Mục lục
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mãi đến khi Tư Hạ đã trở lại chỗ ngồi, các nữ sinh vẫn còn đang ríu ra ríu rít, sắc mặt Triệu Tinh Châu nhất thời nghiêm túc mở miệng nói, Được rồi được rồi, tất cả yên lặng một chút, sao mà lúc thầy đến, không thấy các em kích động như vậy chứ?

Thầy, bởi vì thầy không đẹp trai! Lập tức có nữ sinh phản bác.

Bạn học này, em mới vừa nói cái gì? Em hãy dũng cảm lớn tiếng lặp lại lần nữa! Giọng của Triệu Tinh Châu rõ ràng mang theo uy hiếp.

Thưa thầy ngài đẹp trai nhất! Nữ sinh bị dọa phải mau hô to.

Rất tốt! Tiếp tục làm bài đi!

Sau một hồi náo loạn, mọi người lại bắt đầu vùi đầu vào làm bài, nhưng rõ ràng, các cô gái trong lớp vì mê trai đã không có một người nào chú ý trên bài học.

Sau khi Tư Hạ ngồi xuống, đem bài tập từ đầu tới cuối liếc qua một lần liền không xem nữa, giông như thường ngày nằm tại chỗ này bắt đầu ngủ.

Diệp Oản Oản ở một bên nhìn đến ghen tị không thôi, so với việc cô nộp giấy trắng là hai nguyên nhân khác nhau, người này là bởi vì biết làm hết.

So sánh lần trước cô may mắn xem qua đề gốc nên trúng tủ đúng câu trả lời mới đạt được Max điểm, số học của Tư Hạ ngoại trừ bởi vì thiếu kiểm tra, mỗi lần đều là Max điểm.

Ở trong mắt cô, thứ người như vậy nhất định chính là tên biến thái.:’)

Quả nhiên Tư gia không có một người nào bình thường!

Diệp Oản Oản đang đau khổ một bên làm bài một bên oán thầm trong lòng, đột nhiên cảm giác bả vai của mình bị đè lên, trong hô hấp truyền tới một mùi hương sạch sẽ tươi mát.

Diệp Oản Oản cứng đờ nghiêng đầu nhìn xem, ngay sau đó liền phát hiện Tư Hạ không biết từ lúc nào đã đổi tư thế ngủ, không tìm đường chết thì sẽ không phải chết, không cẩn thận tựa vào trên vai của cô!!!

Trong phút chốc, những âm thanh binh đinh loảng xoảng trong phòng học liên tiếp vang lên, sự chú ý của các nữ sinh một mực ở trên người Tư Hạ thì tiếp theo đều đem mắt kính và cằm rơi đầy đất, ánh mắt của Trình Tuyết càng là sắp có thể giết người.

Ôi đệch! Tư Hạ lại… Lại lại dựa vào bả vai của cô ta!

Diệp Oản Oản con tiện nhân này!

Ai cũng đừng cản tôi, bà đây muốn đi cào nát mặt của con ma kia!

Diệp Oản Oản hứng chịu ánh mắt như muốn giết người của nữ sinh cả lớp, vội vàng dè đặt cố gắng đem người đẹp ngủ trong rừng [haha] trên bả vai mình cho dời đi.

Giời ạ! Chết sớm mất!

Mắc mớ gì đến cô chứ, cô cũng là người bị hại có được không?

Nhưng nếu cô nói thật ra lời này, liền có thể bị người ta đánh chết, vì vậy chỉ có thể nuốt khổ vào bụng mình thôi.

Cũng còn khá, khi dời được một nửa, Tư Hạ tự mình tỉnh.

Khuôn mặt kia với đôi mắt lim dim buồn ngủ thật là… Quá đặc biệt phạm quy!

Nhớ lại lúc cô hướng về phía gương mặt đó của Tư Dạ Hàn nhìn nhiều năm như vậy, tự nhận là đối với sắc đẹp đã miễn dịch, nhưng giờ vẫn là bị mê mẩn rồi.

Bàn về khí chất, Tư Hạ và Tư Dạ Hàn đúng là không cách nào so sánh được, nhưng hai người hoàn toàn là loại hình bất đồng.

Tư Dạ Hàn là Đại ma vương nguy hiểm thần bí, lạnh lùng kiêu ngạo, mà giờ phút này Tư Hạ chính là vương tử sống sờ sờ làm điên đảo con tim của ngàn vạn thiếu nữ.

Sau khi Tư Hạ tỉnh lại, lười biếng chống đỡ lấy cái trán, ánh mắt rơi vào trên sách bài tập của Diệp Oản Oản, Câu này…

Diệp Oản Oản có chút kinh ngạc nhìn sang, Cái gì?

Câu này làm sai rồi, còn có câu này, câu này cũng không đúng…

Thấy Tư Hạ liên tục chỉ ra vô số bài sai, lông mày của Diệp Oản Oản giật giật, hít sâu một hơi, Cậu cứ nói tớ làm đúng câu nào đi!

Ngón tay thon dài trắng nõn của Tư Hạ phân biệt chỉ một cái vào hai đề, Hai câu này chọn đúng rồi.

Hai câu này… Là tớ chọn bậy!

Diệp Oản Oản trong lòng chua xót đến thật là muốn đập đầu vào bàn.

Cô còn cho là số học mình cũng không đến nổi kém tới mức này đấy!

Tớ dạy có thể cậu. Tư Hạ mở miệng cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK