Chu Hồng Quang vốn có ý định để cho mình chịu thiệt một chút, cho nên đối với cái kết quả này ngược lại khá giống với những gì mà ông ta mong muốn, vì vậy ông ta cũng không muốn đưa ra lời khuyên, bút lớn vung lên một cái, trực tiếp ở trên một phần văn kiện ký tên lên: “Được, người này hiện tại liền thuộc về cậu rồi, cậu cầm lấy cái này, trực tiếp đi tìm Văn Bân làm thủ tục bàn giao là có thể hợp tác với cậu ta!”
Diệp Oản Oản đồng dạng ở trên hiệp ước ký xuống tên của mình: “Tạ ơn Chu tổng.”
“Phòng làm việc của cậu tôi đã để cho người xử lí thỏa đáng, nhà trọ nhân viên tất cả đều là đãi ngộ cấp cao, hôm nay cậu liền có thể tới nhìn một chút, nếu như có chỗ nào không hài lòng cứ thoải mái đề cập với tôi!”
Chu Hồng Quang nâng cao bụng bia của mình, đem một chùm chìa khóa đặt ở trước mặt Diệp Oản Oản mở miệng cười nói “Ha ha, Diệp Bạch, làm rất tốt! Tôi kỳ vọng rất lớn ở cậu nha, cố gắng lên!”
Diệp Oản Oản nhận lấy chìa khóa liếc nhìn mấy chữ mạ vàng trên chìa khóa.
Vạn Cảnh Danh Uyển.
Về phòng trọ, Chu Hồng Quang ngược lại không có lừa cô, đúng là nhà trọ cho nhân viên tốt nhất Hoàn Cầu, không ít kim bài, người đại diện cùng minh tinh tai to mặt lớn đều ở đây. Thời điểm Hàn Thiên Vũ muốn tránh dư luận cũng ở bên đây một thời gian.
Hôm nay cô muốn đi nhìn nhà trọ một chút, nghỉ ngơi rồi hãy nói đến chuyện tiếp theo.
Căn cứ vào khoảng thời gian này mà cô quan sát được, Tư Dạ Hàn quả thật giống như thật sự làm theo cam kết của anh với cô. Hoàn toàn không có nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của cô cả, nhưng chuyện dọn ra khỏi Cẩm Viên là chuyện lớn, cho nên cô không có nắm chắc chuyện đó có thành công hay không.
Đi ra khỏi cao ốc Hoàn Cầu, Diệp Oản Oản trước tiên muốn thử thăm dò tâm tư của Tư Dạ Hàn bằng cách gửi đi một tin nhắn ngắn:
[Anh yêu à, ngày hôm nay em đã đi đến Hoàn Cầu, công tác đã giải quyết sắp xếp xong rồi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai em sẽ bắt đầu đi làm, vì vậy việc tiếp tục ở chỗ của anh có chút không tiện lắm, cho nên em phỏng chừng có thể sẽ chuyển tới nhà trọ nhân viên bên kia để ở.]
Bình thường cô gửi tin nhắn qua Tư Dạ Hàn đều rất nhanh sẽ trả lời lại với cô, nhưng lần này, lại giống như đá chìm đáy biển, chậm chạp mãi mà không có bất kì dấu hiệu trả lời nào cả.
Chờ thật lâu đều không đợi được tin nhắn phản hồi, Diệp Oản Oản lại gửi cho Hứa Dịch một tin nhắn: [Trợ lý Hứa, Tư Dạ Hàn đang làm gì vậy, tôi mới vừa gửi cho anh ấy một cái tin nhắn, anh ấy đã nhìn thấy hay chưa vậy?]
Một lát sau, Hứa Dịch trả lời cô: [ Ách, ngài ấy đang mở cuộc họp. Mới vừa rồi có nhìn điện thoại di động, chắc là đã thấy được rồi đó, bà cô nhỏ của tôi ơi, cô gửi cho ngài ấy tin gì vậy?]
Mặc dù Hứa Dịch không có nói Tư Dạ Hàn sau khi thấy tin nhắn của cô có phản ứng gì nhưng chỉ cần dựa vào giọng nói của Hứa Dịch, cô cũng có thể đoán được rồi.
Quả nhiên là tức giận. Diệp Oản Oản đỡ trán, khẽ thở dài.
Cô cũng không có cách nào khác, dù sao cũng là người đại diện cho nên không thể ở cách nghệ sĩ quá xa, rất nhiều người đại diện thậm chí là cùng với nghệ sĩ của mình ở chung một chỗ, để có thể tùy thời ứng phó những loại tình huống đột ngột phát sinh. Cho nên việc cô ở lại Cẩm Viên thật sự không thuận tiện, cô sớm muộn gì cũng phải đi nên bước thông báo này cho Tư Dạ Hàn khẳng định là không tránh khỏi.
Ai, lần trước cô đã dùng hoa hồng rồi, lần này cô nên dùng tài năng gì để vuốt lông cho tốt đây.
Diệp Oản Oản suy nghĩ hồi lâu rồi trở về Cẩm Viên một chuyến, sau đó lại đi một chuyến đến siêu thị để mua đồ.
Mua đồ xong, Diệp Oản Oản tính toán đã sắp đến giờ tan việc rồi, lần nữa bắt xe đi đến tập đoàn Tư Thị.
Thư kí đã có ấn tượng khắc sâu với cô cho nên vừa nhìn thấy cô, ánh mắt liền sáng lên.
“Diệp tiên sinh, ngài tìm Tư tổng sao? Tư tổng đang có hội nghị, cũng sắp xong rồi! Tôi đưa ngài đi lên!”
Diệp Oản Oản thiếu chút nữa bị ánh sáng cháy hừng hực trong mắt thư kí kia chọc cho mù mắt, khóe miệng nhỏ cong lên, lễ phép gật đầu một cái đáp lại: “Cảm ơn cô.”
Sau khi lên lầu, thư ký trực tiếp dẫn cô đến khu vực đối diện với phòng họp nơi nhân viên có thể ngồi đợi: “Tư tổng hẳn sẽ kết thúc cuộc họp ngay thôi, hay là ngài ở bên này chờ chút đi.”
“Được.” Diệp Oản Oản gật đầu một cái, đem đồ trong tay để xuống, sau đó theo bản năng hướng phòng họp nhìn qua.
Theo phương hướng này, cô dễ dàng nhìn xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh thấy Tư Dạ Hàn đang họp.
Tư Dạ Hàn mặt như mang một lớp băng sương đang cùng mọi người nói chuyện dường như phát hiện ra cô, ánh mắt dừng lại trên người cô trong chớp mắt.
Diệp Oản Oản đang muốn vẫy tay chào hỏi, Tư Dạ Hàn đã đem tầm mắt dịch chuyển ra chỗ khác rồi.
Thư ký tự nhiên không thể bỏ khách quý qua một bên được cho nên liền ở bên cạnh chăm sóc, đồng thời một mực len lén quan sát “anh ta”.
Đàn ông đẹp như tranh vẽ, da thịt so với phụ nữ còn tốt hơn, gò má hoàn mỹ không một tì vết quả thật là giống như một tác phẩm nghệ thuật, giờ phút này đang nghiêng người chống càm, hơi có chút ưu sầu mà nhìn chằm chằm về phía phòng họp.
Thư ký thấy vậy không khỏi muốn lên tiếng hỏi thăm “Diệp tiên sinh, tôi thấy tâm tình ngài hôm nay giống như không tốt lắm, có chuyện gì xảy ra sao?”
Thanh niên nhìn chằm chằm mỹ nhân cao quý lạnh lùng bên trong phòng họp, khẽ thở dài đáp: “Đúng vậy, tâm tình tôi không tốt lắm, Boss nhà cô đang cùng tôi giận dỗi đấy”
Thư ký: “…”