, nhưng lần này lại bị một nữ yêu tiên xinh đẹp làm cho đỏ mặt.

Lý Cường không thể tưởng tượng nổi nhìn Kỳ Quân Sát, hắn biết sư tôn rất kiêu ngạo, nhưng bị người kêu một tiếng tiểu đệ đệ lại tức giận đến mặt đỏ bừng, hắn vẫn còn là lần đầu tiên nhìn thấy, không nhịn được kinh ngạc nói: " Sư tôn...ngài...ngài thế nào vậy?"

Kỳ Quân Sát tức giận đến nhấc chân định đá ra, nhưng bây giờ hắn đã không thể đá trúng được Lý Cường nữa, mắt nhìn Lý Cường vẫn không nhúc nhích, bởi vì một cước này vẫn không đá trúng hắn. Kỳ Quân Sát cả giận: " Ai, tiểu nha đầu bỏ đi!" Hắn trực tiếp đi tới bên người Mạc Hoài Viễn, ngẩng đầu nhìn bầu trời. Lý Cường gãi gãi đầu, nhỏ giọng cười nói: " Có cái gì đây, nhìn không ra ma."

Di Trân xoay người bay tới trước người Xích Minh, còn không có mở miệng, Xích Minh đã giở khuôn mặt tươi cười nói: " Tiểu muội muội, có phải nhìn thấy ca ca ta cũng rất đẹp a, hắc hắc, làm bằng hữu được không?" Hắn vươn ma trảo bắt tới. Di Trân sợ đến cuống quýt bay về phía sau, kinh hô: " Di, ngươi làm gì nha?"

Kỳ Quân Sát nhất thời mở to hai mắt, hắn vỗ mạnh đùi, chợt hiểu ra nói: " Sao ta lại quên chiêu này đi, ai, tốt nhất là lấy công làm thủ!"

Xích Minh cười hì hì nói: " Ách, nắm tay thôi, chạy cái gì a? Lão Xích ta bây giờ lại không có ăn người."

Kiền Thiện Dong trộm nhìn lại, chỉ thấy Thiên Thú và Thiên Chân vẻ mặt mỉm cười, tựa hồ bộ dáng thấy rất thú vị, hắn nhịn không được nói: " Thượng Nhân, chúng ta đi đâu nói chuyện?"

Thiên Thú nói: " Đến nơi đây đi. Bộ Nữu, ngươi đi an bài một chút, ngay Thanh Lương Điện...để cho Nhung Thần Nha cũng tới." Bộ Nữu thi lễ xong hóa thành một đạo khói xanh tiêu mất.

Thiên Thú nói: " Chúng ta theo đường này đi thôi, thuận tiện nhìn xem cảnh tượng trong Phong Thần Bài."

Thiên Thú hướng mọi người đơn giản giới thiệu một chút về Phong Thần Bài. Thần khí này cũng là từ Cổ Thần Tàng có được, là do Bác Tụ Thượng Nhân đưa cho Thiên Thú, Phong Thần Bài và Bối Dã Đan Đỉnh là thần khí cùng cấp bậc, ở một giới này thuộc về thần khí cao nhất, đương nhiên, thần khí chính thức cao nhất sẽ không tồn tại trong thế giới này, những thần khí còn ở thế giới này đều là khi thần nhân rời đi thì lưu lại.

Phong Thần Bài có hai bộ phận công năng, một là tự thành không gian, do chủ nhân Phong Thần Bài tùy ý an bài, công năng kia là làm vũ khí, tác dụng lớn nhất của nó chính là cấm chế, một cao thủ bị cấm chế trong Phong Thần Bài, trừ phi chủ nhân muốn thả người, nếu không vĩnh viễn đừng mong trốn thoát, chủ nhân của Phong Thần Bài có thể nắm trong tay hết thảy, phi thường lợi hại.

Lý Cường chú ý tới trên đường thỉnh thoảng có người bay qua, đường lộ do những ngọc thạch nho nhỏ như hạt gạo tạo thành, hơn nữa tất cả còn bị cấm chế, bên trên không thấy một chút bụi đất. Kiến trúc nơi này không nhiều lắm, kích thước quy mô cũng rất nhỏ, nhưng mỗi tòa kiến trúc đều cũng tinh mỹ vô cùng, các loại thải quang giao nhau huy ánh. Mỗi tòa kiến trúc cách nhau mấy trăm thước xa, đại bộ phận đất trống do thực vật phân cách, các loại thực vật tranh kỳ đấu diễm( tranh về sự kỳ lạ và đấu nhau về màu sắc hình dáng), dấu vết do nhân công làm ra hiển lộ rõ ràng.

Thiên Thú nói: " Hoàn cảnh nơi này đều là do mọi người tự mình động thủ tu kiến, có không ít người tại những địa phương khác ẩn cư tu luyện, nơi này là địa điểm trao đổi của bọn hắn, trao đổi những thể ngộ tu luyện cho nhau, trao đổi pháp bảo, nơi này có rất ít người tranh đấu." Trong ngữ khí của hắn lộ ra nét tự hào.

Thiên Chân híp mắt, đôi mày thưa thớt có chút khởi lên, khinh thường nói: " Nơi này đương nhiên không cần tranh đấu, bọn họ sống trong Phong Thần Bài, thiếu đi thiên kiếp ma luyện, vĩnh viễn cũng đừng nghĩ thể ngộ được cảnh giới càng cao, nơi này chỉ nuôi dưỡng người ta nhu nhược mà thôi! Hừ, có gì mà vui vẻ chứ?"

Thiên Thú ra bộ dáng liên mẫn, nói: " Ngươi không hiểu, bọn họ rất hài lòng tình huống bây giờ, để cho bọn họ đi ra ngoài mới là chuyện tàn nhẫn nhất."

Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát hai người vốn có chút hâm mộ Tán tiên nơi này, nhưng nghe xong Thiên Chân Thượng Nhân nói, trong lòng xúc động rất lớn. Mạc Hoài Viễn nhẹ giọng than thở: " Kỳ lão đệ, vẫn là dùng bản lãnh của mình đánh nhau chết sống mới có ý nghĩa, ta nghĩ, Thiên Chân tiền bối nói đúng."

Kỳ Quân Sát gật gật đầu nói: " Cho nên chúng ta vô luận như thế nào cũng phải chuyển thế trọng tu."

Mọi người một đường đi đến, rất nhanh đi tới một điện phủ màu xanh biếc không lớn, đó là do những dây leo sinh trưởng mà hình thành nên đại điện. Kiền Thiện Dong tán dương than thở: " Ai có thể làm ra mộc cấm chế xuất thần nhập hóa như vậy, đây là Cân Tử Ngọc Đằng phải không?"

Thiên Chân nói: " Tiểu tử ánh mắt không tệ, đúng rồi, khỏa Cân Tử Ngọc Đằng này mầm móng chính là do Nguyên Mộc Thượng Nhân tặng cho đấy."

Kiền Thiện Dong, Hiên Long và Đại Nam Phong Ngự giật nảy mình, Nguyên Mộc Thượng Nhân chính là Thanh Đế, bọn họ không nghĩ tới Thiên Thú không ngờ lại rất quen thuộc với Thanh Đế.

Thanh Lương Điện thập phần hết sức thanh lương, những nhánh cây của Cân Tử Ngọc Đằng bị một loại cấm chế thần kỳ khống chế, cả mặt đất đại điện đều cũng do Cân Tử Ngọc Đằng sinh trưởng mà thành, thú vị chính là bên trên cũng xuất ra vô số hoa văn nho nhỏ, phảng phất như được tỉ mỉ vẽ ra. Trên đại điện tổng cộng có mười tám cây trụ lớn không ôm hết vòng tay, cũng do Cân Tử Ngọc Đằng sinh trưởng mà thành. Lý Cường đưa tay vuốt ve, quang mang của cây trụ có màu ngọc tím, nhìn kỹ có thể nhận thấy được bên trong lưu chuyển ánh sáng mờ màu tím. Nóc đại điện hiện ra lũ lũ màu tím dây leo, bên trên kết những trái cây màu đỏ như chuỗi xuyến, một trận trận mùi thơm ngát sâu kín tản ra, Vụ Tinh Hàn Nữ nhịn không được xưng tán một câu: " Hay! So với Huyền Băng đại điện của ta tự nhiên thú vị nhiều lắm."

Mọi người tùy ý ngồi xuống. Xích Minh theo thói quen nằm thẳng xuống vặn eo qua lại, hai tay hắn lót dưới đầu, chân vắt vẻo chữ ngũ, bộ dáng như rất say mê. Lý Cường ngồi xếp bằng, hỏi: " Thiên Chân, lúc nào chúng ta đi?"

Thiên Chân cười nói: " Gấp cái gì, còn có một đoạn thời gian, lúc này đi...thời cơ không đúng, hơn nữa chúng ta từ phía mặt sau đi vào, miệng đi ra chính là Phong Thần Bài." Hắn tựa hồ phi thường nắm chắc.

Thiên Thú nghi hoặc nhìn Thiên Chân, hỏi: " Từ Phong Thần Bài đi? Thiên Chân, ý ngươi là gì?"

Thiên Chân thần bí hề hề ngoắc hắn, Thiên Thú không chút nhúc nhích, không nhịn được nói: " Ngươi nói đi, nơi này đều là bằng hữu ngươi mang đến..."

Thiên Chân nhấc tay nói: " Ngươi...ai! Ngươi biết Cổ Thần Tàng sẽ mở ra hay không?"

Thiên Thú gật đầu nói: " Biết, vậy thì thế nào?"

Không đợi Thiên Chân trả lời, hắn lại nói tiếp: " Cổ Thần Tàng mỗi lần mở ra, chỉ có mấy người lợi hại đắc thủ, chúng ta ngoại trừ có chút ít thần khí bình thường, còn có thể thế nào? Ta có Phong Thần Bài thì trong lòng đã thấy vừa lòng lắm rồi, căn bản không dám hy vọng xa với có thể có được tu thần điển tịch...chưa tới tay thì đã bị người đoạt đi rồi."

Thiên Chân đắc ý cười nói: " Lần này khác hẳn, có hắn ở đây!" Hắn dùng ngón tay chỉ Lý Cường. Thiên Thú kinh ngạc nói: " Hắn? Tại sao?"

Kiền Thiện Dong chen lời: " Điều này ta biết."

Lý Cường nhịn không được kêu lên: " Ta cái gì cũng không biết, các ngươi biết cái gì?" Trong lòng hắn có loại tư vị không tốt, tự mình cũng không rõ ràng chuyện của mình, người khác ngược lại hình như cái gì cũng biết, nếu không phải vì Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát chuyển thế, hắn thật muốn đi cho rồi.

Thiên Chân nói: " Hắn là mấu chốt mở ra Cổ Thần Tàng."

Ánh mắt Thiên Thú thay đổi, hắn kinh ngạc nói: " Điều này...điều này sao có thể? Mở ra Cổ Thần Tàng đều là người có đại pháp lực đại thần thông, từ Nguyên Cổ Thượng Nhân, Nguyên Mộc Thượng Nhân và Bác Tụ Thượng Nhân mở ra Cổ Thần Tàng một lần cuối cùng, bọn họ lại cố nghĩ biện pháp mở lại Cổ Thần Tàng, nhưng không lần nào có thể thành công, hắn...không có khả năng!"

Thiên Chân nói: " Ngươi vẫn trốn trong Phong Thần Bài, thế giới bên ngoài có hình dáng gì ngươi căn bản là không biết! Hừ, ta thoát khốn thì nhìn thấy...bỏ đi, không đề cập tới hắn! Làm hại ta ở trong Bối Dã Đan Đỉnh khổ tụ thời gian dài như vậy..ai, ta thật thương cảm a!"

Kỳ Quân Sát có công lực yếu nhất trong đám người nhẫn nhịn không được ôm đầu, trong lòng hô to cứu mạng, lão già này quả thật là đang hành hạ người.

Thiên Thú nói: " Lão nhân gia hắn nói cái gì?" Trong lòng hắn hiểu được là Thiên Chân đang nói tới Bác Tụ Thượng Nhân.

Lý Cường lại kêu to lên: " Thiên Chân! Ngươi nói rõ ràng một chút, nếu không lão tử sẽ không đi cái gì Cổ Thần Tàng!"

Thiên Chân phát giác Lý Cường thật sự có chút nổi giận, hắn có chút nhích người, chuyển qua bên cạnh Lý Cường, cười hì hì nói: " Tiểu ca nhi, đừng giận a, kỳ thật mở ra Cổ Thần Tàng bất luận là đối với ngươi hay là Cổ tiên nhân đều có chỗ tốt lớn lao, ngươi biết, bây giờ phương pháp tu luyện của ngươi càng ngày càng không đúng, chỉ có tìm kiếm được phương pháp tu luyện do Cổ thần nhân di lưu lại trong Cổ Thần Tàng mới có thể sửa sang lại phương pháp tu luyện bây giờ, đừng nói ngươi là tu thần giả, sẽ trợ giúp đối với ngươi là còn lớn hơn so với chúng ta đó."

Thiên Thú đã bắt đầu tin tưởng Thiên Chân nói, hắn cũng giúp đỡ giải thích: " Nếu ngươi có khả năng mở ra Cổ thần tàng, tất cả Cổ tiên nhân đều cũng sẽ cảm kích ngươi."

Lý Cường cười khổ nói: " Thật sự là không hiểu, lúc nào ta trở thành mấu chốt mở ra Cổ Thần Tàng vậy? Ta...mụ nội nó cũng không phải là cái chìa khóa! Quả thật là kỳ lạ a."

Kỳ Quân Sát biết Lý Cường là người thích mềm không thích cứng, hai Cổ tiên nhân thương lượng như thế với hắn thì cho dù hắn có khó chịu trong lòng cũng sẽ không thể từ chối được. Nhưng Kỳ Quân Sát lại không muốn làm cho Lý Cường chịu ủy khuất, vì vậy nói: " Đồ nhi ngoan, nếu ngươi không muốn đi thì đừng miễn cưỡng, ta và Mạc đại ca nhất định ủng hộ ngươi!"

Mạc Hoài Viễn cũng gật đầu nói: " Đúng vậy, cho dù không chuyển thế cũng không có gì, huynh đệ, chúng ta cùng ngươi trở về Phong Duyên Tinh."

Lần này chẳng những là Thiên Chân luống cuống tay chân, ngay cả Kiền Thiện Dong cũng không trầm tĩnh được, hắn vội vàng nói: " Nhiều cao thủ cùng đi như vậy, không có cái gì nguy hiểm cả, lão đệ không phải không muốn đi thật chứ?"

Lý Cường biết sư tôn và Mạc đại ca quan tâm mình, không muốn làm cho mình chịu ủy khuất mới nói như vậy, nhưng mình làm sao có thể buông tha cho cơ hội chuyển thế duy nhất của bọn họ? Hắn cười nói: " Đi là phải đi, ta chỉ là kỳ quái, Cô Tinh đại nhân không phải đã tiến vào Cổ Thần Tàng rồi sao, sao hắn lại bị khốn trong đó vậy?"

Kiền Thiện Dong do dự chốc lát, nói: " Mộc Long, ngươi nói đi."

Trong lòng Lý Cường không khỏi cười khổ, xem bộ dáng chỉ có tự mình còn tỉnh tỉnh mê mê cái gì cũng không biết.

Hiên Long nói: " Cô Tinh đại nhân làm sao tiến vào Cổ Thần Tàng ta không rõ ràng lắm, bởi vì lúc ấy ta che chở cho hai người nên không có cách nào khác cùng Cô Tinh đại nhân cùng đi. Nghe Lệ Cấm Thiên Quân nói, Cô Tinh đại nhân đã tiến vào Cổ Thần Tàng, hắn mở ra tầng cấm chế thứ nhất, nhưng bị tầng cấm chế thứ hai khốn lại, vì chuyện này, Thanh Đế cũng đã đi tới thế giới này. Kỳ thật, bây giờ ta mới biết tất cả Cổ tiên nhân đều bị kinh động."

Kiền Thiện Dong nói: " Bởi vì Cô Tinh đại nhân có thể tiến vào Cổ Thần Tàng, cũng đã chứng tỏ một việc...đó là ngươi cũng có thể tiến vào!"

Lý Cường nghe được cảm thấy kỳ lạ: " Lão Kiền, Hiên Long lão ca, các ngươi nói cái gì a? Chuyện này có quan hệ gì với ta?" Hắn nghĩ nát đầu cũng không rõ Cổ Thần Tàng có quan hệ gì với mình.

Kiền Thiện Dong lắc đầu nói: " Làm sao chứng minh có quan hệ với ngươi, nói thật ra ta cũng không biết, nhưng Nguyên Cổ Thượng Nhân, Thanh Đế bọn họ đều cũng biết."

Thiên Chân nói: " Ân, cái..kia..hắn cũng biết, cho nên ta mới đến Cực Huyền Băng Nhãn tìm ngươi đó." Hắn nói chính là Bác Tụ Thượng Nhân.

Lý Cường nằm mơ cũng không nghĩ tới có nhiều cao thủ như vậy đang chú ý tới mình, trong lòng không biết là khốn nhiễu hay tự hào nữa.

Tinh Vụ Sa trên mặt Vụ Tinh Hàn Nữ vừa động, nàng thở dài nói: " Nơi ẩn cư của ta xem như bị hủy uổng phí." Nàng rốt cuộc hiểu được sau lưng Lý Cường có bao nhiêu cao thủ đang chống lưng, nếu nàng hủy đi Lý Cường, trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì. Với tính cách lá gan lớn vọng của hắn, nàng cũng cảm thấy có điểm sợ hãi.

Lý Cường không thể tránh được nhìn mọi người, hắn hồi tưởng kể từ Thanh Đế đến Thiên Cô đối xử với mình với đủ mọi cách làm, mới hiểu được bọn họ chẳng những tính ra được chuyện sẽ phát triển, còn có thể tính ra mục tiêu hành động của mình, tự mình vẫn cứ từ từ đi vào vòng tính toán của họ. Bây giờ dù mình biết mình bị lợi dụng, nhưng cũng không có biện pháp lui ra, trừ phi buông tha cho hy vọng chuyển thế của Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát. Về phần làm sao mở ra Cổ Thần Tàng, Lý Cường không hề suy nghĩ nhiều nữa, dựa vào thực lực của Thiên Cô, Thanh Đế và Bác Tụ Thượng Nhân, bọn họ tuyệt sẽ không làm gì vô ích.

Thiên Chân nói: " Tiểu ca nhi, có một số việc nói không được...cũng được, ta tiết lộ cho ngươi một chút, bây giờ ngươi đã tới bên bờ tự bạo, đó cũng chính là nội thần kiếp, ngươi tu luyện Thiên Tiến Chương, kiêng kỵ nhất là công lực tăng trưởng rất nhanh, ngươi biết tiến cảnh của Nguyên Mộc Thượng Nhân hay không? Hắn tăng lên một cảnh giới phải cần tốn hao mất ngàn ngàn năm tháng, mà ngươi đã dùng thời gian quá ngắn đã đạt tới Thất Tinh Thiên cảnh giới, đó là dạng gì cảnh giới? Đó là sắp đến cảnh giới của đám người chúng ta! Nếu không ai trợ giúp, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!"

Lý Cường bị hắn nói đúng trung tâm, trong Cực Huyền Băng Nhãn hắn ăn xong Độ Ly Thần Đan, đạo trí công lực cuồng tăng đến Thất Tinh Thiên cảnh giới, mặc dù hắn kiệt lực khống chế lại Cực Động Chi Tâm cảnh giới, nhưng cũng không cách nào trở lại cảnh giới nguyên lai. Từ câu nói của Thiên Chân, hắn biết Bác Tụ Thượng Nhân tính ra hắn đã đột nhiên tiến xuất đến cảnh giới này, nói cách khác bọn họ căn bản không lo lắng mình sẽ không chịu đi. Trong lòng hắn thầm nghĩ, đám lão già này thật sự là lão mưu thâm toán.

Sự liên quan đến sinh tử của Lý Cường, Kỳ Quân Sát và Mạc Hoài Viễn cũng khẩn trương lên. Mạc Hoài Viễn hỏi dò: " Thiên Chân tiền bối, huynh đệ ta...các ngươi có thể giúp hắn hay không?"

Kỳ Quân Sát càng khẩn trương, hắn nhìn chằm chằm Thiên Chân, thiếu chút nữa làm cho người ta hiểu lầm hắn đang chuẩn bị ra tay.

Thiên Thú đột nhiên nở nụ cười: " Kỳ quái, hai người các ngươi khẩn trương cái gì?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK