Editor: Đào Tử
__________________________
Thái Hạo trả lời vượt quá dự đoán của Bùi Diệp.
"Chưa đủ chi tiết, không cách nào phán đoán."
Bùi Diệp không khỏi nhướng đuôi mày, một tia kinh ngạc nhỏ khó phát hiện chợt lóe lên.
"Cậu cũng không biết?"
Thái Hạo dùng giọng điệu bình tĩnh nói xin lỗi.
"Điều này cũng không thể trách cậu..." Bùi Diệp không trách móc Thái Hạo, là trí tuệ nhân tạo vừa sinh không bao lâu, nó đã làm đến cực hạn trong khả năng, không có nó, người sống sót toàn cầu chắc phải hao tổn hơn phân nửa, "Toàn cầu có cảnh tượng tương tự hay không? Cậu đoán bên kia nguy hiểm cỡ nào?"
Thái Hạo dùng nửa phút phân tích số liệu các nơi toàn cầu.
"Hiện tại chỉ có khu vực đó là mật độ Zombie 'Đặc biệt nguy hiểm', thang đo nguy hiểm tối cao, tình huống không rõ, không khuyến nghị người sống sót tới gần."
Thái Hạo là trí tuệ nhân tạo, chức trách là phụ trợ người sống sót toàn cầu sinh tồn tại tận thế, nhưng nó không có quyền lợi can thiệp lựa chọn người sống sót.
Nó chỉ có thể đề nghị mà không thể đưa ra lựa chọn.
Quyết định của Bùi Diệp không phải dăm ba câu của Thái Hạo có thể đánh tiêu.
"Tôi muốn đi xem, biết rõ trong lòng mới an tâm."
Bùi Diệp đưa ra quyết định này không phải ý nghĩ nhất thời, mà là trải qua một phen nghĩ kỹ tính sâu -- Tòa thành trấn này mật độ nhân khẩu không cao, điều kiện giao thông tốt, đường xá rộng rãi bằng phẳng. Hôm tận thế giáng lâm chính vào đêm khuya, phần lớn Zombie đều bị vây trong nhà, dù là trong nhà du đãng ra ngoài, số lượng so với tổng thể mà nói cũng khá ít.
Zombie không có ý thức, sẽ chỉ lần theo bản năng du đãng khắp nơi, săn thức ăn.
Nói cách khác --
Cho dù ở thành phố loại một Hoa Quốc nhân khẩu siêu dày đặc, số lượng Zombie lang thang ngoài đường cũng không có khả năng đạt tới mật độ "Đặc biệt nguy hiểm"!
Một thành phố lớn tuyến một còn chưa làm được, tòa thành trấn này làm sao làm được?
Không chỉ như thế, thị trấn này thậm chí ngay cả một người sống sót cũng không có, sao có thể thế được?
Hôm qua cô còn ở thị trấn bên cạnh phát hiện mấy người sống sót tránh tại hầm ngầm, ăn uống ngủ nghỉ đều nằm ổ tại hầm ngầm.
Nếu bọn người Bùi Diệp không trải thảm lục soát, đoán chừng mấy người sống sót ấy còn có thể trạch trong hầm thêm mười ngày nửa tháng.
Nơi đây lại không có một người sống sót!
Sự tình khác thường tất có quỷ!
Thị trấn cách mấy căn cứ quan phương không tính quá xa, đặc biệt là căn cứ XX.
Nếu không biết rõ ràng, những Zombie này hội tụ thành Zombie triều, tập kết áp sát căn cứ XX, tuyệt đối sẽ tạo thành đả kích to lớn đối với người sống sót nhân loại vừa nhặt lên lòng tin tạo thành to lớn đả kích!
"Các cậu có ý kiến không?"
Làm đội trưởng, Bùi Diệp vẫn phải tượng trưng tuân hỏi ý kiến đội viên một chút.
"Tiểu Tú, cậu xác định chúng ta đi nơi đó?"
Liễu Diệp Tiên cũng coi như gặp qua sóng to gió lớn, nhưng thật chưa từng thấy mật độ bầy Zombie cao như vậy.
Chỉ nhìn đầu Zombie chen chúc nhau trên ảnh đã rùng mình.
Tiểu đồng bọn nhà mình không đem tin tức truyền lại cho căn cứ, ngược lại lựa chọn phương thức liều lĩnh nhất, trực tiếp đối chọi với bầy Zombie.
Cái này không giống tác phong của cô.
"Đi! Vì sao không đi? Cậu đừng xem chúng nó như Zombie, xem chúng nó như tinh hạch Zombie, xem như điểm cống hiến!" Bùi Diệp lý trực khí tráng tẩy não cho Liễu Diệp Tiên, "Cậu xem tí đi, bọn nó chen lấn lít nhít, chúng ta bớt thời gian dẫn quái rồi."
Zombie đồng dạng đều là tiểu quái du đãng, hành động không có miếng quy luật nào, phân bố cũng vụn vặt lẻ tẻ.
Quét từng con từng con cực kì lãng phí thời gian, ích lợi thấp, hiệu suất thấp nốt.
Nếu tất cả Zombie cũng giống những con này tụ lại một chỗ, dẫn thiên lôi nhắm mắt tùy tiện đập, một đêm có thể thanh lý mấy chục vạn.
Mấy chục vạn điểm cống hiến!
Mấy chục vạn điểm công đức!
Đủ món lớn cô tiêu xài, duy nhất một lần vớt hết bộ phận trang phục 【 Đông Phương Quảng Sinh Thái Hạo Đế Quân 】 từ ao cầu nguyện lên.
Tâm tư Bùi Diệp không ai thấu, tiểu đồng bọn chỉ thấy bộ dáng cô trông mà thèm thuồng điểm cống hiến.
Liễu Diệp Tiên: "..."
Những người khác: "..."
Xem từ góc độ này, tiểu đồng bọn rất có đạo lý nha.
"Tôi nói chứ cậu bớt dạy hư học sinh được không? Tôi sẽ không vì vấn đề ngu xuẩn như vậy đi xông bầy Zombie mật độ 'Đặc biệt nguy'."
Hướng Thụy Quân bên này tròng mắt muốn đảo lên đỉnh đầu.
Bùi Diệp phản bác cô.
"Mình dạy hư học sinh hồi nào?"
Hướng Thụy Quân khoanh tay trước ngực, kiều diễm cao lãnh toát ra ngưng trọng trước nay chưa từng có.
"Dưới tình huống bình thường, Zombie đều tự do hành động, lần theo bản năng săn gϊếŧ vật sống. Quy mô tụ tập lớn như thế, 99% không phải việc tốt." Cô nhìn qua phương hướng bầy zombie nói, "Tôi phỏng đoán vài loại khả năng, một loại nghiêm trọng nhất trong đó là bầy Zombie sinh ra một con Zombie có trí tuệ cao, bản thân ý thức, tục xưng Zombie vương. Zombie vương sẽ thống lĩnh Zombie bình thường phát động Zombie triều công kích đối với căn cứ nhân loại. Nếu là loại này, không tiếc bất cứ giá nào phải đánh nó chết. Đương nhiên, cũng có thể là một loại khác..."
"Một loại khác? Cái gì?"
Liễu Diệp Tiên nghe Hướng Thụy Quân giải thích, cô liền biết hôm nay phải xông một lần.
Thà rằng gϊếŧ lầm mười ngàn Zombie bình thường, không thể bỏ qua một con Zombie vương cấp cao!
"Người và động vật lần lượt tiến hóa, còn lại thực vật không có tin tức..."
Liễu Diệp Tiên suýt nữa cắn đầu lưỡi của mình.
"Em nói... Thực vật? ? ?"
Thực vật bị lây nhiễm làm sao tiến hóa?
Bọn nó tiến hóa về sau... Thực đơn nhân loại ngủm...
Hướng Thụy Quân nhìn ra lo lắng mấy người đội viên.
"Tôi chỉ đoán là vậy..."
Nhất thời vô ý lộ ra hơi nhiều, cô đang lo không biết nói sang chuyện khác thế nào, Bùi Diệp cứu tình thế hộ cô.
"Đi thôi, chiến hữu của Thanh Long cũng tại phương hướng này, chúng ta trước điều tra rõ ràng rồi bàn những cái khác, đừng chậm trễ thời gian."
Bùi Diệp một câu kéo lực chú ý đám người về.
"Được, nhưng chúng ta làm sao vượt qua? Đánh tới?"
Từ rìa ngoài bầy zombie đến trung tâm, không dưới một ngàn mét! ! !
Đánh như nào?
Bùi Diệp hỏi Thanh Long.
"Em chở Diệp Tiên và Thụy Quân, có vấn đề không?"
Thanh Long dị năng cấp ba, hình thể lại cất cao một đoạn, còn là hệ phong, cõng hai người Mercedes-Benz bay vọt hoàn toàn không vấn đề.
Bùi Diệp nói, "Yển Nguyệt và Đao Đao thì sao? Tề Thiên Thạc và Tuân Minh Viễn cũng phải chở đấy."
Yển Nguyệt và cô em Đao gật đầu.
"Không có vấn đề!"
Bọn nó cũng lo lắng an nguy chiến hữu.
Bùi Diệp cũng không phân nhiệm vụ vượt quá năng lực bọn nó, tất nhiên không có dị nghị.
"Không có vấn đề là tốt rồi! Chúng ta đi trên nóc nhà, tránh bầy zombie dưới đất, hai điểm tạo thành một đường thẳng đến trung tâm Zombie triều, không lãng phí thời gian."
Kế hoạch Bùi Diệp đơn giản thô bạo.
Nhưng mà --
"Vậy còn chị?"
Hướng Thụy Quân và Liễu Diệp Tiên Thanh Long phụ trách, Tuân Minh Viễn và Tề Thiên Thạc do nó và Yển Nguyệt, còn lại một người nha.
Lặng lẽ mimi nói một câu, cô em Đao không muốn chở con trai lắm.
_(:з)∠)_
Bùi Diệp ngậm điếu thuốc cười khẽ.
"Đơn giản mà, chị có người giấy nhỏ!"
Đám người giấy nhỏ vô cùng kiêu ngạo chống nạnh ưỡn ngực.
Khi mấy người Hướng Thụy Quân nắm lấy lông bọn Thanh Long chạy như bay trên nóc nhà, hưởng thụ kíƈɦ ŧɦíƈɦ cuồng phong đập vào mặt, Bùi Diệp ưu nhã ngồi trên ghế văn phòng không biết móc ở đâu ra, một trăm linh tám con người giấy nhỏ khiêng cái ghế vung hoa giấy mở đường ??ヽ(°▽°)ノ?.
Một màn này cực giống đại vương vip prồ xuất tràng được nô tỳ khiêng kiệu lớn tiền hô hậu ủng trong phim thần tượng cổ trang.
Hướng Thụy Quân: "..."
(╯‵□′)╯︵┻━┻
______________
Đào: Bản edit có gì sơ suất mong các nàng báo cho tui nhé, rà mờ mắt vẫn có lỗi 🤧
Danh Sách Chương: