Mục lục
Chinh Phục Trên Đầu Lưỡi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Thanh Hoà... ba chữ này giống như một lưỡi dao sắc bén.

Nhắc đến một lần, thì có một lưỡi dao cứ vào thể xác và tâm trí cô, cơn đau dữ dội khiến Thẩm Giáng Niên dựa vào bức tường mát lạnh, tim cô đau thắt lại.

Nếu nói không thân, Ôn Đế sẽ không tin; nói thân thì.... Cô không nói ra được, đó là người mà cô đang muốn muôn đao cắt đứt, "Ôn Đế, trước tiên chị đừng hoảng." Trực giác mách bảo với Thẩm Giáng Niên, người luôn thích cười đùa nói giỡn như Ôn Đế, đang trong trạng thái không thích hợp, "Chị có chuyện gì?"

Ôn Đế hiện tại đang làm cho một công ty, nhưng cũng có âm thầm cùng bạn khởi nghiệp, sáng lập công ty truyền thông Kinh Quảng, công ty chủ yếu xử lý quảng cáo và thiết kế liên quan đến ngành công nghiệp ô tô. Truyền thông Bắc Kinh-Quảng Châu đang phát triển thuận lợi nhưng gần đây lại gặp rắc rối, bất ngờ nhận được thư tố cáo bản quyền từ công ty luật ở Bắc Kinh. Đây không phải là lần đầu tiên chuyện này xảy ra, mấy lần trước thì có tranh chấp, chỉ cần bảo luật sư đứng ra xử lý để giảng hòa, nếu không được thì coi như tốn thêm chút tiền nữa.

Nhưng lần này, Ôn Đế cảm giác như mình sắp rơi vào hố lớn.

"Lần này, công ty kiện của công ty của bọn chị, từ văn phòng luật sư đến cả luật sư, là công ty mà truyền thông Kinh Quảng không chống được." Ôn Đế lo lắng: "Nếu xử lý không tốt, mọi công sức của chị sẽ đổ sông đổ bể."

"Đối phương mạnh như vậy sao?"

"Đúng vậy, chắc em cũng không ngờ được lần này công ty đã kiện là ai đâu."

"..." Thẩm Giáng Niên không muốn đoán.

"Là Nhã Nại."

"..." Đầu Thẩm Giáng Niên ong lên một tiếng, chưa biết nội dung tố cáo là gì, chỉ cần lấy cái tên thôi thì Nhã Nại cũng đủ đè bẹp Truyền thông Bắc Kinh - Quảng Châu.

"Sở luật sư mà hợp tác với Nhã Nãi ở Bắc Kinh đã là sở luật nổi tiếng nhất - Thiên Thành, luật sư chịu trách nhiệm về vụ vi phạm này là Tưởng Tiêu Phỉ." Ôn Đế hiếm khi mất tự tin, Thẩm Giáng Niên cau mày nói: "Ôn Đế, trước tiên hãy nói cho em biết lý do chính khiến đối phương muốn kiện chị là gì?"

"Họ nói khi bọn chị đấu thầu cho một cuộc đua xe vào năm ngoái đã đi cửa sau, hơn nữa thiết kế đã sao chép ý tưởng mà Nhã Nại đã có 5 năm trước."

"Năm ngoái..." Thẩm Giáng Niên nghi ngờ hỏi: "Chuyện của năm ngoái, qua năm nay mới nói?"

"Phải." Ôn Đế bất đắc dĩ nói: "Chị luôn cảm giác lần này năm không trúng đạn, mục tiêu của Nhã Nại không phải công ty bọn chị."

Thẩm Giáng Niên không biết phải làm sao, đây là lần đầu tiên cô gặp phải loại chuyện này, "Vậy tìm Thẩm Thanh Hoà có ý nghĩa gì?" Cho dù chỉ nhắc tên Thẩm Thanh Hoà thôi, tim cô cũng đã đau lắm rồi: "Cho dù cô ấy là một thành viên của Nhã Nại, thì cũng không thể can thiệp vào chuyện của công ty."

"Thật ra, chuyện vi phạm này, nói lớn là lớn mà nói nhỏ là nhỏ, chỉ cần quen biết, thì có thể nói một tiếng rút đơn kiện là được." Ôn Đế thở dài, "Chị muốn nhờ mối quan hệ của em và Thẩm Thanh Hoà, nhờ vả cô ấy, chắc cũng châm chước được."

"..." Thẩm Giáng Niên im lặng một lúc rồi hỏi: "Vậy việc gian lận và sao chép, là thật à?"

Ôn Đế im lặng một lúc rồi nói: "Đi cửa sau là thật, nhưng mà, ai ai cũng thế thôi, ngoại trừ cỡ như tập đoàn Nhã Nại, thì mấy công ty nhỏ đang phát triển như công ty bọn chị, khó có cơ hội cạnh tranh lắm, còn chuyện sao chép." Ôn Đế phủ nhận, "Chị không thừa nhận sao chép, chỉ nói là có chỗ tương đồng."

Vậy, tóm lại, cho dù chuyện sao chép không xác định rõ, thì chuyện đi cửa sau là vấn đề chính, một khi xác minh là thật, thì công ty vừa mới khởi nghiệp như Kinh Quảng sẽ đi đời, "Gần đây, bọn chị đang sắp đấu thầu dự án mới, nếu chuyện này bị tuôn ra thì công sức cả năm nay đều vô nghĩa." Giọng của Ôn Đế đầy mệt mỏi, Thẩm Giáng Niên nghe cũng mệt theo, không khỏi có chút mềm lòng, "Về phía Thẩm Thanh Hoà, nói thật em không có cách nào giúp chị, nhưng mà em có quen một vị khác."

"Ai hả?

"Tưởng Duy Nhĩ."

"A a a! Cô ấy cũng được, có phải chức của cô ấy cao hơn Thẩm Thanh Hoà không?"

"Đừng vội mừng, lát nữa em sẽ gọi điện hỏi." Thẩm Giáng Niên không thích nhờ người giúp đỡ, đặc biệt là cô vừa từ chối Tưởng Duy Nhĩ, nhưng vì bạn, cô sẽ gọi cho Tưởng Duy Nhĩ.

Tưởng Duy Nhĩ không có nhiều phản ứng, "À, tôi có nghe nói." Thẩm Giáng Niên ngượng ngùng nói thẳng, ngập ngừng hỏi, Tưởng Duy Nhĩ nói với giọng điệu theo việc công, "Giáng Niên, tôi cũng không dám giấu, ở nhánh Bắc Kinh tôi chỉ tạm quyền, người nắm thực quyền là Thẩm Thanh Hoà, dù cho việc này, tôi có thể đồng ý nhưng cũng phải hỏi ý kiến cô ấy." Trông thì như đang xử lý đúng theo quy định làm việc, nhưng thực tế thì đang đẩy việc, "Hay là, cô hỏi Thẩm Thanh Hoà đi, chuyện này nói lớn không lớn, nhỏ không nhỏ, nhưng tôi không phải chuyên gia trong chuyện này, cho nên không thể tuỳ tiện quyết định."

"Vậy thôi." Thẩm Giáng Niên không muốn hỏi Thẩm Thanh Hoà, không muốn có liên quan gì với người này, nghĩ đến mình không giúp được Ôn Đế, Thẩm Giáng Niên cảm thấy rất có lỗi, mất mát nói: "Xin lỗi đã làm phiền cô rồi, Tưởng tổng."

"Này." Tưởng Duy Nhĩ thở dài, "Hay là tôi hỏi giúp cô nha?"

Thẩm Giáng Niên cắn môi, im lặng, Tưởng Duy Nhĩ hiểu ý: "Chờ một chút, để tôi hỏi Thẩm tổng, bình thường vào tháng 11 cô ấy không làm việc, chắc sẽ không trả lời nhanh."

"Vậy làm phiền Tưởng tổng."

Tưởng Duy Nhĩ cúp điện thoại, gọi đến bộ phận pháp lý, vốn dĩ cô muốn biết tình hình cụ thể, nhưng vừa hỏi thì nghe được câu trả lời, khiến Tưởng Duy Nhĩ ý thức được, chuyện này, không chỉ đơn giản là sao chép.

Bộ phận pháp lý phản hồi là: Ngay từ đầu Thẩm tổng đã dặn, toàn bộ sự việc này phải báo cáo với cô ấy, không thể bỏ sót bất kỳ thay đổi nào về chi tiết, kể cả là cấp cao hỏi đến, muốn thay đổi chiến lược tạm thời thì cần phải báo cho cô ấy.

Nói cách khác, Thẩm Thanh Hoà là người duy nhất chịu trách nhiệm về vấn đề này.

Tưởng Duy Nhĩ cúp điện thoại, ngồi trong văn phòng suy nghĩ, theo lý mà nói, công ty nhỏ sao chép, không tạo ảnh hưởng gì với Nhã Nại, Nhã Nại sẽ không truy cứu trách nhiệm. Trừ khi có ảnh hưởng đến công ty, hoặc có thái độ cực kỳ không tốt... Truyền thông King Quảng, thật ra, Tưởng Duy Nhĩ chưa bao giờ nghe đến cái tên công ty này, nhưng Thẩm Thanh Hoà lại nhắm trúng nó, hơn nữa còn giữ rất kín.

Tưởng Duy Nhĩ suy nghĩ rất lâu và quyết định gửi tin nhắn cho Thẩm Thanh Hoà để kiểm tra. Mặc dù xét theo thái độ hiện tại của Thẩm Giáng Niên thì hai người đúng là có cãi nhau, nhưng Thẩm Thanh Hoà hiếm khi đưa ra quyết định trong tháng 11, đặc biệt là những quyết định quan trọng, cho nên việc chia tay có thể là do tính khí nóng nảy của Thẩm Giáng Niên nên đơn phương quyết định.

Với tư cách là bạn bè, Tưởng Duy Nhĩ vẫn hy vọng Thẩm Thanh Hòa và Thẩm Giáng Niên có thể tiến triển thêm nữa, bởi vì cô rất khó nhìn thấy Thẩm Thanh Hoà vì một người mà xúc động. Bỏ lỡ Thẩm Giáng Niên, Thẩm Thanh Hòa sẽ trở lại dáng vẻ như lúc đầu. Tưởng Duy Nhĩ lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Thẩm Thanh Hoà, lời ít mà ý nhiều: [Thẩm tổng, chuyện truyền thông King Quảng sao chép ý tưởng, Thẩm Giáng Niên ra mặt, còn nên cho con đường sống không?]

Tưởng Duy Nhĩ không nghĩ sẽ nhận được tin nhắn trả lời nhanh, nhưng giây tiếp theo đã nhìn thấy đối phương đang gõ phím.

Trong tin nhắn chỉ có một chữ, Thẩm Thanh Hoà: [Không.]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK