Hân Ngữ liếc mắt nhìn đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường, giật mình tỉnh giấc, cũng đánh thức người contraiđang ngủ bên cạnh. Chỗ giao hợp của hai người theo đó rời đi, dịch trắng từ khe huyệt ồ ồ chảy ra.
Phương Tử Ngôn trong cơn buồn ngủ dần tỉnh táo, nghiêng người hôn môiemgáimột cái nói" Chào buổi sáng, nữ vương củaanh"
Phương Hân Ngữ nhớ tới tình huống đêm hôm qua, một cỗ nóng rực vọt lên tới ót, mặt đỏ giống như quả táo. Cô nhất định là bị điên rồi, tự nhiên ra vẻ nữ vương còn đòi cường bạoanhtrai, quá...quá mất mặt rồi ...
Phương Hân Ngữ lòng như có lửa đốt, cúi người nhặt chiếc váy dưới giường, bịanhtraigiơ tay kéo lại. Phương Tử Ngôn không nhanh không chậm lên tiếng
" Có gì mà gấp gáp, tắm xong rồi hãy mặc "
" Không được, đi học muộn sẽ bị thầy giáo phạt đứng. Sáng hôm nay đồng hồ báo thức thế nào lại không có kêu " .Mọi khi đều làanhtraigọi cô dậy, vì sao hôm nayanhhai cũng ngủ quên.
Phương Tử Ngôn nói tiếp" Làanhtắt đi "
Phương Hân Ngữ mở to hai mắt khó tin nói " Vì sao lại tắt,emhôm nay còn phải đến trường "
Phương Tử Ngôn đememgáiôm vào trong lòng" Thấyemhôm qua mệt quá, cần được nghỉ ngơi. Yên tâm,anhxin phép choem, hôm nay cứ ngoan ngoãn ở nhà "
Phương Hân Ngữ nở nụ cười thật tươi, trong lòng cảm thán không thôi, cóanhtrailà tốt nhất. Phương Hân Ngữ đi tắm rồi ăn xong bữa sánganhtrailàm sẵn, thấy Phương Tử Ngôn quần áo chỉnh tề chuẩn bị ra ngoài, tức giận kéo áoanhtraihỏi
"Anhđi đâu vậy? "
Phương Tử Ngôn xoa đầu cô nói" Công ty có một số việc cần phải xử lý,eman tâm ở nhà chờanh"
Phương Hân Ngữ hỏi tiếp " Vậy chừng nàoanhvề? "
" Buổi tối trước giờ cơm sẽ về, cơm trưaanhchuẩn bị xong rồi, chỉ cần hâm nóng là được "
Phương Hân Ngữ vòng tay ôm chặtanhtrai, chính là không choanhđi " Không được,anhxin choemnghỉ, lại bỏemmột mình,emmuốn theoanhđến công ty "
Phương Tử Ngôn khom người, hai tay nhéo má cô, căn dặn "Emmuốn đi theo cũng được, nhưng phải ngoan ngoãn không thể chạy loạn "
Phương Hân Ngữ ghét bỏ xoay mặt tránh ra bĩu môi" Hừ,emcũng không phải con nít "
"Emở trong mắtanhvĩnh viễn luôn là một cô bé xấu xa "
Phương Tử Ngôn cười vuốt nhẹ tóc cô nói" Nhìnemxem có chỗ nào giống người trưởng thành "
Đây là công ty chi nhánh của cha mẹ Phương Tử Ngôn đặt ở thành phố A,anhthuận tiện quản lý, đemcông ty xử lý ngay ngắn rõ ràng. Phương Tử Ngôn nắm tay Hân Ngữ bước vào toà cao ốc của công ty, đi ngang qua mấy nhân viên đều nhìn về phía Hân Ngữ, suy đoán thử xem cô bé này rốt cục là ai.
Lưu Kinh Lý hèn mọn suy đoán " Đó có phải người tình bé nhỏ của Phương tổng hay không? "
Thư ký Ngô lại nhíu mày nói" Cô bé này tuổi rất nhỏ, nhìn thế nào cũng không giống tình nhân "
"Emthì biết cái gì, đàn ông ai cũng thích tuổi nhỏ non nớt "
" Ha ha, chắc có vài người như vậy " Này ám chỉ chính là Lưu Kinh Lý, nhưng thư ký Ngô không nói ra.