Jill Sam muốn cùng Tần Thiên hẹn ước thời gian hiệp đàm, Tần Thiên lại nói với hắn: “Nay nhiều người đối với công phu trà của Thịnh Thế chúng ta có hứng thú, ta phải gặp mặt trước mới có thể biết ngày nào có thể cùng ngươi nghị đàm.”
Phong thuỷ thay phiên chuyển dời, hiện tại đến lượt bọn họ thể hiện sĩ diện.
Jill Sam thấy có nhiều đối thủ cạnh tranh như vậy, trong đó có cả người đến từ Anh lợi quốc, tất nhiên sốt ruột. Lập tức tỏ vẻ hoàn toàn chấp nhận giá lúc trước Tần Thiên đưa ra, chỉ cần Tần Thiên truyền thụ cho hắn tài nghệ công phu trà này.
Tần Thiên thấy mọi việc biến chuyển tốt, cùng hắn ước hẹn hai ngày sau gặp mặt trao đổi.
Hai ngày sau, Tần Thiên thân thể còn chưa hoàn toàn khôi phục, Trang Tín Ngạn đại diện cho Tần Thiên cùng Phan quan ký kết hiệp ước mua bán với Jill Sam. Dựa theo hiệp nghị, quyền môi giới cho sinh ý lần này của Jill Sam giao cho Phan quan, mà Phan quan lại đem lá trà Jill Sam muốn mua giao cho Thịnh Thế. Như vậy, Phan quan đạt được địa vị Thương tổng, mà Tần Thiên cũng đạt được sinh ý lớn, giai đại vui mừng.
Từ đó Tần Thiên tại đây giữa đại sảnh đã giành lấy toàn thắng.
***
Thẩm phủ
Trang Minh Hỉ tức giận cầm chén trà trong tay ném trên mặt đất, chén trà thượng đẳng vỡ thành mảnh nhỏ, làm cho Hỉ Thước ở một bên đau lòng, trà cụ vô cùng thượng đẳng cứ như vậy mà bị phá hỏng …
“Phu nhân, cần gì phải chọc tức thân mình…” Hỉ Thước tiến lên từng bước, khuyên nhủ: “Để Thịnh Thế phụ trách sinh ý của Jill Sam vốn là kết quả mà chúng ta muốn mà.”
“Nhưng ta đã nói rồi, ta không muốn thất bại trước nàng ta để đạt được kết quả này” Trang Minh Hỉ giận dữ không cam lòng.
Hỉ Thước chỉ huy nha hoàn đem các mảnh chén vỡ thu thập sạch sẽ, để tránh làm hài tử bị thương. Đợi cho nha hoàn thu thập xong lui xuống, Hỉ Thước lúc này mới đi đến bên cạnh Trang Minh Hỉ nói: “Kỳ thật, đây cũng là một chuyện tốt.”
Trang Minh Hỉ căm tức nhìn nàng, nếu nói lời này thốt ra từ một người khác mà không phải là Hỉ Thước luôn một bước không rời nàng, chỉ sợ nàng sẽ tát một bạt tai.
“Chuyện tốt, ngươi nói ta bại bởi nàng là một chuyện tốt.”
Hỉ Thước không để ý lửa giận của nàng, tiếp tục nói: “Phu nhân, người ngẫm lại xem, nếu người thắng Đại thiếu phu nhân, lại giao sinh ý này ra, lấy tính cách đa nghi cẩn thận của nàng nhất định sẽ nghi ngờ, đối với kế hoạch của chúng ta sẽ bất lợi, nàng biết người thua nàng, càng cao hứng, cũng sẽ thả lỏng cảnh giác. Cho nên nô tỳ mới nói đây là một chuyện tốt.”
Trang Minh Hỉ hít sâu vài lần, chậm rãi bình ổn tức giận, nàng đứng lên, ở trong phòng chậm rãi đi lại, vừa đi vừa nói chuyện: “Ngươi nói có lý, là ta quá thiếu kiên nhẫn …”
Nàng đi đến bên cạnh Hỉ Thước nhìn nàng nói: “Còn có, ta và ngươi đã nói qua rất nhiều lần, ngươi không cần tự xưng nô tỳ, khế ước bán thân ta sớm đã đưa cho ngươi, ngươi lấy lễ muốn bồi ở bên người ta, ở trong lòng ta, ngươi đã trở thành thân nhân của ta, trừ bỏ Gia Bảo ngươi chính là thân nhân duy nhất.”
Nói xong, Trang Minh Hỉ cầm tay Hỉ Thước.
Hỉ Thước lệ nóng doanh tròng, nghẹn ngào gọi một tiếng: “Phu nhân…”
Trang Minh Hỉ cũng đỏ hốc mắt, “Hỉ Thước, ta biết ngươi vẫn không tán thành việc ta kéo Tần Thiên vào trong chuyện này. Nhưng Kiều Đại đã chết như thế nào, ngươi có nhớ rõ không, hắn chết thảm như vậy, ta mỗi đêm nằm mơ đều nhìn thấy hắn một thân đầy vết thương, đều do ai làm hại chứ?”
Nói tới đây, Trang Minh Hỉ ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén: “Hết thảy đều là Tạ Đình Quân giở trò quỷ, hắn hại ta, hại Kiều Đại, cơ hồ hủy hoại mọi thứ của ta, nếu ba năm trước ta chết thì không còn gì để nói, hết thảy cát bụi về với cát bụi, cũng vô pháp so đo. Nhưng ta đã sống sót, Tạ Đình Quân nhất định phải trả giá vì tất cả những việc hắn đã làm. Tạ Đình Quân hiện tại có quyền thế, mà Tần Thiên là sơ hở duy nhất của hắn, nếu không lợi dụng Tần Thiên, ta làm sao có thể báo thù?”
“Nhưng mà, đối với Jill Sam, phu nhân thật sự nắm chắc như vậy?”
Trang Minh Hỉ xoay người, chậm rãi nói: “Jill Sam tuyệt đối không phải là một thương nhân đơn giản như vậy, năm trước thời điểm ta giao dịch với hắn, ta thật cẩn thận trông giữ hắn, nhưng hắn dưới mí mắt của ta vụng trộm chuồn ra ngoài di quán, nếu không có một lần ta bỗng nhiên có việc gấp, chưa cùng hắn hẹn trước phải đi tìm hắn, căn bản là sẽ không phát hiện hắn lén ra ngoài”
Trang Minh Hỉ ngồi xuống, thở dài một hơi: “Nếu không phải hắn bình an trở về, ta lại cực lực che giấu việc này, nếu không, chỉ cần chuyện hắn một mình ra khỏi di quán bị quan phủ biết, ta thân là người giám sát, sẽ phải chịu tội. Lần này, hắn lại đến Tuệ Châu, ta dám cam đoan, hắn nhất định sẽ giở trò cũ. Có điều lúc này, Tần Thiên không thể có vận khí tốt giống như ta lần trước, bởi vì ta vẫn phái người theo dõi Jill Sam, chỉ cần hắn vừa ra khỏi di quán, ta sẽ báo quan phủ, đến lúc đó, quan phủ sẽ trị Thịnh Thế. Ngươi nói xem, Tạ Đình Quân có thể trơ mắt nhìn người trong lòng chịu khổ hay không? Chỉ cần hắn dám làm việc thiên tư trái pháp luật, ta sẽ làm cho hắn đẹp mặt” nói xong, Trang Minh Hỉ nặng nề mà vỗ tay vịn ghế.
Hỉ Thước thở dài, kỳ thật, nàng thật sự cảm thấy Tần Thiên không phải là người xấu, phu nhân tính kế nàng như vậy, quả thật quá đáng. Nhưng mà phu nhân ba năm qua đã sống như thế nào đây? Vì đứa nhỏ, lo lắng đề phòng hiến thân cho Thẩm lão gia, cùng Thẩm phủ qua đường chu toàn, nay, bị bất đắc dĩ lại hiến thân cho Chu đại nhân. Nàng cơ hồ hàng đêm mất ngủ, cần nhờ đến dược mới có thể ngủ được, cho dù đang ngủ, cũng thường xuyên bừng tỉnh dậy.
Những điều này là vì sao, còn không phải bởi vì nàng không có nam nhân để dựa vào hay sao? Tạ Đình Quân hại chết nam nhân duy nhất nàng có thể tin tưởng, nàng trong lòng sao lại không hận? Nếu không để nàng báo thù, hận ý trong lòng nàng sao có thể tiêu tan?
Thân sơ có khác, cho dù Hỉ Thước cảm thấy Tần Thiên thực vô tội, nhưng vẫn lựa chọn đứng về phía Trang Minh Hỉ, tận tâm hết sức giúp nàng.
“Nhưng phu nhân, Tạ Đình Quân quyền cao chức trọng, hắn nếu thật muốn bao che Đại thiếu phu nhân, thân là bình dân như chúng ta thì có biện pháp gì đây?”
“Vậy phải xem xem hắn muốn bao che là loại người nào, với tội danh gì” Trang Minh Hỉ cười lạnh, “Có những tội danh, mặc dù là quan chức cao cũng không thể bao che. Chỉ cần Tạ Đình Quân thật sự bao che Tần Thiên, ta lập tức sẽ dâng lên hắn một phần đại lễ, đến lúc đó hắn sẽ minh bạch, chữ ‘Tử’ này viết như thế nào.”
Nghĩ tới cảnh tượng Tạ Đình Quân về sau sẽ ngồi vào nhà tù, thậm chí là bị chặt đầu, Trang Minh Hỉ nhịn không được cười ra tiếng.
Nhìn Trang Minh HỈ cười đến nghiến răng nghiến lợi, nước mắt doanh tròng, Hỉ Thước chỉ cảm thấy nàng rất đáng thương.
Bên này, Tần Thiên cũng không biết một âm mưu lớn đang lặng lẽ tới gần nàng. Sau khi cùng Jill Sam ký kết hiệp ước, thân thể của nàng cũng tốt lên không ít, nàng hưng trí bừng bừng bắt đầu chuẩn bị hết thảy công việc.
Xuất khẩu cần số lượng trà quá lớn, một Thịnh Thế khẳng định cung ứng không đủ, cho nên, Tần Thiên cùng Trang Tín Ngạn mấy ngày này vội vàng tiếp kiến trà thương các nơi, nghiệm hóa, thương nghị chế định giá. Một số trà thương vì muốn lá trà của mình được Tần Thiên lựa chọn, đều cố gắng nói chuyện với Tần Thiên, chỉ cần lựa chọn lá trà của bọn họ, tặng vật rất nhiều. Điều này khá phổ biến giống như kiếp trước, cơ hồ không có hối lộ thì không thể hoàn thành sinh ý.
Nhưng Tần Thiên phản cảm nhất là điểm này. Nàng muốn mấy thứ này làm cái gì? Chẳng phải là lông dê nhổ ra từ trên người dê hay sao, kết quả là, vì tiền tất nhiên sẽ tìm cách gian lận trên lá trà. Thị trường sẽ bởi vậy mà hỗn loạn.
Đối với mấy thương gia này, Tần Thiên không để ý tới, ngược lại đối với người thành thật buôn bán, Tần Thiên sẽ cho bọn họ cơ hội, cứ như vậy, mọi người biết Tần Thiên công chính nghiêm minh, cũng không dám ở trước mặt nàng làm trò.
Mà bên này, Jill Sam sau khi được Tần Thiên chấp nhận ký kết, việc trông giữ Jill Sam ở di quán cũng chuyển giao cho Thịnh Thế.