Lăng Tiêu mỉm cười, thừa nhận là bản thân muốn luyện chế Hóa Long Đan.
Dù Tiêu Mộc đã đoán từ lâu nhưng giờ vẫn không nén nổi sung sướng.
"Đa tạ sư tôn! Vậy còn Phiêu Phiêu..."
Tiêu Mộc nhìn Liễu Phiêu Phiêu bên cạnh.
"Nàng ta cũng có thể lưu lại." Lăng Tiêu mỉm cười, cũng không chấp nhặt với tiểu nha đầu này.
"Hừ!"
Liễu Phiêu Phiêu hừ lạnh một cái, quay đầu đi. Nàng vẫn chưa hết bất ngờ, chỉ trong nháy mắt mà tiên kia đã thành sư tổ của mình!
Điều này khiến nàng không thể chấp nhận được.
Liễu Phiêu Phiêu mở to hai mắt đang chờ Lăng Tiêu xấu mặt. Linh đan Hóa Long Đan đã thất truyền mà ngươi cũng có thể luyện chế được sao? Quỷ mới tin!
Luyện đan cũng chính là một kiểu thực chiến hàng thật giá thật. Nàng chưa thấy một thành tựu nào của Lăng Tiêu trên con đường đan dược, hắn chỉ là Khai Mạch cảnh.
Chờ lúc Lăng Tiêu luyện đan bị thất bại, chắc chắn nàng sẽ cười vào mặt tên kia.
"Là linh khí tuyệt phẩm? Là dùng Địa Hỏa thúc dục sao? Cái lò luyện đan này cũng không tệ!"
Lăng Tiêu đi vào trong, sờ vào đỉnh lò luyện đan giữa phòng, khẽ mỉm cười.
"Sư tôn, Xích Hà Đình này là ta có được từ một di tích. Tương truyền đây là từ thời thượng cổ, có thể gia tăng tỉ lệ thành công lên một phần. Nhưng ta xây dựng trận pháp dùng Địa Hỏa muốn xúc thúc dục Xích Hà Đỉnh, muốn dùng cũng phải là Luyện Đan Sư thượng phẩm, ngài..."
Tiêu Mộc nói do dự.
Hiển nhiên, mặc dù ông biết thành tựu đan đạo của Lăng Tiêu cực cao, nhưng Lăng Tiêu mới chỉ có tu vi Khai Mạch cảnh. Cho dù có tài năng ngút trời hết cỡ cũng chỉ là Luyện Đan Sư hạ phẩm. Muốn luyện chế lợi linh đan thượng cổ Hóa Long Đan này thì sợ là không đủ sức lực.
Bình thường, có thể nhờ đột phá mà tăng tinh thần lực, Chân Khí cảnh tương ứng với Luyện Đan Sư hạ phẩm, Hóa Linh cảnh tương ứng với Luyện Đan Sư trung phẩm, Long Hổ cảnh là Luyện Đan Sư thượng phẩm hoặc tuyệt phẩm.
Tông Sư Cảnh chính là Luyện Đan Đại Sư hạ phẩm hoặc trung phẩm.
Theo lý thuyết, Lăng Tiêu chỉ có tu vi Khai Mạch cảnh, cửa của Luyện Đan Sư cũng chưa chắc đã sờ đến được.
Nhưng mà Lăng Tiêu lại tin tưởng nói muốn luyện chế linh đan Hóa Long Đan thượng phẩm, Tiêu Mộc làm sao không nghi ngờ?
"Khoác lác! Ngay cả ta cũng khó khăn lắm mới chế ra linh đan hạ phẩm. Tên này thật sự nói khoác không biết ngượng."
Liễu Phiêu Phiêu cười lạnh một tiếng.
Lăng Tiêu hình như biết được ý nghĩ của Tiêu Mộc và Liễu Phiêu Phiêu, cười nhẹ, không nói gì, đứng trước Xích Hà Đỉnh!
Ầm!
Lăng Tiêu vỗ một cái mạnh lên Xích Hà Đỉnh, phát ra một tiếng vang lanh lảnh, đốm lửa văng bốn phía, hỏa diễm bùng lên mãnh liệt.
"Sư tôn, ta chưa mở trận pháp..."
Tiêu Mộc còn chưa kịp nói hết câu, sự kinh hãi đã xuất hiện trong ánh mắt.
Bởi vì Lăng Tiêu đã hoàn toàn thúc dục xong trận pháp Địa Hỏa, kích thích Địa Hỏa mạnh mẽ, Xích Hà Đỉnh bắt đầu nóng lên.
"Chuyện này..."
Ánh mắt Tiêu Mộc càng ngày càng tròn, nháy mắt cũng không dám, chỉ nhìn chằm chằm tay Lăng Tiêu.
OÀ..ÀNH! OÀ..ÀNH! OÀ..ÀNH!
Vẻ mặt Lăng Tiêu bình tĩnh, động tác tay kết ấn nhanh như gió, cuối cùng tạo ra những tàn ảnh trong hư không tác ra đập lên xung quanh Xích Hà Đỉnh.
Mỗi một lần Lăng Tiêu đưa tay vỗ thì Xích Hà Đỉnh cũng lóe ra một chút ánh sáng, cuối cùng Xích Hà Đỉnh bị vô số nhưng làn khói màu đỏ bao phủ, nhiệt độ trong căn phòng tăng cao.
"Thủ pháp tăng nhiệt độ này mới thấy lần đầu!"
Ánh mắt của Tiêu Mộc bắt đầu kích động, Luyện Đan Sư bình thường đều lợi dụng hỏa diễm Địa Hỏa để dẫn nhiệt, tốc độ rất chậm, hơn nữa cũng rất khó để tỏa đều nhiệt xung quanh lò đan.
Hôm nay Xích Hà Đỉnh ở trong tay Lăng Tiêu như được thuần hóa, chỗ nào cũng tản ra nhiệt độ nóng bỏng.
"Giả thần giả quỷ."
Liễu Phiêu Phiêu nhếch miệng, nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn.
Vù!
Ngay lúc này, Lăng Tiêu vỗ hộp ngọc, hơn một trăm chủng loại linh dược hóa thành đường sáng, tất cả bay vào bên trong Xích Hà Đỉnh.
"Đây là muốn trích tinh chất linh dược?" Tiêu Mộc chấn động kinh ngạc, Luyện Đan Sư bình thường đều trích từng linh dược một, nhưng Lăng Tiêu lại cứ thể đưa hết nguyên luyện vào trong Xích Hà Đỉnh một lần?"
Trích tinh chất linh dược hơn trăm cái một lúc!
Cái đầu tiên mà Tiêu Mộc nghĩ đó là không thể làm được!
"Sư tôn, tên thối tha này thất bại rồi. Chúng ta nên tránh xa ra một chút, hơn một trăm linh dược có thuộc tính không giống nhau, nhỡ đâu nổ lò thì tên kia chết chắc rồi. Chơi với lửa có ngày chết cháy! Hắn nghĩ hắn là ai? Là Đan đạo Tông sư hay là Đan đạo Chí tôn? Lãng phí những linh dược này một cách vô ích."
Liễu Phiêu Phiêu cười lạnh.
"Không được nói năng vô lễ. Biết đâu sư tôn có năng lực như vậy, có phương pháp để trích tinh chất của tất cả linh dược thì sao?"
Tiêu Mộc cảm giác được lời nói này của mình cũng không thể tin được.
"Sư tôn, ngay cả Đan đạo Tông sư muốn làm thế thì cũng phải thật sự cẩn thận. Nhưng cách đó đã thất truyền từ lâu! Lăng Tiêu tuyệt đối không có khả năng biết được. Chúng ta nên tranh thủ thời gian tránh đi, tránh cho lò nổ."
Liễu Phiêu Phiêu kéo Tiêu Mộc đi về phía cửa.
"Đợi một chút!"
Ánh mắt của Tiêu Mộc bỗng nhiên phát sáng lên.
Chỉ thấy ánh lửa lóe lên trong tay Lăng Tiêu, toàn bộ Xích Hà Đỉnh cũng ong ong lên. Sau đó có hai ngọn lửa bay lên như hóa thành con Giao Long, quấn lấy Xích Hà Đỉnh.
Bên trong Xích Hà Đỉnh có mùi thuốc tràn ra.
"Dựa theo mùi thuốc này thì có nghĩa là tinh hoa được trích ra khỏi linh dược đạt loại tinh thuần nhất. Tại sao có thể làm được như vậy?"
Tiêu Mộc đứng yên há miệng, mở to hai mắt, vẻ mặt khó tin nhìn Lăng Tiêu luyện đan, không dám bỏ sót điểm nào.
"Tên này làm được?"
Miệng Liễu Phiêu Phiêu cũng há to, nhìn Lăng Tiêu như là đang nhìn một quái vật.
Hai ngọn lửa như con Giao Long một đen một đỏ, quẩn quanh phun ra từng làn khói mù, ngọn lửa mạnh mẽ chói mắt. Bên trong Xích Hà Đỉnh tỏa ra từng đợt hơi nước, cực kỳ huyền diệu.
Ooonggg!
Tinh chất linh dược mượt mà sáng chói, tạo thàn hhỗn hợp!! Nó giống như một viên linh châu năm màu, nhìn xinh đẹp.
Mà hai ngọn lửa đang bay xung quanh như hai con Giao Long đang chơi đùa với viên châu đó, linh châu năm màu như được thúc đẩy càng ngày càng nóng.
"Đây là...Đây là phương pháp Nhị Long Hí Châu trong truyền thuyết?"
Trong giọng nói của Tiêu Mộc có một chút run rẩy, ông càng ngày càng cuồng nhiệt, càng ngày càng sùng bái.
Tiêu Mộc nhớ tới cuốn sách cổ có ghi lại.
Một vạn năm trước, Thôn Thiên Chí tôn, đan đạo vô song, am hiểu không chế lửa, có phương pháp gọi là Cửu Long Hí Châu. Nghe nói Cửu Long Hí Châu khống chế lửa có thể khiến người ta một bước trở thành thần trong Vô Thượng Thần đan.
Nghe nói Thôn Thiên Chí tôn cũng bởi vì trở thành Vô Thượng Thần đan nên mới gặp thiên phạt mà chết.
Mà Nhị Long Hí Châu chính là phiên bản đơn giản hóa của Cửu Long Hí Châu, mặc dù không giống như Cửu Long Hí Châu nhưng cũng đã vô cùng ảo diệu.
Ai có thể nghĩ phương pháp khống chế lửa trong truyền thuyết lại xuất hiện ở trong tay một thiếu niên!