• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đông Lam là Toran, vậy Xuân Lam, Hạ Lam và Thu Lam là gì đây =_=
Kikyo.(InuYasha).600.1676800
“…” Cô không phải cố ý mà, là do trong trường hợp hỗn loạn nên không kịp phản ứng thôi.
“Ngươi tới đây làm gì?”
“Hừ, tóm lại không phải tới giúp ngươi, ta chỉ làm việc ta muốn làm thôi.” Tình huống bên Kagome hình như không ổn, phải qua giúp đỡ.
Fuyuki nhìn đám Kagome đang ra sức che chở cho người dân, tình hình của trên đàn tế cũng rất nguy hiểm, đang muốn qua giúp đỡ thì bị Sesshoumaru cầm tay kéo lại vào lòng của hắn. Fuyuki chưa kịp kháng nghị đã bị đem tới chỗ của Rin.
“A, Sesshoumaru sama!” Rin cao hứng gọi Sesshoumaru.
“Sesshoumaru điện hạ, chúng tôi tới giúp đỡ ngài!” Con sói nhìn thấy Sesshoumaru thì nửa quỳ trên mặt đất, cung kính nói.
Sesshoumaru liếc mắt nhìn hắn, khuôn mặt không có biểu tình gì, một lát mới nói, “Tùy ý”
“Vâng, Sesshoumaru điện hạ!” Con sói vui vẻ lớn tiếng đáp, sau đó giống như ăn phải thuốc kích thích chạy vào tham gia chiến đấu.
“Này, Sesshoumaru, buông tay!” Fuyuki dùng sức kéo ra nhưng tay của Sesshoumaru giống như tay sắt, ôm chặt cô vào trong ngực, cho dù cô giãy dụa thế nào cũng không thoát được.

“An phận ở đây cho ta, bên đó không cần ngươi quan tâm!” Giọng nói của Sesshoumaru trong trẻo nhưng lạnh lùng, bên trong còn ẩn chứa sự tức giận, Fuyuki sửng sốt, ngừng lại động tác giãy dụa.
“Nhưng mà…” Fuyuki lo lắng nhìn về phía nhóm Kagome, lại phát hiện bên đó chuyển tình huống, chiến trường hỗn loạn lúc nãy lại thêm náo nhiệt, Kouga mang theo thuộc hạ của hắn tham gia chiến đấu, tuy rằng vẫn còn cãi nhau với Inu Yasha nhưng nguy hiểm của Kagome và nhóm thôn dân đã an toàn.
Fuyuki nhẹ thở một cái, cũng không có ý tham gia cuộc chiến kia. Tuy rằng cô là người có dây thần kinh vận động siêu việt nhưng mà thể lực vẫn yếu hơn yêu quái.
“Ta biết rồi, ta sẽ không ra tay can thiệp chuyện của ngươi, dù sao ngươi cũng nói chúng ta không quan hệ, mà dù ta muốn cũng không có sức mà ra tay, với lại đó là chuyện riêng của ngươi và người phụ nữ của ngươi…” Fuyuki thừa lúc tay của Sesshoumaru buông lỏng thì tạo ra khoảng cách, đứng cạnh Ah Un nói.
Sesshoumaru im lặng nhìn Fuyuki một lát mới dùng giọng điệu không vui không giận hỏi “…Ai là người phụ nữ của ta?”
“Này này, Sesshoumaru, cho dù ngươi là một tên máu lạnh đi chăng nữa cũng không thể nói câu này đó! Người ta tìm tới cửa rồi mà còn phủ nhận à? Ngươi như thế thì cái cô gái xinh đẹp tên Toran gì đó phải làm sao?”
Lần này khuôn mặt không thay đổi của Sesshoumaru lạnh lẽo, sau khi nghe hết lời của Fuyuki thì khuôn mặt đen luôn.
“A! Sesshoumaru sama, tiểu nhân cuối cùng cũng tìm được…” Chữ ngài… sau chưa kịp nói thì Jaken nuốt vào trong họng. Sao thế này? Hắn chỉ mới rời Sesshoumaru sama một lát thì mặt của ngài ấy đã biến thành mặt đen rồi là sao? Thật đáng sợ…
Sesshoumaru liếc mắt nhìn Jaken, dọa hắn sợ hãi, ngón tay thon dài cầm lấy chuôi đao Nanh Qủy…
A a a a – Sesshoumaru sama, ngài muốn làm gì? Jaken sợ hãi nhắm hai mắt.
Xong rồi, Sesshoumaru sama tức giận, tuy rằng không biết nguyên nhân nhưng xem tư thế này thì Jaken hắn sắp thành linh hồn dưới Nanh Qủy rồi. Oa, hẹn gặp lại Sesshoumaru sama mà hắn yêu nhất. Hẹn gặp lại Ah Un, hẹn gặp lại Rin. Còn có, cái Fuyuki khiến người ta ghét kia nữa. Tuy rằng hắn sẽ chết, nhưng có thể chết dưới tay của Sesshoumaru sama thì hắn sống cũng không uổng.
“Jaken, ngươi còn muốn ngồi dưới đất đến khi nào?” Fuyuki nhìn Jaken ngồi dưới đất với bộ dạng hi sinh anh dũng thì mở miệng nói.
“Không phải, Fuyuki neesan, Jaken sama đang ở trong ảo tưởng, một lát sẽ tỉnh lại.” Rin thật thà giải thích.
“Thật không?”
“Hả?” Jaken mở hai mắt, phát hiện Sesshoumaru đã không còn trước mắt. Cúi đầu nhìn bản thân một cái, vẫn như trước. Hắn, còn sống… Qủa nhiên Sesshoumaru sama rút đao không phải là để giết hắn.
Jaken hít một hơi thật sâu, trấn định đứng dậy, phủi bụi trên quần áo, sau đó đem ánh mắt nhìn về chiến trường.
“A – Sesshoumaru sama, bây giờ không phải là lúc đánh nhau với Inu Yasha mà! Cùng nhau đấu với đám mèo rừng mới đúng!”
Fuyuki nhìn bộ dạng lo lắng của Jaken, người kia hẳn đã thoát khỏi ảo tưởng rồi.
“Jaken, ồn muốn chết, im lặng đi”
Jaken dừng lại động tác chạy tới chạy lui, nhìn về chỗ phát ra âm thanh mới phát hiện Fuyuki đứng đó, kinh ngạc “Fu, Fuyuki, sao ngươi ở đây? Không phải ta bảo ngươi và Rin phải ở bờ song sao?”
“Vì sao ta phải nghe lời ngươi?”

“Ây, bây giờ không phải lúc nói cái này, mau nghĩ biện pháp ngăn cản Sesshoumaru sama và Inu Yasha đi!”
“Không liên quan tới ta!” Fuyuki ôm tay ngồi dựa vào Ah Un, “Nói cái cô gái Toran của Sesshoumaru đi!”
“Ai?”
“Lúc nãy Inu Yasha cùng với Toran đánh nhau, Sesshoumaru đi lên đỡ giúp cô ta nên Inu Yasha mới đánh hắn, cái này là do hắn bảo vệ người phụ nữ của hắn cho nên hết cách!” Fuyuki đáp lại nghi ngờ của Jaken.
Ớ? Đầu Jaken như bị nổ rồi, người phụ nữ của Sesshoumaru sama người phụ nữ của Sesshoumaru sama… Vô số âm thanh vang vọng trong đầu hắn, Jaken cảm thấy trước mắt xuất hiện không ít lửa.
Không đúng, Sesshoumaru sama có người phụ nữ của mình sao tùy tùng như hắn không biết? Hơn nữa Fuyuki vừa nói gì? Người phụ nữ của Sesshoumaru sama là Toran, chủ nhân của Tứ Đại Thiên Vương!!! Đùa cái gì thế, đó là người phụ nữ bị Sesshoumaru sama đánh gần chết đấy!
“Loại phụ nữ đó Sesshoumaru sama rất chướng mắt.” Jaken biện hộ cho Sesshoumaru,“Mấy năm trước, bộ tộc mèo rừng đột kích, rất nhiều yêu quái chịu ơn của cha Sesshoumaru sama tham gia chiến đấu. Lúc đó Thiết Toái Nha trong tay Inu Yasha, vì chống đỡ bộ tộc mèo rừng, Sesshoumaru sama cũng kệ thân phận bán yêu của Inu Yasha, bảo ta tới gọi hắn tham gia. Nhưng tên Inu Yasha kia vì yêu một người phàm, lại bị cô ta phong ấn. Cuối cùng, trận chiến đó thua…”
“…” Cho nên mới từ không thích thành ghét Inu Yasha, mới ghét loài người, bởi vì đó là hai nhân tố làm hắn mang sỉ nhục trên lưng hả? Khó trách cái tên Sesshoumaru không bao giờ để lộ cảm xúc lại giận đến mức vung đao, khó trách tại sao hắn không cho Inu Yasha tham gia trận chiến này. Là muốn nói, sỉ nhục của hắn chỉ có hắn rửa, bất kì ai cũng không được phép nhúng tay…
“Aiz, tuy rằng ta có thể hiểu tâm trạng của Sesshoumaru sama, nhưng mà nếu vậy thì không thể thắng được tộc mèo rừng…” Jaken bất đắc dĩ nói.
“Hai anh em này làm gì thế? Tự dưng đánh nhau!” Xuân Lam nhìn hai anh em đánh nhau, không hiểu nổi.
“Bọn họ là anh em thật à?” Thu Lam đứng đối diện há mồm hỏi.
“Hừ, như vậy vừa tốt, bốn người chúng ta đem hai anh em này vây lại!” Toran cười lạnh nói.
“Vâng, đại tỷ!”
Yêu lực của bốn người dâng lên, băng, lửa, sấm, hoa [1], bốn sức mạnh dung hợp tại một chỗ, hình thành một sức mạnh kinh khủng. Đúng lúc này, Oyakata đứng lên, lắc lắc tới cạnh đám Toran.
“Cho ta máu, cho ta linh hồn…”
“Xin đợi lát, Oka…” Toran còn chưa nói xong thì Xuân Lam, Hạ Lam và Thu Lam bị tay của Okayata chụp chết, yêu lực và linh hồn của ba người bị Okayata hút vào trong người.
Máu tươi và linh hồn là yêu cầu cần phải đạt, ngọc tứ hồn bên trong xuất hiện tác dụng, thể xác bình thường của Oyakata bắt đầu có máu, nghi thức sống lại đã hoàn thành.
Toran ôm thi thể của em trai và em gái, không thể tin nhìn thủ lĩnh của họ, trong lúc trăng tròn thì tiếng rên rĩ vang lên.
Động tác của Sesshoumaru và Inu Yasha dừng lại, cả hai nhìn về phía Oyakata.
Sesshoumaru nhíu mày, rút kiếm đánh về phía Oyakata. Nhưng mà kết quả vẫn như trước, kết giới mạnh mẽ đánh hắn bay ngược lại.
“Cha của các ngươi còn không thể xử lí được ta, ngươi chỉ là con chó nhỏ, móng vuốt đó làm sao có thể hủy đi kết giới của ta?” Oyakata đắc ý cười to, không thèm quan tâm đánh về phía Sesshoumaru và Inu Yasha, Thân thể đó tuy lớn nhưng tốc độ lại không chậm, Sesshoumaru và Inu Yasha chỉ có thể né tránh, ở thế yếu.

“Chết tiệt, không phải là kết giới thôi sao!” Inu Yasha bị đánh trúng đứng dậy, lau đi máu ở khóe miệng, lưỡi đao Thiết Toái Nha đánh về phía Oyakata “Xem bổn đại gia phá kết giới của ngươi thế nào!”
Lưỡi đao chậm rãi biến thành màu đỏ, giống như Fuyuki thấy lúc trước, kết quả cũng giống như vậy, lưỡi đao màu đỏ dễ dàng phá vỡ kết giới, chém trúng ngực của Oyakata.
“Xem ra một thời gian không gặp, Inu Yasha lại có thể khai triển chiêu mới của Thiết Toái Nha” Jaken cảm than, “Ai, vốn nó phải thuộc về Sesshoumaru sama!”
“Jaken, im lặng, Sesshoumaru đang nhìn ngươi!” Fuyuki nhắc nhở Jaken.
“A, Sess, Sesshoumaru sama…” Lại dùng ánh mắt đầy sát khí nhìn hắn.
Sesshoumaru nhìn Inu Yasha cầm Thiết Toái Nha đánh Oyakata, tuy rằng Oyakata bị thương nhưng không thể giết hắn. cầm Nanh Qủy để lại ở thắt lưng, tính dùng tay không đánh với Oyakata thì Thiên Sinh Nha lại có nhịp động.
Thiên Sinh Nha dùng để chữa thương, lưỡi đao màu lam xẹt qua thân thể của Oyakata, linh hồn trong cơ thể hắn bị trói buộc ngay lập tức đi ra, Oyakata lại biến thành thi thể, hét lên một tiếng không cam lòng, nhưng cũng chỉ là tiếng hét của linh hồn. Mà Xuân Lam, thu Lam và Hạ Lam vừa chết sống lại.
“Sao thế này? Thiên Sinh Nha không phải để cứu người sao?” Inu Yasha khó hiểu hỏi.
“Hừ, chỉ là một linh hồn mà thôi!” Sesshoumaru hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Inu Yasha “Phần còn lại giao cho ngươi.”
“Sesshoumaru!” Toran gọi Sesshoumaru đang đi về phía Fuyuki.
“Muốn phân thắng bại sao?”
Toản nhẹ nhàng lắc đầu, “Cảm ơn ngươi cứu em trai và em gái ta, chúng ta phải đi về. Chỗ này… Không bao giờ tới nữa.”
Mọi thứ xong, tuy rằng không phải do một mình mà thắng nhưng mà Sesshoumaru cũng thỏa mãn. Fuyuki nhìn Sesshoumaru đi về phía mình, môi nâng lên.
“Đi thôi!” Một câu ngắn gọn, Sesshoumaru giống như trước, đi trước cô, Jaken và Rin vội vàng đi theo, lần này Fuyuki có vẻ ngoan ngoãn.
Fuyuki cúi đầu cười khẽ, muốn đuổi theo thì phía sau xuất hiện một ánh mắt xa lạ, không thể đoán được ý đồ của người kia, tầm mắt kia rõ ràng là nhắm về phía cô. Xoay người lại thì không thấy ai.
Người nhìn từ nơi bí mật kia, là ai?


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK