Phiên ngoại về hành trình trưởng thành của nữ vương thụ: Ngây thơ.
Liên Tinh, ngươi ngu ngốc như vậy, không có ta bên cạnh thì ngươi phải làm sao đây?
Ngươi cho rằng ta không thể biết động tĩnh của ngươi hay sao?
Đúng là mọc đủ lông đủ cánh rồi, câu tam đáp tứ ở nhà còn chưa đủ, ra ngoài vẫn lại làm thân với nhiều đàn ông như thế!
Có quá đỗi kẻ giả bộ lịch sự, ngâm thơ tác đối, tay khua chân khều, chẳng phải là vì trông ngươi ngon ăn nên mới muốn lừa gạt ngươi hay sao! Ta che chở cho ngươi như vậy, ngươi thì lại tốt đẹp quá rồi, không chút nào cảm kích, lại còn kề vai sát cánh cùng một đống đực rựa chả chút đề phòng, ta mà động thử ngươi một tí xem ngươi có giãy nảy lên như gặp ma hay không, kể cả tắm cũng chẳng bao giờ chịu tắm cùng ta.
Nếu ta không đi dạy dỗ lại ngươi, ta không phải là cung chủ cung Di Hoa nữa!
Ngươi còn xua đuổi, y phục cũng ướt, chả lẽ ta lại gọi hết toàn bộ người trong viện nhìn cảnh ngươi ngã cho ngươi xấu hổ đến chết thì thôi!
Y phục ngâm nước, ướt đẫm, nội lực thâm hậu mà không chịu hong khô!
Yêu Nguyệt nhìn bộ trang phục cũng đã ướt của mình, ánh mắt dần sâu lắng.
Tiếng lòng của tác giả: Yêu Nguyệt, cô mâu thuẫn như vậy, không có Liên Tinh ở bên để làm nổi bật lên sự uy phong sáng suốt thì cô phải làm sao đây?
Danh Sách Chương: