• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau tại lôi đài lại tấp nập người, hôm nay là ngày thi đấu cuối cùng. Bên ghế chờ Bích Lạc Hoa căm tức nhìn Tức Mặc Bích Ca, Khuynh Thành là bằng hữu của nàng mà hắn đánh thắng Bích Lạc Tuyền thì cũng coi như Tức Mặc Bích Ca vẻ vang cho nên chắc chắn Bích Lạc Hoa ghi thù này lên đầu nàng.

Trên lôi đài Đoan Mộc Trần cùng Thạc Lượng cũng đánh xong. Đoan Mộc Trần mấy ngày nay tu luyện đã có tiến bộ đáng kể, hắn có tốc độ tu luyện có thể sánh với thiên tài mới trong thời gian ngắn đã đạt tới huyễn hoàng cấp 3, ma linh sư cấp 4 đủ để xưng là thiên tài. Mà Thạc Lượng kia thực lực không bằng nên thua là chuyện thường tình. Tiếp theo là Bạch Vân và Mộng Tử Yên. Bạch Vân thực lực ở huyễn hoàng cấp 1, ma linh sư cấp 2, bán tiên cấp 3 nhưng dù gì thực lực thua Mộng Tử Yên nên người xem liền biết trước được kết quả. Nhưng tên Bạch Vân kia rất biết thức thời, biết không đánh lại nên khi lên lôi đài liền nhận thua. Cặp cuối cùng là Mộ Dung Trác cùng Lãnh Diễm Tu. Mộ Dung Trác một thân trường bào tím anh tuấn bức người đứng trên lôi đài, vẻ mặt tuấn khốc vùng nghiêm túc, Lãnh Diễm Tu lục trường bào anh tuấn tiêu sái, vẻ mặt mang ý cười nhìn đối thủ. Lần này ai cũng đoán là Mộ Dung Trác thắng vì hắn ở Quan Thượng hơn nữa Mộ Dung Trác cũng khẳng định mình có thể thắng nhưng khi ra tay hắn mới biết lần này thắng có chút khó khăn. Không ngờ nam tử Lãnh Diễm Tu kia thực lực mạnh ngang hắn đều là huyễn hoàng cấp 2, ma linh sư cấp 3 cùng là tiểu tiên cấp 4. Nhưng Lãnh Diễm Tu sức chiến đấu rất bền, chiến lâu như vậy mà chỉ toát mồ hôi hơi thở vẫn không loạn. Tức Mặc Bích Ca nhíu mày nhìn Lãnh Diễm Tu, nàng tổng cảm thấy nam tử này không đơn giản, trên người hắn khí chất cao quý nồng đậm. Đánh một lúc Mộ Dung Trác bắt buộc phải dùng đan dược trợ cấp nhưng như cũ không thể thắng được Lãnh Diễm Tu ngược lại chính hắn kiệt sức ngã xuống. Lãnh Diễm Tu vẫn là bộ dáng thong dong tươi cười cúi chào nhảy xuống đài. Vậy là chỉ còn nàng cùng Bích Lạc Hoa.

Lôi đài...

_ Hai học viên, theo như tỷ thí thì không tránh khỏi thương vong nên hãy đánh hết sức.- Lão sư chủ trì cao giọng nói với hai nàng.

_ Ân.- Tức Mặc Bích Ca nhẹ gật đầu còn bên kia Bích Lạc Hoa lại cười lạnh. Nếu lão sư nói vậy thì trực tiếp giết Tức Mặc Bích Ca cũng chả sao, mấy ngày nay nàng đã ăn nhiều đan dược để tăng lên thực lực nên chắc hẳn Tức Mặc Bích Ca bị nàng đánh cho thảm bại.

Bích Lạc Hoa vận dụng hợp kĩ ba loại kỹ năng hướng Tức Mặc Bích Ca đánh tới. Lần này nàng chỉ dùng 2 phần 10 thực lực để thăm dò thực lực của Tức Mặc Bích Ca. Thấy Tức Mặc Ca chỉ tránh mà không tiếp chiêu liền nghĩ chắc hẳn nàng có đường thắng nên mới xông lên. Cơ hồ trên đài giao tranh mười mấy chiêu giữa hai nữ tử một bạch y xuất trần hai hoàng y xinh đẹp đã khiến mọi người chú tâm. Bích Lạc Hoa ra chiêu nào chiêu nấy đều là sát chiêu, mọi người xung quanh nhìn một màn như vậy cảm thấy này vị mỹ nữ chắc hẳn chết dưới tay Bích Lạc Hoa. Tức Mặc Bích Ca cố ý để lộ sơ hở để cho Bích Lạc Hoa vận dụng sát chiêu. Bích Lạc Hoa thấy Tức Mặc Bích Ca để lộ sơ hở thì bắt đầu tiến công, lần này nàng ta dùng mười phần thực lực quyết đem Tức Mặc Bích Ca đánh chết. Mọi người thấy này một màn này liền âm thầm lắc đầu, ra tay thật độc ác. Bỗng nhiên trong thời khắc mấu chốt Tức Mặc Bích Ca xoay người hướng sau lưng Bích Lạc Hoa đánh tới, một chiêu này khẳng định có thể phế đi nguồn tiên lực của Bích Lạc Hoa, bây giờ mọi người mới hiểu thế nào là ác giả ác báo. Mắt thấy Tức Mặc Bích Ca sắp phế nguồn tiên lực của Bích Lạc Hoa thì trên đài xuất hiện thêm một người chặn lại một chưởng đang hướng về lưng của Bích Lạc Hoa.

_ Gia gia...- Bích Lạc Hoa thấy cứu tinh liền chạy lại ôm Bích Lạc Ngu.

_ Hừ, ngươi ra tay thật độc ác, lại muốn phế đi nguồn tiên lực của cháu gái ta.- Bích Lạc Ngu vô lại nói. Người xung quanh nghe ông ta nói câu này vẻ mặt tức giận bất bình thay nàng, rõ ràng người ra tay ác độc là Bích Lạc Hoa.

_ Bích Lạc thái thượng hình như nói sai, người luôn ra sát chiêu là Bích Lạc Hoa chứ không phải Tức Mặc Bích Ca.- Một giọng nói từ bên đài vang lên, mọi người chú ý bên đấy thì thấy Lãnh Diễm Tu tươi cười đứng cạnh đài.

_ Bích Lạc thái thượng, quy tắc tỷ thí không cho phép có người làm gián đoạn, mong ngài hạ đài.- Lão sư chủ trì chắp tay nói. Dù gì cũng là người của Bích Lạc hoàng triều nên nể mặt.

_ Hừ, nha đầu nếu ngươi còn muốn sống thì tốt nhất không nên làm vậy lần nữa với cháu gái ta.- Bích Lạc Ngu nói xong xuống đài còn Bích Lạc Hoa thấy được cứu liền đắc ý xem nàng, chẳng qua vừa nãy là nàng sơ suất lần này Tức Mặc Bích Ca sẽ không thắng được nàng.

Nhưng lúc sau một màn như vậy lại tiếp diễn lần nữa, lần này nàng ra tay quá nhanh thành công phế đi nguồn tiên lực của Bích Lạc Hoa.

_ Xú nha đầu, ngươi lại dám không nghe lời ra tay độc ác vậy đừng trách ta.- Bích Lạc Ngu tức giận huy động hợp kỹ đánh tới Tức Mặc Bích Ca. Mấy người xung quanh chỉ có thể âm thầm lắc đầu, cái này chính là ỷ thế hiếp người. Mắt thấy Bích Lạc Ngu sắp đánh chết Tức Mặc Bích Ca nhưng lại ngược lại, nàng thong dong bình tĩnh đưa tay lên đỡ lấy một chưởng kia của Bích Lạc Ngu. Mọi người cùng Bích Lạc Ngu trực tiếp đơ người, người khác không biết rõ nhưng ông biết rõ, một chưởng này đã sử dụng hết mười phần lực lượng vậy mà thiếu nữ trước mắt chỉ một hành động hóa giải được một chưởng của ông. Vậy nàng ta thực lực chỉ sợ ở trên ông, thiên tài như vậy khi nào thì xuất hiện chứ. Cứ như vậy Bích Lạc Ngu không thể làm gì chỉ có thể mang đã ngất Bích Lạc Hoa về. Mọi người xung quanh mang theo nghi hoặc ly khai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK