Quên đi, không nghĩ tới anh ta nữa, vì hôm nay là thứ ba cô không có lớp cho nên cô chọn ra ngoài đi dạo phố, thím Lan đặc biết bảo tài xế đi ra ngoài cùng Vu Thiện, trong lòng ông có cảm tình với Vu Thiện, có thể cảm thấy cô như con gái của mình, muốn thân thiết hơn.
Ngồi lên xe, Vu Thiện mỉm cười phất tay với thím Lan, sau đó bảo tài xế lái xe đi, xe chậm rãi chạy trên đường, Vu Thiện cũng không biết mình muốn mua gì chỉ nhìn những cửa hàng rực rỡ muôn màu bên đường, cuối cùng dừng lại trước một cửa hàng quần áo khá yên tĩnh, rồi bảo tài xế đứng bên ngoài đợi.
Người xui xẻo đứng uống nước cũng sẽ nghẹn, giống như bây giờ, cô chỉ là muốn dạo phố, thả lỏng tâm tình mấy ngày nay buồn bực, nhưng lại gặp phải một người phụ nữ không muốn nhìn thấy nhất, nhất là có lòng thù địch với cô rất sâu sắc.
Cô chỉ là cô dâu Âu Dương Lãnh tùy tiện bắt về, hoàn toàn không liên quan đến tình yêu, tại sao phải chịu công kích của những người phụ nữ đó? Nghĩ đến ngày đấy mình không tránh khỏi bị đánh một bạt tai, tức giận trong lòng dâng cao, không đánh được Âu Dương Lãnh thì đánh người phụ nữ của anh ta cũng có thể chứ? Dù sao cô cũng mang tiếng vợ chưa cưới của Âu Dương Lãnh.
“Hừ, tiện nhân không biết xấu hổ! Còn dám xuất hiện trước mặt bản tiểu thư!” Vẻ mặt Mỹ Nhi tươi cười, khẽ giơ ngón tay đỏ vào Vu Thiện, người vừa bước vào cửa, sắc mặt không thân thiện nhìn chằm chằm vẻ mặt xinh đẹp của Vu Thiện. Người này chính là người phụ nữ đã nằm trên giường của Lãnh hôm ấy, cô ta chiếm đoạt vị trí vốn thuộc về mình, sao không khiến cô ta tức giận được chứ? Ngày hôm qua TV tuyên bố chuyện hôn sự của hai người càng thêm kích động cô ta.
“Ai là tiện nhân, cô rõ ràng hơn cả tôi chứ?” Vu Thiện lạnh lùng nhìn chằm chằm bộ ngực Mỹ Nhi đang tức giận bất bình, người phụ nữ trước mặt mặc quần áo để lộ cơ thể mới là tiện nhân đấy chứ? Người phụ nữ này rất đẹp, vẻ đẹp thuộc kiểu diêm dúa, nhưng những người phụ nữ như vậy thường không có đầu óc.
“Cô nói gì? Cô dám nói cô không dùng thủ đoạn giở trò nằm trên giường của Lãnh!” Mỹ Nhi bị thái độ của Vu Thiện khiến bộ ngực phập phồng không ngừng nghỉ, cô ta sao chịu nổi sự sỉ nhục này.
“À, con mắt nào của cô nhìn thấy? Tôi chỉ biết là có người không biết xấu hổ giơ chân dụ dỗ người đàn ông của tôi thôi!” Vu Thiện cười châm biếm, cô sẽ đòi lại cái tát tay mà mình bị, cô không phải là đứa bé không biết đánh trả năm đó.
“Đàn ông của cô là ai, không biết xấu hổ, Lãnh mới là người đàn ông của tôi!” Mỹ Nhi bị Vu Thiện chọc giận không nhẹ, rõ ràng Lãnh không thích Vu Thiện tại sao ngay trước mặt mọi người lại tuyên bố hôn sự cùng cô ta, cô có gì kém hơn Vu Thiện?
“Mỹ Nhi, cô ta là ai vậy?” Người phụ nữ bên cạnh Mỹ Nhi không cam lòng bị xem nhẹ, vội vàng đứng lên hỏi, cô ta và Mỹ Nhi cùng đi dạo phố, muốn ăn mặc đẹp một chút để mấy ngày sau tham dự bữa tiệc do nhà Âu Dương tổ chức, nên mới đi tới cửa hàng này, phát hiện quần áo chỗ này không tệ, nhưng không nghĩ tới sẽ gặp một người phụ nữ không cùng đẳng cấp với bọn cô gây gổ với bọn cô.
“Người phụ nữ ảo tưởng muốn dụ dỗ Lãnh! Châu Nhi, chúng ta cùng nhau dạy dỗ cô ta!” Lửa giận trong lòng Mỹ Nhi đã bắt đầu thiêu đốt, cô ta tuyệt đối không cho phép Vu Thiện phá hư hạnh phúc của mình, hơn nữa ngày đó mình có thể đánh cô ta, hôm nay cũng có thể vậy.
“Được, phụ nữ như vậy đáng bị đánh.” Châu Nhi, người phụ nữ bên cạnh cũng thầm mến Âu Dương Lãnh, nhưng Âu Dương Lãnh một đầu ngón tay cũng không chạm vào cô ta, chỉ ở cùng Mỹ Nhi, nghe lời Mỹ Nhi, nên trong lòng cũng ghét Vu Thiện.
“Chỉ bằng các người?” Vu Thiện khinh thường nhìn hai người phụ nữ muốn chửi nhau một cái, trong mắt toàn ý mỉa mai khinh miệt, khiến hai người phụ nữ vốn vì không chiếm được vị trí đại thiếu phu nhân nhà Âu Dương mà đố kỵ đỏ mắt, càng thêm giận dữ.
“Để cho cô nếm thử một chút sự lợi hại của chúng tôi, để cô không dám xuất hiện trước mặt Lãnh.” Châu Nhi bị giọng nói khinh miệt của Vu Thiện kích động thân thể run rẩy, không phải là sợ mà vì tức giận, khi cách một khoảng gần liền vung cái tát lên mặt Vu Thiện.
“Hừ, rất không biết tự lượng sức mình!” Từ nhỏ Vu Thiện vì kế sinh nhai hàng ngày đã làm đủ mọi chuyện, sức lực mạnh hơn phụ nữ bình thường, huống chi là hai thiên kim tiểu thư được cưng chiều từ bé. Vu Thiện nhìn thấy tránh được quả đấm của Châu Nhi, sau đó duỗi chân một cái, thừa dịp lúc chân Châu Nhi nghiêng về phía trước, cô nhảy qua cản cô ta giữ vững cơ thể, “Bốp” một tiếng đánh lên mặt Châu Nhi, một cái tát này không chút lưu tình, đánh cho mặt Châu Nhi nghiêng về một bên.
“Đây là dạy dỗ cô, Âu Dương Lãnh là người đàn ông của tôi!” Sau khi Vu Thiện đánh một tát, phủi phủi tay, nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Mỹ Nhi, mình biểu lộ chiêu này khiến cô ta ngạc nhiên chứ?
Còn Châu Nhi thì bị đánh ngã nhào trên đất, tay nhỏ bé bụm lấy gò má, khóe miệng có chút máu chảy xuống, cô ta không tin mình lại bị đánh, từ nhỏ không phải mọi người đều thuận theo mình sao?
“Cô muốn chết!” Trong nháy mắt Mỹ Nhi bị dọa sợ, nhưng trời sinh can đảm bản tính xấu xa khiến cô ta dám đối mặt với Vu Thiện tràn đầy hận ý. Từ trước tới giờ không có người phụ nữ nào dám phách lối trước mặt cô ta, cô ta nâng bàn tay nhỏ bé lên, không để ý tới chỗ này vì cái tát lúc nãy mà thu hút sự chú ý của rất nhiều người, cô ta muốn đánh tan vẻ mặt tươi cười chướng mắt của Vu Thiện, không ai dám phách lối ngang ngược trước mặt cô ta!
“Muốn chết chính là cô.” Vu Thiện nhẹ nhàng tránh Mỹ Nhi đánh trả, một cú xoay người đẹp mắt đưa chân đá vào bắp chân Mỹ Nhi khiến cô ta kinh ngạc, trong nháy mắt cô đưa hai tay “Bốp bốp” đánh hai phát vào mặt Mỹ Nhi, thoáng chốc trên gương mặt Mỹ Nhi xuất hiện hai dấu vết ngón tay rõ ràng!
“Á!” Mỹ Nhi bị đá vào bắp chân, vốn đã đứng không vững lại còn bị Vu Thiện đánh liên tiếp hai cái, thân thể đứng không vững ngã nhào xuống mặt đất, nằm vật trên đất cùng Châu Nhi.
“Đây là dạy dỗ cô, tôi không phải dễ bắt nạt!” Vu Thiện nở nụ cười tràn đầy ác ý ngồi xổm xuống, vẻ mặt khinh thường, vì sao hai người bọn họ đánh mình? Âu Dương Lãnh có gì tốt? Đáng để vì anh ta mà bắt nạt mình?
“Đáng đánh!” Chợt trong đám người xung quanh có tiếng vỗ tay rất lớn truyền ra khiến Vu Thiện ngạc nhiên, cô nhìn bốn phía xung quanh, chỗ này từ khi nào thì đông người như vậy rồi? Một màn đáo để vừa rồi không phải là bị thấy rồi chứ? Cô chợt muốn chui đầu vào hang không ra ngoài, mất mặt quá.
Vì nơi này là khu sầm uất đông đúc, lượng người qua lại rất đông, còn tình huống bên này vẫn có người chú ý, cũng nghe tiếng bọn Mỹ Nhi ác ý chửi bới, khi thấy Vu Thiện vì tự vệ mà đánh hai người này thật sự rất giống nữ anh hùng xinh đẹp, trong lòng càng ủng hộ sự dũng cảm của Vu Thiện.
“Cô gái, cô không sao chứ?” Một bóng người xuất hiện bên cạnh Vu Thiện, giọng nói êm dịu khiến người ta vừa nghe xương cốt mềm nhũn, Vu Thiện ngẩng đầu lên thì thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ tràn đầy ý cười mê người đang nhìn mình.
Hết chương 26