• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

   Mọi người đang ngồi trong phòng kín dùng bữa ăn nhẹ. Tạm gác đi những suy tính ân oán, họ ngồi lại đây vui vẻ cùng nhau dùng bữa. Trên màn hình máy chiếu hiện lên một tin nhắn thoại, Thanh Long vội vàng dừng ăn chạy đến bên bàn làm việc mở tệp tin lên:

    - “Lão Đại. Hắc Long 012 báo cáo. Hôm nay trong lúc Dương Thái nói chuyện với con trai của hắn tôi có thu lại được 1 đoạn video. Không phải thuộc hạ nhiều chuyện nhưng thuộc hạ mong Người và 2 thiếu gia bình tĩnh. Over” - là nội gián của Hắc Long được nó cài vào bang phái của Dương Thái, không hiểu trời xui đất khiến làm sao cậu ta lại được làm thuộc hạ đi theo Dương Thái. Có lẽ ông trời quá ưu ái cho nó rồi. Thanh Long vội vã click vào tệp tin tên thuộc hạ vừa gửi. Có thể thấy rõ Dương Thái đang ngồi ở ghế bành nói chuyện với một người con trai đang đứng cạnh ông ta.

    - “Cha, đã chuẩn bị xong rồi, chỉ cần khởi hành là mọi chuyện êm xuôi” - người con trai đó nói với ông ta, chất giọng lạnh lùng không kém.

    - “Haha..làm tốt lắm con trai của ta” - ông ta vỗ tay xuống chiếc ghế bên cạnh ý bảo chàng trai đó ngồi xuống. Khuôn mặt lạnh lùng đó cuối cùng cũng lộ diện.

   Choang... 

   Ly rượu trên tay nó rơi xuống, khuôn mặt ngạc nhiên tột cùng. Lúc này Kun, Kio, Ryu, Peter cũng chẳng khá hơn là mấy. Giọng nó lắp bắp tay chỉ vào người con trai trong máy chiếu:

    - Tiểu Lý... là Tiểu Lý của em sao?

    - Kh...không thể nào...anh...anh ấy chết rồi mà... - Ryu lắp bắp

    - Dương Thái gọi cậu ấy là con trai...chẳng lẽ... - Kun nhíu mày.

    - Chúng ta quên mất rằng cậu ta vốn mang họ Dương. - Peter tức giận đập vỡ ly uyt-ki trên tay.

    - Thì ra cái chết của cậu ta là một cái bẫy. - lần này đến lượt Kio căm hận nhìn 2 con người cười nguy hiểm trên màn hình máy chiếu.

    - “ Ta đã đợi cái ngày thống trị Hắc Long lâu lắm rồi, năm xưa nếu không phải con ranh Gia Kỳ đó cản trở thì cha con ta vốn đã thâu tóm được Hắc đạo rồi” - Dương Thái tức tối đập tay vào thành ghế.

    - “ Cha yên tâm, cả người thông minh như Lâm Gia Thành chúng ta còn giết được thì một con nhóc như Lâm Gia Kỳ có gì mà khó, huống hồ trong tay chúng ta còn có lô vũ khí của Hắc Long” - Trọng Lý nhếch mép.

    - “ Cũng phải, ta không ngờ con nhóc đó càng lớn càng tài giỏi. Từ nhỏ nó đã là thiên tài chế tạo vũ khí, lớn lên còn lợi hại hơn, với số vũ khí đó Hắc Long sẽ là của chúng ta trong nay mai. Hahaha... con trai con thật giỏi, nếu năm xưa không nhờ con bắn phát đạn ấy thì có lẽ ta đã chết dưới súng của lão già đó rồi. Hổ phụ sinh hổ tử mà. Hahaha...” - màn hình phụt tắt sau tiếng cười đầy khả ố của Dương Thái.

   Cáo già thì vẫn là cáo già. Từ lúc đầu ông ta đã để Trọng Lý làm thân với 3 anh em nhà nó, rồi bắt đầu moi thông tin. Nó nổi điên lật tung bàn làm việc, đập vỡ đồ đạc rồi gầm rú như một con thú xổng chuồng, ánh mắt đỏ ngầu đầy tia chết chóc.

    - Dương Thái, Dương Trọng Lý ta sẽ lấy máu các người hiến tế cha ta. AAAAAAAAAAA...........

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK