" Không biết mấy cậu muốn đi đâu?" Một nam sinh gầy gò nhẹ giọng hỏi.
" Ngày mai chúng tôi đi thành trung tâm." Dật Nam đẩy mắt kính mát trêи mặt, nhìn Mạc Ngân chắc rằng câụ không muốn nói chuyện nữa.
" Có thể cho chúng tôi theo sau một đoạn hay không? Các cậu yên tâm, trêи đường chúng tôi sẽ tự lo, không vướng tay mấy huynh đệ đây." Thẩm Du dù sao trước kia cũng là một thương nhân thành đạt, ông rất nhanh liền gác chuyện tư ra sau. Vẻ mặt hung ác khi nảy được thay thế bằng một khuôn mặt hòa đồng, lịch sự. Hướng về phía Vu Tư Tuyệt nói.
Xem như ông thức thời. Vu Tư Tuyệt nhìn Thẩm Du một cái, sắc mặt vẫn lạnh băng nhưng anh gật đầu, xem như chấp nhận cho họ chạy theo xe.
Buổi tối rất nhanh liền buông xuống, hai nhóm người điều coi như hòa thuận cùng nhau.
Ban đêm mùi vị của tang thi còn nồng hơn cả ban ngày, mùi hôi thối lan tỏa trong không khí. Khiến người ta hít thở không thông, hô hấp cũng thấy ngại. Giữa đêm đến ca trực của Đường Ngạo cùng Dật Nam canh. Hai người ngồi quanh bên lò lửa, tay cầm vũ khí, ngồi dựa vào nhau nhìn quang cảnh bên ngoài nhà xưởng. Hai người nói đùa nhau vài câu cho qua thời gian và đỡ buồn ngủ.
" Cậu nói xem, khi nào mới được ngủ một giấc bình yên đây." Đường Ngạo lấy cây chọt đống lửa rầm rì nói.
" Diệt hết tang thi thì có thể." Dật Nam lau song đao trong tay, không nhìn ra cảm xúc.
" Ùy, nhiều khi chỉ là những ước mơ nhỏ nhoi cũng không thể thực hiện. Giờ tôi mới biết, ngày trước bản thân bỏ qua biết bao nhiêu." Cậu nhìn hai bàn tay có vài vết chai do cầm vũ khí quá nhiều mà thở dài.
" Đồ công tử." Dật Nam nhìn hắn một cái, nhỏ tiếng nói một câu.
Thời gian cũng trôi nhanh gần 02:00 sáng.
Mạc Ngân đang ngủ bỗng nhiên mở mắt, trong mắt không hề có tia ʍôиɠ lung do ngủ mới dậy. Cậu ngồi dựa lưng vào tường, nhìn ra bên ngoài. Trong đầu là giọng nói của hệ thống.
Mạc Tinh: Cách 2km đang có một đàn tang thi tiến lại, trong đó có hai con tang thi cấp hai trung cấp biến dị, và vài chục tang thi cấp một. Xin ký chủ bảo trọng và sớm hoàn thành nhiệm vụ.
Ánh mắt Mạc Ngân trở nên sắc bén, trong tay xuất ra Phách, cả người tản ra khí lạnh làm bừng tỉnh mấy người Sở Lăng.
Vu Tư Tuyệt vốn ngủ không sâu, Mạc Ngân ngồi dậy anh cũng đã tỉnh. Bọn quỷ nhỏ thì khỏi cần nói, bọn họ không có ngủ, chỉ nhắm mắt tu luyện mà thôi. Ai nấy đều sinh sống trong nguy hiểm mà lớn nên tính cảnh giác rất cao.
" Cách chúng ta chưa đến 2km có một đàn tang thi do cấp hai trung cấp dẫn đầu. Mọi người mau kêu những người khác dậy, chuẩn bị chiến đấu."
Lý Dũng xung phong nhận việc, tay cầm rìu chữa cháy đi gọi những người đang nằm nghỉ xung quanh nhà ăn dậy.
" Cái gì vậy, có cho người ta ngủ hay không?"/ la hét/
" Thiệt chứ, mới chợp mắt được chút xíu hà." /ngáp/
" Đờ mờ, để ông ngủ, quất cho phát giờ." /lầm bầm/
Những người đang trong giấc ngon bị gọi dậy liền không vui mà la hét. Có mấy tên lầm bầm một hồi, trùm áo ngủ tiếp.
" Tang thi đến, còn muốn ngủ mà chờ nó đến ôm ấp sao. Đờ mờ dậy hết cho ông." Đường Ngạo cầm cây bị lửa đốt đỏ đi đến chỗ mấy người kêu la hoặc còn ngủ.
" A...a.." những tiếng la thê thảm vang lên. Mấy thanh niên tỉnh dậy trong đau đớn, tội nghiệp nhìn bụng của mình bị phỏng một lổ mà rơi lệ.
Anh hai, anh cần chơi ác vậy không?
" Dậy hết chưa. Tỉnh rồi thì mau cầm vũ khí lên, tang thi đang đến gần rồi. Không muốn chết thì nâng cao tinh thần chiến đấu cho tôi."
"Gào!Ngao!"
Khi Lý Dũng dứt lời, bên ngoài cửa sắt của nhà xưởng vang lên tiếng rít rào của tang thi, mùi hôi thối càng thêm nồng nặc.
Mọi người chợt đề cao tinh thần lên cao, hai tay nắm chặt vũ khí. Tư thế chuẩn bị chiến đấu. Họ điều biết, cái cửa sắt mỏng manh của nhà xưởng không thể giữ chân đám tang thi này lâu được, vì chỉ vài phút từng đạo vết cắt dài, bén đã được tạo ra. Thấp thoáng qua khe hở thấy được những hình dạng kinh tởm của tang thi bên ngoài.
" A..tiểu Cương biến mất rồi." Giọng nói sợ hãi vang lên, mọi người lúc này mới biết một thanh niên trong nhóm Thẩm Du vài phút trước còn đứng ở đây, hiện tại đã không thấy bóng dáng. Chỉ còn lại một vũng máu tươi trêи đất. Khiến mọi người hoang mang.
" Á cứu mạng a." Chưa kịp đợi mọi người suy nghỉ một cô gái đứng cách đó vài bước cũng biến mất, trước khi kịp la lên một câu.
" Mọi người dựa sát vào nhau, quan sát kỹ xung quanh. Tôi nghỉ có tang thi biến dị, mà cấp bậc lại rất cao. Hiện tại chưa rõ nó là hệ gì, mọi người hết sức cẩn thận." Vu Tư Tuyệt nắm lấy cổ tay Mạc Ngân kéo lại gần mình. Lớn tiếng dặn dò anh em trong nhóm.
Khi tất cả hai nhóm dựa lại gần nhau không còn khe hở, họ bắt đầu đưa mắt quan sát mọi nơi, đề phòng chắn vũ khí trước ngực. Còn về mấy em tang thi đang cố gắn cào a cào để vào đó. Họ xem như không khí, khi nào xông vào được rồi chiến.
"Keng" không biết ai là người vung đao trước, chỉ nghe tiếng kim loại vang lên. Trong không trung mơ hồ phát ra tia lửa nhỏ.
" Cẩn thận, tang thi này tộc độ rất nhanh mà còn có thân thể như sắc thép." Thẩm Du hét lớn lên, người lúc nãy vung đao tức nhiên là ông rồi.
" Muốn chết." Mạc Ngân la một tiếng, Phách trong tay vung ra. Quất thẳng về phía Lưu Kim Nguyệt, đầu roi trượt thẳng ra sau lưng cô, đánh trúng vào một vật thể nào đó, vang lên tiếng xuy một cái.
Mọi người chưa kịp nhìn, thì cái vật ấy bay vút về phía cô gái bên nhóm Thẩm Du. Nó há cái miệng còn đầy máu tươi cùng răng nanh sắc nhọn, nước miếng màu xanh lá hôi tanh mắc ói chảy lòng thòng, hai tay bám chặt trêи vai cô gái đó, móng tay đen thui cắm sâu vào da thịt, khiến máu tươi chảy ròng ròng.
Làm cho tất cả người ở đây điều thấy rõ bộ dáng của nó. Là một tang thi em bé, lúc sống chưa tới hai tuổi nên thân hình khá nhỏ, gầy teo. Cái đầu to như một quả dưa hấu, những mạch máu như con giun chạy khắp nơi. Một bên mắt bị lồi ra, mắt còn lại chỉ có cái lổ đen thui, trống rỗng.
" Á cứu mạng. Thẩm thúc cứu con, Mạc tỷ cứu em a.." cô gái bị đau kêu la thảm thiết, nhưng con tang thi lúc này đã há to cái miệng hơn kϊƈɦ thước bình thường mà ngậm lấy đầu cô gái đó. Nó nhẹ cắm một cái, khi ngẩn đầu lên, trong miệng còn nhai nhai thứ ngon lành gì đó. Cô gái xấu số đã là một cái xác không đầu. Máu tươi từ nơi bị cắn đứt phụt một cái, bắn khắp mọi nơi. Tang thi em bé thấy vậy liền há miệng thêm lần nữa, ngậm chặt lấy nơi cổ phun máu đó mà mút. Như một đứa bé bình thường vui vẻ ôm bình sữa mà ăn.
" Nó là tang thi biến dị hệ Kim cùng tốc độ cấp 2. Nên mọi người không được xem thường, hết sức cẩn thận." Mạc Ngân nhíu mày nhìn cảnh tượng máu me trước mặt. Trêи mặt càng thêm nghiêm túc, tay nắm Phách cũng chặt hơn. Cậu biết thế nào hệ thống cũng không dễ gì giao nhiệm vụ đơn giản mà. Mới có một con tang thi cấp 2 mà đã là song hệ rồi, lần này ăn mệt nhiều đây.
" Tôi đánh với nó, mọi người chia nhau đối phó tang thi ở cửa. Trong đàn còn một con tang thi cấp 2 nữa, nên cẩn thận. Đánh không lại thì chạy trước, tính mạng quan trọng." Nói xong không để mọi người lên tiếng, Phách trong tay cuốn lấy cổ nhỏ bé của tang thi, kéo nó tránh xa đám người Vu Tư Tuyệt.
Mạc Ngân đạp gió bay thẳng lên trêи sân thượng của nhà xưởng, tay kéo theo con tang thi em bé đang trong tình trạng ngơ ngác.
Nó nhìn nhân loại tỏa ra mùi thơm mê người đang kéo nó một cách thô bạo, nước miếng bắt đầu chảy xuống. Nó đưa tay, chụp lấy sợi roi đang quất chặt cổ làm tang thi da dày như nó cũng cảm thấy khó chịu, hai tay vừa nắm vào sợi roi liền bị một sức mạnh đánh bật ra, làm tay nó bốc khói đen. Ánh mắt tang thi em bé trở nên đỏ ngầu, nhân loại ngon miệng này làm nó đau, nó nổi giận. Tang thi em bé trêи tay ngưng tụ một cây búa bằng kim loại màu vàng lóe mắt, nó hung hăng nện lên sợi roi, khiến nó run lên bần bật.
Mạc Ngân chân vừa chạm đất trêи sân thượng, Phách cũng bị búa lớn nện cho rơi ra. Mạc Ngân thu roi lại, ngoài mặt thì mắt chọi mắt với tang thi em bé, trong lòng thì không bình tĩnh được như vậy. Những đòn tấn công vừa rồi của tang thi vào Phách, cậu là người cảm nhận được rõ ràng nhất thực lực có bao nhiêu lợi hại của con tang thi này.
Thế giới này dị năng một hệ có thể đánh ngang tay với đối thủ cùng cấp, nhưng nếu dị năng song hệ sẽ đánh trêи đối thủ cùng cấp một bậc. Tuy song hệ tu luyện sẽ chậm hơn đơn hệ, nhưng nếu giao chiến sẽ luôn chiếm ưu thế hơn người cùng cấp đơn hệ rất nhiều.
Đôi lời: Xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ chương. Dạo này gần tết rồi, nên công việc của bà già ta rất nhiều. Không còn thời gian để viết. Nên ra chương sẽ rất chậm, mọi người thông cảm cho ta nha. Ta hứa có thời gian sẽ bù lại nha. 💘💘💘💘