Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Hạ Hiểu Y sẽ sớm bắt đầu cuộc sống đại học tốt đẹp.
Mạc Phàm hôm nay cũng không nấu ăn ở nhà, mà đặc biệt đặt một phòng riêng ở khách sạn xa hoa nhất thành phố Bắc An, định cùng hai chị em ăn mừng.
Hôm nay, Hạ Thiên Kỳ mặc một chiếc váy trăng đơn giản, một vẻ đẹp trong veo như nước, bất kể là đôi mắt, đôi môi hay bất cứ bộ phận nào trên khuôn mặt, mọi chỉ tiết đều hoàn hảo đến mức người ta không thể tìm ra một lỗi nào.
Mà Hạ Hiểu Y thì mặc quần short denim cùng áo thun đen, tóc dài buộc thành đuôi ngựa đơn giản, sức sống và nhiệt tình tuổi trẻ được thể hiện vô cùng rõ ràng. Các đường nét trên khuôn mặt ngày càng thanh tú, ước chừng vài năm nữa, chưa chắc đã thua chị mình.
"Hiểu Y, em đăng ký học trường nào?” Mạc Phàm hỏi.
"Đại học Ninh Châu, chuyên ngành Nguyên lực ạ.' Hạ Hiểu Y chớp chớp mắt một cái:
"Hiện tại em đặc biệt cảm thấy hứng thú với Nguyên lực.”
Theo địa vị của võ giả trong xã hội càng ngày càng cao, các trường đại học cũng mở thêm chuyên ngành Nguyên lực. Chuyên ngành này chủ yếu chia làm hai hướng, đó là nghiên cứu lý thuyết Nguyên lực và tu luyện Nguyên lực.
Những sinh viên đăng ký nghiên cứu Nguyên lực, sau khi tốt nghiệp bình thường đều tiến vào các tổ chức nghiên cứu. khoa học lớn.
Còn về sinh viên nghiên cứu tu luyện Nguyên lực, trên cơ bản đều trở thành võ giả. Sau khi tốt nghiệp hoặc tiến vào quân đội, được phong quân hàm, hoặc được các thế lực lớn cùng tập đoàn tài chính thuê với mức lương cao, tiền đồ vô lượng.
Mà mấy năm nay, chuyên ngành Nguyên lực đã trở thành chuyên ngành có điểm xét tuyển cao nhất trong các trường cao đẳng và đại học.
Tuy nhiên, với điểm số và thứ hạng của Hạ Hiểu Y, việc được nhận vào Đại học Ninh Châu là điều chắc chẳn.
"Đại học Ninh Châu ở phương diện này rất mạnh." Mạc Phàm gật đầu, đồng ý với quyết định của Hạ Hiểu Y:
"Hơn nữa Ninh Châu mấy năm nay đã trở thành trung tâm chính trị kinh tế của năm tỉnh phương Bắc, lựa chọn này rất sáng suốt.”
Hạ Hiểu Y chớp mắt và nói: "Đến lúc đó chị gái nhập ngũ. Anh rể, anh sẽ đi Ninh Châu với em phải không? Khi chị em xuất ngũ về, có thể đến thăm chúng ta”
Câu nói này của cô nàng có chút là lạ.
"Đi Ninh Châu? Đương nhiên là được.” Mạc Phàm cười nói.
Cả Hạ Thiên Kỳ và Hạ Hiểu Y đều không nhận ra khi nhắc tới “Ninh Châu”, trong mắt Mạc Phàm lóe lên một tia phức tạp được che giấu cực sâu.
Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Thiên Kỳ hơi ửng hồng, bây giờ Hạ Hiểu Y cứ luôn gọi Mạc Phàm là anh rể. Người chị như nàng đây cũng không quan trọng nữa rồi. Chỉ cần đừng suốt ngày lấy mông cô ra trêu chọc là được.
Hai chị em cực kỳ xinh đẹp lại trái ngược tính cách này, thu hút ánh mắt của những vị khách khác trong nhà hàng. Sức hút của bọn họ quá mạnh, nhìn một cái liền khiến người khác khó có thể dời mắt.
"Bạch thiếu, bọn họ ở bàn bên kia.”
Tại một chiếc bàn gần lối vào của nhà hàng, Bạch Chấn Dương và một số nam sinh đang ngồi.
Những học sinh này đều là người hầu của Bạch Chấn Dương, trong đó có cả người đàn ông đeo kính đã nói xấu Hạ Hiểu Y trong phòng thi.
"Rất tốt."
Nhìn hai chị em nhà họ Hạ cùng Mạc Phàm cười nói, biểu tình Bạch Chấn Dương có chút âm trầm.