• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiệt độ thiêu đốt làm Lê Hân có chút hoảng hốt, cơ thể A Mộc nóng đến dọa người, động tác lại vẫn ôn nhu như cũ, trong mắt là mạt tình nồng không tan.

Giơ tay sờ sờ băng vải trên đầu A Mộc, trước đây chưa từng nhắc đến, tóc A Mộc đã sớm từ lần gặp ban đầu không cánh mà bay, thời gian dài như vậy vẫn không thấy dài ra.

Đúng là từ đầu tới đuôi đều quấn băng vải a, lúc ấy, Lê Hân đau, nhưng tiếp xúc thân cận khiến hắn cảm giác được, có lẽ A Mộc còn đau hơn hắn. Vì thế làm một cacbon yếu ớt, cũng là một bên thừa nhận thống khổ, Lê Hân ở thời khắc mấu chốt, cầm A Mộc cánh tay nói: “A Mộc anh có đau không, nếu không được thì đừng……”

Lời nói bị chặn trong miệng, Lê Hân vì mình tự tìm đường chết trả giá lớn. Mặc dù trong suốt quá trình A Mộc trước sau đều ôn nhu, dùng hết toàn lực che chở hắn. Việc luyện dưa chuột cũng không phải không có hiệu quả, thương trên người cũng không phải không có tác dụng, ít nhất trong lúc mê say, mỗi lần miệng vết thương đau đớn đều có thể làm A Mộc tỉnh táo lại, dùng lực đạo nhu hòa hơn ôm Lê Hân.

Nói cách khác, nếu như A Mộc  không có một thân  thương tích  không trị được này, hiện giờ Lê Hân nhất định đã tương đối thê thảm, máu chảy thành sông, sau này có thể sống sót hay không cũng là một vấn đề.

Cho dù trạng thái A Mộc  không tốt, đến cuối cùng Lê Hân vẫn là khóc lóc xin tha, người nọ mới tâm bất cam tình bất nguyện mà buông tha hắn, quyến luyến mà  lưu lại một cái hôn trân trọng lên trán hắn.

Lê Hân cảm thấy mình hóa thành vũng bùn, nằm liệt trong lòng A Mộc, hai mắt đều không mở nổi. Hắn xoa ngón tay A Mộc, đem đầu tựa vào bờ ngực rắn chắc kia, nhỏ giọng nói: “Ta ngủ một lát.”

Lòng A Mộc cảm thấy tràn đầy hạnh phúc, cẩn thận đem  đầu Lê Hân đặt ngay ngắn, để hắn gối lên cánh tay mình. Lê Hân mệt đến ngón tay cũng không động nổi, mặt dán vào cánh tay A Mộc, chậm rãi nhắm mắt lại.

Ngày mai, sau khi rời giường liền đến tìm Phil. Nếu chứng thực năng lượng đặc thù trong bản thu âm sẽ mất rất nhanh, như vậy liền có thể sao chép chuyên bán ở Emir. Ký hợp đồng với Phil hẳn là có thể kiếm không ít tiền, hắn muốn 700 vạn tiền đặt cọc, sau khi có được《Hướng dẫn sử dụng tinh thần lực (sơ cấp)》, nghĩ cách giúp A Mộc trị liệu tổn thương tinh thần, sau đó, sau đó……

Hy vọng có thể an tâm về sau, thân thể mỏi mệt khiến Lê Hân vô pháp tự hỏi, hắn càng ngày càng mơ hồ, cuối cùng thiếp đi.

A Mộc chăm chú nhìn dáng vẻ Lê Hân lúc ngủ, trong lòng thích không tả được, cứ như vậy mà nhìn mãi, nhìn mãi. Ai cũng không chú ý tới, lúc A Mộc cùng Lê Hân hòa hợp làm một thể, đại não Lê Hân đã phóng ra ngoài từng vòng năng lượng, loại năng lượng này hẳn là màu lam, nhưng loại màu lam này cực nhạt, dưới ánh nắng, dưới ánh đèn sẽ bị các ánh sáng khác bỏ qua, mà ở trong bóng đêm, loại ánh sáng căn bản không có tác dụng chiếu sáng này cũng sẽ bị bóng tối vùi lấp. Trừ phi dựa vào dụng cụ hỗ trợ đặc thù, mắt người mới có thể thấy được ánh lam trong suốt này, ở trong không khí nở rộ sắc thái mỹ lệ.

Mà mới vừa rồi, loại lam quang kia, toàn bộ theo tâm ý của Lê Hân tiến vào đại não A Mộc, xoay quanh nơi y phát sinh bệnh biến, bao lấy ngoại lực vẫn luôn chiếm cứ trong đại não A Mộc. Đó là nguyên nhân A Mộc vẫn luôn nghe thấy tiếng hí vang, là một loại cực kỳ đáng sợ, lực lượng có thể làm cho não người bị thương không thể xoay chuyển.

Vì bảo vệ đại não A Mộc, lam quang chỉ có thể tạm thời bao lấy cổ lực lượng kia, không cho nó tiếp tục ăn mòn đại não. Muốn chậm rãi tranh đấu cùng cổ ngoại lực này, chữa khỏi tổn thương tinh thần cho A Mộc.

Cùng lúc lam quang bao lấy ngoại lực, âm thanh vẫn luôn quanh quẩn trong đầu A Mộc biến mất. Chỉ một thoáng đầu óc trở nên thanh tỉnh, làm y vốn sắp ngủ mở to mắt.

Cho tới nay, chưa có một khắc nào thoải mái như hiện tại, đau đớn trên thân thể vẫn còn, nhưng đầu óc lại vô cùng rõ ràng, làm mắt y có thể tinh tường thấy rõ dung mạo Lê Hân, đem dung nhan làm y say lòng kia khắc sâu vào đầu. A Mộc chậm rãi đem cánh tay dưới đầu Lê Hân dời đi, nhìn tay mình, lại nhìn lại tay Lê Hân.

Y dường như nhớ ra một chút, ở đế quốc, sau khi hai người yêu nhau kết thành bạn lữ, vẫn tiếp tục sử dụng truyền thống địa cầu cổ, sẽ đeo nhẫn vào ngón áp út đối phương. Tay y và Lê Hân đều trống rỗng, luôn cảm thấy có vẻ thiếu cái gì đó.

A Mộc cười một cái, lén đứng dậy mặc quần áo, mở ra hệ thống phòng ngự căn nhà, tránh cho lúc mình rời đi Lê Hân phải chịu thương tổn không cần thiết. Lặng lẽ không tiếng động ra khỏi cửa, khởi động phi thuyền đến một tiệm vàng. Từ xưa đến nay vàng chính là vật trao đổi đồng giá, cho dù rời khỏi địa cầu, đế quốc vẫn sử dụng vàng làm tiền dự trữ. Emir có tiệm vàng, chẳng qua tiệm vàng ở Emir đều không phải của tư nhân, lực lượng vũ trang không đủ mà ở tinh cầu lưu đày mở tiệm vàng, đến lúc đó sẽ lỗ sạch vốn.

Cướp tiệm vàng chính phủ càng không có áp lực, tiệm vàng ở Emir đều là bòn rút sức lao động của nhân dân lưu đày mà làm nên. Hệ thống cảnh báo  đối với A Mộc mà nói bất quá chỉ là chuyện nhỏ, nhân viên an ninh càng là ngay cả bóng người cũng chưa nhìn rõ đã té xỉu. Đầu óc A Mộc phá lệ rõ ràng, thậm chí y có thể liếc mắt một cái nhìn ra hệ thống phòng ngự của tiệm vàng là quân đội năm nào thực hiện. Loại biện pháp phòng hộ của các cửa hàng bán vàng này, đều là do quân đội bảo vệ, hệ thống được sử dụng cũng nằm bên trong quân đội, người ngoài không có khả năng biết được, thậm chí quân nhân bình thường cũng không biết.

Mà A Mộc không chỉ biết, thậm chí có thể nhớ rõ quân đội phát hành bao nhiêu đài vào thời điểm đó, số sê-ri của mỗi của mỗi đài là mấy, mật mã ban đầu cho số sê-ri là gì. Hệ thống phòng ngự mạnh mẽ này, thậm chí A Mộc không cần sử dụng dị năng với nó, chỉ cần dùng quang não nhẹ nhàng nhập vào mấy chữ, hệ thống phòng ngự chính là của y.

Blake từng nói qua, chỉ có nhân viên đặc chủng trải qua huấn luyện đặc thù mới có khả năng kiên trì vượt qua 12 giờ dưới hình thức vô dưỡng, mà y ước chừng chống đỡ hơn 70 giờ, rốt cuộc quá khứ là như thế nào?

Ký ức dần dần sống lại nói cho y, y là một quân nhân đế quốc, hơn nữa chức quan còn không thấp. Cũng có đủ quyền hạn xem cơ mật quân sự, thậm chí còn có lòng ghi nhớ chúng.

Quân nhân đế quốc a……  A Mộc ở Emir tựa như đứa trẻ mới sinh, ấn tượng đối với từ ngữ này cũng không rõ.

Bất quá bây giờ thân phận gì đó đều không quan trọng, quan trọng là nhẫn cho Lê Hân. A Mộc dạo qua một vòng quầy hàng cùng nhà kho, không tìm được nhẫn hợp ý, y nghĩ nghĩ, may mà trong nhà kho kia có vàng thỏi, liền dùng nó tự mình làm ra một chiếc nhẫn đi.

Cầm một con dao nhỏ trong tiệm vàng, A Mộc rời đi, tìm một nơi gần nhà  (nơi mà phi thuyền trong 1 phút có thể tới, ít nhất mấy trăm km), ngồi ở ven đường, bắt đầu làm thủ công chiếc nhẫn. A Mộc vạn năng lúc này đây lại thật vụng về, điêu khắc trông rất nhanh, nhưng y không hề vừa lòng với tác phẩm của mình, đành phải dùng dị năng hòa tan vàng, rồi một lần nữa khắc lại.

Mà lúc A Mộc xâm nhập vào tiệm vàng, một tinh hạm đã đến ngoại vi tinh cầu Emir.

“Báo cáo chuẩn tướng Grant, tọa độ trước mắt x-273493, y-93762, z-735364, mục tiêu, tinh cầu lưu đày Emir. Khoảng cách 307 năm ánh sáng từ nơi xảy ra tai nạn, khoảng cách 13 năm ánh sáng nơi phát hiện ra xác cơ giáp. Căn cứ thí nghiệm góc bù, cơ giáp trong vũ trụ cấp tốc di chuyển một đường thẳng tắp dài đến bốn tháng, lý luận tiến lên 12.9 năm ánh sáng. Căn cứ theo thí nghiệm, khả năng lớn nhất Nghiêm Sí thiếu tướng đã rơi vào tinh cầu Emir.”

Trong khoang chỉ huy, một lính kỹ thuật hướng Grant báo cáo.

Tướng quân tuổi trẻ anh tuấn gật gật đầu nói: “Rơi vào tinh cầu Emir, toàn lực tìm kiếm Nghiêm Sí thiếu tướng. Mở máy thăm dò dị năng, một khi phát hiện phản ứng hỏa hệ năng lượng cao, lập tức đuổi tới.”

“Rõ.”

Chuẩn tướng tóc vàng đứng trước màn hình, nhìn  vũ trụ bao la bên ngoài. Năm tháng, suốt năm tháng. Từ 153 ngày trước ‘Khởi Hành’ mất đi liên lạc, hắn liền xin lệnh tìm kiếm, mang theo thủ hạ tìm suốt năm tháng trong vũ trụ. Hai tháng trước, bọn họ căn cứ vào tín hiệu cuối cùng của ‘Khởi Hành’  tìm được  địa điểm phát sinh sự cố, là trên một khoáng tinh ở tinh hệ Gamma, tinh cầu khoáng sản quản lý nơi tử vong đáng sợ, Nghiêm Sí thiếu tướng cùng cơ giáp ‘Khởi Hành’ phụ trách đến tinh cầu xa xôi bên cạnh an ủi sĩ quan địa phương đồng thời mất tích cùng lúc đó.

Vũ trụ mênh mông muốn tìm một người thật sự quá khó khăn, Grant đem hết toàn lực mới xin được 100 ngày đi tìm Nghiêm Sí, hiện tại đã qua 97 ngày. Trong lúc này, bọn họ đi vô số con đường, không ngừng phát hiện linh kiện rơi lại của ‘Khởi Hành’ ở các nơi, rốt cuộc 3 ngày trước tìm được xác’Khởi Hành’.

Phần ngoài ‘Khởi Hành’ bị hư không nhiều, nhưng bên trong đã chịu thương tổn nghiêm trọng. Việc đốt cháy nhiệt độ cao khiến khoang động lực Khởi Hành mất đi công hiệu, dần dần bị lạc trong vũ trụ. Mà Grant thậm chí còn tìm được một số dấu răng trên bàn điều khiển, hắn khó có thể tưởng tượng cơ giáp yêu quý của Nghiêm Sí đến tột cùng thương tổn như thế nào, mới có thể từ bị tổn hao từ bên trong đến nông nỗi này.

Hắn càng vô pháp tưởng tượng, Nghiêm Sí ở trong vũ trụ, khi dùng hết toàn bộ thức ăn và dinh dưỡng tề dự phòng, đến tột cùng đã chịu đói khát ra sao mới có thể thần chí không rõ đi gặm linh kiện trên bàn điều khiển cơ giáp.’Khởi Hành’ bị phá hỏng dưới nhiệt độ cực nóng, nguyên năng lượng đã bắt đầu rò rỉ, Nghiêm Sí ăn loại linh kiện này, có thể còn sống sao?

Càng đáng sợ chính là, lấy sự bình tĩnh và vững vàng của Nghiêm Sí, dưới tình huống tinh thần bình thường, tại sao lại tổn thương cơ giáp như vậy? Thậm chí sau khi ‘Khởi Hành’ mất đi liên lạc nhưng vẫn có thể hoạt động bình thường trong một đoạn thời gian rất dài, vậy vì sao Nghiêm Sí không khẩn cấp kêu cứu, vì sao không nghĩ cách đáp xuống tinh cầu phụ cận liên lạc với căn cứ?

Nguyên nhân chỉ có một, Nghiêm Sí trong lúc đó, chỉ sợ là đã giằng co với phát cuồng suốt hơn một tháng. Không có thuốc ức chế, chính y cũng không thể tự lành, hơn một tháng đều vượt qua trong điên cuồng, tự thương tổn chính mình, thương tổn cơ giáp.

Sau khi vứt bỏ cơ giáp, trên người Nghiêm Sí không có biện pháp phòng hộ, cứ như vậy không hề bảo hộ mà tiến vào vũ trụ, duy trì hình thức vô dưỡng. Trải qua tính toán nhiều lần của quang não siêu cấp, Nghiêm Sí mất ít nhất 3 ngày mới có thể vào được tinh cầu  Emir. Ba ngày trong hình thức vô dưỡng, có ai có thể chịu đựng thương tổn trong thời gian dài như vậy? Nếu không phải Nghiêm Sí trời sinh có  dị năng hỏa hệ, chỉ sợ lúc tiến vào tầng khí quyển, cả người y đã bị đốt thành tro.

Chính là, cho dù là tiến vào tinh cầu Emir thì có thể thế nào đây? Đây là lưu đày tinh, bên trong tất cả đều là người có tinh thần vượt mức, thời thời khắc khắc đều có khả năng phát sinh cảm nhiễm quần thể. Ở chỗ này, Nghiêm Sí căn bản không có khả năng khôi phục bình thường. Tinh thần dị biến suốt 5 tháng, trong lịch sử đế quốc, người liên tục dị biến tinh thần, không thể sống qua 3 tháng.

Y là bạn tốt, là đối thủ của hắn, từ nhỏ nơi chốn áp hắn một đầu, làm hắn mặc kệ như thế nào nỗ lực đều không thể siêu việt người, sao lại có thể cứ như vậy chết đi!

Grant siết chặt nắm tay, kỳ hạn tìm kiếm còn 3 ngày. Cho dù đến lúc đó vi phạm mệnh lệnh cấp trên, hắn cũng muốn tiếp tục tìm, không tìm được thi thể Nghiêm Sí tuyệt đối không bỏ qua! Hắn còn chưa thắng qua y, chưa nhìn thấy bộ dạng thất bại của y, làm sao có thể cứ vậy để y chết đi!

Yên lặng đáp xuống một chỗ không người trên Emir, Grant lập tức phái hơn 10 chiến hạm, máy thăm dò dị năng yên lặng dò xét toàn bộ tinh cầu. Vừa lúc này, A Mộc sử dụng dị năng mạnh bạo mở cửa kim khố. Sau khi đột phá mấy chục tầng hệ thống phòng ngự, ở phòng ngự  kim khố cuối cùng, cửa vẫn kiên cố không phá nổi, chỉ có chìa khóa mới có thể mở ra. A Mộc dùng một sợi lửa nhỏ chui vào lỗ khóa, đem khóa thiêu hủy, thoải mái mà tiến vào trong kim khố. Mà năng lượng một sợi lửa này, liền bị máy thăm dò bắt được!

“Grant chuẩn tướng, Emir tọa độ x-534, y-796, z-2 phát hiện  năng lượng hỏa hệ cường độ cao, sức nóng vượt qua 10 vạn độ C. Dị năng hỏa hệ có sức nóng vượt qua 10 vạn ở đế quốc, chỉ có 5 người, trong đó bốn người ở cương, chỉ có Nghiêm Sí thiếu tướng không rõ.”

“Grant chuẩn tướng, phản ứng  hỏa hệ dị năng chợt lóe qua. Đến nơi đã mất người, có dấu vết phi thuyền chạy qua, hiện tại đang đuổi theo.”

“Tọa độ x-634, y-321, z-1, phát hiện mục tiêu, không thể xác nhận có phải Nghiêm Sí thiếu tướng hay không.”

“Nhân vật mục tiêu lại lần nữa sử dụng  dị năng hỏa hệ, năng lượng phản ứng hoàn toàn đồng nhất với máy thăm dò trước đó, xác nhận nhân vật mục tiêu, có lập tức nghĩ cách cứu viện hay không? Lặp lại, có lập tức nghĩ cách cứu viện hay không?”

“Ta lập tức đến, các ngươi ổn định y, đừng cho y rời đi!” Grant một bên phân phó một bên chạy vào chiến hạm, vọt qua chỗ A Mộc.

Mà giờ phút này, lòng bàn tay A Mộc gắt gao siết chặt chiếc nhẫn đã khắc cho Lê Hân, y còn chưa kịp khắc tên Lê Hân lên, chỉ khắc ra một vòng tròn khiến y tương đối bất mãn (ý là hình dạng cơ bản của chiếc nhẫn), còn muốn tìm một ít đá quý,  khắc lại lần nữa. Chính là lúc này, xung quanh y xuất hiện hơn 10 chiến hạm. Không phải loại đào thải hóa do Phil buôn lậu, mà là chiến hạm kiểu mới nhất của đế quốc, trên mỗi chiến hạm đều có đánh số. Dãy chữ T…… Là thượng tướng quân bộ Grant. Bất quá lúc này không phải kỳ chiến tranh Grant thượng tướng  sẽ không lên chiến trường, trước mắt tạm thời đại lãnh cái này bộ đội, là Grant chuẩn tướng, con trai của thượng tướng……

Từ từ,  Grant là ai? Vì sao y lại biết người này?

Khi tinh thần lực màu lam chống lại lực phá hoại trong đầu A Mộc thoáng chốc yếu đi, đầu A Mộc choáng váng, nhìn chiến hạm trước mắt nghĩ, là tới truy vàng sao? Y chỉ lấy một khối vàng, cần tới một  trận lớn đến vậy sao?

Vàng cũng không thể trả lại, đó là nhẫn đưa cho Lê Hân. Chính là trên người không có tiền a, phải bồi thường thế nào đây?

A Mộc thập phần hao tổn tâm trí.

“Toàn thân nhân vật mục tiêu bao trùm Mộc Selen, nhìn không ra dung mạo. Thông qua quét hồng ngoại, cốt cách đồng nhất với Nghiêm Sí thiếu tướng. Qua đối chiếu, xác suất nhân vật mục tiêu là Nghiêm Sí thiếu tướng hơn 99.7%.” Thượng úy phụ trách nghĩ cách cứu viện sau khi xác định thân phận A Mộc, lập tức mở ra thiết bị thông tin, muốn lấy được liên lạc cùng Nghiêm Sí thiếu tướng. Thục liêu không đợi mở miệng, đối phương lắc mình một cái nhảy lên chiến hạm, ngọn lửa cực nóng bao lấy nắm tay một quyền đâm xuyên vỏ chiến hạm, đem thượng úy bên trong xách ra, đoạt quang não của hắn, nghiêm túc đánh mấy chữ lên trên: Trước thiếu, sẽ trả ngươi sau, ta sẽ tính cả tiền lãi.

Lê Hân không cho y nói chuyện, y cũng không cần tổn thương  thân thể vì người khác ngoài trừ Lê Hân.

Lực phá hoại vẫn luôn chiếm cứ phát hiện nó thế mà phải bị tinh thần lực này chậm rãi cắn nuốt tiêu trừ, nó bắt đầu điên cuồng giãy giụa, mà tinh thần lực không thể bị loại bỏ một cách im ắng như trước, chỉ có thể phản kháng, cố gắng một kích tiêu diệt đối phương, khiến nó không thể tiếp tục gây tổn thương cho A Mộc.

Hai lực lượng chưa bao giờ bị nhân loại chạm đến bắt đầu giao chiến trong đầu A Mộc, đột nhiên đau đớn khiến A Mộc khó khống chế được mình, y vứt đi thượng úy trong tay, nhảy xuống chiến hạm, muốn quay về phi thuyền của mình. Về đến nhà, trong nhà có Lê Hân, chỉ cần nghe Lê Hân ca, y có thể bình tĩnh trở lại.

Nhưng mà mục tiêu thật vất vả mới tìm được các binh lính sao có thể để y rời đi, lập tức hơn 10 chiến hạm bao vây lấy A Mộc, bọn họ không thể thương tổn A Mộc, lại không muốn y rời đi, liền hơn 10 chiến hạm cùng nhau tạo thành một hàng rào năng lượng mạnh mẽ, khiến A Mộc không thể rời đi.

Vừa phải khống chế tinh thần chính mình, không cho cổ tinh thần này phóng ra tạo thành tinh thần cảm nhiễm, vừa phải nỗ lực đột phá rào chắn trở về tìm Lê Hân. A Mộc dùng sức ôm lấy đầu, yết hầu rách nát phát ra một tiếng gào rống không giống người, y nhảy lên một chiến hạm trong đó, đập thủng xác ngoài chiến hạm, định nhảy vào khống chế chiến hạm, đóng rào chắn năng lượng. Sở dĩ có thể khống chế y là bởi vì hơn 10 chiến hạm cùng hợp lực, chỉ cần một con đình chỉ rào chắn, sẽ xuất hiện chỗ hổng, y có thể chạy đi.

Nhưng trong nháy mắt khi A Mộc đục lỗ chiến hạm, một viên đạn phá vỡ rào chắn lặng lẽ không tiếng động nhắm vào phía sau A Mộc, bắn vào gáy A Mộc. Lượng lớn thuốc mê bên trong thông qua huyết lưu khiến thần kinh A Mộc tê liệt, y vô lực ngã trên chiến hạm, trong tay gắt gao nắm chặt chiếc nhẫn kia. Nắm, nắm……y nắm không được nữa, tiến vào thân thể y không chỉ là thuốc mê, còn có một dòng điện đủ khiến cho thần kinh y tê liệt, dòng điện chạy qua mọi ngóc ngách trong cơ thể, các dây thần kinh không chịu được khống chế. A Mộc vô lực buông tay, nhẫn từ trên cao rơi xuống, không có ai thấy được chiếc nhẫn ẩn sâu trong bùn đất kia.

“Chuẩn tướng!” Binh lính sống sót sau tai nạn cầm máy kiểm tra tinh thần chạy tới “Trong nháy mắt vừa rồi, tần sóng tinh thần của Nghiêm Sí thiếu tướng đột nhiên tăng cao, vượt qua bình thường gấp mấy lần, máy kiểm tra suýt nữa vượt mức vô pháp vận chuyển. Phỏng đoán trước đó không sai, đoạn thời gian này, Nghiêm Sí thiếu tướng vẫn luôn trong trạng thái phát cuồng, hơn nữa là một loại trạng thái cực đoan, trước giờ chưa từng thấy qua tần sóng tinh thần cao như vậy.”

Grant thu hồi súng gây mê trong tay, thật không hổ là Nghiêm Sí, hắn tinh tường nhìn thấy lúc viên đạn nằm sát làn da, chỗ gáy Nghiêm Sí được một đoàn lửa bọc lấy. Nếu không phải y đang trong lúc dị biến tinh thần, nếu không phải trước đó y dùng dị năng bao lấy viên đạn, điện năng được bố trí tạm thời phá hủy tấm chắn lửa của Nghiêm Sí, viên đạn này chưa chắc đã vào được cơ thể y.

“Nếu là trạng thái thanh tỉnh, thật đúng là không biết ai thắng ai thua.” Tìm được bạn tốt, tảng đá lớn trong lòng Grant rốt cuộc rơi xuống, hắn bước nhẹ đến  bên người Nghiêm Sí, phát hiện Nghiêm Sí một thân quấn Mộc Selen, nhịn không được tháo băng vải trên mặt y.

Làn da rách nát ánh vào mi mắt mọi người, tâm tình thả lỏng của Grant lại lần nữa treo lên. Sử dụng  hình thức vô dưỡng quá độ mà phản phệ, hóa ra lại nghiêm trọng như thế.

Bọn họ nhanh chóng dời Nghiêm Sí vào trong chiến hạm, trước mở ra máy tiệt trùng, lúc này mới đem toàn bộ Mộc Selen trên người y tháo xuống. Da chân cứng cáp của Nghiêm Sí đã bắt đầu thối rữa, phần lưng cùng bụng càng có nhiều dấu vết tổn thương. Lớp da bị loét sẽ làm cơ thể phát ngứa, nếu Nghiêm Sí ở dưới tinh thần cuồng loạn, nhất định sẽ kéo rớt lớp da này. Làn da lại sinh trưởng như vậy, thối rữa, trong khoảng thời gian này, đến tột cùng Nghiêm Sí đã ăn bao nhiêu khổ?

“Lập tức khởi hành quay về Dorset tinh, liên lạc căn cứ chuẩn bị bác sĩ giỏi và khoang trị liệu, Nghiêm Sí thiếu tướng thương thế nghiêm trọng, cần nhanh chóng chữa. Mặt khác thông tri viện nghiên cứu, trạng thái tinh thần thiếu tướng không ổn định, làm bọn họ móc hết vốn liếng ra cũng phải khiến thiếu tướng khôi phục lại bình thường. Cuối cùng, liên lạc Nghiêm nguyên soái, nói đã tìm thấy con ông ta.” Grant nhanh chóng phân phó.

Hơn 10 chiến hạm đồng thời cất cánh, trở về bên trong tinh hạm. Thời gian ngắn ngủn hơn 10 phút, tinh hạm lại lần nữa nâng lên, lặng lẽ rời khỏi  tinh cầu Emir, trở lại Dorset tinh phương xa.

Tinh thần lực muốn lập tức tiêu trừ hoàn toàn lực phá hoại, sau khi đại não A Mộc bị gây tê, không có năng lực tự lành của đại não trợ giúp, giống như bị chặt đứt viện trợ, chỉ có thể một mình hăng hái chiến đấu. Tinh thần lực dùng hết một tia lực lượng  cuối cùng đem lực phá hoại hoàn toàn tiêu diệt, lại bởi vì sức chịu đựng nhỏ dần mà không thể hoàn toàn chữa khỏi tinh thần bị thương của A Mộc, lúc chữa trị đến khu vực ký ức cuối cùng, tinh thần lực không còn bao nhiêu tiêu tán mất.

Không có ai biết được hết thảy chuyện này.



Lê Hân mở mắt sau một giấc ngủ ngọt ngào, tâm tình vô cùng tốt. Nhớ tới hết thảy chuyện phát sinh tối qua, lại cảm thấy cả người mình đều hỏng mất. Đầu lưỡi A Mộc quá chán ghét, không có dùng KY*…… Khụ khụ, ngẫm lại thật xấu hổ, lần đầu tiên đã như vậy thật sự là quá tóe lửa, lần sau phải tiết chế.

*KY: Gel bôi trơn í:))))

Cũng may hệ thống thăng cấp thân thể  tố chất hắn, ngày hôm sau Lê Hân vẫn có thể chậm rãi bò dậy. Tối hôm qua A Mộc hẳn là đã rửa sạch và trị liệu cho hắn, đau đớn đã biến mất, thân thể cũng thập phần thoải mái thanh tân. Chỉ có một thân đốm đốm loang lổ kia hoàn toàn không ai quản, Lê Hân thầm mắng một tiếng, đột nhiên lại cười rộ lên.

Đây là A Mộc độc chiếm dục a.

Người không có ngủ bên cạnh, chắc chắn lại không biết lén làm cái gì rồi.

Chậm rãi từ giường bò dậy, hảo tâm tình tắm rửa một phiên, chờ A Mộc đưa cơm sáng tới.

Chờ một lát bụng cũng đói kêu thầm, người này còn chưa trở về. Thể lực tiêu hao quá mức Lê Hân không có biện pháp, chỉ có thể dùng dinh dưỡng tề, ngồi trên giường có chút  không vui.

Sáng ngày hôm sau, chẳng lẽ không nên cùng nhau thức dậy đón ánh mặt trời sao? Sáng sớm nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lánh của A Mộc, tâm tình nhất định sẽ phá lệ tốt đẹp.

Tâm tình không tốt Lê Hân luyện tập tỳ bà một chút, nhưng không hiểu sao lại buồn bực lên, vô pháp chuyên tâm đàn tấu. Hắn buông tỳ bà, xoay vài vòng trong phòng, thật sự ngồi không nổi đi ra ngoài, phát hiện không thấy phi thuyền.

A Mộc khởi động phi thuyền đi ra ngoài, làm gì a?

Lê Hân chờ a chờ, chờ đến trời tối cũng không thấy bóng người. Hắn hoàn toàn ngồi không được, không có biện pháp mà liên lạc với Phil. Như thế nào bản thân cảm giác như sau khi 419 thì bị người vứt bỏ a? A Mộc không phải loại người này, nhất định không có việc gì.

Sau khi Phil nhận được liên lạc từ Lê Hân thì lập tức phái người tìm hiểu, rất nhanh thu được tin tức tiệm vàng bị cướp bởi công nghệ cao. Hệ thống phòng ngự bị người vô thanh vô tức phá giải, nhân viên an ninh bị đánh ngất, khóa kim khố bị sức cực nóng hòa tan. Thoạt nhìn chính là vừa trải qua cuộc cướp bóc với kế hoạch nghiêm mật, nhưng sau khi kiểm kê, chỉ mất một khối vàng là chuyện gì =_=

Bản năng cho rằng đây là A Mộc làm, chung quy người có thể trong nháy mắt dùng sức nóng hòa tan khóa cửa kim khố, trừ bỏ A Mộc không nghĩ có người thứ hai.

Phil lập tức phái người tìm kiếm dọc theo đường từ nhà Lê Hân đến kim khố, phát hiện phi thuyền dừng lại gần khu vực nhà Lê Hân (cách đó vài trăm km), cứ việc Grant tận lực che giấu, lại bởi vì quan hệ thời gian mà không thể hoàn toàn giấu hết vết tích từng chiến đấu.

Có một tinh hạm tiến vào tinh cầu Emir, đây là chuyện vô pháp che đậy. Tinh hạm và chiến hạm  khác với cơ giáp, là vũ khí kiểu lớn, năng lượng phản ứng rất mạnh, Phil tận sức với sự nghiệp buôn lậu phá lệ chú ý tới giao thông phương tiện ngoại lai, đương nhiên biết có một tinh hạm đã rời đi rất nhanh sau khi đến. Hắn vốn cho rằng đó là dành cho viện nghiên cứu, hiện giờ nghĩ đến, không phải trở thành chuyện thế này.

Sau khi cẩn thận tìm kiếm bốn phía trên phi thuyền, chỉ tìm được một con dao khắc, cùng một chiếc nhẫn đơn giản nho nhỏ.

Phil nghĩ, hắn đã biết kim khố vì sao lại bị cướp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK