Mục lục
Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hoắc Trầm Lệnh ôm bánh bao sữa lên xe, bánh bao sữa bởi vì không hiểu chị gái kỳ lạ đã nói chuyện cùng ai, sau khi lên xe còn nhịn không được nhìn lại.

Giang Lâm lái xe, Hoắc Trầm Lệnh ra hiệu hắn nâng tấm chắn xe tạo không gian riêng tư cho hai cha con.

Hàng phía trước cùng chỗ ngồi phía sau ngăn cách hoàn toàn, Hoắc Trầm Lệnh mới ôm bánh bao sữa ôn nhu hỏi bé.

"Tể Tể có phải là quá mệt mỏi, cho nên không thấy được những thứ kia?"Hoắc Trầm Lệnh vô điều kiện tin tưởng con gái mình.

Bánh bao sữa lắc đầu, mày nhỏ nhăn lại một đoàn.

"Không có.

Cha, Tể Tể vẫn không có nhìn thấy xung quanh chị An An có những thứ kia, cho nên hiếu kì chị ấy đang cùng ai nói chuyện thôi.

"Hoắc Trầm Lệnh đại não hoạt động, nghĩ: "Chẳng lẽ có thể là thiên lý truyền âm?"Sau khi hỏi, Hoắc Trầm Lệnh lại cảm thấy xấu hổ.

Mặc dù, hắn chưa từng tin tưởng quỷ quái ở thế giới này, nhưng cái gì mà truyền âm từ xa! ! Tựa hồ càng huyền ảo hơn.

Bánh bao sữa nằm trong vòng tay cha chân mày nhỏ càng nhíu chặt hơn.

"Không phải thiên lý truyền âm, nói chuyện cùng chị ấy ở ngay bên cạnh thôi.

"Nhưng bé nhìn không thấy!Bánh bao sữa rất phiền muộn.

Bé thế nhưng là con gái ruột của Minh Vương, trên đời này hết thảy yêu ma quỷ quái ở trước mặt nàng đều không có chỗ che thân.

Vì sao lại không nhìn thấy đây?Nhìn bánh bao sữa, lông mày nhỏ đều nhăn thành một đoàn như tiểu não, Hoắc Trầm Lệnh không khỏi đưa tay ra vuốt ve.


"Tể Tể không cần suy nghĩ, không nhìn thấy thì thôi, Cha sẽ để cho người nhìn chằm chằm chị gái đó.

"Nếu như Hoắc An An thật trung thực, con bé vẫn là đại tiểu thư Hoắc gia.

Nếu như dám đối với Tể Tể làm cái gì, hắn tuyệt đối sẽ để đứa nhỏ đó hối hận không kịp.

Hoắc Trầm Lệnh một mực không thích Hoắc An An, nếu như không phải vợ hắn lúc còn sống mang con bé qua Hoắc gia trang viên chơi mấy lần, thì hắn thậm chí còn không nhớ nổi Hoắc An An dáng dấp ra sao.

"Tể Tể thế nào lại gặp Hoắc An An?"Bánh bao sữa một năm một mười kể lại cho cha: "Ở chỗ hiệu thuốc chờ Chú Giang mua thuốc thì gặp được, chị ấy nói Cha chị ấy là bác của Tể Tể, Cha là chú hai của chị ấy.

"Nói đến đây, bánh bao sữa tò mò nhìn về phía cha.

"Cha, Tể Tể còn có người thân khác sao?"Hoắc Trầm Lệnh lúc này mới nhớ tới, từ khi bánh bao sữa vào Hoắc gia, hắn còn không có mang bánh bao sữa đi qua nhà cũ Hoắc gia.

Bố mẹ hắn mặc dù thiên vị anh cả và chú ba, nhưng hắn Hoắc Trầm Lệnh mới là người nắm quyền chính trong Hoắc gia.

"Tể Tể muốn gặp bọn họ một chút không?"Bánh bao sữa ở trong ngực cha cảm thấy thật dễ chịu, nghiêm túc gật đầu.

"Thân nhân của cha chính là người thân của Tể Tể, Tể Tể muốn gặp.

"Cha Minh Vương nói, trẻ nhỏ phải có phép lịch sự.

Hoắc Trầm Lệnh ôn nhu sờ sờ tóc xoăn tít của bánh bao sữa, cưng chiều gật đầu.

"Vậy tối mai, Cha mang Tể Tể cùng hai anh trai đi gặp ông nội và bà nội Tể Tể có được hay không?"Bánh bao sữa chờ mong.

"Vâng!"Hai cha con nói chuyện, rất nhanh về tới Hoắc gia trang viên.


Xe còn chưa dừng hẳn, Hoắc Tư Thần lao ra như pháo đạn từ phòng khách, dọa Giang Lâm sợ mất mật, đạp phanh gấp như muốn ná thở.

Trong xe, Hoắc Trầm Lệnh nhanh mắt nhanh tay, lanh lẹ ôm chặt bánh bao sữa, thuận thế đẩy cửa xe ra.

Hoắc Tư Thần vừa chạy tới, thở hồng hộc.

"Tể Tể! Tể Tể!"Bánh bao sữa không phát hiện được sự tức giận của cha, nghe được anh ba gọi nàng, cũng vội vàng nhu nhược đáp lại.

"Anh ba, Tể Tể đây rồi.

"Hoắc Tư Thần chạy tới như bị lửa đốt ở mông, mặt mũi tràn đầy sợ hãi.

Nhìn thấy bánh bao sữa, giống như là thấy được cứu tinh.

"Tể Tể! Ngươi mau đi xem một chút anh hai, anh hai bị làm sao ấy!"Hoắc Trầm Lệnh: "Tư tước bị làm sao?"Hoắc Tư Thần lo lắng đến độ khuôn mặt nhỏ trắng bệch: "Anh hai sau khi ăn cơm tối xong liền đem mình nhốt vào trong phòng, mãi cho đến vừa rồi con nghe được bên trong truyền đến tiếng gào thét, còn có tiếng đập đồ, anh minh tư đã đi đến xem, nhưng tình huống cũng không tốt lắm.

""Cửa phòng không biết có chuyện gì xảy ra, làm thế nào đều không mở được ra!"Hắn dứt lời thì lại thấy La quản gia thần sắc kinh hoảng cũng chạy đến.

"Ông chủ, ngài mau nhìn xem cậu hai đi.

"Hoắc Trầm Lệnh sắc mặt đại biến, ôm bánh bao sữa nhanh chóng bước vào phòng khách.

Bánh bao sữa thừa dịp cha không chú ý từ trong ngực trượt xuống, lật đật chạy nhanh hướng lên trên lầu, chạy thẳng tới phòng anh hai.

Vừa bước tới đầu cầu thang, bánh bao sữa đã liếc nhìn thấy anh minh tư đầu đầy mồ hôi.


La quản gia cùng Hoắc Tư Thần cũng đi đến đầu cầu thang, chuẩn bị lên lầu thì con ngươi trừng lớn, mặt mũi tràn đầy không dám tin.

Cầu thang không biết từ lúc nào biến thành một mảnh tối đen như mực, bọn họ đều nhìn không thấy bất cứ cái gì.

Rõ ràng phía trước chính là cầu thang, nhưng bây giờ bước chân lại thấy như là đất bằng.

Giọng bánh bao sữa mềm yếu nhu nhu từ bên trong truyền đến.

"Ngươi dám tổn thương anh hai của Tể Tể, Tể Tể liền nuốt ngươi!"Đang đối diện cùng một khuôn mặt dữ tợn, toàn thân quỷ đồ vật như màn hơi nước đang nhỏ giọt tí tách.

Bạch minh Tư nghe được lời của bánh bao sữa, vô ý thức vung ra một tấm phong bế phù.

Trong tiềm thức, hắn biết Tể Tể có bí mật trên người, càng ít người biết càng tốt.

Mấy người Hoắc Trầm Lệnh ở bên ngoài chỉ nghe được nửa câu trước của bánh bao sữa.

"Tể Tể?""Tư tước?""Minh tư?"! ! Gọi mấy lần liên tiếp nhưng không có bất kỳ câu trả lời nào, Hoắc Trầm Lệnh không quản trước mặt là một mảnh đen kịt, cứ dựa theo ký ức nhanh chóng chạy về phía trước.

Bánh bao sữa há mồm, hút quỷ khí.

Ngao ô một miệng lớn hút quỷ khí âm trầm đang nhào về phía anh minh tư, một ngụm xử lý hết quỷ đồ vật, sau đó một cước đá văng cửa phòng, vội vàng xông vào thật nhanh.

"Anh hai?"Khi Hoắc Tư tước nhìn thấy bánh bao sữa, vô ý thức đưa tay ôm lấy bé.

"Tể Tể đi mau! Nơi này nguy hiểm lắm!"Hắn không biết vì cái gì thứ này không dám tới gần, nhưng lại có thể ảnh hưởng đến tinh thần hắn, buộc hắn tự mình hại mình.

Nhưng hắn còn có lý trí, một bên nện đồ vật một cách thô bạo gây sự chú ý của em trai, một bên cố gắng khống chế bản thân để không đến mức làm ra sự tình gì tự hại mình.

Nhưng bây giờ bánh bao sữa lại vọt vào.

Quá nguy hiểm!"Tể Tể, ngươi! ! "Bánh bao sữa đưa đầu ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái ở mi tâm anh hai, sát khí dày đặc từ chỗ mi tâm tản ra những sợi âm khí bay ra ngoài.


Khi sát khí kia bị kéo ra, ở ngoài cửa Bạch minh Tư cũng phát giác ra được, nhưng tốc độ quá nhanh, hắn còn không có kịp phản ứng đã biến mất.

Bánh bao sữa nhìn thấy cảm xúc bạo ngược trong đáy mắt của anh hai nháy mắt giảm đi, hồi phục thanh tỉnh, nhịn không được nghiêng đầu nở ra một nụ cười dễ thương.

"Tể Tể nói, nhất định sẽ bảo vệ tốt Anh hai!"Trong lòng Hoắc Tư tước vẫn tràn đầy sợ hãi: "! ! "Chuyện gì đang xảy ra?Bạch minh Tư cấp tốc tiến vào, nhìn thấy bánh bao sữa cùng Hoắc Tư tước bình an vô sự, Hoắc Tư tước thậm chí đã khôi phục tỉnh táo, trong lòng kinh nghi bất định.

"Tể Tể, ngươi! ! "Ngoài cửa truyền đến tiếng lo lắng của Hoắc Trầm Lệnh: "Tư tước, Tể Tể, minh tư, các con thế nào rồi?"Lúc quỷ khí vừa bị Tể Tể thôn phệ xong, Hoắc Trầm Lệnh cùng Hoắc Tư Thần, cả hai cha con ngay lập tức xông lên.

Bánh bao sữa đang uốn éo trong ngực anh hai hướng cha cùng anh ba cười tươi, lộ ra đầy một miệng răng trắng nhỏ.

"Cha, chúng con rất tốt nha.

"Không tốt chính là cái thứ quỷ vật bị nàng một ngụm xử lý, còn có người xấu điều khiển quỷ khí nữa.

Dám ra tay đối với người mà Tể Tể dùng máu của mình để bảo vệ, nhất định phải chịu sự tức giận của con gái Diêm Vương.

Đối phương càng làm nhiều việc ác, càng chết thê thảm!Ở phía tây thành phố, trong một khu chung cư cao cấp, bỗng truyền ra tiếng kêu thảm thiết thê lương ở bên trong một toàn nhà nào đó.

Sau đó, có một tiếng nổ lớn, một bà cụ khoảng bảy mươi tuổi sống một mình trong gian phòng, đang bị quỷ khí phản phệ tấn công, trong ngọn lửa ma quái đang cháy hừng hực, lăn lên lộn xuống, hú hét tru lên.

Không cẩn thận chạm đổ chân đèn bên cạnh, làm màn cửa bốc cháy lên, chỉ trong chốc lát ngọn lửa đã nhấn chìm cả căn phòng.

Người trực ca đêm trong khu chung cư nhìn thấy có khói cuồn cuộn bốc ra, ngọn lửa bùng lên, dọa đến vội vàng báo cảnh sát, gọi cứu thương.

110, 120, 119 cùng lúc chạy đến, cả phòng đã đốt thành một mảnh tro tàn.

Mà kỳ quái chính là, lầu trên lầu dưới đều không có bị ảnh hương gì.

Đại đội trưởng 119, Hùng Kỳ vô cùng kinh ngạc: "Ngọn lửa này cháy lên! ! Thực sự rất kỳ lạ.

".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK