• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Khụ! Đáng tiếc, bất quá Trương lão đệ ngươi luôn không nhìn thấy được mị lực của ta nha! Với ta mà nói chính là luôn luôn mị lực khôn cùng nam nữ đều bại, đáng tiếc Trương lão đệ nơi này thế nhưng không có phản ứng! Ai! Thật sự là không có duyên phận nha!”

Trương Cuồng sửa sang lại bộ quần áo thương tiếc nói, khôi phục bộ dáng bình thường, giống như cái gì cũng chưa từng phát sinh, cười xấu xa một cái, ngồi trở về.

“Bất quá lần sau thỉnh ngươi tránh xa người của ta một chút! Biết không?” Trương Phong Dương nhìn Trương Cuồng cố nén cảm giác trong nội tâm muốn đánh người.

“Người của ngươi! A! Mỹ nhân tự nhiên kia, Trương tổng tài ngươi thật là có diễm phúc, mỹ nhân kia chính là mặt hàng tốt!” Trương Cuồng bật cười.

Trương Phong Dương sau khi nghe được lời nói của Trương Cuồng mày rậm vừa nhíu nói: “Ngươi có ý tứ gì?”

“Không có ý gì! Trương Đại tổng tài ngươi yên tâm ta sẽ không nhớ thương người của ngươi, ta đối với người ‘Danh hoa có chủ’ không có hứng thú!” Trương Cuồng trong lòng lại tức giận bất bình nghĩ tiểu mỹ nhân da thịt non tinh tế như vậy lại phải theo người kia, thật sự là tư vị của tiểu mỹ nhân kia còn chưa được thưởng đến.

“Tốt lắm! Đừng dài dòng ta muốn thứ đó!” Trương Phong Dương không kiên nhẫn nói.

Trương Cuồng ngồi trở về, xuất ra một túi văn kiện công văn đưa cho Trương Phong Dương nói; “Cho ngươi! Ta làm sao có thể không để cho ngươi nha! Nhược điểm của ta còn trong tay Trương tổng tài! Ta dám không để cho ngươi sao?”

Trương Phong Dương thân thủ cầm lên túi văn kiện kia, xuất văn kiện bên trong ra, tỉ mỉ xem.

“Trương tổng tài ta nhớ rõ ngươi từng nói qua, sẽ có thù lao của ta, tiền đâu!”Trương Cuồng thân thủ nhìn Trương Phong Dương nghĩ thầm rằng nói như thế nào cũng phải cứu vớt khoản nào hay khoản nấy, bằng không thì thiệt thòi quá.

“Đây là 30 vạn, ngươi cất kỹ!” Trương Phong Dương từ trong ngăn kéo xuất ra thẻ tín dụng, chuyển đến trong tay của Trương Cuồng.

” Nội dung ghi hình của ta đâu!” Trương Cuồng nhìn Trương Phong Dương ngoài cười nhưng trong không cười.

“Cho ngươi, gốc cũng cho ngươi! Thế nào Trương Đại thiếu gia hai chúng ta đã sòng phẳng!” Trương Phong Dương xuất ra băng ghi hình đưa cho Trương Cuồng, trong lòng lại nghĩ: Hừ! Làm sao có thể đem gốc cho con lang (sói) như ngươi, cho ngươi ta đây về sau thật không cần ở C thành lăn lộn nữa à.

” Ân! Trương Đại tổng tài ta đi đây, ta bận!” Trương Cuồng sau khi tiếp nhận, liền đứng dậy rời đi, người kia nhất định là được lợi bồn mãn bát mãn (đầy bồn đầy bát – ý nói thu được món hời lớn), thực mẹ nó đê tiện, dám áp chế ta, Trương Phong Dương, hắn là Quy tôn tử của Thái gia gia, dám trêu lão tử ta, ngươi chán sống, bất quá ta sẽ khiến ngươi chịu không nổi, hối hận cả đời… Trương Cuồng khinh thường nghĩ.

” Trương đại công tử ngươi đi thong thả không tiễn…”

Trương Phong Dương đối mỹ nữ bí thư uốn éo như em bé kia gọi tới, bảo nàng gọi Tiêu Mặc vào…

Nhưng khi thời điểm Trương Cuồng đi ngang qua hành lang văn phòng, lại nhìn thấy một vị tiểu anh đẹp trai mặc áo sơmi màu trắng, quần bò, ánh mắt có chút u buồn, tiểu bộ dạng thật sự tuấn tú cả người tản ra hơi thở tươi mát, tựa như tiểu vương tử trong áp-phích.

Trương Cuồng tim lập tức đập gia tốc, giống như cảm thấy thần Cupid có cánh cầm tiểu cung tiễn vù vù bắn về phía mình, trái tim kia nhảy loạn cũng nhanh lao đi, tròng mắt thiếu chút nữa bay đến trên người người ta, nhưng định thần vừa thấy, dĩ nhiên là Tiêu Mặc, bất quá người kia không có mặc âu phục thẳng tắp kiêng cử giống như ngày thường, thực phải nói Tiêu Mặc này hắn thật đúng là thích hợp với màu trắng, đệm thêm khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của hắn, tựa như có thể bóp ra nước, cũng không biết nơi đó khác thế nào? Trương Cuồng không có hảo ý từ trên xuống dưới đánh giá Tiêu Mặc.

Trương Cuồng thật sự vốn buồn bực, hiện tại các nhà quán ăn đêm đều không có mặt hàng gì hảo, thật sự mất hứng, bất quá hôm nay thời điểm nhìn thấy Tiêu mỹ nhân này như thế nào phá lệ xinh đẹp nha! Sợ bình thường vội vàng thấy công chúa thiếu gia nhưng không chú ý tới vật báu này, hay là mình có mắt không tròng! Bất quá bản thân thu mình một chút đừng dọa đến mỹ nhân người ta nữa, vì thế vội vàng lau khô nước miếng tích trên khóe miệng, thu hồi vẻ mặt đáng khinh của mình, lộ ra mỉm cười nhìn Tiêu Mặc.

“Nha! Đây không phải là Tiêu quản lí Tiêu đại mỹ nhân sao?” Trương Cuồng nhìn Tiêu Mặc thanh tú cảm thấy tiểu tử này nhìn hảo như vậy nha! Bình thường mình tại sao không phát hiện! Trương Cuồng cũng không phá hoại phụ nữ đàng hoàng hay trinh nam, chính là ghét phiền toái, nếu ta muốn, cũng sẽ có người hầu hạ, trước giường muốn chết muốn sống! Thiếu gia nào có yêu thương nhung nhớ ai, trực tiếp cởi quần làm việc đùa đã nghiền a, nhưng mọi chuyện thường hay có điều khó đoán trước, Trương Cuồng lần này nghĩ muốn thay đổi bản tính nhấm nháp một chút tiểu Tiêu Mặc tươi mát này, hảo hảo nói yêu thương nhau một lần, chơi đùa một chút tiết mục người cao nhã, nói cái gì chuyện tình, nói yêu, ở trên giường và vân vân!

Trương Cuồng chính là thích xinh đẹp vô luận nam hay nữ chỉ cần xinh đẹp thì hắn đều muốn nếm thử chút tươi mới, vừa nghĩ tới hắn liền căm tức, ngày đó nếu không phải Trương Phong Dương làm rối thì có thể hảo hảo nhấm nháp một chút tiểu mỹ nhân tự nhiên hoa lệ kia, thật là vừa nghĩ tới liền không cam lòng… Bất quá hiện tại phát hiện mục tiêu mới! Tiêu mỹ nhân ngươi không chạy thoát được đâu! Ngoan ngoãn để cho ta thao ngươi đi!

Tiêu Mặc ngày ngày đều phi thường lo âu, bởi vì hắn cơ hồ gọi điện thoại cho Tôn Ngữ mỗi đêm nhưng như thế nào cũng liên lạc không thông, hắn thật sự phi thường lo lắng cho Tôn Ngữ, Tiêu Mặc sau khi chuẩn bị tan tầm đến trong nhà Trương Phong Dương nhìn xem Tôn Ngữ, nhưng chán ghét nhìn thoáng qua Trương Cuồng đang mê đắm nhìn mình chằm chằm chảy nước miếng, thật muốn một cái tát đánh chết cái tên xấu xa bại hoại này cũng dám cưỡng ép người trong lòng của mình.

“Trương Đại thiếu gia hôm nay như thế nào lại rãnh rỗi đến đây?” Tiêu Mặc cố nén ghê tởm trong nội tâm nói.

“Còn không phải nhớ ngươi sao Tiêu mỹ nhân!” Trương Cuồng đột nhiên giống xà yêu quấn đến trên người Tiêu Mặc, sờ sờ mông của Tiêu Mặc, vươn đầu lưỡi liếm liếm môi của Tiêu Mặc.

“Ân! Mỹ nhân đúng là mỹ nhân xúc cảm thật sự không tồi!” Nếm đến da thịt cùaTiêu Mặc Trương Cuồng rất vui vẻ, nhe răng nhìn Tiêu Mặc

“Ngươi…” Tiêu Mặc ghê tởm, một phen đẩy Trương Cuồng ra, hung hăng cầm lấy cánh tay như hàm heo của hắn nói “Nếu không còn ở trong công ty ta thật muốn đánh ngươi một trận!”

“Tốt nhất ngươi đánh nha! Tốt nhất dùng tiểu roi da hung hăng quật ta! Nói hoa mẫu đơn hạ tử thành quỷ cũng phong lưu” Trương Cuồng mặt dày mày dạn nhìn Tiêu Mặc cảm thấy Tiêu mỹ nhân như thế nào ngay cả tức giận cũng đẹp như thế, thật là mê người!

“Ngươi bớt ghê tởm đi, ta không muốn nhiều lời với ngươi, xin cho qua!” Tiêu Mặc thật sự cảm thấy Trương Cuồng này là một người không có việc gì làm liền tìm hoa ngắt, sau khi trừng mắt nhìn Trương Cuồng liếc một cái, chuẩn bị rời đi.

“Chờ một chút! Tiêu mỹ nhân mấy năm nay ngươi không cảm thấy ngầm làm việc cho biểu đệ Trương Phong Dương ngang ngược kia tức giận cỡ nào, ngươi chẳng lẽ không mưu tính chiếm đi toàn bộ của biểu đệ ngươi sao? Nếu ngươi muốn ta có thể giúp ngươi” Trương Cuồng áp sát tại bên tai Tiêu Mặc thấp giọng nói. Trương Cuồng biết Tiêu Mặc đối với anh em bà con mặt cùng tâm không hợp, bên ngoài đã sớm ồn ào huyên náo, hắn không có gì ý tưởng gì chỉ là nghĩ muốn tiếp cận Tiêu Mặc, chậm rãi ngâm hắn, tốt nhất làm Trương Phong Dương suy sụp, một mũi tên hai con nhạn…

“Ngươi có ý tứ gì?” Tiêu Mặc kinh ngạc bị dọa, quay đầu hỏi, kỳ thật Trương Cuồng lập tức đã nói ra nội tâm của hắn, Tiêu Mặc mấy năm nay thật chịu đựng Trương Phong Dương, mình có thể nói là bán mạng mệt chết mệt sống vì Trương Phong Dương làm việc, nhưng lại bị hắn đối xử giống như con cẩu, mà ngay cả muốn bảo vệ đại thúc mình yêu quý cũng làm không được, hắn thật sự phi thường không cam lòng

“Chính là ý tứ kia! Nếu nghĩ muốn lật đổ Trương Phong Dương ta có thể giúp ngươi!” Trương Cuồng nhìn Tiêu Mặc nói.

“Ta vì cái gì phải tin tưởng ngươi! Tiêu Mặc không tín nhiệm nhìn Trương Cuồng.

“Hừ! Bởi vì ta cũng thấy khó chịu với Trương Phong Dương kia, mẹ kiếp hắn rất kiêu ngạo! Ta cũng muốn giúp ngươi, Tiêu mỹ nhân, Cuồng ca ca ta cũng là thật tâm thương xót ngươi nha! Ngươi suy nghĩ một chút, ta chờ ngươi!” Trương Cuồng tà cười nhìn Tiêu Mặc.

” Danh thiếp của ta ngươi cầm đi! Số điện thoại ta là 138xxxxxxx! Gọi cho ta nha! Tiêu mỹ nhân ta chờ điện thoại của ngươi nha… ” Trương Cuồng một phen lấy danh thiếp trong túi trước áo khoác âu phục đưa cho Tiêu Mặc, hướng Tiêu Mặc vứt cái mị nhãn, đẹp trai ly khai…

Tiêu Mặc phức tạp nhìn Trương Cuồng, liền đi tới văn phòng Trương Phong Dương…

Tiến vào văn phòng Tiêu Mặc liền cảm thấy Trương Phong Dương ánh mắt không tốt, nhìn chằm chằm mình, cái loại cảm giác này tựa như lão hổ hung ác đang cảnh cáo người không được xâm phạm lãnh địa của mình.

“Tiêu Mặc ta cảnh cáo ngươi tốt nhất cách hắn xa một chút, không được gọi điện thoại cho đại thúc biết chưa?” Trương Phong Dương nhìn Tiêu Mặc sau khi tiến vào văn phòng, sắc mặt không vui nói.

“Đó là không có khả năng! Đại thúc cũng không phải của một mình ngươi! Ta muốn tìm hắn, ta muốn liên hệ hắn, là tự do của ta ngươi không cần quan tâm!” Tiêu Mặc phẫn nộ nhìn Trương Phong Dương chính là không rõ vì cái gì Trương Phong Dương luôn ngăn cản mình và đại thúc, mình thích đại thúc liên quan gì đến hắn!

“Tiêu Mặc ngươi nhớ kỹ cho ta! Đại thúc hắn chính là của riêng ta! Là sủng vật ta nuôi dưỡng! Ngươi tốt nhất bớt tới gần hắn!” Trương Phong Dương nắm lấy cổ áo cảnh cáo Tiêu Mặc.

“Đại thúc là người! Là ngườii có tôn nghiêm có tự do! Không phải là sủng vật ngươi nuôi dưỡng gì đó!” Tiêu Mặc giương cung bạt kiếm (sẵn sàng chống lại) nhìn Trương Phong Dương, tức đến chết, cái gì đại thúc là của Trương Phong Dương ngươi, hắn là của Tiêu Mặc ta!

“Hừ! Mẹ kiếp bớt nói nhảm, Tiêu Mặc ngươi không muốn cũng phải muốn, năm đó công ty kinh doanh của cha mẹ ngươi thiếu nợ là ai giúp các ngươi trả hết, nếu bọn họ không quỳ gối bên chân của ta khóc lóc cầu ta, ta xem bọn họ là bà con phương xa của mẫu thân của ta, nếu không giúp bọn họ, hiện tại bọn họ có thể vận tác (triển khai hoạt động) công ti khác sao, muốn bọn họ không có tài chính vận tác mà phải đóng cửa ngồi tù sao?” Trương Phong Dương mặt không chút thay đổi nhìn Tiêu Mặc. Thấp hèn! Mẹ nó dám đoạt đại thúc của ta thì còn non lắm!

Tiêu Mặc nhất thời im lặng…

“Không muốn nói! Là ngươi đã hảo hảo nhớ kỹ lời của ta! Cút ra!”Trương Phong Dương một phen đẩy Tiêu Mặc ra ngoài, hung hăng ném trước cửa…

Tiêu Mặc phẫn hận nhìn đại môn nội tâm không phục hò hét; “Trương Phong Dương! Một ngày nào đó ngươi sẽ phải khuất phục ở dưới chân của ta!”

About these ads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK