- Tặng em. - hắn chìa một cuốn sách có bìa đen đẹp mắt ra trước mặt nó. Cầm lấy quyển sách môi nó khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong tuyệt đẹp.
- Ừhm... - không một câu cảm ơn, nó thản nhiên mở cửa xe chui vào trong rồi ngồi ngay ngắn.
- Nó rất quý. - hắn nhấn mạnh 2 từ “rất quý” nhắc nhở.
- Quý? Không. Nếu anh thích tôi sẽ cho anh cả đống. - nó giơ quyển sách trước mặt hắn.
- Anh khó khăn lắm mới có được. Là kiếm thuật của vùng bang quan đông. - lấy tay gạt quyển sách xuống, hắn nhìn nó khó hiểu. Vì biết nó thích võ thuật nên hắn quyết định tặng nó quyển sách quý này. Đây là quà Rey đi Nhật về tặng hắn, Rey còn nhấn mạnh với hắn đây là hàng cực cực kì hiếm.
- Chỉ là đồ giả sao anh lại phí công vậy. - nó ngã người ra ghế phụ nhìn hắn qua gương chiếu hậu
- Đồ giả? Không thể nào. - hắn giãy giụa cầm lấy quyển sách.
- Nếu anh thích tôi có thể tặng anh quyển gốc. Sao lại phí công tìm kiếm mấy thứ này cho tôi.
- Không phí. - hắn khẽ cười.
- Hửm... - nó nheo mày tỏ vẻ không hài lòng về câu trả lời
- Vì anh yêu em... - hắn chu môi trả lời kiểu cute.
- Nếu tôi nói không. - nó cười khẩy.
- Vậy thì.... anh vẫn yêu em. - hắn nghiêm túc.
- Vì sao?
- Vì anh yêu em. - vẫn là câu trả lời đó. Nó phì cười. Ai lại nghiêm túc như vậy chứ. Đúng là hắn nhây quá cỡ đỡ không nổi. Thật ra nó cũng có chút tình ý với hắn chứ bộ, chẳng qua ở thời điểm này với nó thì tình yêu là một thứ gì đó cực kì xa xỉ. Nó không muốn vướng vào những phiền hà, rắc rối không đáng có như vậy.
- Phí lời. Vì quyển sách không đáng giá này là quà của anh tặng nên tôi sẽ miễn cưỡng nhận lấy nó vậy. Đi thôi. - nó giựt lại quyển sách rồi cất vào balo của mình. Hắn thấy vậy thì vui hẳn lên. Miệng nó tuy nói vậy thôi chứ hắn biết tỏng là trong lòng nó nghĩ khác. “Tên Rey chết tiệt dám lừa ta“. Haha...mi chết chắc rồi... Trong khi hắn nguyền rủa Rey không thương tiếc thì ở lớp cậu cũng đang hắc-xì liên tục. Cho chừa nha mạy....