Bị vây trong vòng tay ấm áp củaanhtrai, Hân Ngữ dần bình tĩnh lại. Phương Tử Ngôn xác địnhemgáikhông còn sợ hãi nữa, chậm rãi buông cô ra nói
" Làm lại lần nữa động tácanhhai đã dạyem"
Phương Hân Ngữ rời khỏi ôm ấp củaanhtrai, tuy còn chút sợ nhưng vẫn cứng đờ không nhút nhích. Phương Tử Ngôn nghiêm nghị nói "Anhhai mới vừa dạy chẳng lẽemkhông nhớ ? Thế nào một hồi đã trở về như cũ? "
Phương Tử Ngôn đưa tay đỡ bụng Hân Ngữ, để cặp mông nhỏ của cô trồi lên mặt biển, nói với giọng ra lệnh " Hóp bụng hít khí, lòng bàn tay rẽ nước hướng ra phía ngoài, lại ngẩng đầu "
Phương Hân Ngữ nghe theo lờianhbắt đầu hoạt động, Phương Tử Ngôn thấy cô làm không tệ, len lén buông tay để cho Hân Ngữ bơi đi. Phương Hân Ngữ cho rằnganhtraicòn nâng mình, nên bất tri bất giác bơi rất lâu, chờ lấy lại tinh thần mới phát hiệnanhtraiđã cách mình một khoảng khá xa.
Giống như mất đi lực chống đỡ, cô cả kinh quơ quơ loạng choạng, hướnganhtraikêu to "Anhhai,anhhai..."
Phương Tử Ngôn giống như nhân ngư bơi lại, ôm lấy Hân Ngữ than thở " Thực sự đúng là không thể rời khỏianhsao "
Phương Hân Ngữ tựa đầu vào ngườianhtrai, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ qua cọ lại trên lồng ngực cường tráng, bờ môi mềm mại còn vô ýmasát lên hai đỉnh đậu đỏ trước ngực.
" Ừm...tiểu yêu ở trong biển còn biết còn biết quyến rũanhhai..." Phương Tử Ngôn cúi đầu đemmôi che lại bờ môianhđào của Hân Ngữ, cạy mở hàm răng cô ra, đưa lưỡi tiến vào khoang miệng đùa giỡn đầu lưỡi cô, không ngừng trao đổi nước bọt.
Đang lúc Hân Ngữ muốn ngất đi vì thiếu dưỡng khí, Phương Tử Ngôn chợt buông môi cô ra rồi chìm xuống dưới nước, vén áo tắm bó sát của cô lên, cắn vào hai đỉnh phấn hồng đầu lưỡi theo đó liếm láp mút mạnh.
Phương Tử Ngôn đưa tay đến đáy quần bơi của Hân Ngữ, cách lớp vải đemngón trỏ chọc vào trong khe huyệt, lại dùng thêm kỹ xảo khuấy động đemngón cáivàngón trỏ nắm lấy viên chân trâu chà sát. Cả người Hân Ngữ giống như bị dòng điện chạy qua, hạ thể vô thức phối hợp với động tác của ngón tayanh, Phương Tử Ngôn đột nhiên lên tiếng , vẻ mặt mang ý cười trêu.
"Emgáimuốn nha, kẹpanhthật chặt "
Phương Tử Ngôn đemmông Hân Ngữ nâng lên, tách hai chân cô ra vắt ngang eo mình. Phương Hân Ngữ có thể cảm nhận được cự vật nóng bỏng cách lớp vải tìm đến động nhỏ xâm nhập vào trong.
" Liền làm như vậy cũng không tồi " Phương Tử Ngôn hít sâu một hơi, tuy cách lớp vải vẫn tại miệng huyệt đâm vào rút ra, nhưng do vải vóc cảng trở chỉ có thể tiến vào một phần.
Phương Tử Ngôn vẫn mãnh liệt đâm vào rút ra, mặc dù không được vùi sâu trong u cốc chật hẹp, nhưng cảm giác mới lạ lại kích thíchanhtừng trận vui vẻ, Phương Tử Ngôn liền tiếp tục gia tăng tốc độ luật động. Phương Hân Ngữ cũng tràn đầy cảm xúc khoái hoạt, mặc dù không bị cự vật nhồi nhét, nhưng thân thể chìm trong nước biển lạnh lẽo, hạ thể bị gậy th*t nóng rựcmasát lên vách động mềm mịn khiến cho cô vừa căng vừa tê dại.
Hai người ở ngoài biển triền miên hồi lâu, Phương Tử Ngôn vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, sắc trời dần dần tối xuống, nước biển ngày càng lạnh hơn, Phương Hân Ngữ run rẩy nói"Anhhai, nhanh một chút, trong nước lạnh quá "
Phương Tử Ngôn dừng động tác lại, trở mình nằm ngửa ở trên mặt nước, hai chân thon dài tách hai bên người Hân Ngữ ra, để cự vật đối diện khuôn mặt nhỏ nhắn của cô " Dùng miệng giúpanhhai bắn ra, để kết thúc sớm một chút "
Nghe được có thể kết thúc rồi lên bờ, Phương Hân Ngữ chẳng chút do dự cúi đầu, ngậm lấy gậy th*t vào trong miệng liếm mút. Dùng miệng giao hoan, đối với Hân Ngữ là việc rất hay làm, nên cô tương đối thành thạo. Trong đầu Hân Ngữ chỉ mong thật nhanh kết thúc, cô dùng môi đè ép cự vật, đầu lưỡi khuấy động quy đầu, rốt cục côn th*t chậm rãi phồng lớn, ở trong miệng cô phun ra tung toé tinh dịch mằn mặn xen lẫn vị mặn của nước biển, Phương Hân Ngữ cố gắng nuốt xuống, nhưng do quá nhiều, vẫn có một ít từ khoé miệng cô chảy ra lẫn vào trong nước.
Phương Tử Ngôn mệt mỏi ômemgáitrở lên bờ, phát hiện trên bãi cát tụ tập một đám đông.
" Có người chết đuối rồi! "
" Đi xem tình huống ra sao "
Phương Hân Ngữ đi đến nhìn vào trong, liền thấy Thiến Lệ sắc mặt tái nhợt ngã trên bãi cát, Tương Ngôn Tân đang mở miệng Thiến Lệ, tay không ngừng ấn xuống bụng cô. Người xung quanh đều mang một thái độ đứng xem vui, không ai tiến lên hỗ trợ.
" Làm hô hấp nhân tạo choemấy " Phương Tử Ngôn trầm giọng nói.
Tương Ngôn Tân sợ hãi không biết làm sao, lúng túng nói với Phương Tử Ngôn "Emkhông biết,anhcó thể làm giúp không? "
Phương Tử Ngôn vẫn đứng yên không nhúc nhích, chỉ dùng lời nói đáp lại" Nắm lỗ mũi sau đó đemkhí thổi vào trong miệngemấy "
Tương Ngôn Tân chần chờ một chút, cuối cùng vẫn cúi đầu hôn lên đôi môi chịgái...