Mục lục
Quy Tắc Quái Đàm: Người Nhà Của Ta Không Bình Thường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không có gì trong ghi chú của người gác cổng trước đó nói là anh ta không thể liên lạc với người giám sát.

Nói cách khác, người gác cổng có thể liên lạc với người giám sát vào thời điểm đó, mà người làm việc ở Lò mổ số 8 không thể liên lạc được với người giám sát.

Nói cách khác, rất có thể sau khi đáp ứng một điều kiện nhất định, không thể liên lạc được với người giám sát, giao tiếp với họ có thể nguy hiểm.

Chu Bạch cảm thấy lời giải thích này có vẻ rất có lý. Có lẽ, đây chính là mấu chốt để giải quyết phó bản "Lò mổ đẫm máu".

Trong khi Chu Bạch vẫn đắm chìm trong niềm vui khám phá những ý tưởng mới để giải quyết vấn đề. Đột nhiên hắn ngước lên và thấy một chiếc xe tải đang chạy tới cách đó không xa.

Đây là……

Xe chở lợn thứ hai? !

Trong lòng Chu Bạch đều nhấc lên.

Chu Bạch mặc dù đã tìm ra mấu chốt giải quyết vấn đề, nhưng hắn vẫn chưa phân tích hết quy tắc. Ít nhất, hắn vẫn không chắc liệu các quy tắc liên quan đến xe chở lợn thứ hai có đúng hay không.

Ánh mắt Chu Bạch nhìn thẳng vào chiếc xe tải, cố gắng tìm ra một số manh mối trong vài giây cuối cùng để hắn có thể đưa ra quyết định cuối cùng.

Xe tải đã tới cửa, chuẩn bị chạy vào lò mổ, nhưng Chu Bạch vắt óc vẫn không chứng minh được quy tắc này là sai.

Hiện tại khóa cửa, từ bỏ manh mối này, kỳ thực chính là lựa chọn an toàn nhất. Nhưng Chu Bạch lại có chút không cam lòng, đến nỗi hắn vẫn đứng trước cửa phòng gác cổng, không hề có ý định tránh né.

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp Đại Hạ lại một lần nữa lo lắng cho Chu Bạch.

Trong buổi phát sóng trực tiếp, đèn pha của xe tải chiếu vào. Chu Bạch nheo mắt lại, dùng tay che đi ánh sáng. Ngược lại với ánh sáng, Chu Bạch nhìn thấy một bóng người bước ra khỏi xe tải.

Hắn do dự, vẫn chưa đưa ra quyết định.

Người xuống xe đã tới trước mặt Chu Bạch.

Lúc này, Chu Bạch rốt cuộc nhìn rõ mặt nàng.

Hơi mũm mĩm, có mái tóc xoăn ngắn trên đầu.

Đây không phải là dì Vương sao? !

Chu Bạch trợn tròn mắt, đang định hỏi thì bất ngờ bị bà ta đẩy ra. Chu Bạch loạng choạng lùi về sau mấy bước cũng không để ý.

Trước khi kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra, hắn đã nhìn thấy dì Vương đang đóng cửa phòng mình, đứng ngoài cửa hét lớn với Chu Bạch: “Ở trong phòng, chờ xe rời đi không được ra ngoài.”

Khi đó Chu Bạch mới nhận ra dì Vương không muốn hắn nhìn thấy xe chở lợn.

Chẳng lẽ dì Vương muốn cứu mạng Chu Bạch?

Không chỉ Chu Bạch có suy đoán như vậy, mà khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp Đại Hạ cũng nghĩ như vậy.

—— "Cám ơn trời đất, là dì Vương tới, nếu không Chu Bạch đã chết rồi."

—— "Dì Vương và Chu Bạch cùng nhau đến từ phó bản trước. Xem ra họ vẫn còn chút tình bạn."

—— "Không ngờ Thế giới quái đàm lại có thể nhân văn như vậy, vừa rồi ta gần như cảm động rơi nước mắt."

—— "Chu Bạch thật may mắn."

Không còn nhiều Thiên Tuyển Giả trong phó bản hiện tại, nhưng hầu như tất cả bọn họ đều thận trọng.

Khi thấy chiếc xe chở lợn thứ hai chạy tới, họ lập tức khóa cửa lại. Vì vậy không có ai gặp sự cố gặp ngoài ý muốn trong vụ việc này.

Có điều người dân các nước khác có chút bất bình khi thấy Chu Bạch nhờ sự giúp đỡ của dì Vương mà thoát khỏi khó khăn.

——"Trò chơi này không công bằng chút nào."

——"Thiên Tuyển Giả của Đại Hạ Quốc đã trải qua hai phó bản và quen thuộc hơn với Thế giới quái đàm rồi."

——"Hắn vậy mà có người quen biết từ phó bản trước đó để giúp đỡ, giống như mở hack vậy."

—— “Nếu vừa rồi dì Vương không giúp đỡ Chu Bạch, hắn đã chết từ lâu rồi.”

Những quốc gia này cuối cùng đã bắt được lý do, và tất nhiên họ sẽ không buông tha. Kết quả là những quốc gia mà Thiên Tuyển Giả còn sống đã thống nhất đến phòng phát sóng trực tiếp của Đại Hạ để phàn nàn.

Làm sao khán giả của Đại Hạ Quốc có thể ăn chay được? Tất nhiên là đã xịt lại ngay.

Kết quả là khán giả từ các quốc gia này và khán giả từ Đại Hạ đã trực tiếp bắt đầu cuộc khẩu chiến trên Internet.

Người dân Đại Hạ Quốc đôi khi phàn nàn đậu đen rau muống về những hoạt động bí ẩn của Chu Bạch. Tuy nhiên, khi người ngoài chất vấn Chu Bạch, lại là một câu tiếng mắng đều không nghe được.

Nếu dám mắng Chu Bạch, khán giả Đại Hạ lập tức đáp trả bằng hàng trăm thậm chí hàng nghìn chữ.

Tinh thần đoàn kết của Đại Hạ Quốc đã được thể hiện một cách sinh động trong cuộc chiến đầy cam go này. Tất nhiên, cuối cùng tất cả người nước ngoài đều bỏ trốn.

Ngay cả những đặc vụ ngầm ẩn nấp trong phòng phát sóng trực tiếp của Đại Hạ Quốc cũng bị phát hiện trong trận chiến này. Ban quản lý phòng phát sóng trực tiếp của Đại Hạ Quốc đã lập danh sách đen cho những đặc vụ chìm này.

Những quốc gia này cả chì lẫn chài, độ khó của các hoạt động bí mật trong tương lai sẽ cao hơn rất nhiều.

Cảnh tượng quay lại với Chu Bạch.

Bây giờ hắn đã bị nhốt trong phòng người gác cổng. Cửa không khóa nên hắn có thể ra ngoài bất cứ lúc nào nếu muốn.

Ngoài cửa, tiếng xe tải chạy rõ ràng lọt vào tai hắn. Chu Bạch đi tới cửa, do dự một lát, nhưng cuối cùng vẫn không mở cửa.

"Nếu muốn sống sót, hãy nhớ kỹ các quy tắc."

Dì Vương có lẽ đã cảm nhận được Chu Bạch đang đứng ở cửa nên đã kêu Chu Bạch vào trong phòng. Nhìn dì Vương còn đứng ngoài cửa, Chu Bạch mới nhớ tới người ở cửa thứ 17 đã nói gì. Vì vậy, hắn quyết định nắm bắt cơ hội thăm dò dì Vương.

“Dì là người giám sát à?”

"Đúng."

Không ngờ dì Vương lại không phủ nhận mà trả lời khá thẳng thắn.

Chu Bạch lại hỏi: "Người giám sát là gì?"

Dì Vương dường như không muốn giấu diếm gì, ngược lại ngồi ở trên ghế ngoài cửa chậm rãi nói cho Chu Bạch biết.

“Mặc dù chúng tôi, những người giám sát cũng giúp đỡ lò mổ nhưng chúng tôi không chịu sự kiểm soát của lò mổ. Vì vậy, thực ra chúng tôi không phải là nhân viên của lò mổ. Ban đầu, rất ít người bị ô nhiễm, một thành phố có thể chỉ có một hoặc hai khu vực bị ô nhiễm. Vì vậy, chúng tôi, những người giám sát sẽ được giao nhiệm vụ. Nhiệm vụ yêu cầu chúng tôi hàng ngày giám sát những người biến dị đó, bảo đảm bọn họ sẽ không làm hại người bình thường."

Chu Bạch gật đầu.

"Vậy là dì thường đi chơi với mẹ cháu mỗi ngày. Trên thực tế, dì đang giám sát bà ấy."

Lúc này dì Vương thở dài.

"Ừ, lúc đó dì đang giám sát bà ấy."

Chu Bạch không biết tại sao dì Vương lúc này lại thở dài, trong lòng lại mơ hồ có một loại cảm giác bất an. Nhưng loại cảm giác đó quá yếu ớt, lập tức bị Chu Bạch phớt lờ.

Chu Bạch suy nghĩ một chút, sau đó hỏi: "Sao cháu cảm thấy người trong lò mổ này có chút sợ dì?"

Dì Vương hừ lạnh khi nghe câu hỏi của Chu Bạch.

"Họ sợ dì là đúng. Nếu họ có khuynh hướng hãm hại người thường, dì chắc chắn sẽ không để họ đi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK