Mục lục
Xuyên Không Hoàng Đế! Hãy Mau Quy Phục Ta!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mộc tần nhìn lướt qua dung mạo của nàng ta trên dưới một lượt, hừ lạnh nói: "Lan Tiệp dư, ngươi biết tội chưa?"
Lan Tiệp dư sắc mặt khẽ biến, vội vàng quỳ hẳn xuống, "Mộc tần nương nương...!thần thiếp không biết bản thân đã sai phạm ở đâu?"
"Phàm là phi tần dưới chính ngũ phẩm không được phép giữ chân Bệ hạ ngủ lại qua đêm, ngươi lại làm trái cung quy, đây là tội gì?" Mộc tần hừ lạnh, tiến đến đứng trước mặt Lan Tiệp dư đang sợ hãi kia, lúc này đầu nàng ta cúi thấp, chỉ có thể thấy một đôi giày vải nền đỏ thêu hoa cẩm tú sắc sảo của Mộc tần, "Ngươi ngang nhiên quyến rũ Bệ hạ, chậm trễ chính sự, để bổn cung xem hôm nay Hoàng hậu nương nương sẽ xử lý ngươi như thế nào!"
Lan Tiệp dư khóe mắt phiếm hồng, nàng ta quả thật chỉ mới tiến cung, không có biết nhiều quy củ như vậy.

Hơn nữa Thiên hoàng quả thực rất anh tuấn, nàng tuổi nhỏ chỉ mong có thể ngắm hắn ngủ một chút mà thôi.

Triều Nhã Miên lặng lẽ ngồi xuống ghế dành cho mình, cũng không có can dự vào.

Nàng ta so với vị Lan Tiệp dư này nhập cung cùng lúc, đâu có giống như Mộc tần đã cắm rễ trong cung hơn bốn năm rồi.


Còn đang muốn chất vấn Lan Tiệp dư, chỉ nghe thấy bên ngoài có tiếng thị vệ thông truyền, là Hoa Phi đến.

Hoa Phi đã ở tuổi ngoài hai mươi, toát lên phong thái của một nữ tử trưởng thành hiểu chính sự, nàng ta không xinh đẹp, tươi tắn như chúng mỹ nhân mới nhập cung, mà là một nét đẹp của sự chín chắn và từng trải, ngoài Quảng Cơ Hoàng hậu, thì Hoa Phi chính là thứ phi của Sở Cửu Khuynh lập khi còn là Thái tử.

"Thần thiếp xin tham khiến Hoa phi nương nương, Hoa Phi nương nương vạn phúc."
"Đứng dậy cả đi." Hoa Phi hẳn là một người thâm trầm ít nói, sau khi cho tất cả mọi người đứng lên, nàng ta liền tiến về chỗ nệm của mình, yên tĩnh ngồi xuống.

Một lúc sau đó thì cả Thục phi, Đức phi, Nguyên phi, Lệ phi và Thần phi đều đến, tất cả phi tần từ tòng tứ phẩm trở lên đã có mặt đầy đủ, chỉ còn một vị duy nhất chưa có mặt, là Mai Quý phi.

Dù sao Triều Nhã Miên cũng chỉ là một phi tần ở Tần vị, liền không tránh khỏi mấy lời nói ra nói vào của các vị phía trên kia.

Nhưng như đã nói trước đó, Triều Nhã Miên tuy không giỏi mưu lược nhưng miệng lưỡi không phải là vừa, nói qua nói lại một lúc không ai bằng được nàng ta.

Nguyên phi nhìn sang Mộc tần một lát rồi cười nói: "Khi nãy Mộc tần muội muội là đang giáo huấn ai sao?"
Nguyên phi cũng là một nữ tử trên hai mươi, nhưng dung mạo đoan trang hiền lành, đôi mắt phản chiếu nét hiền từ kính cẩn, trên người nàng ta mặc thập nhị y, lớp áo ngoài cùng có màu xanh sẫm, điểm xuyến hoa văn thêu chỉ vàng, tuy không hoa lệ như một số phi tần cố tình mặc thật lộng lẫy, nhưng vẫn tỏa ra nét đẹp mềm mại dịu dàng.

"Nguyên phi nương nương có điều không biết, đêm hôm qua Bệ hạ đã lật thẻ bài của Lan Tiệp dư, nhưng Lan Tiệp dư lại không biết quy củ giữ Bệ hạ ở lại qua đêm, đây là trái với cung quy vốn có." Mộc tần che quạt cười nhẹ, bộ dáng thật nhu thuận dịu dàng.

"A? Lại có chuyện như vậy a?" Nguyên phi hơi cười, đối Mộc tần nói, "Dù sao các phi tần tiến cung năm nay đều chỉ mới ở độ tuổi mười bốn, mười lăm, khó tránh khỏi có chút sai phạm, Mộc tần muội muội ở trong cung đã bốn năm, cũng biết được Bệ hạ anh tuấn thế nào, một nữ nhân nhỏ tuổi còn chưa hiểu chuyện, muội muội đừng nên trách mắng nặng lời."
"Nếu Nguyên phi nương nương đã mở lời vàng ngọc, thần thiếp sao lại không nghe theo?" Mộc tần nhìn sang Lan Tiệp dư vẫn còn quỳ trên đất, nói: "Lan Tiệp dư đứng dậy đi, bổn cung chỉ muốn nhắc nhở ngươi một chút, cũng không có ý định sẽ trách phạt ngươi."

Lan Tiệp dư vui vẻ tạ ơn, "Tạ ơn Nguyên phi nương nương, Mộc tần nương nương đã không trách phạt thần thiếp!"
Triều Nhã Miên thầm nói trong lòng, Lan Tiệp dư này thật vẫn còn rất đơn thuần a!
Chưa kịp để Lan Tiệp dư an ổn ngồi xuống nệm của mình thì Mai Quý phi lại đến, vẻ đẹp vẫn như cũ lấn át tất cả, tựa như một bông hoa mẫu đơn kiều diễm nổi trội, vươn lên cao hơn tất thảy những bông hoa khác.

Khẽ cười một tiếng, Mai Quý phi lại nói: "Bổn cung thấy Nguyên phi vẫn như ngày nào độ lượng nhân từ, ăn chay niệm Phật cứu rỗi chúng sinh, thật khiến bổn cung khâm phục."
Nguyên phi hơi cúi người nói: "Quý phi nương nương đã quá lời rồi, thần thiếp sao lại dám tranh độ lượng nhân từ với Hoàng hậu cùng Quý phi chứ? Đây chẳng phải sẽ là chuyện cười cho cả thiên hạ sao?"
"Cũng là Nguyên phi giỏi ăn nói." Mai Quý phi nhìn sang Lan Tiệp dư, cười hỏi: "Bổn cung nghe nói Lan Tiệp dư dùng thủ đoạn để Bệ hạ ngủ lại Trúc Đào cung của ngươi có đúng không?"
"Hồi bẩm Quý phi nương nương, thần thiếp..."
Lan Tiệp dư chưa kịp nói gì thì Lệ phi đã phe phẩy quạt nói: "Quý phi nương nương nói quả không sai, nhưng Nguyên phi tỷ tỷ đã nói rõ vị Lan Tiệp dư này vẫn còn nhỏ tuổi, chưa hiểu hết quy củ nơi hậu cung là chuyện tất nhiên!"
Lệ phi là một nữ nhân kiều diễm, mắt phượng mày ngài, gương mặt trái xoan trắng trẻo xinh đẹp vạn phần, chỉ một tư thế phe phẩy quạt kia thôi cũng đủ tỏa ra nét đẹp tựa tiên nữ giáng trần của nàng ta.

Lệ phi mặc y phục màu xanh biển tươi mát, làm cho nàng ta càng trở nên trẻ trung hơn hẳn.

"Hậu cung có quy tắc của hậu cung, phàm đã là nữ nhân bước chân vào đây, nhỏ tuổi thì đã sao? Vẫn phải chịu phạt để răn đe những phi tần khác!" Trang Chiêu nghi vừa thưởng trà vừa lơ đãng nói: "Thần thiếp cảm thấy nên bẩm báo chuyện này với Hoàng hậu nương nương, ắt hẳn nương nương sẽ phân xử rõ ràng."
Nàng ta vừa nói xong cũng đúng lúc Hoàng hậu mặc phượng bào từ bên trong tiến ra, đoan trang ngồi xuống Phượng ỷ của mình.


Chúng phi tần rối rít đứng dậy, "Thần thiếp xin thỉnh an Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an!"
"Miễn lễ, các muội đều ngồi xuống cả đi!" Hoàng hậu vừa liếc nhìn đã thấy Triều Nhã Miên xinh đẹp nhất trong các tú nữ đang ngồi đó, vừa đảo mắt đã thấy được một nữ nhân mặc y phục màu vàng đang quỳ dưới đất, "Đây chẳng phải là Lan Tiệp dư vừa được Bệ hạ lâm hạnh hay sao? Sức khỏe của muội vẫn còn chưa hồi phục, sao lại phải quỳ dưới đất?"
Tỳ nữ của Lan Tiệp dư còn đang định tiến đến đỡ chủ tử mình dậy, tay chưa kịp chạm vào nàng ta thì đã nghe Mai Quý phi nói, "Hoàng hậu nương nương, Lan Tiệp dư cả gan giữ Bệ hạ lại Trúc Đào cung ngủ qua đêm chính là trái với cung quy, khẩn xin nương nương làm chủ!"
"Trước tiên hãy để Lan Tiệp dư ngồi lại đã, nàng ấy chưa hồi phục không thể cứ bắt quỳ như thế được." Hoàng hậu dịu dàng nhìn Lan Tiệp dư ngồi lại nệm của mình rồi mới nói, "Bổn cung chưởng quản hậu cung hơn bảy năm, cũng thấy nhiều trường hợp thế này, tội cũng không nặng, các muội cũng không cần làm quá.

Về phần Lan Tiệp dư, tuy bổn cung nể tình muội nhỏ tuổi chưa hiểu chuyện, nhưng quốc có quốc pháp, gia có gia quy, hậu cung có quy tắc của hậu cung, nếu không trừng phạt, chúng phi tần khác sẽ theo đó làm sai, nay bổn cung sẽ rút lại thẻ bài của muội trong ba tháng, ý muội thế nào?"
Lan Tiệp gật đầu ưng thuận: "Nương nương dạy bảo có lý, thần thiếp không còn gì để nói."
"Tốt, cũng không còn sớm nữa, các muội nên theo bổn cung đến Trường Thọ cung thỉnh an Thái hậu rồi."
Hết chương 28..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK