Buổi tối, những ngôi sao ở phía Bắc hỗn độn, đó là một điềm xấu. Dự báo mọi việc không tốt, đại hung.
“Này, Qụa đen, không lẽ màu đem của quạ đen thật sự mang tới bất hạnh hử? Giống như đám Mochi….” Fuyuki vỗ vỗ đầu quạ đen nói.
“Sá –“ Qụa đen đang bay bất mãn kêu một tiếng, ở trên không trung xoay ba trăm sáu mươi độ.
“A a a — dừng tay, quạ đen, ta chỉ nói giỡn thôi, ta sao lại tin tưởng cái kiểu nói không căn cứ kia? Nói giỡn thôi mà…”
“Sá sá –“ Qụa đen đập mạnh hai cánh, nhưng đã chịu dừng kiểu bay lộn vòng, bắt đầu bay về hướng đông.
Fuyuki thở nhẹ, thì ra thức thần cũng có thể tức giận, hôm nay thật sự học được điều này rồi.
Hai ngày trước, Jaken bị Sesshoumaru phái đi tìm em trai của Toutousai luyện đao từ răng quỷ, nhưng sáng nay vẫn chưa về, vì vậy ném Rin và Fuyuki ở lại. Cho tới khi chạng vạng Sesshoumaru cũng không trở về, Fuyuki biết mọi chuyện hoàn toàn không đơn giản, việc Sesshoumaru đi một khoảng thời gian dài như vậy tuyệt đối là cơ hội tốt của cô.
Trở về, cô phải đi về, tuyệt đối!
Áp lực là dục vọng liền như vậy nháy mắt bùng nổ, rốt cuộc ức chế không được. Đem linh ở lại phụ cận là thần xã trung, liền khu hắc nha chạy đi ra.
Phía Đông nước Musashi có một thôn nhỏ, cái giếng, sau một lúc phát động mọi người tìm thì Fuyuki cũng đã tìm ra cái giếng mà Kagome nói tới – cái giếng liên kết giữa hai thế giới.
“…Chính là đây sao?” Một loại cảm giác sức mạnh cổ xưa dâng lên, nhìn qua cái giếng chỉ là một cái giếng thường, nhưng bên trong tản ra một chút yêu khí cùng với một loại sức mạnh mà cô vô cùng quen thuộc, cùng một loại với kết giới, có điều mạnh hơn rất nhiều. Đây là…. Trước kia, cô có đọc qua trong một quyển sách cổ, là “Giản” có thể liên thông hai thế giới, nó đây sao?
Đưa tay đặt lên miệng giếng, thật sự có cảm ứng…
Đúng thế, đây là “Giai”! Cô nghiên cứu kết giới nhiều năm rồi, tuyệt đối không sai, chính là loại cảm giác này, cái cảm xúc quen thuộc này…
Máu trong cơ thể Fuyuki sôi trào lên, giống như muốn phá cơ thể của cô mà trào ra ngoài khiến cho cô phải run nhẹ. Xung quanh yên tĩnh, tim đập nhanh và mạnh, nghe rất rõ, một tiếng, một tiếng, giống như đập nát cái gì vậy, lộ ra cảm xúc chân thật nhất…
Cuối cùng, cũng tìm thấy….
Cố gắng khống chế lại cảm xúc của mình, lấy viên ngọc tứ hồn từ trong túi nhỏ ra, ép buộc một hồi lâu mới có thể phá bỏ được phong ấn bên trên.
“Hô – mình vô dụng thật, thế mà lại kích động đến mức này” Fuyuki cười tự giễu, lau cái trán đầy mồ hôi, đem đạo cụ xuyên qua – ngọc tứ hồn nắm ở trong lòng bàn tay đầy mồ hôi.
Aogiri, tôi… Có thể trở về, xin lỗi, không thể cùng anh nói lời tạm biệt. Còn có…. Sesshoumaru, chắc là sẽ tức giận, nhưng mà lúc đó hắn cũng không có cách nào để đem cô trở về. Nghĩ tới bộ dạng tức giận mà không có chỗ bộc phát của Sesshoumaru, Fuyuki nở nụ cười sung sướng.
Vậy thì, tạm biệt…
Có thể thì gặp lại…..
Thả người nhảy vào trong giếng, trong nháy mắt chạm vào đáy giếng, bốn phía biến thành một không gian khác, giống như chìm trong dòng nước xanh thẳm.
Nhanh chóng, ở trong dòng nước xanh kia xuất hiện ánh sáng màu trắng. Là đó ư? Thông đạo có thể đi qua sao? Khi Fuyuki chạm vào ánh sáng trắng, thấy những ngôi nhà cao tầng quen thuộc, trên đường lớn là những chiếc ô tô, trên bầu trời là tiếng cũng những chiếc máy bay đang bay…
Cuối cùng cũng đã về…
Khi Fuyuki chỉ mới nở nụ cười nhàn nhạt thì ánh sáng màu trắng lại xuất hiện, sau đó đánh lên mặt tường, rồi Fuyuki lâm vào bóng tối.
Sesshoumaru dùng Thiên Sinh Nha cứu Jaken mới biết, Kaijinbo kia bị cây kiếm tạo ra từ nanh – Nanh Qủy khống chế thì cười lạnh “Đúng là ngu xuẩn, bị chính cây kiếm mình tạo ra khống chế”
“Sesshoumaru sama…” Jaken bất an nhìn Sesshoumaru, bộ dạng của Sesshoumaru hôm nay ông chưa từng nhìn thấy, tuy rằng vẫn lạnh lùng như trước, nhưng mà Jaken biết, bây giờ mà chọc Sesshoumaru thì tên tùy tùng như hắn chắc chắn sẽ bị một kiếm chém chết.
Sesshoumaru không thèm quan tâm Jaken đang sợ hãi ở sau, biến thành một tia sáng bay về phía có mùi của Kaijinbo.
Dám chạy trốn sau lời cảnh cáo của hắn? Cô ta không muốn sống nữa sao? Đôi mắt màu vàng của Sesshoumaru lạnh lẽo, đối với việc Fuyuki chạy trốn một mình vô cùng tức giận. Nhưng ngửi được mùi Fuyuki đang đứng yên ở một chỗ nên Sesshoumaru quyết định đi tìm Nanh Qủy về rồi tính sổ với Fuyuki sau.
“Sesshoumaru?!” Trong lúc Inu Yasha cố gắng nghĩ biện pháp phá hủy Nanh Qủy thì thấy bóng dáng màu trắng vừa quen thuộc vừa đáng ghét xuất hiện ở cạnh Nanh Qủy, khó chịu hỏi “Ngươi tới đây làm gì?”
“Ta tới để thu lại cây kiếm này”
Sesshoumaru bình tĩnh trả lời câu hỏi của Inu Yasha, có điều sự lạnh lẽo trong mắt của Sesshoumaru khiến cho Inu Yasha không khỏi rùng mình một cái.
Sao vậy? Tâm trạng của Sesshoumaru có vẻ không tốt.
“Sesshoumaru, mau dừng tay!” Toutousai đứng sau lưng Kagome thấy Sesshoumaru đi tới cạnh Nanh Qủy thì vội mở miệng ngăn “Thanh kiếm này có tà khí không bình thường, cho dù là Sesshoumaru ngươi…”
“Ngươi cho rằng Sesshoumaru ta và ngươi cùng một loại à?” Nanh Qủy phát ra tà khí mạnh mẽ, nhưng trong chốc lát bị sát khí của Sesshoumaru thu phục, ngay lập tức bay về phía Sesshoumaru.
“…” Sesshoumaru… Qủa nhiên cái tên này vô cùng đáng ghét, ngay cả tà khí đậm đặc như vậy cũng không phải là đối thủ của hắn. Toutousai khó chịu bĩu môi.
“Inu Yasha, ngươi đã ở đây thì cũng nhanh chóng xác định cho ta một việc đi”
“…” Sesshoumaru cùng hắn làm một việc sao? Inu Yasha ngẩn người, sau đó không do dự rút Thiết Toái Nha phóng về phía Sesshoumaru “Tuy rằng không biết ngươi muốn xác định chuyện gì, nhưng nếu muốn đánh nhau với ta thì ta luôn sẵn sàng”
“A a… Đúng là kẻ đơn thuần” Toutousai lắc đầu nhìn hai anh em đáng đánh nhau.
“Cái này cũng không có cách –“ Shippo ra vẻ người lớn nói “Ai bảo hắn là Inu Yasha”
“Ừ” Đoàn người gật đồng đồng ý.
“Ồ? Hôm nay Thiết Toái Nha có vẻ mạnh hơn bình thường một chút?”
“Mới một chút thôi! Đáng ghét!” Nhìn thấy bộ dạng không mặn không nhạt của Sesshoumaru, tức giận vô cùng.
“Nếu như giữ đao không được vậy không cần giữ nó” Sesshoumaru cầm Nanh Qủy, đánh Thiết Toái Nha văng ra khỏi tay của Inu Yasha.
“A, thiếu gia Inu Yasha, nhanh chóng lấy Thiết Toái Nha về!” Myoga đột nhiên nhảy lên vai Inu Yasha, thúc giục.
Inu Yasha nhìn cây Thiết Toái Nha ở cách đó không xa, một phát bay về phía Sesshoumaru “Đao nặng như vậy ngươi bảo ta dùng thế nào? Còn không bằng dùng tay để phân thắng bại”
Myoga kêu oai oái. Hắn sao lại quên cái tính của Inu Yasha vậy? Nếu bảo hắn đi đông, hắn chắc chắn sẽ đi tây.
Inu Yasha còn chưa kịp đụng vào người Sesshoumaru đã bị Nanh Qủy đánh văng ra ngoài, máu chảy đầy trên mặt đất.
“Không tốt!” Cảm giác được yêu khí của Inu Yasha ngày càng bộc phát, Toutousai kéo Kagome “Chuẩn bị đem Inu Yasha rời đi”
“Ừ, được”
Cuối cùng cũng chỉ là bán yêu sao? Nhưng hương vị máu của yêu quái là gì?
Nhìn Nanh Qủy đang đánh về phía Inu Yasha ngừng lại, máu của Inu Yasha có chút thay đổi, biến thành mùi của yêu quái hoàn toàn…. Mà khi cặp mắt màu đỏ đầy sát khí của Inu Yasha nhìn về phía hắn khiến hắn có chút sợ hãi.
Lửa của Toutousai đột nhiên xuất hiện làm cho Sesshoumaru phải rời xa Inu Yasha.
“Tiểu thư Kagome, nhanh lên!” Miroku hô.
“Inu Yasha, ngồi xuống!”
“Oành!”
Lúc ngọn lửa kia biến mất thì tất cả đã trở về như trước.
“Sesshoumaru sama, không đuổi theo sao?” Jaken vất vả lắm mới đuổi theo được Sesshoumaru, thở hổn hển hỏi Sesshoumaru đang đứng yên.
Mùi máu của yêu quái, bây giờ đuổi theo hắn sẽ có đáp án. Mới đi vài bước, Sesshoumaru dừng lại, đồng tử màu vàng nhanh chóng co rút.
Trong gió truyền tới một mùi máu tươi… Cái mùi máu đó…. Hai trăm năm trước từng ngửi qua một lần, nhưng trong hai trăm năm nay chưa từng thấy xuất hiện, làm cho hắn suýt nữa quên mất mùi vị đó. Bây giờ ngửi được…. Từng chút một… Mùi máu cùng với bộ váy màu đỏ kia xuất hiện trong đầu, cũng giống như lúc đó, cái loại cảm giác vừa tức giận vừa đau lòng đến mức thở không nổi không thể kiềm chế…
Fuyuki…
Nhìn bóng dáng màu bạc biến mất ở phía đông, Jaken nhìn phương hướng biến mất, lẩm bẩm nói: “Sesshoumaru sama, cái hướng đó ngược với đường mà nhóm Inu Yasha chạy trốn…”
Danh Sách Chương: