Trong cơ thể của mỗi người đều có tổng cộng ba trăm sáu mươi lăm huyệt đạo,nhưng chỉ có mười hai kinh mạch.
Tụ khí cảnh vốn là quá trình thổ nạp hấp thu linh khí,không ngừng đả thông huyệt đạo và kinh mạch để kích thích tiềm năng ẩn giấu trong cơ thể,khiến cho cơ thể được linh khí tầm bổ và rèn luyện,khi võ giả đã đả thông toàn bộ mười hai kinh mạch thì sẽ có cơ hội trở thành tu sĩ khai điền cảnh(*).
(*)tụ khí cảnh gọi chung là võ giả,trên tụ khí cảnh gọi là tu sĩ.
Nhưng phàm nhân muốn trở thành võ giả tụ khí cảnh cấp một thì chỉ cần đả thông hai huyệt đạo bất kỳ trong cơ thể mà thôi.
Huyệt đạo sau khi được khai thông dùng để lưu trữ “khí”,đả thông càng nhiều huyệt đạo thì khả năng tích trữ khí càng lớn,võ giả mở được nhiều huyệt đạo hơn tất nhiên sẽ có nhiều linh khí trong cơ thể hơn và mạnh hơn.
Vậy “khí” là gì??
Khí hay linh khí là một nguồn năng lượng tồn tại ẩn trong cơ thể của nhân loại,sinh vật,thực vật,! và hầu như trong thiên địa chỗ nào cũng có linh khí,mật độ nhiều ít khác nhau.
Những phàm nhân không tu luyện được không phải họ không có “khí” mà bởi vì chúng quá ít,dù có đan dược hỗ trợ cũng không có khả năng tụ khí thành công.
Nhưng cũng có lời đồn rằng nếu có luyện dược sư tứ phẩm chế tạo “Khai linh đan” thì sẽ giúp phàm nhân đả thông kinh mạch,sản sinh thêm linh khí trong cơ thể,nhưng luyện dược sư tầm cấp đó thì ai thèm để ý đến một phàm nhân nhỏ bé,dù có dùng đan dược cũng chỉ tổ lãng phí.
Vả lại đan dược đó thì cũng phải đạt đến tứ phẩm cấp cao dù bọn họ cũng xót,cao thủ trúc cơ còn không đủ linh thạch mua nữa là phàm nhân nhỏ bé.
Vì vậy nếu mà Lý Kỳ Phong không có mực linh khí trong cơ thể đầy đủ thì chắc chắn hắn sẽ không thành công tụ khí,trừ khi có được “khai linh đan” nếu không hắn cũng vô pháp trở thành võ giả.
Quay lại với vấn đề chính,võ giả khác với phàm nhân là họ biết cách thu nạp và sử dụng “khí”.
Linh khí có thể giúp võ giả cường hóa cơ thể,tăng sức mạnh và các giác quan lên nhiều lần mà phàm nhân không làm được,giúp cho võ giả có khả năng phi thường,nếu đột phá trở thành đại tu sĩ thì số lượng linh khí còn nhiều hơn gấp bội,đủ để làm những việc phi thường.
Một võ giả tụ khí cảnh cấp thấp nếu có một chút võ cơ bản thì cũng đủ chống lại mười phàm nhân mà không rơi vào hạ phong,càng lên cao thì sức mạnh họ lại tăng theo con số nhân,đó là lý do vì sao cái mạng của phàm nhân lại không đáng tiền như vậy.
Thu liễm lại tâm niệm trong lòng,Lý Kỳ Phong ngồi xuống giường,hắn khoanh chân lại ngay ngắn,hô hấp điều chỉnh thật đều đặn rồi bỏ viên chân hoàn đan vào miệng,hắn nhắm mắt lại,dựa theo hướng dẫn đọc trong cuốn công pháp “thủy tầm công” mà vận chuyển.
Để cho chắc chắc hắn đã cho Lê Hoàn xem lại cuốn công pháp xem có bị lỗi không,khi nhận được cái xác nhận của gã thì hắn mới thật yên tâm.
Đan dược dần dần vào trong cơ thể khiến hắn có cảm giác có luồng khí nóng đang tiến vào cơ thể,đan dược này có tác dụng tụ hợp và thúc đẩy linh khí hợp thành một chỗ,ngoài ra không có tác dụng khác.
Thế nhưng đối với những người mới tiếp xúc với tu luyện thì đây là một sự trợ giúp tuyệt vời!!
Thường là linh khí trong cơ thể sẽ phát tán khắp nơi rất khó có khả năng đều tụ lại một chỗ,nếu muốn đả thông huyệt đạo thì chỉ vài tia linh thôi vẫn chưa đủ,phải tập hợp chúng lại một chỗ rồi triển khai công phá thì mới có thể thành công.
Thực ra viên đan dược này đối với hắn thì có phần lãng phí,phàm nhân bình thường thì sức mạnh linh hồn của họ quá yếu,gần như không có cảm giác linh khí tồn tại nên mới dùng đan dược này hỗ trợ.
Chân hoàn đan sẽ làm cho linh khí trong cơ thể tụ lại một chỗ,do đó nếu linh khí tụ lại chỗ nào thì họ sẽ nhận ra chúng qua bề mặt làn da,bởi vì khi chúng tụ lại thì sẽ gây ra một nốt đỏ trên da,phàm nhân sẽ dựa vào đó để vận chuyển công pháp di chuyển chúng đến huyệt đạo gần nhất và khai thông nó.
Tất nhiên hắn cũng không rảnh rỗi đến mức lãng phí đan dược này mà hắn đang có một ý định điên cuồng!!
Lý Kỳ Phong sử dụng “thần thức” của mình để nhìn thấu bên trong cơ thể,đập vào mắt hắn là những dây thần kinh dưới da,nội tạng,xương,! mọi thứ từ cổ trở xuống hắn đều nhìn thấy,giống như hắn có khả năng thấu thị vậy.
Đây vốn là khả năng mà tu sĩ khác biệt với võ giả,hắn cũng mới phát hiện ra,có điều hắn lại không thể nhìn được một chút nào ở bên trong đầu của mình,có thể là do thức thức không đủ mạnh.
Nhưng như vậy là quá đủ để hắn thực hiện kế hoạch của mình,ngay khi nhìn viên đan dược xuống đến dạ dày,hắn liền dùng thần thức ép vỡ nó ra,đối với người bình thường thì phải đợi viên đan dược này tan ra thì mới có thể hấp thụ nhưng hắn thì không.
Tiếp theo hắn dùng khả năng khống chế thần thức thuần thục của mình di chuyển những hạt tinh thể nhỏ của viên đan dược xuống dưới bụng,quá trình khống chế này đòi hỏi khả năng khống chế thần thức cực tốt và chính xác,và quan trọng nhất là không được phân tâm,bởi vì chỉ cần va chạm vào bất kỳ bộ phận nào trong cơ thể sẽ làm bớt đi một phần linh khí thu thập được,quan trọng hơn là có thể gây nguy hiểm tính mạng.
Nhìn những sợi linh khí nhỏ li ti màu xanh trên khắp cơ thể đang tụ lại với nhau cũng không làm hắn ngạc nhiên,trái lại hắn càng thích thú như khám phá ra điều kỳ diệu.
Những mảnh nhỏ của viên đan dược vừa di chuyển vừa hấp thu,tụ hợp linh khí khắp nơi trong cơ thể hắn lại về một chỗ,và đích đến của hắn đã quá rõ ràng,hắn muốn đả thông hai huyệt nhâm đốc.
Đây là hai huyệt đạo quan trọng để hình thành nên đan điền vậy nên chúng rất lớn,khi sử dụng thần thức quan sát cơ thể hắn đã sớm chú ý đến nó rồi.
Huyệt đạo lớn chứng tỏ hắn sẽ lưu trữ được nhiều linh khí hơn những huyệt đạo phổ thông,khác với tu sĩ khai điền cảnh,võ giả tụ khí cảnh không có đan điền để lưu trữ linh khí,mà họ dùng các huyệt đạo và kinh mạch để chứa nó,do kích thước của chúng quá nhỏ bé nên tích trữ linh khí không được nhiều.
Khi trở thành tu sĩ khai điền cảnh,mở ra đan điền thì trăm ngàn giọt nước đổ dồn về hồ,đan điền trở thành cái bể lớn chứa linh khí,đó là bước nhảy vọt rất lớn về chất,bởi vậy mà hai gã võ giả đứng canh cổng đầu trấn dù có lớn gan hơn nữa cũng không dám phản kháng lại Lê Hoàn.
Vốn dĩ hai huyệt đạo nhâm đốc là bước cuối cùng để võ giả tiến bước trở thành tu sĩ khai điền cảnh,đơn giản là bởi vì chúng lớn hơn các huyệt đạo khác gấp mười lần,lượng linh khí ít ỏi của phàm nhân không đủ để lay động chúng,đồng thời hai huyệt đạo này rất chắc chắn và phải có người chỉ dẫn thì võ giả tụ khí cửu cấp mới dám đột phá,độ khó này thì cũng đủ hiểu.
Lý Kỳ Phong không có người hướng dẫn,vì kế hoạch này của mình nên hắn đã thỉnh giáo Lê Hoàn vài vấn đề về nó,tất nhiên là hắn chỉ hỏi bâng cua với mục đích tò mò thôi chứ không dám nói ra sự thật,hắn sợ Lê Hoàn lo lắng.
Lý Kỳ Phong sau khi khống chế được những mảnh vụn đan dược đến cạnh hai huyệt nhâm đốc,lượng linh khí trong cơ thể hắn cũng đã bị mảnh vụn của viên đan dược hấp thụ đầy đủ tạo thành một khối linh khí màu xanh to bằng hạt đậu,mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng.
Từng giọi mồ hôi chảy ướt đẫm áo,hai tay hắn nắm chặt,thần thức tập chung vào một trong hai huyệt đạo,trước mắt hắn là một tấm màng bảo vệ để ngăn cản võ giả đả thông huyệt đạo,chỉ khác là hai tấm màng chắn ở hai huyệt nhâm đốc đều có màu vàng,ở chỗ khác thì chỉ có màu xanh,hắn ngắm vào huyệt đạo “Nhâm” và định tấn công nó.
Lý Kỳ Phong cắn cắn răng thôi thúc thần thức điều khiển hạt đậu linh khí phát động tấn công cánh cửa huyệt đạo.
- Ti! ti!
Tiếng va vào nhau nghe rất trầm thấp còn nhỏ hơn tiếng muỗi kêu,Lý Kỳ Phong gắng điều khiển nó va mạnh hơn nhưng kết quả vẫn không đổi,nó giống như con kiến lay cây(chiếc lá bay vào cửa sắt)nó không tạo nên một tý rung động nào dù chỉ là một chút.
Lý Kỳ Phong đỏ mắt,hắn làm một hành động điên cuồng hơn,hắn dùng thần thức điều khiển hạt đậu linh khí ra xa một chút,rồi bất ngờ lao mạnh về phía huyệt đạo kia.
- Bụp,rắc! rắc…bùm.
.
phốc!!!.
Truyện Teen Hay
Tấm màng bảo vệ vẫn còn nguyên,hạt đậu linh khí thì va vào huyệt đạo rồi nổ ra một tiếng vỡ vụn,linh khí tiêu tán hết sạch,Lý Kỳ Phong bị phản phệ ngã xuống phun ra hai ngụm máu,nhưng rõ ràng khóe môi hắn lại mỉm cười,bởi vì trong khoảnh khắc va chạm đó,hắn nhìn ra huyệt đạo có rung lên một tiếng rất nhỏ,đây là một tín hiệu rất tốt mà hắn chờ đã lâu.
Khẽ lau vết máu trên khóe miệng,hắn lấy một lọ thuốc trị nội thương mà Lê Hoàn cho uống vào,thoáng nghỉ ngơi một lát để ổn định lại khí huyết trong cơ thể,xong xuôi hắn mới bắt tay vào luyện chế tụ khí đan.
Vốn dĩ đây chỉ là một lần thử nghiệm trong bước hành động của hắn,rõ ràng là hắn không mong chờ mình thành công đả thông hai huyệt nhâm đốc,tất cả chỉ mang tính thăm dò,kế hoạch của hắn còn ở phía sau,hắn đã nghĩ ra một kế hoạch để khai phá mở ra đan điền ở cảnh giới tụ khí cảnh.
Đây rõ ràng một kế hoạch điên cuồng,nếu bị người khác biết được thì sẽ mắng hắn là đồ điên,thế nhưng hắn không quan tâm,nhờ vào sự tự tin của “thần thức”,cách khống chế thuần thục,hắn quyết tâm bằng mọi giá nhất định phải thử một lần.
Thiên tài và kẻ điên chỉ cách nhau một ranh giới mỏng,là long hay là trùng thì phải thử mới biết được.
Lý Kỳ Phong mang tâm trạng thoải mái bắt tay vào luyện tụ khí đan,thần thức của hắn mới chỉ hao tổn một phần tư nên vẫn có thể thoải mái làm tiếp được.
Đúng như hắn suy đoán,luyện tụ khí đan giống hệt như hắn luyện tập hai bài học “rang chau sa,nướng đá” và “hợp luyện” vậy.
Lý Kỳ Phong dùng lửa thần thức dựa theo từng đặc điểm của từng thảo dược tinh luyện chúng ra nước cốt,rồi hợp luyện chúng thành đan dược,phân đoạn này khó khăn hơn nhiều so với hắn tưởng tượng,đơn giản là vì số thảo dược dùng để luyện chế đan dược khá nhiều,mà mỗi loại mỗi khác nên hắn phải khống chế thần thức rất khó khăn.
Từng giọt mồ hôi rớt xuống cằm lúc nào không hay,duy chỉ có đôi mắt hắn vẫn chăm chú không dám chớp một nhịp,dây thần kinh cực kỳ căng thẳng chỉ sợ làm sai.
Cuối cùng sau vài lần làm hỏng thì hắn cũng thành công!!!
Nắm chặt viên đan dược còn hơi ấm và có mùi hương thoang thoảng trên tay khiến hắn cảm giác thành tựu,từ màu sắc đen nâu của nó khiến hắn nhận ra nó là đan dược hạ phẩm.
Tuy chỉ là đan dược cấp thấp nhất nhưng hắn đã hài lòng rồi,chỉ cần chăm chỉ luyện tập thì phẩm cấp nó sẽ tăng lên.
Tiếp theo hắn bắt tay vào luyện nốt đống thảo dược còn lại,vì đã có một chút kinh nghiệm nên hắn đã thành công dùng hai mươi phần dược liệu luyện chế thành mười viên tụ khí đan hoàn chỉnh,khả năng thành công được tận một nửa,đây phải nói là rất xuất sắc.
- Phù.
.
ùu….
Lý Kỳ Phong thở dài một hơi mệt mỏi,cầm lọ đan dược tràn đầy hy vọng,hắn khẽ vận động người khiến xương kêu “răng rắc” rồi lẩm bẩm nói:
- Còn chưa được,ta phải cố gắng nhiều hơn nữa,đi luyện thể tiếp thôi.
!
Với cường độ thân thể của hắn bây giờ luyện tập những bài tập trước đây hắn cho là rất khó,bây giờ thì khá nhẹ nhàng,rõ ràng sức mạnh hắn đã tăng lên rõ rệt,hiệu quả của công pháp và phương pháp rèn luyện khiến thân thể hắn mạnh lên từng ngày.
Tuy hắn chưa tiếp xúc với các loại công pháp nhưng hắn cũng đủ hiểu một loại công pháp khiến cho cơ thể hắn “thoát thai hoán cốt” trong thời gian ngắn như thế này quý giá đến nhường nào,hắn như đang nhảy vọt rất nhiều đường tắt mà không để lại một di chứng nào,giả dụ như ở địa cầu nếu một người bình thường đi tập gym nhanh nhất phải mất 2-3 tháng có cơ bụng sáu múi mà hắn chỉ mất một tuần,ngoài từ “khủng bố” ra hắn không còn cách nào hình dung.
Lý Kỳ Phong còn kèm theo những bài tập nâng cao khác,trong đó bài tập mà hắn thích nhất đó là đứng tấn.
Đứng tấn rất quan trọng,đây là điểm khởi đầu mà hầu như những người học võ đều phải luyện qua,nó không chỉ giúp ta rèn luyện cơ thể mà còn luyện cho ta một sự nhẫn nại rất tốt,một ý chí kiên cường không từ bỏ.
Tại sao lại nói như vậy,bởi vì đứng tấn cần sự khéo léo,dẻo dai và tính kiên trì cực tốt mới làm được.
Người đứng tấn bình thường dùng bát đựng nước để lên đầu,hai tay giữ hai thùng nước đứng thẳng,làm như vậy sẽ khiến ta đứng thật khéo léo để kẻo rơi bát nước trên đỉnh đầu xuống,khỏe mạnh dẻo dai ở cách để hai tay cầm thùng nước mà không bị trùng xuống.
Cuối cùng là kiên trì vì phải duy trì cơ thể đau nhức,căng thẳng đó tận hai canh giờ mà ngày hôm sau lại tập tiếp.
Với Lý Kỳ Phong thì tập bài đứng tấn khó hơn bọn họ nhiều.
Hắn lấy bốn cái thùng chuyên đựng nước to,cho mỗi thùng chứa đầy những viên đá lớn,cùng với ba bát nước nhỏ.
Đầu tiên hắn hạ thân thể thấp xuống,lưng thẳng,hai chân dạng ra gần vuông góc với thân thể rồi đặt hai thùng đá lớn lên đùi giữ cho chúng không rơi xuống,một bát nước đặt lên đỉnh đầu,hai bát đặt vào hai bên vai,hai tay thì cầm hai thùng đá duỗi thật thẳng.
Lý Kỳ Phong cứ đứng như vậy cho đến hai canh giờ sau mới dừng lại,cơ thể không hôm nào không đau nhức,không mệt mỏi,bù lại hắn đã có đôi tay khỏe,đôi chân trụ rất vững chắc,sức khỏe có thể nâng được tận một quân(*),dù chưa trở thành võ giả nhưng sức mạnh của hắn đã sắp đạt tới võ giả tụ khí cảnh cao giai,nếu võ giả khác biết được sợ rằng sẽ tức đến hộc máu.
(*) 1 quân = 5 tạ,giá trị cổ = hơn 300kg.
.
Danh Sách Chương: