_ Muội muội, tại sao muội luôn đem khăn che mặt, dung mạo muội như thế xinh đẹp cần gì phải che?- Diệp liên ái lên tiếng đánh vỡ im lặng.
_ Ta không muốn làm cho người khác nhìn thấy dung mạo thật của ta đặc biệt là tên thái tử bình hoa kia.- cô lạnh nhạt nói.
_ Muội, muội không phải thích thái tử sao?- Diệp liên ái ngạc nhiên nhìn cô.
_ Ta có nói qua sao?, ta nhớ ta đâu nói ta thích thái tử.- Cô bộ dáng như không liên quan nói.
_ Nhưng muội toàn chạy theo thái tử.- Diệp liên ái không tin hỏi.
_ Tại vì chán quá nên chơi mèo vờn chuột thôi, có gì đâu.- cô nhàn nhàn cười nói.
_ Muội thật sự không thích thái tử?- Diệp liên ái vui mừng hỏi. Diệp Bích ca thích thái tử luôn luôn phải chịu sỉ nhục nên nàng rất lo lắng, bây giờ thì tốt quá Diệp Bích Ca không thích thái tử.
_ Ân.- cô chính là gật đầu một cái rồi không nói gì nữa nhắm mắt như đang ngủ.
Diệp Liên ái cũng không nói thêm ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Xe ngựa đi vào hoàng cung, cô cùng tỷ tỷ, ca ca và phụ thân vào sân chính nơi diễn ra yến tiệc của Đại Thừa cung. Đến nơi cô đã thấy thái tử Độc Cô Hàn một bộ hoàng y chói sáng ngồi trên cao gần long ỷ, ngũ quan ôn nhuận như ngọc cười nói cùng người con gái bên cạnh. Ngừơi con gái bên cạnh không ai khác chính là nữ nhi của Tả thừa tướng Điệp Viên Chu, Điệp Lan. Cô ta là tài nữ kinh thành và cũng từng là người mà Diệp Bích Ca ghen vì được thái tử yêu. Điệp Lan mặc bộ chanh y phi thường hợp với thái tử, dung mạo xinh đẹp như hoa, mang theo chút ôn nhu ngại ngùng cười nhẹ với thái tử, dáng người nhỏ nhắn chọc người nhung nhớ, một đầu tóc búi gọn cài châm điệp yêu kiều. Liếc mắt lần nữa cô lại gặp phải khuôn mặt đáng ghét của tên yêu nghiệt 2,3 lần trêu tức cô mà hắn cũng đang nhìn cô cười, cô liền hừ lạnh quay mặt đi. Độc cô dạ thấy cô lạnh lùng thì hơi hụt hẫng. Một lát sau khi hoàng thượng cùng hoàng hậu vào thì tất cả mọi người bắt đầu yến tiệc.
_ Hôm nay thái tử ngày tuyển phi nên từng người muốn thử tài thì cứ việc lên biểu diễn, trẫm không câu nệ tiểu tiết.- hoàng đế cao giọng tuyên bố. Sau đó là vô số con nhà quan thần triều đình lên biểu diễn, người ca, người múa, người họa, người thi, người đàn, người thổi sáo. Đến lượt cô thì cô tiêu sái bước lên đài, thái tử nhìn thấy cô lại một mặt chán ghét, hắn ta không biết khuôn mặt thật của cô vì từ trước cô toàn bôi một lớp phấn son dày đặc nên không nhìn thấy được vốn dĩ khuôn mặt, và cô nổi tiếng là một phế vật nên hắn ta lại càng ghét cô. Cung nữ mang đàn lên cho cô, tiếng đàn du dương trầm bổng vang lên đưa nhân vào tiên cảnh, nhất thời mọi người bị hút hồn, giọng ca trong trẻo bi thương với khúc Bạch Hồ vang lên khiến mọi người dần dần càng bị cuốn sâu.
Hôm nay chính là yến hội tuyển thái tử phi cho thái tử Độc cô hàn. Trong Diệp phủ, mọi người đã phải dậy sớm để chuẩn bị. Tỷ tỷ của cô mặc dù không thích thái tử nhưng thánh chỉ không thể không tuân nên cũng phải đi, Diệp Liên Ái mặc bộ tử y mỹ lệ, dung nhan thanh tú xinh đẹp, trang điểm thêm duyên dáng, một đầu châm cài bạc lung linh. Cô mặc bộ bạch y xuất trần, dung mạo tuyệt mỹ vẫn được che đậy, đầu tóc vấn gọn với cây châm ngọc bích, đeo khuyên hình giọt nuớc làm từ ngọc lưu ly trong suốt tô điểm thêm cho y phục, dáng người hoàn mỹ từng góc độ, khí chất thanh cao, trong trẻo. Diệp Thành mặc bộ hồng y tuấn dật phi phàm. Vì vào cung không được mang theo hộ vệ hay nô tì nên Lý nam và Linh Dao được cô cho tùy ý đi chơi đây đó. Cô ngồi cùng xe ngựa với Diệp Liên ái, trong xe ngựa không khí tĩnh lặng.
_ Muội muội, tại sao muội luôn đem khăn che mặt, dung mạo muội như thế xinh đẹp cần gì phải che?- Diệp liên ái lên tiếng đánh vỡ im lặng.
_ Ta không muốn làm cho người khác nhìn thấy dung mạo thật của ta đặc biệt là tên thái tử bình hoa kia.- cô lạnh nhạt nói.
_ Muội, muội không phải thích thái tử sao?- Diệp liên ái ngạc nhiên nhìn cô.
_ Ta có nói qua sao?, ta nhớ ta đâu nói ta thích thái tử.- Cô bộ dáng như không liên quan nói.
_ Nhưng muội toàn chạy theo thái tử.- Diệp liên ái không tin hỏi.
_ Tại vì chán quá nên chơi mèo vờn chuột thôi, có gì đâu.- cô nhàn nhàn cười nói.
_ Muội thật sự không thích thái tử?- Diệp liên ái vui mừng hỏi. Diệp Bích ca thích thái tử luôn luôn phải chịu sỉ nhục nên nàng rất lo lắng, bây giờ thì tốt quá Diệp Bích Ca không thích thái tử.
_ Ân.- cô chính là gật đầu một cái rồi không nói gì nữa nhắm mắt như đang ngủ.
Diệp Liên ái cũng không nói thêm ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Xe ngựa đi vào hoàng cung, cô cùng tỷ tỷ, ca ca và phụ thân vào sân chính nơi diễn ra yến tiệc của Đại Thừa cung. Đến nơi cô đã thấy thái tử Độc Cô Hàn một bộ hoàng y chói sáng ngồi trên cao gần long ỷ, ngũ quan ôn nhuận như ngọc cười nói cùng người con gái bên cạnh. Ngừơi con gái bên cạnh không ai khác chính là nữ nhi của Tả thừa tướng Điệp Viên Chu, Điệp Lan. Cô ta là tài nữ kinh thành và cũng từng là người mà Diệp Bích Ca ghen vì được thái tử yêu. Điệp Lan mặc bộ chanh y phi thường hợp với thái tử, dung mạo xinh đẹp như hoa, mang theo chút ôn nhu ngại ngùng cười nhẹ với thái tử, dáng người nhỏ nhắn chọc người nhung nhớ, một đầu tóc búi gọn cài châm điệp yêu kiều. Liếc mắt lần nữa cô lại gặp phải khuôn mặt đáng ghét của tên yêu nghiệt 2,3 lần trêu tức cô mà hắn cũng đang nhìn cô cười, cô liền hừ lạnh quay mặt đi. Độc cô dạ thấy cô lạnh lùng thì hơi hụt hẫng. Một lát sau khi hoàng thượng cùng hoàng hậu vào thì tất cả mọi người bắt đầu yến tiệc.
_ Hôm nay thái tử ngày tuyển phi nên từng người muốn thử tài thì cứ việc lên biểu diễn, trẫm không câu nệ tiểu tiết.- hoàng đế cao giọng tuyên bố. Sau đó là vô số con nhà quan thần triều đình lên biểu diễn, người ca, người múa, người họa, người thi, người đàn, người thổi sáo. Đến lượt cô thì cô tiêu sái bước lên đài, thái tử nhìn thấy cô lại một mặt chán ghét, hắn ta không biết khuôn mặt thật của cô vì từ trước cô toàn bôi một lớp phấn son dày đặc nên không nhìn thấy được vốn dĩ khuôn mặt, và cô nổi tiếng là một phế vật nên hắn ta lại càng ghét cô. Cung nữ mang đàn lên cho cô, tiếng đàn du dương trầm bổng vang lên đưa nhân vào tiên cảnh, nhất thời mọi người bị hút hồn, giọng ca trong trẻo bi thương với khúc Bạch Hồ vang lên khiến mọi người dần dần càng bị cuốn sâu.
Hết bài cô kết nhạc rồi nhẹ nhàng đi xuống, thái độ rất thong dong bình tĩnh. Mọi người một hồi lâu mới lấy lại được tinh thần, kể cả Độc cô dạ. Từ khi cô bước lên đài hắn đã bị cô mê hoặc, thật đúng là tiểu yêu tinh. Một lúc một tràng vỗ tay ròn rã vang lên.
_ Hảo, rất hay.- Hoàng thượng ngồi trên long ỷ cười to nói.
_ Hoàng thượng quá khen.- cô chỉ nhàn nhạt nhìn hoàng thượng cười nhẹ.
_ Tại sao Diệp tiểu thư lại phải đeo mạng che mặt?- hoàng hậu bấy giờ ngồi cạnh mới lên tiếng thành công khơi dậy tò mò của mọi người.
_ Tiểu nữ dung mạo là quỷ nhan sợ bẩn mắt hoàng thượng cùng hoàng hậu.- cô nhàn nhạt nói không siểm nịnh, không câu nệ.
_ Thì ra vậy, là ta bất cẩn.- hoàng hậu áy náy.
_ Không sao thưa hoàng hậu.- cô chính là cười nhạt đáp.
Sau đó Điệp Lan lên đài múa một điệu thiếu nữ hằng nga liền nhận được rất nhiều lời khen ngợi.
_ Bây giờ sẽ đến thái tử của trẫm chọn phi.- Hoàng thượng lên tiếng.
_ Bổn thái tử chọn Điệp Lan làm thái tử phi.- thái tử Độc cô hàn cao giọng nói. Thật ra bài Bạch hồ của Diệp Bích Ca rất hay nhưng hắn chắc chắn là Diệp Bích Ca làm vậy chỉ để thu hút hắn, Lan nhi của hắn vẫn tốt hơn nhiều.(tg:😂 ATSM, bài bạch hồ cô đàn còn chưa thể hiện ra tài năng đánh đàn thật sự đâu, nếu lộ tài năng đánh đàn thật thì người ở đây chắc chết " Mê" hết rồi.)
_ Ai cũng biết thái tử thích Điệp tiểu thư mà. Cứ tưởng là tài nghệ của chúng ta sẽ xao động được.- một số tiểu thư nhà quan ghen ghét nhìn Điệp Lan.
_ Được, vậy thái tử phi sẽ là Điệp Lan.- Hoàng thượng cao giọng tuyên bố.
Sau đó yến tiệc tiếp tục diễn ra, cô cảm thấy ngột ngạt nên ra hậu hoa viên hít thở không khí.
Buổi yến tiệc kết thúc, ai về nhà nấy. Cô về đến Diệp phủ thì cũng chưa thấy Lý nam và linh dao về. Còn Lý nam và linh dao lại đang ngồi ăn với nhau trong tửu lâu để bồi dưỡng tình cảm.